Vài trăm vị nữ ni xinh đẹp mở to mắt nhìn! Nghi Thanh, Nghe Hòa càng khoa trương đỏ hồng hai má. Các nàng dù thanh tu đã lâu, nhìn thấy nam tử hữu tình hữu nghĩa, không sợ gian nan như vậy cũng khó tránh khỏi tâm sinh đong đưa, thiếu nữ hoài xuân. Cho dù nam nhân này không phải vì mình đến mà vì vị Nghi Lâm sư muội kia, các nàng cũng ngấm ngầm cầu khấn Bồ Tát, phù hộ cho vị thiếu hiệp này thành công cứu sư muội mình!

Định Tĩnh sư thái đột nhiên tức giận nhảy xuống nói: "Được, vậy xin lĩnh giáo công phu thiếu hiệp. Xem Hằng Sơn phái có thật bị một mình ngươi khiêu chiến thắng?"

Đỗ Dự khẽ cười, lấy ra pháo hiệu: "Ta cũng không dám đối địch với Định Tĩnh sư thái, liệu có thể mời trợ thủ không?"

Định Tĩnh sư thái gật gật đầu, dù sao tiểu tặc này kiểu gì cũng phải đối mặt với một cao thủ phái Hằng Sơn, bên nàng sao thua được chứ mà lại nàng cũng hiếu kỳ xem hắn có thể mời ai làm trợ thủ.

Đỗ Dự vội kéo pháo hiệu! Thanh âm pháo hiệu thanh thúy vang xa từ đỉnh núi… nhưng hồi lâu vẫn không người đáp lại.

Định Tĩnh sư thái ha ha khẽ cười: "Chẳng lẽ ngươi muốn tìm sói núi trợ quyền?"

Nhưng vào lúc này, một tiếng cười lớn vang lên từ chân núi Hằng Sơn. Chân núi cách nơi này đến cả chục dặm nhưng dưới nội lực tinh thuần, tiếng cười kia vang đến đây vô cùng rõ nét!

Định Tĩnh, Định Nhàn khẽ biến sắc, nội lực người này không phải người thường!

Định Tĩnh nhảy lên đỉnh Đại Hùng bảo điện, từ đỉnh nhìn xuống thấy một thân hình gầy gò nhảy lên xuống nhẹ như viên hầu, nội lực hồn hậu, rõ ràng là tuyệt thế cao thủ. Hắn vừa nhún nhảy vừa cười lớn, cả Hằng Sơn bỗng vang vọng tiếng cười của hắn. Từ khi thanh âm xuất hiện, chỉ sau mười giây ngắn ngủ, người này đã đến trước cửa Bạch Vân am!

Định Nhàn sư thái khẽ than, hai tay chữ thập: "Trưởng lão Hướng Vấn Thiên của Nhật Nguyệt Thần Giáo đã đến sơn môn thì mời tiến vào, lão ni có lễ."

Đỗ Dự biết Định Nhàn sư thái này tuy không xuống Hằng Sơn nhưng hiểu rõ chuyện võ lâm, đến cả loại bất nhập lưu như Trường Giang song ngư còn biết nữa là Hướng Vấn Thiên đại danh đỉnh đỉnh.

Hướng Vấn Thiên cũng là sửng sốt, tâm sinh bội phục cười lớn nói: "Định Nhàn chưởng môn, Hướng Vấn Thiên ta đã bị Đông Phương giáo chủ khai trừ là kẻ phiêu dạt mà thôi, không phải trưởng lão gì cả! Ha ha, tiểu huynh đệ này của ta có chỗ nào đắc tội thì mong chưởng môn xem ở chút tình mọn không làm khó hắn, ha ha!"

Hắn tới làm phái Hằng Sơn như lâm đại địch! Định Tĩnh sư thái chỉ huy vài trăm nữ ni liệt thành kiếm trận bao vây lấy Hướng Vấn Thiên. Nàng lạnh lùng nói: "Hướng Vấn Thiên, ngươi xông đến Bạch Vân am là có ý gì?"

Hướng Vấn Thiên khinh thường nói: "Ta nhận được pháo hiệu báo động của tiểu huynh đệ, cho rằng hắn bị mấy lão bà làm khó nên chạy đến cứu viện…"

Định Nhàn sư thái lo sợ Định Tĩnh sư thái nổi tính bướng bỉnh nên vội cắt lời: "Hướng tiên sinh, ta cùng vị thiếu hiệp này đánh cuộc liên quan đến Nghi Lâm. Hắn nếu có thể đánh bại ba đại cao thủ phái Hằng Sơn thì có thể mang đi Nghi Lâm."

Hướng Vấn Thiên nhìn Định Nhàn sư thái ha ha cười lớn: "Định Nhàn chưởng môn, ngài là chí tôn chưởng môn một phái không ngờ lại đánh cuộc với một tiểu tử vô danh võ lâm, bảo hắn khiêu chiến với ba đại cao thủ phái Hằng Sơn, dù là Nhậm giáo chủ hay Đông Phương Bất Bại đến chẳng qua cũng chỉ như này mà thôi."

Định Nhàn sư thái ung dung nói: "phái Hằng Sơn ta từ khi lập phái đã có quy củ, nếu có đệ tử phá giới hoàn tục thì phải tuân theo điều này, đây cũng không phải cố ý làm khó thiếu hiệp đây."

Đỗ Dự nhìn hướng Hướng Vấn Thiên.

Hướng Vấn Thiên ha ha cười lớn: "Thú vị! Thú vị! Hôm nay được chứng kiến chuyện lạ võ lâm rồi, một tiểu tử tà phái muốn mang đi một tiểu ni cô, bị ép đại chiến với ba vị sư thái! Vị tiểu huynh đệ này từng liều mình cứu ta, ta mới giữ lại được mạng này, hôm nay vì giúp hắn, ta hạ trường! Ai tới đánh cùng ta, là chưởng môn hay vị sư thái tính tình điêu ngoa kia?"

Định Tĩnh và Định Nhàn không khỏi nhìn nhau nhức đầu không thôi. Ai không biết Hướng Vấn Thiên là đệ nhị cao thủ Nhật Nguyệt thần giáo sau Đông Phương Bất Bại chứ? Hai ngày trước, rất nhiều cao thủ hai phe chính tà có cả Phương Chính đại sư, Xung Hư đạo trưởng, Tả Lãnh Thiền vây công mà Hướng Vấn Thiên vẫn trốn thoát! Ai có thể ngờ, tiểu tử quấy rối ngày đó lại có thể mời đại thần Hướng Vấn Thiên!

Định Nhàn khẽ thở dài, liền muốn hạ trường.

Định Tĩnh cắn răng, nhún người nhảy xuống: "Chưởng môn, giết gà cần gì dao môt trâu? Để tỷ đấu với Hướng Vấn Thiên!"

Hướng Vấn Thiên như cười như không nói: "Nếu có lựa chọn thì ta không muốn đối địch với sư thái nhưng đôi tiểu bối này tình ý thâm sâu, ta cũng chỉ đành làm Nguyệt lão một lần, hoàn thành chuyện tốt cho chúng! Ha ha, ta cũng khuyên người buông tay thôi, để tránh đám đồ tử đồ tôn nữ ni trẻ tuổi, thiếu nữ hoài xuân này thầm mắng ngươi không hiểu nhân tình!"

Định Tĩnh sư thái đại nộ quay đầu nhìn hướng đám Nghi Thanh, Nghi Hòa lạnh lùng nói: "Ai dám?"

Chúng nữ lập tức câm như hến.

Định Nhàn sư thái thấy Hướng Vấn Thiên chỉ dùng một câu nói đã chọc giận sư tỷ, nên đành nói: "Phật gia giới sân, vọng động vô danh, càng là đại kỵ lâm trận, sư tỷ không nên trúng bẫy của Hướng tiên sinh."

Định Tĩnh sư thái bình tĩnh lại, hung hăng trừng Hướng Vấn Thiên đang cười hì hì, rút ra trường kiếm nhào hướng Hướng Vấn Thiên. Định Nhàn sư thái lại khẽ thở dài. Không nói đến nội công, công phu đôi bên, Hướng Vấn Thiên một câu nói đã đủ chọc giận Định Tĩnh sư thái, tâm trí kẻ này cao hơn hẳn, Định Tĩnh có thể thắng sao?

Nàng không khỏi liếc nhìn Đỗ Dự. Tiểu tử này quả thật không đơn giản. Dù cho Hướng Vấn Thiên là tà phái làm Định Nhàn sư thái có chút phật ý trong lòng nhưng ở vị trí của nàng, nhất là có đại trí tuệ phật môn sớm đã nhìn thấu chính tà. Nhạc Bất Quần là chính phái nhưng lại ti bi tàn nhẫn sát hại Định Dật! Tả Lãnh Thiền là minh chủ nhưng trong lúc vây công Hướng Vấn Thiên, hắn vì tịch tà kiếm phổ không nhìn đại cục mà triển khai hỗn chiến! Tiểu tặc này là tà phái lại có tình có nghĩa, vài lần liều chết vì Nghi Lâm, lần này còn dám lên Hằng Sơn! Dù cho Hướng Vấn Thiên nói ra tay là trả nợ nhân tình nhưng có thể mời đại thần Hướng Vấn Thiên đã là chứng minh thực lực bản thân rồi! Điều này làm Định Nhàn không khỏi đánh giá cao Đỗ Dự!

