Vì thế từ ngay sau ngày đó, Hạ Hành Thù bắt đầu cảm thấy Thẩm Gia Hành có chỗ không quá thích hợp , mới đầu còn không để ý, sau lại càng thấy kỳ quái, khi hai người nói chuyện xong Thẩm Gia Hành sẽ đột nhiên tiến lên hôn anh, nếu ở lúc anh ngẫu nhiên ngẩng đầu lên khi vội vàng xử lý công chuyện, thường thường có thể chợt thấy Thẩm Gia Hành ở một bên cười đến quỷ dị, làm cho anh cơ hồ có hoài nghi rằng cậu không bình thường hoặc là chính mình không bình thường , nhịn không được kéo người tới , hỏi trong đầu cậu đang chứa cái gì vậy , nhưng tên tiểu không lương tâm kia miệng đóng thực chặt , nửa chữ cũng không chịu lộ ra, còn dậm chân vung tay nói em có cổ quái cái gì nào có mà anh cổ quái , cho nên Hạ Hành Thù cũng không có cách gì mà tra được cậu .
Ngày hôm đó , Thẩm Gia Hành đi liên hoan cùng nhóm đồng nghiệp trong phòng, cả nhóm chọn một quán cơm Chiết Giang được đám đồng nghiệp mạnh mẽ đề cử, hương vị cũng không làm cho người ta thất vọng, một đám người ăn đến mỹ mãn, hơn nữa còn có điểm tâm sau bữa ăn , là món bánh được phủ một lớp bột mỏng trắng như tuyết cùng đường trắng rải ở trên mặt, bên trong là một lớp sữa tươi thơm lành, trước khi bưng lên đã được ướp lạnh qua , ăn vào miệng vừa mát lại ngọt. Thẩm Gia Hành đặc biệt thích thứ này , vừa bưng lên mười mấy cái đã bị cậu giành mất bốn. Ăn uống no say xong lại có người đề nghị đi KTV , phần lớn đám người đều là những kẻ trẻ tuổi nhiệt huyết mới hơn hai mươi mấy , bởi vậy đều nhao nhao hưởng ứng. Thẩm Gia Hành bình thường sẽ không thích cùng đám đồng nghiệp chơi đùa quá mức nhiệt tình , đầu tiên là để bảo trì hình tượng, thứ hai là miễn cho thân phận đồng chí ( chỉ những người đồng tính ) của mình bị bại lộ , hôm nay lại đột nhiên nhớ tới đã gần ba – bốn ngày không gặp mặt Hạ Hành Thù , vì thế kiên quyết tìm lấy cái cớ chối từ lời mời của mọi người, cố ý đợi cho nhóm đồng nghiệp rời đi hết mới tìm chủ quán mua thêm hai phần bánh lúc nãy , bỏ bịch tự tay mang đi , sau đó liền gọi xe tới thẳng tổng bộ Hoya .
Mấy ngày gần đây cậu mới biết được rằng , mỗi lần Hạ Hành Thù cùng cậu hẹn hò đều là mang công việc về nhà làm trước để tan tầm trước giờ , chỉ vì tìm cách cùng cậu ở chung lâu hơn , phàm là những ngày mà hai người không gặp mặt, Hạ Hành Thù cơ hồ nhất định sẽở công ty tăng ca, làm một ông chủ cần cù siêng năng đầy gương mẫu, cho nên lúc này nếu đi tới Hoya thì hơn phân nửa sẽ gặp anh .
Nửa giờ sau liền tới nơi , đây là lần thứ tư Thẩm Gia Hành tiến vào cao ốc Hoya, lần đầu tiên là bởi vì công việc, hai lần sau là theo Hạ Hành Thù tới lấy đồ vật gì đó , đường đi tuy rằng đã rõ ràng, nhưng cũng không mấy quen thuộc. Qua cửa an ninh ở đại sảnh , Thẩm Gia Hành lập tức đi thang máy tới tầng 22 của giám đốc điều hành cấp cao , phát hiện công ty đã không còn bóng người, đèn trên hành lang cũng ở trạng thái tiết kiệm năng lượng, trong cao ốc tối om , chỉcó văn phòng của phó tổng tài là còn sáng đèn , khiến tia sáng hắt ra càng thêm nổi bật.
