Cô run rẩy bởi vì cô phát hiện trong cơ thể cô ở một nơi nào đó đang từng giọt từng giọt rơi mất.Khi hắn loay hoay mút nhưng cô lại không
nghĩ tới muốn chống cự, ngược lại giống ôn tập chuyện rất quen thuộc
,lặp lại tiến hành từng chi tiết ở trong mơ, lại một lần nữa nhớ kỹ hô
hấp của hắn, động tác của hắn,phương thức hắn hôn cô……
Tim có chút bối rối nhưng là lại yên ổn như thế, giống như bơi lội hồi lâu rốt cục tìm được lối ra.Cô mặc hắn ôm lấy……
Nụ hôn mãnh liệt vẫn liên tục,cô cùng hôn với hắn khó có thể chia
lìa, thẳng đến trên trời vang lên một tiếng sấm, sau đó mưa rơi xuống La Ẩn mới buông cô ra.
「 Không nghĩ tới cô lại hợp tác như vậy, quà đáp lễ thật đúng là đáng giá, chẳng qua nếu cô còn muốn tôi đề nghị chúng ta vào trong phòng
đi……」 Hắn ngẩng đầu mê hoặc nói.
Cô phút chốc mở mắt ra, ngây dại.
Đây…… Không phải mộng? Không phải mộng……
「 Môi cô rất mềm, xúc cảm thật tốt.」 Hắn lấy đầu ngón tay nhẹ vỗ về môi dưới hồng nhuận của cô, khinh bạc cười.
Ảo giác mê ly xoay quanh mình trở nên rõ ràng, đại não đình trệ bắt
đầu vận hành bình thường, thế này mới hoảng sợ phát hiện,cô thật sự hôn
môi với La Ẩn……
Cùng hắn…… Giống ở trong mộng cuồng nhiệt hôn……
Ông trời! Cô đang làm cái gì a?
Kích động thoát khỏi tay hắn,cô không biết tại sao lui ra phía sau
từng bước, bị hành vi điên cuồng khó có thể giải thích của mình dọa
choáng váng.
Từ trước đến giờ cô luôn có chừng mực, làm sao có thể làm ra loại sự
tình này? Làm sao có thể hồ đồ đến phân không rõ sự thật hoặc mộng ảo?
「Làm sao vậy? Tại sao dáng vẻ như làm sai chuyện vậy? Chẳng lẽ cô sợ có lỗi với Lưu Chí Tuyên sao?」 Hắn cười nói.
「 Tôi……」 Nghe hắn nhắc tới Lưu Chí Tuyên, cô càng cảm thấy tội lỗi
mãnh liệt, khuôn mặt vốn phiếm hồng nhất thời mất đi huyết sắc.
Loại sự tình này nếu như bị Lưu Chí Tuyên biết, hắn sẽ nghĩ như thế
nào? Bất luận là ở trong mộng hoặc là giờ phút này, hành vi của cô đều
đã biến thành phản bội!
「 Tôi nghĩ cô chưa từng hôn môi với Lưu Chí Tuyên như vậy? Cô và hắn
trong lúc đó căn bản không có tình yêu, bởi vậy cũng kích không ra tia
lửa……」 Hắn châm ngòi nhìn chằm chằm cô.
「 Câm mồm!」 Cô xấu hổ khiển trách.
「 Nếu cô thật sự thương hắn, tại sao không chút nào chống cự đón nhận nụ hôn của tôi.」 Hắn lại nói.
「 Đừng nói nữa! Tôi chỉ là…… Chẳng qua là……」 Cô lớn tiếng thấp kêu, nhưng không cách nào thay chính mình tìm được lý do.
「 Chẳng qua là cái gì? Cô biện giải như thế nào cũng che dấu không
được trong lòng cô chân chính cảm thụ.」 Hắn từng bước đến gần cô.
「 Tôi…… cảm thụ?」 Cô kinh ngạc rút lui.
「 Cô thích tôi, thậm chí cô đã yêu thương tôi.」 Hắn tràn đầy tự tin tuyên bố.
