Sự thật này đã đả kích Trọng Lâm rất lớn, mỗi một chuyện đều lên án sự vô tình, tàn nhẫn của anh với Ý Hàm
….
Ý Hàm đã mất tích bốn năm, trong bốn năm này cho dù anh tốn bao nhiêu công sức cũng không thể tìm thấy cô.
Trong bốn năm đó, Trọng Lâm đã giải tán Ám Môn, chỉ có bốn người thân cận không muốn rời khỏi anh cho nên anh mới sắp xếp cho họ vào làm
trong Trọng thị, âm thầm làm nhiệm vụ bảo vệ cho anh.
“Anh cảm thấy khả năng em có thể thuyết phục Trọng Lâm rời khỏi đây
là không lớn.” Trình Dịch Phong đã tìm được Dịch Thủy Tâm ở nước ngoài,
cũng đã cử hành hôn lễ với cô. Lúc này đây trở về, lại là Tâm nhi muốn
thuyết phục anh trai đi Mỹ giải sầu. Mấy năm nay anh và Tâm nhi cũng
thường xuyên trở về thăm Trọng Lâm. Nhưng lần nào cũng vì Trọng Lâm
không muốn đi mà phải từ bỏ.
“Lần này anh cũng phải giúp em khuyên anh ấy, đừng có mà như mấy lần
trước im như tượng gỗ không nói gì hết.” Dịch Thủy Tâm làm nũng với
Trình Dịch Phong, hiện tại cô chính là một người phụ nữ vô cùng hạnh
phúc. Có chồng yêu cô còn có một đứa con gái rất đáng yêu. Nhưng khi
nhìn thấy anh trai nếu không phải điên cuồng làm việc thì cũng là giam
chính mình trong nhà cô thật buồn lòng. Chỉ khi nào nghe thấy một chút
tin tức về chị Ý Hàm thì anh ấy mới có thể bình thường một chút, cũng có thể nói là càng không bình thường.
“Được, anh hứa với em anh sẽ cố hết sức.” Trình Dịch Phong ôm bả vai
Dịch Thủy Tâm, cùng cô hướng về phía trước. Bởi vì Dịch Thủy Tâm sợ anh
trai nhốt mình trong nhà uống rượu hai người sẽ không thể mở được cửa
cho nên cố ý đánh một bộ chìa khóa khác. Vừa mở cửa ra, vẫn như trước
mùi rượu nồng nặc xông tới.
“Anh!” Dịch Thủy Tâm chạy vội vào bên trong. Quả nhiên Trọng Lâm đã
say như chết. “Chồng, anh đừng có đứng ở đó nữa, mau giúp em đỡ anh đến
sofa đi.”
Trình Dịch Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng vẫn đi qua, không cần vợ
động thủ một mình anh đã túm được Trọng Lâm từ trên mặt đất ném lên
sofa.
“Này sao anh lại làm như vậy với anh cả chứ?” Dịch Thủy Tâm thấy
Trình Dịch Phong đối xử với Trọng Lâm như vậy sợ chồng mình vô ý sẽ làm
anh cả bị thương, nói xong liền đi qua xem coi anh trai có bị sao không.
“Tâm nhi, các em đã về rồi sao?” nhìn thấy người đến là Dịch Thủy
Tâm, Trọng Lâm lắc đầu, khiến cho bản thân thanh tỉnh hơn.” “Nào, chúng
ta cùng uống rượu.” Nói xong liền muốn đứng dậy khỏi sofa đi đến phía tủ rượu láy rượu cho bọn họ.
“Anh.” Dịch Thủy Tâm đẩy Trọng Lâm lại sofa, rất giận khi Trọng Lâm
vẫn còn say không biết gì: “Bọn em không muốn uống rượu, anh, anh có thể tỉnh táo hơn chút không?”
“Chồng, cho anh nửa giờ phải làm cho anh ấy tỉnh lại mới được.” Thật
sự không có cách nào nữa, Dịch Thủy Tâm phải giao nhiệm vụ này cho Trình Dịch Phong. Còn cô thì chạy đến phòng của anh mình giúp anh thu thập
mấy bộ quần áo, giấy tờ tùy thân, hiện tại bằng mọi giá cô phải đưa dược anh mình sang Mỹ.
Trình Dịch Phong nhìn người đang say bất tỉnh nhân sự trước mắt thật
sự không có cách nào có thể hoàn thành nhiệm vụ mà bà xã đại nhân giao
cho. Không còn cách nào khác Trình Dịch Phong cắn răng đến phòng tắm xả
một chậu nước lớn mang ra dội thẳng lên người Trọng Lâm. Vừa lúc căn
phòng này cũng cần phải tẩy rửa sạch sẽ, đối với những chuyện mà Trọng
Lâm đã làm với mình anh thấy đây là cơ hội báo thù hiếm có.
Quả nhiên cách này rất có ích, bị tạt một chậu nước lạnh, Trọng Lâm
đã tỉnh táo không ít. Nhưng vẻ mặt vẫn còn đần độn, Trình Dịch Phong
hiếm khi có được cơ hội, cho nên muốn trả thù gấp bội, nhanh chóng chạy
đi lấy hai chậu nước lạnh nữa, rốt cuộc Trọng Lâm cũng hoàn toàn tỉnh
táo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT