Nay là ngày đầu tiên nó sống ở Đà Nẵng cùng với người cô ruột. Chuông điện thoại reo lên " heo con heo quay mau nghe máy...." nó đang nằm trên giường mắt rắm mắt mở mò lấy cái điện thoại
- alo
- cháu chưa dậy à hôm nay đi học buổi đầu đấy
- dạ mấy giờ rồi cơ
- sắp 7h rồi đấy
- cháu biết rồi cháu cúp máy đây
Nó tắt máy, ném cái điện thoại xuống giường lao thẳng vào phòng tắm. 30' sau khi nó đang đứng đợi ở trước cửa nhà chuông điện thoại lại reo lên "heo con heo quay mau nghe máy"
- alo
-cháu tới trường chưa
- chưa cháu đang đợi xe
- xe gì
- xe buýt
- trời ạ ở khu đó nhà nào chả có ô tô thì làn gì có cái xe buýt hay taxi nào vào khu đó
- sao cô k nói cho cháu biết sớm vậy giờ cháu làm sao đây
- ở dưới tầng hầm có cái xe đạp cháu đi tạm vậy
- cháu biết rồi thôi cháu tắt máy đây muộn giờ rồi
Lấy được cái xe ra khỏi tầng hầm nó lao như tên bắn đến thẳng trường. Đến nơi may mà kịp lúc nó dừng xe trước cổng rồi đứng đó mà thở,bỗng có tiếng còi xe réo ầm tít ngược lên từ phía sau,nó quay đầu lại mới nhận ra nó đang chặn đường của 1 chiếc xe ô tô khác biết vậy nên nó rắt xe qua 1 bên - nè không biết nhìn đường à không có mắt hay sao hả
Người trong xe nói xong cái xe đó cũng đi thẳng vào trong,khiến con nhỏ ở lại phía sau hít đủ bụi. Cho đến khi nó đã yên vị ngồi trong phòng chờ thì được 1 thầy đến hỏi
- em là học sinh mới à
- vâng em mới chuyển đến hôm nay
- vậy đi theo thầy
- dạ vâng
Nói xong nó đứng dậy nối gót theo sau thầy,nó theo thầy mỏi chân đi qua từng lớp học một, đợi mãi mới tới được lớp nó, bên ngoài treo biển" lớp đặc cách"
- em vào đây
- vâng
- thông báo với các em đây là học sinh mới chuyển đến lớp ta
- em giới thiệu với mọi người đi
Bấy giờ nó đang mải nhìn xung quanh nghe thầy nhắc nó mới vội quay lại
-dạ,chào mọi người tôi tên Triệu Tuyết Vinh mong được giúp đỡ trong thời gian ở đây
- ồ
Nhìn tiếng " ồ" vang lên nó mới nhận ra nó là đứa con gái duy nhất ở nơi này. ở đây toàn là hot boy nhìn hoàn cảnh cũng biết đều là con nhà có tiền nếu là 1 đứa con gái khác được vào đây thì nó phải thốt lên vì xung sướng còn với nó thì lại khác nó cảm thấy có gì đó bất ổn ở đây.đột nhiên 1 giọng nói ở cuối vang lên là Trung tên đầu xỏ của mọi sự rắc rối
- hình như việc của thầy ở đây xong rồi thì phải
- ừ các em chuẩn bị lên tiết 1 rồi đấy
Thầy vừa bước ra khỏi cửa lớp thì 1 tiếng "rào" vang lên cả 1 xô nước lạnh được treo sẵn ở trên đổ ụp xuống đầu nó. Nó dù nhiều lần chịu cảnh này nhưng vẫn khá ngạc nhiên ai mà ngờ được 1 trò đùa trên mạng có thể xảy ra với nó thế này,nó đang run lên vì lạnh rồi lại chỉ biết đứng đó vớt ngược tóc lên,rặn mãi mới ra được 1câu
- màn chào hỏi này hơi lạ nhỉ
Vừa nói xong thì có 1 cậu bạn tên Lâm cầm chiếc khăn tối màu lên và đưa cho nó
- lấy tạm cái này mà lau
- cảm ơn
Nó vừa cầm cái khăn lên thì phải bỏ xuống luôn
- là cái gì vậy
- à chỉ là 1 cái khăn lau bàn thôi mà
- chết tiệt định chơi khăm tôi à
- k chỉ đùa chút cho vui thôi
Một người khác tên Tuấn cũng lên tiếng
- có máy sấy ở góc tường ý lấy sấy tóc đi sắp vào tiết 1 rồi
- lần này có lừa tôi k đấy
- thử thì biết
Nói xong cậu ta đi thẳng xuống chỗ ngồi.Nó tiến lại gần cầm chiếc máy lên và cắm vào ổ điện,lần này cũng không phải ngoại lệ ngay lập tức nó phải ném chiếc máy xuống nó vừa bị điện giật. Nó quay ra nhìn vào Tuấn mà tức giận
- cậu...
- cậu bị ngốc à người ướt lại còn thích chơi với điện
Cậu ta vừa nói vừa khẽ nhếch mép cười rồi đập tay với người ngồi bên cạnh tên Trung. Màn chào hỏi có lẽ chưa kết thúc ở đây
- ê
- sao lần này lại là gì nữa đây
- chỉ là phấn của cậu bị lem hết rồi
- cậu nói láo tôi đâu có
Nó chưa kịp nói hết câu thì 1 tiếng"bốp"
- để tôi đánh lại cho
Rồi tất cả cùng cười phá lên