「 Không! Tôi không có!」 Cô thở hốc vì kinh ngạc, khuôn mặt nhỏ nhắn biến thành buồn bả.
「 Không có sao? Xem ra thân thể của cô so vớ cái đầu ngoan cố của cô
còn thành thực hơn.」 Hắn phút chốc đưa tay bắt lấy cánh tay của cô, đem
cô kéo gần.
Cô tức giận giãy dụa, cấp kêu:「 Buông!」
Hắn không buông tay ngược lại giam giữ càng chặt, khuôn mặt tuấn tú
gần sát mặt cô, ác ý cười lạnh,「 Nếu cô không thương tôi,vậy cô làm sao
có thể hàng đêm ở trong mộng lưu luyến hôn môi với tôi? Lại làm sao có
thể để tôi ôm ấp?」
Cô ngây dại kinh ngạc trợn to hai mắt!
Hắn…… Biết?
Hắn thế nhưng biết mộng của cô? Biết cô hàng đêm ở trong mộng làm chuyện ám muội lại không cảm thấy thẹn?
「 Cô ở trong mộng cũng không dối trá giống như bây giờ nha! Hướng Uyển Thanh.」 Hắn trầm thấp nở nụ cười.
「 Anh……」Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ba hồi trắng ba hồi xanh, vừa lung
túng vừa sợ hãi, yết hầu như là bị kháp trụ hoàn toàn không phát ra
thanh âm.
Hắn làm sao có thể biết? Làm sao có thể biết? Trong đầu cô có ngàn dấu chấm hỏi.
「 Cô hẳn là nhớ rõ, ở trong mộng cô luôn gắt gao bám víu vào tôi, tôi chỉ nhẹ nhàng trêu chọc cả người cô đều nóng lên, ở trong lòng tôi thở
gấp rên rỉ giống như khác khao chờ tôi yêu cô, đòi hỏi càng nhiều……」 Hắn cố ý để sát vào bên tai cô lấy giọng tuyệt hảo nói xong.
「 Im miệng! Im miệng! Không cần nói!Đó chẳng qua là mộng! Chẳng qua
chỉ là giấc mộng –」 Cô dùng sức tránh khỏi kiềm chế của hắn, che lỗ tai
chịu không nổi hô to.
「 Đó không phải là mộng nha! Đó là giải tỏa bất mản, là sâu trong nội tâm cô chân chính khát vọng……」 Hắn nhìn chằm chằm cô, ý cười càng sâu.
「 Không phải! Tôi không có khát vọng gì, tôi yêu chỉ có một mình Lưu
Chí Tuyên, tôi chỉ yêu một mình anh ấy, mộng kia tất cả là giả! Giả!」 Cô ngẩng đầu trừng hắn, âm thanh rống giận.
Mặt hắn trầm xuống, nụ cười theo khóe miệng biến mất.
「 Đến lúc này cô còn tưởng rằng cô yêu Lưu Chí Tuyên sao? Thật sự là lừa mình dối người.」 Hắn không vui hừ nói.
「 Tôi từ đầu tới cuối đều chỉ yêu Chí Tuyên,ngoại trừ hắn tôi sẽ
không yêu bất luận kẻ nào……」 Cô như là đang thề với chính mình, tiếng
nói đặc biệt có lực.
La Ẩn nghe không nổi nữa, một cỗ ghen tỵ chưa từng có qua nháy mắt
xẹt qua ngực hắn, hắn xoay mình bắt lấy bả vai của côn dùng sức ôm cô
cúi đầu lấy môi che lại miệng của cô, trực tiếp ngăn chặn cô gái nghĩ
một đằng nói chuyện một nẻo này.
Cô kinh sợ khước từ, né tránh nhưng vô luận như thế nào chẳng qua là trốn không được hắn hung tàn hôn lên môi cô.
Đầu lưỡi nóng bỏng bừa bãi quấy ở trong miệng cô, hắn hôn như lúc cô
nằm mộng vậy, nóng bỏng đến nỗi dường như muốn thiêu đốt cánh môi của
cô.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT