Mấy anh ra đi.Tụi em vào phòng ba cô nhóc-Mama hắn.
Được rồi.Tý gặp-Baba Khôi nói.Mấy baba tiếp khách còn mấy mama trừ mama Khôi vào phòng tụi nó.Mama Khôi ở ngoài xem xét lại các món ăn cũng như nước uống,
Phòng tụi nó.
Chào các phu nhân-Tất cả nhân viên cúi đầu.
Làm việc đi.-Mama Thuỵ Anh nói.
Hai con chào các vị mama đại nhân-Nhi và Thuỵ Anh nói.
Băng đâu-Mama nó nói.
Dạ nó nói đi tý chuyện-Thuỵ Anh nói.
Ừ.-Mama nó nói và đi ra ngoài.
Hai con thay đồ trang điểm xong ra nha-Mama hắn.
Vâng-Cả hai đồng thanh.
30p sau tiệc bắt đầu.Thành viên và cô giáo lớp nó có mặt đầy đủ.
Hôm nay các chủ tịch tập đoàn lớn tổ chức tiệc.Mong mọi người tự nhiên-Mc nói.
Mục đích tụi tui tổ chức tiệc vì nay là sinh nhật Thuỵ Anh.Con gái tui.Việc thứ hai là ra mắt những người thừa kế trong tương lai-Baba Thuỵ anh nói.
Sau đây là nhân vật chính của buổi tiệc.-Mc nói.Từ cửa,Thuỵ Anh bước lên sân khấu.Thuỵ Anh mặc áo đầm dài ngang gối màu xanh non trễ vai,mang giày cùng màu với đầm,tóc xoã uốn bồng bềnh,trang điểm nhẹ.
Cảm ơn mọi người đã tới dự sinh nhật tôi.Mọi người tự nhiên nhé-Thuỵ Anh nói và cười làm những chàng trai đỏ mặt và một chàng đứng gần đó đập lệch nhịp tim (Khôi đó).
Bây giờ là những người thừa kế.-Giọng mc vang lên.Từ dưới Khôi,Thuỵ Anh,hắn,Nhi,Hàn lần lượt bước lên.
Hình như thiếu đúng không ạ-Mc nói.Cánh cửa mở ra lần nữa.Nó bước vào.Khôi và Hàn mặc đồ giống nhau chỉ khác màu.Áo sơ mi trắng,áo vest và quần tây.Khôi màu đen,Hàn màu trắng.Hắn mặc áo sơ mi trắng,áo đuôi tôm xám và quần tây xám.Nhi mặc áo đầm giống Thuỵ Anh chỉ khác là màu hồng,giày búp bê hồng,tóc thắt từ đỉnh đầu xuống thả mái ngố,trang điểm nhẹ.Đặc biệt là nó,đầm trắng ở eo đính ngọc trai,búp bê cai gót trắng,mặt để tự nhiên nhưng má ủng hồng như đánh phấn,môi hồng anh đào,đôi mắt lạnh lùng,tóc búi cao gắn vài bông hoa nhỏ.
Xin giới thiệu,Vũ Đặng Nguyên Khôi.Người thừa kế của Vũ Đặng.-Baba Khôi nói và chỉ Khôi.
Người kế Nguyên Khôi là Lâm Thuỵ Anh,người thừa kế của Lâm Thuỵ.-Baba Thuỵ Anh nói.
Kế Thuỵ Anh là Hoàng Tuấn Kiệt và Hoàng Mẫn Nhi.Người thừa kế của họ Hoàng-Baba hắn nói.
Hai người cuối cùng là Trần Thiên Hàn và Trần Thiên Băng.Người thừa kế của Trần Thiên.-Baba nó nói.
Những người thừa kế có gì muốn nói không-Mc hỏi.
Không.Các vị tự nhiên-Khôi trả lời thay cả đám.Cả đám đi xuống dưới tiếp khách.
Chỗ lớp nó.
Không ngờ Băng là đại tiểu thư nha-Mỹ lớp trường.
