Hạ Hành Thù cứ như vậy, quả thực giống như lời anh nói , từng điểm từng điểm đều sủng Thẩm Gia Hành, kém chút đem cậu sủng tới tận trời luôn , Thẩm Gia Hành tuy rằng miệng không nói ra , nhưng trong lòng vẫn cứ dương dương tự đắc bởi mình nhặt được một đại tiện nghi.
Bất quá , chiếm được tiện nghi cũng nhận về khó chịu , ở công ty , Hà Thế Bằng bắt đầu biến đổi phương pháp tìm cậu gây phiền toái, Thẩm Gia Hành cân nhắc, nguyên nhân đại để không thoát được có quan hệ tới việc Hà Qúy chậm chạp không chịu về nước .
Giới thông tấn điện tử trong nước tổ chức một hội nghị cấp cao ở tại thành phố, mấy công ty lớn cũng phái người đến tham gia, đại diện của Hòa Tín điện tử là Hà Thế Bằng, vì thế lão chỉ thẳng tên muốn Thẩm Gia Hành đi theo. Người khác đều nghĩ Thẩm Gia Hành gần đây gặp vận may, có thể được cấp coi coi trọng như vậy, vô luận tốt dở gì đều tới lượt cậu , lại có ai biết cậu có khổ nói không nên lời, đành phải kiên trì chuẩn bị ra trận.
Sau khi hội nghị cấp cao trôi qua được nửa ngày, Phương chủ sự mời người của các công ty đến khách sạn tham gia bữa tiệc trưa , Hà Thế Bằng đương nhiên không thể không lộ mặt , lão còn phải cùng vài nhóm lão tổng hàn huyên giao thiếp , lấy cơ hội kinh doanh từ trong đó.
Coi như là Thẩm Gia Hành xui xẻo, lúc này một trong những trợ lý của Hà Thế Bằng đột nhiên đi vào hội trường, đem Hà Thế Bằng mời đến một bên, thấp giọng nói nhỏ vài câu, liền thấy trên mặt Hà Thế Bằng biến sắc, nâng tay liền vời cậu lại gần.
Thẩm Gia Hành cũng không biết tại sao lại thế này, đi lên trước khách khí hỏi han :“Tổng giám đốc ngài tìm tôi?”
Ai ngờ vừa đến , Hà Thế Bằng đã trực tiếp tát thẳng vào mặt cậu rồi mắng xối xả “Cậu xem việc tốt cậu làm đi! Để khâu các cậu chuẩn bị một dự án kinh doanh , cư nhiên lại lấy sai văn kiện cho tôi ! Buổi chiều đã cùng các công ty lớn họp rồi , nếu không phải Lưu đặc trợ giúp tôi tra ra vấn đề quan trọng này, thì chẳng phải cậu chuẩn bị để cho tôi mất mặt sao ?! Một văn kiện nho nhỏ còn làm sai , cậu làm trưởng phòng như thế nào thế ? Công ty nếu bởi vậy có tổn thất gì , cậu bồi được hay sao hả !”
Thẩm Gia Hành nghe xong trong lòng lập tức bực bội bất bình, cái dự án kinh doanh kia tuy rằng đích thật là do phòng bọn họ phụ trách , nhưng lần này đám người phụ trách viết dự án lại tới muộn, tổng giám đốc lại còn phái đặc trợ tới thúc giục lấy ngay, đám người đến sau là một phút đồng hồ cũng không dám chậm trễ, đặc trợ lại trực tiếp đem văn kiện tiếp nhận mang đi , trưởng phòng là cậu căn bản không có cơ hội xem qua, hiện tại xảy ra sai lầm, cư nhiên liền tính trên đầu cậu.
Nhưng Thẩm Gia Hành cũng rõ ràng, Hà Thế Bằng đang ước gì có thể đem cậu đá ra khỏi công ty, nhưng lại bởi vì yêu cầu của bên Hoya mà không dám có động tác, hiện tại khó khăn lắm mới mượn được một cơ hội để lấy chuyện nào đó chửi cậu cho thống khoái , cho dù cậu có mở miệng giải thích , Hà Thế Bằng cũng khẳng định sẽ không nghe . Cậu cũng dứt khoát không thèm uổng phân khí lực kia, chỉ đứng ở tại chỗ mặc lão quở trách, ánh mắt biểu tình vẫn đều khó nén lơ đễnh.
Hà Thế Bằng nhìn bộ dáng của cậu mà trong lòng càng thêm không thoải mái, khóe mắt vô tình miết đến Hạ Hành Thù đang hướng phía này đi tới, lại nhớ tới lần trước anh cũng giúp cho Thẩm Gia Hành tránh khỏi nan kham, vì thế cố ý trách cứ càng lớn tiếng lên, người ở chung quanh nghe đến nhất thanh nhị sở, dẫn tới người của công ty khác cũng đều chú ý lại đây.
Thẩm Gia Hành vừa nâng đầu, chú ý tới thân ảnh Hạ Hành Thù, bị anh thấy chuyện như thế này quả thực so với bị Hà Thế Bằng tát một cái bạt tai còn làm cậu nan kham hơn , hận không thể đương trường cùng Hà Thế Bằng rống lên , nói từ hôm nay trở đi bản thiếu gia mặc kệ , chỉ là lại luyến tiếc, chỉ đành dằn lại không nhìn theo hướng của Hạ Hành Thù.
Tai nghe Hà Thế Bằng đã từ sai lầm trong công tác lần này chửi xói tới thái độ làm việc không đứng đắn của cậu , đột nhiên một đạo thanh âm sáp tiến vào:“Hà quản lí, không biết có quấy rầy hay không ?”
Thẩm Gia Hành lập tức ngẩng đầu trừng mắt Hạ Hành Thù đang nói chuyện, ý bảo anh đừng tùy tiện nhúng tay.
Hạ Hành Thù lại làm như không phát hiện, tiếp tục cùng Hà Thế Bằng nói:“Về dự án hợp tác lần trước, về phương diện sản xuất tôi còn có vài chi tiết chưa hiểu rõ, sau khi kết thúc tiệc cơm này , nếu Hà quản lí có rảnh, tôi muốn cùng ngài thảo luận một hồi.”
Hà Thế Bằng vội vàng đáp ứng :“Không thành vấn đề, trước hai giờ chiều tôi đều có thời gian , Hạ tổng bao giờ tới tìm tôi cũng được.”
Hạ Hành Thù giống như lơ đãng mà liếc mắt nhìn Thẩm Gia Hành bên cạnh, nói:“Vị này…… Không phải Thẩm trưởng phòng phụ trách bàn bạc với bên công ty chúng tôi đây sao ?”
Ở dưới ánh mắt ám chỉ của Hà Thế Bằng , Thẩm Gia Hành tùy ý cùng anh chào hỏi.
“Thẩm trưởng phòng tuổi còn trẻ, năng lực lại tốt, hiện tại cũng đã được trọng dụng như thế rồi, tiền đồ sau này nhất định không thể xem thường nha .”
Thẩm Gia Hành hạ thấp người, nói:“Hạ tổng quá khen, năng lực của tôi ở Hòa Tín chỉ tính là bình thường, chuyện phải học còn nhiều lắm , mới nãy còn phải nhận chỉ bảo của tổng giám độc.”
Hà Thế Bằng sợ Hạ Hành Thù nghĩ đến công ty mình phái nhân viên hạng ba đi tiếp đãi bọn họ, vội vàng chuyển hướng câu chuyện , cùng Hạ Hành Thù nói:“Thẩm trưởng phòng là người thích khiêm tốn , nếu không coi trọng năng lực của cậu ấy , chúng tôi cũng không dám đem cậu ấy an bài ở vị trí cao như thế đâu, nguyên tắc của bản công ty luôn luôn là thiện nhân tài , đối bọn họ đôn đốc cũng là tối nghiêm khắc , như vậy mới có thể làm cho bọn họ mau chóng trở thành trụ cột công ty .” Nói xong hướng Thẩm Gia Hành thấp giọng nói:“Cậu mau đem phân văn kiện tôi vừa nói lấy tới đây đi .”
Được cho phép rời đi, Thẩm Gia Hành lúc này mới có cơ hội thoát khỏi ma âm mặc não của Hà Thế Bằng, cũng không biết là nên cảm kích Hạ Hành Thù hay là nên trách anh xen vào việc của người khác, ngẩng đầu cùng anh liếc một cái liền xoay người vội vàng đi ra đại sảnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT