Ngủ được thật là thoải mái……Đường Tuấn Thượng vừa lòng lười biếng duỗi eo, y chưa bao giờ biết nguyên lai ngủ là một chuyện tuyệt vời như vậy.
“Bánh bao lão bà, ngươi tỉnh, cùng nhau ăn cơm trưa nha.”
Cơm trưa? Đường Tuấn Thượng nhớ rõ lúc mình đến hình như là vừa dùng qua ngọ thiện, không đạo lý y vừa mới ngủ một hồi, xem xem bên ngoài mặt trời lên cao, quả thật là buổi trưa, bất quá bụng hảo đói……
“Bánh bao lão bà ngươi thật có thể ngủ, đều ngủ cả ngày, đêm qua ta gọi ngươi đứng lên ăn cơm ngươi đều không có động tĩnh.”
Nguyên lai mình ngủ cả ngày, khó trách…… Hỏng! Chỗ mẫu hậu làm sao nói chuyện đây!
Lại nhìn Tiểu Tứ hồn nhiên vô tà cười với mình……
Nếu đến đây thì sớm hay muộn mẫu hậu cũng biết, đơn giản ‘hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng’, ngủ no ăn ngon tinh thần tốt, lại đến một vận động giúp tiêu hóa.
Hắc hắc, mấy ngày nay bị vài nữ nhân ép buộc làm y đều đã lâu không có làm vận động, kỳ quái…… Y trước kia làm sao đều không biết nguyên lai nữ nhân lại đáng sợ như thế……
Ăn uống no đủ, nhìn nhìn đồ ăn của Tiểu Tứ coi như không sai, trong trong ngoài ngoài giống như cũng không có cái gì phức tạp, xem ra mẫu hậu lần này còn chưa thần kinh…… Ách…… Là lương tâm đột nhiên nổi lên không đem mỹ nhân thế nào.
“Mỹ nhân, ngươi mấy ngày nay không có phát sinh chuyện gì đi?”
“Cái gì?” Tiểu Tứ ăn táo, mạc danh kỳ diệu nhìn về phía Đường Tuấn Thượng, từ khi nương của bánh bao lão bà trở về, bánh bao lão bà làm sao trở nên càng ngày càng quái.
“Không có việc gì……” Ngủ kĩ ăn no lại *** dục, chuyện liên quan nửa người dưới cũng bắt đầu thức tỉnh.
Đường Tuấn Thượng xưa nay chính là dùng nửa người dưới để tự hỏi vấn đề, rất nhanh y liền dán lên người Tiểu Tứ sắp ăn xong quả táo, đùi y không ngừng cọ cọ khố hạ Tiểu Tứ, tươi cười một cách đáng khinh.
“Mỹ nhân…… Đã nhiều ngày trẫm nhớ ngươi muốn chết được, ngươi liệu có nhớ trẫm nha……”
Bị Đường Tuấn Thượng cọ lập tức có phản ứng, tay Tiểu Tứ còn dính dính nước táo liền vói vào trong quần áo Đường Tuấn Thượng, xoa nắn vòng eo mẫn cảm của y.
Xúc cảm lành lạnh lập tức khiến Đường Tuấn Thượng run rẩy rên khẽ, hơi có bất mãn nói với Tiểu Tứ: “Mỹ nhân, ngươi cũng không rửa tay sạch sẽ……”
Nhưng lúc Tiểu Tứ muốn rút tay ra, Đường Tuấn Thượng lập tức kéo tay Tiểu Tứ lại: “Lần này trẫm liền đặc xá ngươi, lần sau không được lấy lý do này nữa……”
“Ân, ta biết bánh bao lão bà là tốt nhất.” Tiểu Tứ cười giống gấu ăn trộm được mật, bánh bao lão bà mỗi lần đều nói như thế, bất quá chưa lần nào phạt hắn, mọi người đều cho rằng hắn ngốc, kỳ thật hắn thật thông minh đâu, có một số việc hắn bất quá là giả bộ quên, làm cho bánh bao lão bà không có biện pháp phạt hắn.
Gấp gáp thoát quần áo lẫn nhau, Tiểu Tứ liền đem Đường Tuấn Thượng áp đảo trên giường, liền nghe thấy Đường Tuấn Thượng làm nũng mắng: “A! Cầm thú!”
Tiểu Tứ ánh mắt mông lung ướt át: “Bánh bao lão bà không cần sao……”
“Thiết, vịt nấu chín còn nghĩ muốn bay, nhanh lên cho trẫm!”
Đường Tuấn Thượng kéo đầu Tiểu Tứ hôn lên, mà chuyện kế tiếp thì không cần nói cũng biết.
Phòng trong nhiệt tình như hỏa, thường thường phát ra tiếng luyện tập, hoàn toàn không biết trên nóc nhà một thân ảnh ngân bạch đang quan sát trận nam hoan nam yêu này: “Tiểu Tứ, vì cái gì không đợi ta……”
Lý thái hậu thưởng thức bình sứ hồng sắc trong tay, trên mặt lại thể hiện ra một dạng hồ ly đắc ý trộm gà thành công, nhìn xem Hoàng công công đang run run: “Thái hậu nương nương…… Ngài xác định?”
Lý thái hậu liếc xéo Hoàng công công: “Tuy rằng trước thạch tín, thì thất khiếu hóa cốt tán, Khổng Tước Đảm, thất bước truy hồn tán, cửu phẩm hồng cùng Hạc Đỉnh Hồng đều không có độc chết Tiểu Tứ kia, thế nhưng hôm nay không giống thế.”
“Nó là làm từ nhện khổng lồ Châu Phi, nhái bén (gg caca bảo nó là chàng hiu), rắn lớn, phân dơi, nước tiểu sư tử lại thêm vật bẩn của tế ti Bộ lạc ăn thịt người luyện chế chín chín tám mươi mốt ngày, từ Bộ lạc ăn thịt người Châu Phi nhập khẩu cực phẩm độc dược! Ta cũng không tin hắn chống lại hàng nội còn có thể chống lại hàng nhập khẩu!” (Tiếu: >.< cảm ơn Hoa miêu đã giúp ta mấy cái thành phần độc dược này.) “Cái kia…… Thái hậu nương nương ngài không phải đã hạ độc đi?” Hoàng công công lấy ánh mắt tràn đầy mong ước nhìn chằm chằm Lý thái hậu, khiến Lý thái hậu cảm giác thực khó chịu. Xảy ra chuyện gì? Ngươi này lão bất tử hoạn quỷ cũng bị hồ ly tinh kia mê hoặc? “Làm sao, Hoàng công công là không đành lòng?” Hoàng công công nhanh chóng phủ nhận, nhìn nhìn Lý thái hậu, nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận nói: “Vạn tuế gia hôm qua không về tẩm cung…… Cũng không đi chỗ Đán phi nương nương……Hôm nay người phụ trách đưa đồ ăn đến lãnh cung giống như nói trên giường tựa hồ có thêm một người khác đang ngủ say……” “Ngươi, ngươi, ngươi làm sao bây giờ mới nói!” Lý thái hậu tức giận đến đương trường không để ý hình tượng, một Phật Sơn vô ảnh cước, thiếu chút nữa khiến cho Hoàng công công đi hầu hạ Tiên hoàng. Hoàng công công run run rẩy rẩy từ mặt đất đứng lên, đã không thấy bóng dáng Hoàng thái hậu, chỉ nghe từ xa xa truyền đến một tiếng rống: “Còn không đi Ngũ Độc trai lấy giải dược cho Ai gia!” Lý thái hậu trong lòng vạn phần nôn nóng, nhi tử của nàng còn chưa cho tôn tử nàng đâu, nếu như thế kêu nàng đến nơi nào ôm tôn tử đi, bất chấp kêu nô tài theo hầu, một mình chạy vội tới lãnh cung, cũng không thèm để ý âm thanh vọng ra từ lãnh cung, một cước đá văng cửa chính, rồi mới nhìn đến!! “A a…… Mỹ nhân, nhanh lên…… A……” Đường Tuấn Thượng đầy mặt hưởng thụ, hai tay ôm chặt bả vai Tiểu Tứ, làm sao xem làm sao *** đãng. Đột nhiên Đường Tuấn Thượng kêu to vài tiếng, thân thể run rẩy, vài đạo bạch sắc giống sao xẹt xẹt ngang mặt Lý thái hậu. “Ngươi, ngươi……” Chỉ thấy Lý thái hậu “Ngươi” hai tiếng liền “Khuông đương” một tiếng ngã xuống đất té xỉu . “Mẫu hậu? Mẫu hậu?” Lý thái hậu mơ màng nặng nề tỉnh lại, chậm rãi mở to mắt liền thấy được Đường Tuấn Thượng……Cùng với Tiểu Tứ phía sau. Nhớ lại một màn làm nàng té xỉu, nàng không nhịn được nữa lập tức từ mặt đất nhảy dựng lên, một tay kéo chặt lỗ tai Đường Tuấn Thượng, liền kéo Đường Tuấn Thượng ra bên ngoài. “Ngươi này tiểu hài tử chết tiệt, suốt ngày đem tôn tử của Ai gia làm như bọt biển, gọi ngươi thượng nữ nhân thì ngươi khó khăn như vậy, bị nam nhân thượng ngươi ngược lại thực vui vẻ, vui vẻ có cái gì dùng, có vui vẻ nữa cũng đánh không ra cái rắm!” “Ai ô ô!! Mẫu hậu ngài điểm nhẹ, điểm nhẹ……” Đường Tuấn Thượng liên tục khóc thét, cũng không dám hướng Hoàng thái hậu cầu xin tha thứ, y cũng không dám vào lúc này chọc tổ ong vò vẽ, cũng không phải sống được không kiên nhẫn, sau khi xảy ra chuyện rồi nhận tội với mẫu hậu là một chuyện, đương trường bị bắt lại là một chuyện khác ……Bất quá đợi đến khi mẫu hậu tỉnh táo lại, y phỏng chừng sẽ càng thê thảm, vừa nghĩ đến năm ngày bi thảm kía y liền sợ hãi. “Rất…… Thái hậu nương nương……” Hoàng công công một đường chạy như điên ba trăm dặm lại một đường chạy như điên trở về, liền chờ Hoàng thái hậu cho cổ lão một đao, lại không nghĩ rằng Hoàng thái hậu thở hổn hển kéo lỗ tai Hoàng Thượng, bước nhanh từ trong lãnh cung lao ra. “Lăn!! Đợi đã……” Bị nghịch tử này làm tức giận đến đều quên mục đích mà mình đến, Lý thái hậu nặng nề mà hít vào một hơi, áp chế lửa giận dưới đáy lòng, buông Đường Tuấn Thượng, hỏi Hoàng công công: “Ngũ Độc trai bên kia nói thế nào?” Hoàng công công tuy cảm giác không khí thật quỷ dị, bất quá ít nhất là lão không cần chết, nên thành thành thật thật nói: “Nói tuyệt đối là độc dược đứng đầu trong bảng tiêu thụ mười năm trở lại đây, vào miệng lập tức chết ngay, giết người không dấu vết……” Lý thái hậu lạnh mặt gật gật đầu, cẩn thận nhìn chằm chằm Đường Tuấn Thượng: “Ngươi……Dùng bữa ở chỗ Tiểu Tứ?” Đường Tuấn Thượng không rõ vì cái gì mà Hoàng thái hậu lập tức mặt lạnh hỏi vậy, chỉ là theo thành thật gật gật đầu. “Không có cảm giác không thoải mái?” Lắc đầu. Độc không giết được hồ ly tinh thì nhiều nhất chứng minh được Tiểu Tứ quả thật là yêu quái, hiện tại ngay cả nhi tử của nàng đều không bị độc, chẳng lẽ nhi tử cùng yêu quái ở chung lâu ngày cũng yêu ma hóa đi? Như thế sản phẩm thấp kém lại thổi phồng thành như vậy, ai…… Quảng cáo giả dối hại không chết người nha! Xem ra cần hảo hảo chỉnh đốn quy chế phê duyệt quảng cáo. “Hoàng công công, truyền chỉ xuống, Ngũ Độc trai buôn bán thuốc giả, quảng cáo cùng chất lượng không đúng, tạo thành không chỉ là tổn thất tài sản, càng nhiều là tổn thất trên tinh thần.” Nói đến đây, Lý thái hậu còn nức nở: “Hết thảy tài sản đều sung vào quốc khố, tất cả nhân viên đều sung quân.” Nếu không phải xem ở phân lượng độc đó không khiến Hoàng đế mất mạng, thì nàng đã sớm chém đầu cả Ngũ Độc trai! Phân phó xong Hoàng công công, Lý thái hậu xoay mặt nhìn về phía Đường Tuấn Thượng, phi thường phi thường từ ái cười: “Hoàng nhi……” Một câu làm Đường Tuấn Thượng run run. “Hoàng nhi, ngươi nếu Tiểu Tứ như vậy, không bằng buổi tối ai gia cho hậu cung tần phi cùng hắn cùng nhau hầu hạ Hoàng Thượng?” Đừng nói nàng mẫu hậu không biết thông cảm, điều kiện như vậy đủ ưu đãi đi, một khi đợi có tôn tử, nàng liền đem Tiểu Tứ hại nước hại dân này chém đầu, liền tính Hoàng Thượng một đời không viên phòng cũng không ngại! Nga ha ha, diệu kế như thế đều do nàng nghĩ ra, khó trách lúc Tiên hoàng còn sống vẫn khen nàng tâm ngoan thủ lạt, quỷ kế đa đoan, nhất đại gian Hậu. Đường Tuấn Thượng một giọt mồ hôi lạnh lập tức chảy xuống, không nghĩ tới mẫu hậu so với y còn nhanh nhẹn dũng mãnh hơn, cư nhiên khiến y ngoạn 3P, này……Quả thật là biện pháp nhất cử lưỡng tiện, nói vậy mỹ nhân cũng có thể lý giải cho y. Đường Tuấn Thượng tâm động gật gật đầu: “Vẫn là mẫu hậu anh minh!” Tiểu Tứ vô hạn đồng tình nhìn theo phương hướng Đường Tuấn Thượng bị Hoàng thái hậu bạo lực lôi đi, nương của bánh bao lão bà thật đúng là đáng sợ, bánh bao lão bà tự ngươi trăm ngàn lần bảo trọng nga! “Tiểu Tứ……” Không nghĩ tới phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm xa lạ, Tiểu Tứ quay đầu nhìn lên, không biết khi nào phái sau mình có thêm một thanh niên bạch y tuấn lãng, giờ phút này đang thâm tình chân thành nhìn mình. “Ngươi làm sao biết tên của ta?” Kỳ quái? Mình khi nào thì quen biết người này sao? “Tiểu Tứ ngươi không nhớ rõ ta?” Nam tử kia có chút lo lắng, đột nhiên nghĩ tới điều gì lại trấn định xuống: “Cũng khó nói ngươi nhận ra ta hay không, này đối với ngươi khó khăn quá lớn, ta là tiểu hồ ly tinh Hồ Diệt Lang.” “Gạt người!” Khi dễ Tiểu Tứ hắn là kẻ ngốc nha, hắn xuống núi chỉ có một tháng nhiều một chút, lúc hắn đi tiểu hồ ly còn không có cao đâu, làm sao như thế một lát liền cao đến loại trình độ này, còn lập tức từ mười ba, mười bốn tuổi biến thành bộ dáng hai mươi tuổi này. Hồ Diệt Lang lại