Thẩm Gia Hành đến gần, bởi vì hai tay đều mang túi nhựa nên không tiện mở cửa, vừa muốn cất tiếng gọi Hạ Hành Thù ra đón cậu, đột nhiên chú ý tới trong phòng loáng thoáng truyền đến thanh âm nói chuyện.
Trừ bỏ Hạ Hành Thù, trong phòng còn ai vào đây? Chắc không có khả năng là anh tự mình lẩm bẩm một mình chứ ?
Lúc này đầu óc Thẩm Gia Hành cũng không nghĩ đến chuyện nào khác, chỉ đơn giản là lòng hiếu kỳ thì ai cũng có , hơn nữa cậu còn đặc biệt nhiều hơn người thường, vì thế ý niệm trong đầu chớp lên thì tay cũng để hai cái túi vào trên bàn thư kí , đầu để sát vào trên ván cửa , làm một việc mang tên là “Nghe lén” .
Nói chuyện tựa hồ là hai người, một cái thực rõ ràng là thanh âm của Hạ Hành Thù, mà một cái khác lại rất xa lạ, chắc chắn là cậu không quen người này .
“…… Cậu thoát vẫn là không thoát?”
“Cậu hỏi tôi ? Đương nhiên là không .”
“Nhanh cởi ra ! Tôi không có thời gian đùa với cậu .” thanh âm Hạ Hành Thù có vẻ hổn hển.
“Ai nha nha, Hạ đại tổng tài, đừng gấp như vậy chớ , phá hư hình tượng trầm ổn của cậu đấy .” Đối phương có vẻ bình tĩnh thong dong rất nhiều.
“Với cậu , tôi còn cần hình tượng? Đừng nói tôi không nói trước nhé , nếu không cởi ra hay để tôi cường !”
“A yêu, không cần dùng uy hiếp đâu, thế sẽ khiến tôi sợ nha, kỳ thật cậu cũng không phải không thể giải quyết, bất quá chỉ tự mình động động thủ thôi mà .”
“Tôi tự động thủ được thì cũng không ở trong này với cậu lâu như thế , cậu rốt cuộc là làm hay thôi ?”
“Tôi đương nhiên là……”
Luôn luôn ở bên ngoài nghe lén , Thẩm Gia Hành bởi vì cuộc đối thoại vô cùng tối này của hai người bên trong , nghĩ rằng Hạ Hành Thù cư nhiên dám cùng người khác ở đây dây dưa không rõ , lửa trong lòng đã sớm cao tới ba thước, lúc này nhịn không nổi nữa, một phen đẩy cửa ra , hô:“Anh ta có đáp ứng anh cũng đừng có nghĩ !”
Tầm mắt Thẩm Gia Hành thẳng tắp trừng qua , liền thấy trong phòng Hạ Hành Thù cùng một người đàn ông trẻ tuổi đứng sau bàn làm việc , mà hai tay Hạ Hành Thù đang cầm lấy bả vai của người đàn ông , thân thể cơ hồ là đặt ở trên người người ta, người nọ rõ ràng là lui về phía sau giãy dụa, thấy thế nào cũng như là trường hợp người nào đó cưỡng bức chưa toại mà đã bị nửa đường đánh gảy.
Thẩm Gia Hành tái nhìn kỹ mắt diện mạo người kia, quả nhiên là một mỹ nhân, đôi mắt tròn to , cái mũi thẳng tắp, môi đỏ tươi, mười phần mặt búp bê, đáng yêu muốn cắn, vì thế trong lòng càng giận, đảo đến một bên biểu tình Hạ Hành Thù chưa hoàn hồn, không khỏi giận dữ phản cười rộ lên.
“Tôi tưởng anh tăng ca vất vả, nguyên lai là vất vả cái kiểu này, sớm biết thế nên đem cho anh cái gì bổ thân mới tốt , xem anh mệt mỏi thế kia kìa !” Nói xong ngoan trừng Hạ Hành Thù một cái rồi “Phi” một ngụm, xoay thân liền đi ra ngoài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT