Trong lòng đại dương bao la, tất nhiên Kraken cũng có cung điện riêng của mình. Cung điện của hắn tuy không lớn lắm, nhưng cũng có vài người hầu. Bên trong cung điện vô cùng ẩm ướt, sàn nhà bị bao phủ bởi một tầng nước biển mỏng, do có tiểu quái thường xuyên dọn dẹp, cho nên trong cung điện không hề có rêu, nấm mốc hay tảo biển bám vào, đối với các quái vật biển và hải yêu mà nói, điều này vô cùng thoải mái.
Kraken đem theo Ngu Dung trực tiếp đi vào phòng ngủ, ai cũng thức thời lui xuống, trong chính điện cũng có đặt một bức tượng của Krakentos, hiện tại trên bức tượng ấy đã xuất hiện thêm một bức tượng nhỏ có đuôi rắn nằm sấp trên người hắn, gần như toàn bộ thế giới đều đã biết hôm nay chính là đại yến mừng tân hôn của bọn hắn.
“Kraken, anh giải thích coi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Em bị bệnh gì?” Cho đến bây giờ, Ngu Dung còn chưa biết rõ về tình trạng thân thể của mình, hơn nữa, ngôn ngữ bọn họ dùng cũng không phải là tiếng mẹ đẻ của cậu, phần lớn những gì cậu nghe được chỉ là âm thanh trò chuyện chứ không hiểu bọn họ đang nói gì cả. Chỉ có thể hiểu đại khái là vợ cái gì đó, rồi thần cái gì đó mà thôi, Ngu Dung đoán là, vừa rồi tên của cậu đã được ghi vào gia phả nhà hắn sau khi tiến hành nghi lễ kết hôn.
Kraken cảm thấy có chút buồn cười, bảo bối của hắn cho đến tận bây giờ còn chưa hay biết gì hết, sao mà đáng yêu thế không biết? Hắn dùng một xúc tu xoa nhẹ bụng của Ngu Dung, ôn nhu nói: “Không có gì. Chỉ là đứa bé trong bụng đang hấp thu sức mạnh của em thôi.”
“Đứa bé?” Ngu Dung vẫn chưa kịp phản ứng, cậu cảm thấy Kraken chỉ đang dỗ mình thôi, giống như lúc trước, khi cậu bị đau răng, ba cậu lừa cậu rằng, trong hàm răng xuất hiện một con sâu và nó đã cắn vào thịt của cậu làm cậu đau vậy. Cậu thở hổn hển, nhìn Kraken nói: “Đừng có gạt em, nói, rốt cuộc em bị bệnh gì?”
Kraken dỗ dành cậu, cười cười đem Ngu Dung nâng lên, xoay một vòng trên không. Hắn nói: “Roy ngốc, em đang mang thai con của chúng ta đó.”
90
“Ờ ~ thì ra là vậy. . . Hả? Mang thai? Con của chúng ta?” Ngu Dung ngây ngẩn cả người. Cậu không thể nào tin được, dùng ngón út ngoáy ngoáy lỗ tai, cậu hỏi lại một lần nữa: “Anh nói, trong bụng em có đứa bé của chúng ta?”
Kraken vui mừng hạ xúc tu xuống, buông Ngu Dung ra, dùng xúc tu nhẹ nhàng vuốt mái tóc của cậu, hắn có chút không yên lòng nói: “Đúng vậy, em không vui sao? Chúng ta sắp có con.”
“Anh để em yên tĩnh suy nghĩ một lúc đã.” Ngu Dung nói.
Lúc trước khi phát hiện mình là gay, bởi vì trong nhà còn có một đứa em trai, cho nên việc nối dõi tông đường gì đó, cậu cũng không bị áp lực lắm. Theo thời gian, tuổi tác càng lớn, nhưng do công việc bận rộn nên thời gian cậu ở nhà càng ít, do đó mới tránh bị ba mẹ mình bắt kết hôn.
Cậu cũng rất thích con nít, trắng trắng nộn nộn, lại rất đáng yêu, dễ bị gạt nữa, cậu vẫn luôn hy vọng mấy đứa nhóc sẽ nhìn mình với ánh mắt sùng bái, rồi tin răm rắp những thứ nửa thật nửa giả mà cậu nói. Vốn cậu cũng muốn đến cô nhi viện nhận nuôi một đứa, hoặc sau này sẽ đem hết tài sản của mình cho con của em trai mình, cậu cũng từng nghĩ qua rất nhiều trường hợp có thể xảy ra, nhưng từ trong tận đáy lòng, cậu luôn tha thiết có một đứa nhỏ do tự mình sinh ra.
“Em. . . em thật sự có đứa nhỏ trong bụng?” Ngu Dung lặp lại câu hỏi, âm thanh nghe qua có vẻ không quá cao hứng, giống như là đang cố nặn ra từng tiếng vậy.
“Ừ, em đang mang thai con của chúng ta.” Kraken khẳng định lại một lần nữa, hắn nghe thấy âm thanh của Ngu Dung có vẻ kỳ quái, trong lòng liền cảm thấy bất ổn, chẳng lẽ bà xã của mình không thích đứa nhỏ?! Trong chốc lát, hắn đã tính toán tốt trong đầu, đứa nhỏ này không thể không sinh, nhưng chờ sau khi sinh xong, mình sẽ đưa nó cho người khác nuôi dưỡng.
91
“Em có đứa nhỏ! Hahahaha! Em có con rồi!” Ngu Dung từ trong nỗi khiếp sợ tỉnh lại, cao hứng đến quơ tay múa chân, nhảy lên tại chỗ, nhưng bỗng nhiên nhớ đến hiện tại mình là một phụ nữ có thai, không đúng, là một người đàn ông mang bầu mới đúng, lập tức kìm nén cơn kích động của mình, hai tay ôm lấy ngực, nho nhỏ biểu hiện sự vui mừng của mình.
Đến lúc này Kraken mới yên lòng, nguyên lai không phải bà xã nhà mình ghét đứa nhỏ, mà là bị kinh hỉ quá mức mà thôi.
“Được rồi được rồi. . . . Đừng hưng phấn quá, coi chừng lát nữa lại mất ngủ.” Kraken nhẹ nhàng giữ lấy Ngu Dung, đặt cậu vào trong ao, chỗ ngủ hiện tại của bọn họ, không phải là không có giường ngủ đàng hoàng, mà do thân thể Ngu Dung đang cần hấp thụ rất nhiều năng lượng, trước kia là do thân thể của cậu có thay đổi, còn hiện giờ là do cậu đang mang thai.
Đêm đó, Ngu Dung không ngừng nghỉ mà truy hỏi Kraken các vấn đề khác nhau, một lúc sau âm thanh nhỏ dần, từ từ trở thành tiếng lẩm bẩm của một mình cậu.
“Kraken, anh nói xem, đứa bé lớn lên sẽ giống anh hay là giống em? Nó có thể có hình dạng là đầu bạch tuộc đuôi rắn không? Hay là đầu bạch tuộc, còn phần chân thì giống con người? Em thấy nên giống bà Ulla là tốt nhất, mình người, còn phần chân là các xúc tu. . . .”
“Kraken, đến lúc sinh thì làm sao em sinh được? Dùng mông sao? Hay là phải sinh mỗ? Mà thôi, em nghe nói sinh thường, đứa bé sẽ khỏe mạnh hơn. . . .”
“Kraken, em là nam, sao lại mang thai được nhỉ? Là vì em biến thành hải yêu sao? Vậy, anh có thể mang thai không, anh có muốn tự sinh một đứa không? Mà thôi quên đi, em làm sao đè được anh chứ. . . .”
“Kraken, bao giờ thì em sinh? Có giống như con người, phải mang thai mười tháng không? Đúng rồi, em mang thai đã bao lâu rồi? Sao bụng còn chưa nhô lên?”
92
“Kraken. . . . . . “
93