vội lên: “Ta không gạt người, bởi vì ta ăn thánh quả của Hồ tộc chúng ta, lập tức liền trưởng thành.” Giống như rất có đạo lý, nếu lý do này là thật, đó chính là tiểu hồ ly kia a! “Thánh quả của tộc các ngươi lợi hại nha, nghe vào tai hình như ăn rất ngon, ngươi nhất định có mang cho ta nga……” Tiểu Tứ chờ mong nhìn chằm chằm Hồ Diệt Lang. Từ nhỏ đến lớn, tiểu hồ ly đối với hắn tốt nhất , tuy rằng mỗi lần cùng tiểu hồ ly cùng một chỗ đều sẽ có cái tai họa bất ngờ, tỷ như bị sét đánh, bị nhóm yêu quái quần ẩu nha, bị đại thụ ven đường đột nhiên ngã xuống đè trúng, bị Mao Sơn đạo sĩ thiếu chút nữa hóa thành huyết thủy nha……Tóm lại chỉ có chuyện không thể tưởng được, không có chuyện phát sinh không được. Nhưng mỗi lần tiểu hồ ly đều sẽ cho hắn gì đó ăn ngon, còn có thể giúp hắn làm bài tập, cho nên hắn vẫn là thực thích cùng tiểu hồ ly cùng một chỗ. Hồ Diệt Lang cười khổ lắc đầu, thánh quả chẳng những không thể ăn, đối với tiểu hồ ly có năm trăm năm đạo hạnh như mình còn phải chịu thật nhiều tác dụng phụ. Khác với Sơn mị bộ tộc của Tiểu Tứ, hồ yêu là Yêu tộc phi thường trường thọ, mà kì trưởng thành cũng có vẻ dị thường thong thả, ba trăm đầu sẽ thành hình người, một ngàn năm mới trưởng thành. Khi đó nghe nói Tiểu Tứ muốn xuống núi tìm lão bà sinh hài tử, Hồ Diệt Lang liền phi thường lo lắng. Từ Tiểu Tứ cản thiên lôi dùm hắn, hắn liền phải lòng Tiểu Tứ, vì thọ mệnh Tiểu Tứ không khác phàm nhân, căn bản đợi không được Hồ Diệt Lang hắn trưởng thành, thế là hắn dặn Tiểu Tứ ở dưới chân núi chờ hắn, chỉ cần ăn vụng thánh quả, hắn là có thể lập tức lớn lên sinh hài tử cho Tiểu Tứ. Tuy rằng hắn cũng biết Tiểu Tứ căn bản sẽ không nhớ kỹ, chỉ là không nghĩ tới ngốc Tiểu Tứ có thể có động tác mau như vậy. Vừa nhìn đến Tiểu Tứ cùng con người gọi bánh bao lão bà cùng nhau làm việc kia, thật sự làm cho hắn ghen tị! “Có người đến, Tiểu Tứ, ta đi trước, ta sẽ lại tới tìm ngươi.” Cảm giác được có người đến, Hồ Diệt Lang lập tức biến mất. Tiểu Tứ mạc danh kỳ diệu gãi đầu, tiểu hồ ly tuy rằng bộ dáng thay đổi, nhưng mà vẫn kỳ quái như cũ. “Tiểu Tứ Tử, chúc mừng ngươi, Thái hậu hứa cho ngươi chuyển về tẩm cung Hoàng Thượng.” Hồ Diệt Lang chân trước đi, chân sau Hoàng công công liền đến, lão thật đúng là không biết trong hồ lô của Hoàng thái hậu bán thuốc gì. “Thật sự?” Tiểu Tứ nguyên bản còn tưởng rằng mình lại muốn cùng Đường Tuấn Thượng tách ra vài ngày, không nghĩ tới có thể chuyển về, quá tốt! Lại có thể mỗi ngày cùng bánh bao lão bà cùng một chỗ! Chỉ là không hề nghĩ đến, đợi đến khi hắn kích động chạy tới, trừ bỏ Đường Tuấn Thượng, cư nhiên còn thấy được…… Đán phi có vẻ nhàn nhã uống trà, không để ý tới từ khi nàng tiến vào thì Đường Tuấn Thượng liền bắt đầu trừng nàng, kỳ thật nàng ngầm cuồng mắt trợn trắng, thật mệt Hoàng thái hậu nghĩ ra được ba người cùng tiến lên giường, cũng không phải làm thịt giáp mô…… (Tiếu: ta search google thì ‘thịt giáp mô’ = hamburger -.