Krakentos mang trân châu trở về thần điện, Poseidon giơ đinh ba lên triệu tập các nhóm thần kia trở lại chính điện, không ai phát hiện ra việc Triton trở về chậm hơn những người khác vài giây.
Nếu đã thông qua được khảo nghiệm, các vị thần bắt đầu tranh luận về vấn đề tiếp theo, thần vị. Sắp xếp một thần vị không phải là một chuyện đơn giản, thần vị cũng không phải là một chức vụ dùng để làm cảnh, mỗi danh hiệu của mỗi vị thần đều có quyền hạn và thần lực tương ứng. Giống như Krakentos, hắn là vị thần Tái sinh và Hủy diệt, cho nên sức mạnh của hắn vô cùng lớn, sau mỗi cuộc chiến, hắn càng trở nên mạnh hơn.
Còn nữa, mỗi vị thần đều có vùng cai quản riêng, nếu nhiều thêm một người, chẳng khác nào mỗi người phải chia một ít đất mình cai quản cùng thần lực của mình cho người nọ sao? Cho nên, để cho những vị thần này chia sẻ một ít sức mạnh của bọn họ là đều không dễ dàng gì, Kraken cũng hiểu rõ điều này, nên hắn lên tiếng trước: “Con chỉ hy vọng em ấy có thể hạ sinh đứa nhỏ an toàn, cho nên thần vị nào cũng được.”
Poseidon nghe xong gật gật đầu, trong lòng lại tăng thêm một phần hảo cảm với người con dâu chưa gặp mặt kia, nếu đã không quan tâm đến sức mạnh, thì các vị trí chiến đấu cùng mở rộng có thể bỏ qua. Poseidon suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng quyết định, trước cứ nhìn thử đứa bé tên Roy kia một chút rồi tính tiếp.
“Đem vợ của con lại cho mọi người nhìn một chút.” Poseidon chỉ đinh ba về phía Kraken, trả thần lực lại cho hắn.
“Dạ, cha.” Kraken vâng lời, nước và bùn cát xung quanh trộn lẫn vào nhau, thân hình hắn „phịch‟ một tiếng, biến mất trong màn nước vẩn đục.
84
Ngu Dung cố gắng chống đỡ tinh thần để chờ Kraken quay trở lại, bởi vì ngồi một mình trong phòng thực sự rất buồn chán, cho nên cậu đi tìm bà Ulla xem thử có thể phụ giúp gì không. Nhưng những thứ thuốc ở chỗ bà Ulla thật sự rất nguy hiểm, cho nên bà Ulla liền đưa cho Ngu Dung một dĩa cá nướng cùng dưa muối ngâm ăn cho đỡ buồn. Nhưng ở trong phòng vẫn rất nhàm chán, vì thế cậu liền chạy ra ngoài chơi đùa với mấy chú cá nhỏ.
Ma dược của Ulla đều cần phải bảo quản trong môi trường khô ráo, cho nên chỗ ở của bà cũng giống như thần điện, đều được một bọt không khí lớn bao phủ, ngăn cách với nước biển ở bên ngoài. Ngu Dung ngồi ở băng ghế trước cửa, vừa ăn vừa nhìn những sinh vật bơi qua bơi lại trước mặt, cảm thấy giống như mình đang ở trong thủy cung vậy. Cậu cảm thấy rất hưng phấn, nơi này không giống như thủy cung ở trên địa cầu, có rất nhiều sinh vật mà cậu chưa từng nhìn thấy, nếu không phải bị bà Ulla ngăn cản, cậu đã chạy ra ngoài đó, đuổi theo chúng để nghiên cứu rồi.
Cũng nhờ vậy, khi thân thể to lớn của Kraken xuất hiện ở bên ngoài phạm vi của nhà bà Ulla, Ngu DUng liền nhìn thấy hắn, cậu vui vẻ gọi lớn tên của Kraken, chạy về phía hắn.
“Wow ~ hì. . . . Anh chạy đi đâu vậy? Em rất nhớ anh.” Ngu Dung nhào về phía hắn, vui vẻ cười nói. Thân thể Kraken tựa như miếng nệm cao su vậy, mềm mại lại đàn hồi rất tốt, nhưng Kraken vẫn lo lắng cậu tông phải mình mà bị thương, nên dùng xúc tu đỡ hai bên nách, nâng cậu lên.
“Đi thôi, chúng ta chào bà Ulla một tiếng rồi cùng đi gặp cha anh.” Kraken cũng không giải thích nhiều, hắn dùng xúc tu ôm lấy Ngu Dung, xoay người cậu lại, ở phía xa xa, bà Ulla đang đứng cạnh cửa, tươi cười vẫy tay chào tạm biệt bọn họ.
“Tạm biệt bà ~” Ngu Dung hô lớn, đồng thời đưa tay vẫy vẫy bà Ulla, Kraken liền đem cậu bơi đi. Không phải Kraken không thể mang theo cậu làm phép dịch chuyển, mà hắn không muốn cậu cảm thấy khó chịu, lấy tình trạng hiện giờ của Ngu Dung mà nói, nếu sử dụng loại phép thuật này, có thể khiến cơ thể cậu choáng váng và buồn nôn.
85
Kraken mang theo Ngu Dung bơi về phía thần điện, thần lực của hắn đã trở lại, cho nên hắn có thể thu nhỏ thân hình lại, bơi vào trong chính điện. Hắn thả Ngu Dung xuống, dùng xúc tu nắm lấy tay cậu, từng bước tiêu sái dắt cậu đi vào trong.
Toàn bộ các vị thần trên điện đều nhìn chằm chằm Ngu Dung, thân thể cậu vì khẩn trương mà cứng ngắt, cậu không ngờ mình tới gặp cha Kraken mà còn có nhiều người như vậy! Mấy người này đều là họ hàng thân thích của Kraken sao?
“Đừng sợ, anh ở đây.”
Ngu Dung và Kraken nhìn nhau, cảm giác như được hắn truyền thêm dũng khí thông qua cái xúc tu đang nắm tay mình, cậu hít sâu, đi về phía trước, trong lòng không ngừng niệm, đừng sợ, đừng có sợ, bọn họ là dưa hấu, bọn họ đều là dưa hấu. . . . . .
Mà mọi người nhìn chằm chằm Ngu Dung là có nguyên nhân, đầu tiên, bộ ngực bằng phẳng kia đã làm không ít vị thần hoảng sợ, vì bọn họ chỉ nghe Krakentos nhắc đến vợ mình, nhưng không nghĩ tới đối phương lại là nam. Còn vấn đề nam nhân có thể sinh con, bọn họ cũng không có ngạc nhiên bằng việc này, dù sao bọn họ cũng là thần, chuyện gì mà không thể?! Một nguyên nhân khác làm mọi người kinh ngạc là, tuổi của Ngu Dung, trong mắt họ, Ngu Dung so với tên nhóc Cupid kia lớn hơn chẳng bao nhiêu, đứa nhóc nhỏ như vậy, chẳng lẽ Krakentos thích dạng như thế này?!