Đỗ Dự chỉ chăm chú nhìn chiến đấu.

Giữa trường, Định Tĩnh sư thái tuy trong danh có chữ tĩnh nhưng tâm thân không tĩnh, bị Hướng Vấn Thiên dùng mặt cười trêu chọc lửa giận bừng bừng, chưởng kiếm mãnh liệt công kích. Hướng Vấn Thiên lại như đi dạo trong sân vắng, không chút để tâm đến Định Tĩnh sư thái. Hắn vốn công phu hơn Định Tĩnh không ít, thêm vào ngôn ngữ trêu chọc làm đối phương mất bình tĩnh nên thắng bại đã sớm phân.

Định Nhàn thở dài một tiếng nói: "Hướng tiên sinh võ công cao cường, phái Hằng Sơn trận đầu nhận thua!"

Định Tĩnh sư thái quát: "Chưởng môn sư muội, ta còn chưa thua."

Định Nhàn âm thầm truyền âm nói: "Nhìn sau lưng tỷ đi."

Định Tĩnh sư thái giận dữ xoay người lại thấy không ít nữ đệ tử vì nín cười mà mặt đỏ bừng. Chỉ có Bất Giới hòa thượng và đào cốc lục tiên không chút cố kỵ, đã sớm cười đến lăn lộn.

Đào cốc lục tiên kêu lên: "Định Tĩnh không gả."

"Nếu như đổi ý."

"Mà không ai lấy."

"Theo lão nạp đi."

Định Tĩnh sư thái tức đến nổ phổi, giật cà sa trên ngưỡi uống quát: "Hướng Vấn Thiên, là ngươi viết đúng không?"

Hướng Vấn Thiên đầy mặt vô tội: "Sư thái, dù cho người là chủ nhân cũng không thể ngậm máu phun người, ta chưa từng viết thứ này. Rõ ràng là người mặc nó, sao lại hỏi ta?"

Định Tĩnh sư thái gần như bị tức điên.

Đào cốc lục tiên lấy sợi vải trong miệng Bất Giới hòa thượng ra cười lón nói: "Ở đây chỉ có ngươi là lão nạp, theo lão nạp thôi!"

"Sư thái, theo lão nạp đi thôi!"

"Đánh rắm!" Bất Giới hòa thượng cũng tức giận không thôi, hắn biết trong Huyền Không tự còn có lão bà nghe lén, lo sợ đào cốc lục tiên bô ba phá hủy thanh danh của mình nên phẫn nộ quát: "Dù là nàng ta nguyện ý, lão nạp ta cũng không nguyện ý."

Đào cốc lục tiên càng cười lớn hơn.

"Lão nạp, ngươi cho sư thái đi cùng đi!"

Rất nhiều nữ đệ tử không nhịn cười được nữa, tiếng cười bắt đầu vang vọng.

Định Tĩnh sư thái sít sao nhìn Hướng Vấn Thiên, sắc mặt nén đến đỏ bừng, đột nhiên một chưởng vỗ hướng thiên linh cái trên người.

Định Nhàn sư thái vội vã lao xuống nắm chặt tay Định Tĩnh quát: "Sao tỷ hồ đồ vậy, học nghệ không tinh, bị người muốn đánh muốn giết là chuyện đương nhiên. Tuệ Năng lão tổ cụt tay lập chí, học Phật một đời, chẳng lẽ chút nhục này cũng không chịu được sao?" 

Răn dạy như này giúp Định Tĩnh hiểu ra nhiều, mặt đỏ hồng cúi đầu núi: "Cẩn tuân chưởng môn dạy bảo."

Định Nhàn sư thái chậm rãi nói: "Nếu như sư tỷ ta đã chiến bại, vậy đến lượt ta rồi. Thiếu hiệp lần này định xuất thủ hay mời trợ thủ?"

Nàng nghĩ trận đầu Đỗ Dự có thể mời đại thần Hướng Vấn Thiên, trận thứ hai này nhất định không mượn được cường giả nào nữa.

Dù cho Định Nhàn sư thái khí lượng khoan hồng, nhưng Định Tĩnh sư thái đại bại, lại chịu Hướng Vấn Thiên nhục nhã nên nhất định trận này phải thắng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play