-) Bất quá nàng vừa mới biết nguyên lai Tiểu Tứ là nam nhân hàng thật giá thật, hơn nữa khiến nàng ôm bụng cười cười to là, Hoàng đế biểu ca cư nhiên là bị áp. Nghe tin tức như thế thật sự là khiến nàng thích tâm thích phế, thiếu chút nữa cười trước mặt Hoàng thái hậu, liền tính điểm này, tỷ tỷ thực thích ngươi nha Tiểu Tứ! Áp tới hảo, áp tới diệu, áp tới tuyệt, tốt nhất khiến Đường Tuấn Thượng trọn đời không trở thân được! “Trẫm nói cho ngươi, ngươi nhân xong long chủng liền lăn xa một chút cho trẫm, trẫm không muốn nhìn đến mặt của ngươi.” Đường Tuấn Thượng thật là buồn bực, y không nghĩ tới hắn mẫu hậu sẽ cho nữ nhân Lý Song Hàm này lại đây, nhìn đến nàng, y nên sớm biết rằng không nên đáp ứng mẫu hậu. Lý Song Hàm cho Đường Tuấn Thượng một cái liếc trắng mắt, nói nàng giống như cái bô, y muốn làm thịt giáp mô nhưng nàng còn không muốn làm tầng da kia đâu, hừ hừ, xem nàng không làm cho bọn họ đấu tranh nội bộ là không thể! “Mỹ nhân, ngươi đã tới!” Nhìn thấy Tiểu Tứ đến, Đường Tuấn Thượng hưng phấn lập tức tiến lên nghênh đón. Tiểu Tứ cũng là lòng tràn đầy vui vẻ, chỉ là không nghĩ sẽ nhìn thấy Lý Song Hàm. Nếu là Lý Song Hàm, Đường Tuấn Thượng cảm giác chính mình hướng Tiểu Tứ giải thích liền càng đúng lý hợp tình, tin tưởng mỹ nhân vì cùng y cùng một chỗ, cho dù chịu ủy khuất cũng sẽ đồng ý. “Mỹ nhân, ngươi không cần để ý nàng, nàng ở trong này bất quá là muốn mượn long chủng của trẫm, vì trẫm sinh hạ thái tử, nếu có thái tử thì mẫu hậu sẽ không phản đối chúng ta cùng một chỗ.” Lý Song Hàm ở một bên nghe được cực kỳ khó chịu, tiến lên liền ôm lấy Đường Tuấn Thượng, nói: “Chán ghét, Hoàng Thượng, ngài vừa rõ ràng nói yêu thần thiếp nhất, còn muốn để thần thiếp sinh hoàng tử hoàng tôn một cái lại một cái đâu.” Lý Song Hàm thật bội phục chính mình, lời ghê tởm như vậy mà nàng cũng nói được. “Ngươi, ngươi nói cái gì a!” Đường Tuấn Thượng nhanh chóng đẩy Lý Song Hàm ra, sợ Tiểu Tứ hiểu lầm: “Mỹ nhân, ngươi không nên nghe nàng hồ ngôn loạn ngữ……” “Hoàng Thượng…… Ngài làm sao như vậy……” Tiểu Tứ lăng lăng nhìn Đường Tuấn Thượng sau một lúc lâu, mới có một điểm phản ứng lại, chỉ chỉ Lý Song Hàm: “Ngươi muốn nàng sinh hài tử cho ngươi?” Đường Tuấn Thượng gật gật đầu, lại nhanh chóng giải thích: “Đây là……” “Nhưng là ngươi phải sinh hài tử cho ta nha, làm sao có thể để nàng sinh hài tử cho ngươi……” Tiểu Tứ đột nhiên cảm giác vấn đề này rất phức tạp, làm cho đầu hắn