Ngu Dung cầm IPAD trên tay, chơi một game flash bên trong, đảo nhỏ này không tham gia tranh quyền thế nên hiện tại, buổi tối vẫn dùng nến, đèn dầu và đuốc để thắp sáng, căn bản cũng không có đồ chơi bằng điện này, Kraken mạo hiểm tính mạng cầm về một đống đồ dùng điện tử, nhưng không có cách nào để sử dụng.
Nghe Ngu Dung nói những đồ này cần dùng điện, Kraken cũng từng xung phong nhận việc nạp điện giúp cậu, bởi vì TV cùng máy trò chơi nhất định phải cắm điện mới xài được, thế là Ngu Dung lấy cái Notebook ra, để cho hắn thử một chút, nếu nạp đầy pin, có thể chơi khoảng hai, ba tiếng.
Kraken dùng thần lực tạo ra một ít điện, còn đang nghĩ phải làm thế nào để nhét điện vào, Ngu Dung dùng ngón tay chỉ cho hắn biết chỗ cắm dây sạc pin, điện mới truyền vào được một chút, Notebook đã phát ra tiếng kêu rè rè, sau đó bắt đầu bốc khói, linh kiện bên trong đều bị cháy hết, nếu Ngu Dung không bảo hắn lấy ra nhanh, nói không chừng, nó có thể đã nổ tung! Hắn có thể tạo ra điện, nhưng hắn lại không hiểu được cách tạo ra dòng điện một chiều hay xoay chiều, cũng không biết cách không chế điện thế. Có lẽ thử thêm vài lần là được, nhưng hiện tại bọn họ cũng chỉ còn có một cái.
Ngu Dung cảm thấy may mắn là không đem cái IPAD này ra thử nghiệm, cậu ở trong cái hộp nhỏ phát hiện ra một nguồn điện sử dụng bằng năng lượng mặt trời, mặc dù phải đem nó phơi dưới ánh sáng thật lâu mới có thể đầy, nhưng một ngày cậu vẫn có thể chơi hơn mấy tiếng đồng hồ.
Ngu Dung mải mê chơi game flash trong máy đến quên mất cả người bên cạnh, Kraken ở một bên thấy vậy hết sức lo lắng. Từ lần trước hắn lên đất liền mang về những thứ này, cũng đã qua mấy ngày, mặc dù tâm tình của Ngu Dung tốt lên rất nhiều, nhưng tình trạng thân thể của cậu thì giống như càng ngày càng hỏng bét. Ngu Dung có thần kinh thô nên không có phát hiện ra điều này, nhưng Kraken lại biết, thời gian Ngu Dung duy trì hình thái người cá càng ngày càng dài, tóc, đại biểu cho ma lực cùng màu sắc cái đuôi càng ngày càng nhạt, còn rất dễ khô. Cậu lộ nửa người ở ngoài ao, trên da cũng bị khô đến nổi kết cả vảy trắng.
58
Ngu Dung ăn càng ngày càng nhiều, thể lực càng lúc tiêu hao càng nhiều, nếu như không phải Kraken ở bên người cậu, thỉnh thoảng truyền một chút thần lực vào người cậu, e rằng thời gian ngủ của Ngu Dung sẽ kéo dài thêm. Đây không phải là điều tệ nhất, tương đối phiền toái chính là, thần lực Kraken rất nhiều, nhưng do thần cách của Ngu Dung nhiều nhất vẫn chỉ là những mảnh vụn nhỏ, không thể dung nạp quá nhiều thần lực, mà tốc độ Ngu Dung tiêu hao ma lực cùng thể lực của mình lại nhanh hơn là nạp vào.
Nếu thần lực trên những mảnh nhỏ thần cách mất hết, sinh mạng Ngu Dung sẽ rất nguy hiểm. . .
“Kraken, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?” Ngu Dung tò mò hỏi, bình thường, cho dù cậu không để ý tới Kraken, cũng có thể cảm giác được lực chú ý của Kraken luôn đặt ở trên người cậu, mà lần này, cậu đã ở trước mặt Kraken véo mấy cái, Kraken vẫn không có phản ứng nào.
Kraken phục hồi tinh thần lại, vươn một cái xúc tu ra, gãi gãi mang cá sau tai Ngu Dung, liền bị Ngu Dung ghét bỏ đẩy qua một bên, sau đó nó liền ôm lấy người cậu, hắn nói: “Ta đang suy nghĩ, nên dẫn ngươi trở về gặp mặt cha ta một lần.” Tình hình của Ngu Dung thật sự là rất kỳ quái, hắn thật sự không biết nên làm sao nữa, không thể làm gì khác hơn là trở về xem một chút, chắc có người sẽ biết biện pháp giải quyết chuyện này.
“Gặp mặt cha ngươi?!” Ngu Dung kinh ngạc há to mồm, bây giờ là vợ xấu phải đi gặp cha mẹ chồng sao? Xí xí xí, ta một chút cũng không xấu a. Không đúng, ta không phải là vợ hắn!
“Đúng vậy a. . .” Kraken nhìn bộ dạng của Ngu Dung, tạm thời vứt bỏ lo lắng trong lòng, hắn dùng xúc tu quyện vào đuôi rắn của Ngu Dung, mang theo nụ cười nói: “Để cho cha ta nhìn thấy, vợ của ta có bao nhiêu đáng yêu nha.”
“Đã nói ta không có đáng yêu, phải nói là đẹp trai mới đúng!” Ngu Dung mạnh miệng nói, cậu không thích Kraken nói cậu đáng yêu, nhưng được khen ngợi ai mà không thích, trong lòng cậu vô cùng ngọt ngào, ngọt giống như ăn mật vậy.
59
“Ha ha. . .” Kraken cười đến nổi thân thể run lên, ngay cả Ngu Dung trên người hắn cũng ngã trái ngã phải theo.
“Oa ô ~” Ngu Dung sợ hết hồn, theo phản xạ bắt lấy xúc tu của Kraken để ổn định thân thể của mình. Cảm giác như thế giống như là đang chơi trò cảm giác mạnh vậy, Ngu Dung bắt lấy xúc tu của Kraken, cũng bật cười ha ha với hắn.
Nhưng hai người chơi đùa không bao lâu, bỗng nhiên mặt Ngu Dung xanh mét, thân thể vô cùng khó chịu, hai tay không có sức lực nào, hoàn toàn không thể nắm được cái xúc tu trơn trượt của Kraken.
“Ọe ~” Ngu Dung lớn tiếng nôn ra, mới vừa rồi cậu bỗng nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người như nhũn ra, lúc ngã xuống, thiếu chút nữa đụng phải thành ao. May là Kraken đã kịp thời đỡ được cậu, nếu không, thân thể của cậu bị va đập vào cạnh ao, cho dù không chảy máu, cũng bị bầm xanh nhiều ngày mới hết.
Kraken buồn bực không lên tiếng, dùng xúc tu vỗ nhè nhẹ lên lưng Ngu dung để làm cậu cảm thấy thoải mái hơn, không còn cảm giác buồn nôn nữa. Chờ Ngu Dung ngừng nôn, cậu ngẩng đầu, cả mặt đều tái nhợt giống như tờ giấy trắng. Kraken đau lòng vô cùng, hắn đem Ngu Dung ôm thật chặt vào lòng, nội tâm nghĩ, mình phải nhanh chóng dẫn bà xã quay trở lại Thần Quốc mới được.
60