ẩn ẩn đau. “A?” Đường Tuấn Thượng cùng Lý Song Hàm hai người đều ngây dại, có phải hay không lỗ tai của bọn họ có vấn đề? “Mỹ nhân, trẫm làm sao có khả năng sinh hài tử cho ngươi đâu?” Này không phải tương đương với gà trống đẻ trứng sao? “Ngươi là lão bà của ta, vì cái gì không thể sinh hài tử cho ta?” Tiểu Tứ cảm giác chính mình thật muốn khóc, bánh bao lão bà cư nhiên không muốn sinh hài tử cho hắn, mà lại muốn cùng nữ nhân trước mắt này cùng sinh hài tử, ô ô……Làm sao có thể như vậy! “Mỹ nhân, đừng hồ nháo, trẫm căn bản là sinh không ra hài tử!” Mỹ nhân sẽ không ngốc như vậy đi? Kêu vài tiếng lão bà thì nam nhân liền có thể sinh hài tử, vậy còn muốn nữ nhân làm gì? “Tiểu Tứ, y không sinh cho ngươi, ta sinh cho ngươi.” Vẫn ẩn thân ở bên cạnh Hồ Diệt Lang phá lệ vui vẻ, không nghĩ tới cái gì bánh bao sẽ cự tuyệt Tiểu Tứ, xem ra mình lại có hy vọng. Tiểu Tứ nhìn thấy Hồ Diệt Lang, liền muốn theo thói quen tính bổ nhào vào trong lòng Hồ Diệt Lang khóc lớn: “Ô ô ô, tiểu hồ ly, bánh bao lão bà không cần ta cùng hài tử ……” Đường Tuấn Thượng vừa còn muốn nói thích khách từ đâu đến, không nghĩ tới Tiểu Tứ liền chạy vội tới trong lòng người kia, lần này đổi lại là y muốn khóc, còn gọi hồ ly, tuyên bố là hồ ly tinh câu dẫn mỹ nhân của y! Đường Tuấn Thượng hung hăng trừng Hồ Diệt Lang, đối với Tiểu Tứ nói: “Mỹ nhân, đến bên trẫm này.” Hồ Diệt Lang nhìn về phía Đường Tuấn Thượng âm thầm lắp bắp kinh hãi. Cứ việc chỉ phản ứng mỏng manh, quả thật là một thai nhi, đều nói Sơn mị bộ tộc thụ thai khó khăn, làm sao Đường Tuấn Thượng lại mau như vậy…… Hay là nói Tiểu Tứ là hỗn huyết người yêu nên có khác? Tuyệt đối không thể để Tiểu Tứ biết chuyện Đường Tuấn Thượng mang thai, phải nhanh dẫn Tiểu Tứ rời đi! Thấy Đường Tuấn Thượng gọi mình, Tiểu Tứ nín khóc mỉm cười hỏi Đường Tuấn Thượng: “Bánh bao lão bà, ngươi nguyện ý sinh hài tử cho ta?” Đường Tuấn Thượng trên mặt phủ đầy hắc tuyến, làm sao mỹ nhân hôm nay lại khó câu thông như vậy, đều nói không có khả năng. “Mỹ nhân! Đừng hồ nháo!” Y cũng thực buồn bực nha, tự mình có thể sinh thì y còn cần đến Lý Song Hàm sao! “Tiểu Tứ, chúng ta đi được không?” Hồ Diệt Lang thấy Tiểu Tứ bị Đường Tuấn Thượng đả kích đến mức rầu rĩ rơi nước mắt, rất là đau lòng, hung hăng trừng mắt nhìn Đường Tuấn Thượng, ôm lấy Tiểu Tứ, liền biến mất ở trước mặt hai người. Vẫn bị để bên ngoài Lý Song Hàm há hốc mồm lay lay Đường Tuấn Thượng: “Đây là chuyện gì vậy?” Không khỏi rất giống hí kịch đi. Nàng nửa ngày thấy Đường Tuấn Thượng không đáp lại, ngẩng đầu nhìn y, y đã là rơi lệ đầy mặt, đột nhiên đối với không khí kêu lên: “Mỹ nhân, trở về cho trẫm, trẫm sinh hài tử cho ngươi còn không được sao!!”