Thì che dấu để điều tra hiệu phó-Nó giải quyết thắc mắc của Mỹ cũng như cả lớp.
Mọi người tự nhiên đi.Tụi này bận tý-Thuỵ Anh nói và cả đám chia ra tiếp khách phụ bama.Sau khj tiếp khách thì tụi hắn bị những cô nàng bu đầy.Thuỵ Anh thì lại chỗ lớp nói chuyện với cô và mấy bạn.Nhi thì bị vài chàng trai tán tỉnh.Nó chọn góc khuất ngồi.Một lúc nó lấy ít thức uống thì có cô gái đụng trúng nó.
Không có mắt hả-Cô gái đó hét làm mọi người tập trung lại xem.
Vậy cho hỏi cô có đui không khi không nhìn thấy tui có mắt-Nó nói.Mọi người quanh đó cười khúc khích.
Cô...cô...cô biết tôi là ai không-Cô gái đó nói.
Lương Mỹ Hoa.Con gái của công ty A đứng đầu Việt Nam về mỹ phẩm-Nó nói.
Vậy còn không xin lỗi-Cô gái tên Hoa nói.Những người tập trung ở đó có người tiếc thương cô gái,có người khinh cô.
Xin lỗi???-Nó hỏi lại.
Đúng vậy.-Hoa nói chảnh chua.
Không việc gì phải xin lỗi người thiếu lịch như cô.Với lại cô nên về phụ công ty đi.Công ty nhà cô sắp phá sản rồi.-Nó nói và quay đi.Cô ta tức lắm nhưng không làm gì được nó.Một lúc cô ta có điện thoại và đứng hình khj công ty nhà cô ta sắp phá sản.
'Chiều ngày mai các con qua biệt thự Moon"-Tin nhắn từ các bama đại nhân gửi sáu đứa tụi nó.
Hôm sau
Tại biệt thự Moon(bama hắn và bama Khôi dọn qua đây ở chung với bama nó và Thuỵ Anh)
Chào các bama-Đồng thanh.
Kêu tụi con chi ạ-Khôi nói.
Bàn đại sự-Baba Khôi nói.
Đại sự???-Đồng thanh trừ nó tập 1.
Thì là hôn ước của tụi con-Mama hắn nói.
Hôn ước???-Đồng thanh trừ nó tập 2.
Con biết hả Băng-Mama Nó.
Vâng-Nó nói
Băng/mày/chị/em biết trước rồi hả.-Đồng thanh tập 3.
Biết lâu gòi-Nó lạnh nhạt.
Vậy giờ ta công bố hôn ước nha-Baba Thuỵ Anh nói.
Vâng.-Đồng thanh tập 4.
Trần Thiên Hàn với Hoàng Mẫn Nhi-Baba nó nói.Cả hai nhìn nhau chớp chớp mắt.
Lâm Thuỵ Anh với Vũ Đặng Nguyên Khôi-Mama Thuỵ Anh.
Sao lại với tên/con nhỏ này-Khôi và Thuỵ Anh đồng thanh.
Phản đối?-Mama Khôi nhướng mày.
Dạ không-Cả hai nói.
Cặp còn lại là Hoàng Tuấn Kiệt và Trần Thiên Băng.-Baba Hắn nói.
Ba mẹ còn gì nữa nói luôn đi.Chứ dọn đồ vậy tý tụi con lấy đồ đâu ra-Nó nói.
Con biết nhanh thật.Tới biệt thự Sun đi.Ở chung đó-Baba nó nói và các vị tống tụi nó đi.
Biệt thự Sun.
Nãy baba nói ở chung là sao-Thuỵ Anh hỏi nó.
Hàn,giải thích-Nó nói và coi gì đó trên điện thoại.
Là em với Nhi ở một phòng,chị với Khôi ở một phòng,hai với Kiệt ở một phòng.Nhà chỉ có ba phòng thui-Hàn giải thích.
Sao tôi lại ở chung với tên khó ưa này-Thuỵ Anh than.
Cô nghĩ tui muốn ở chung với đồ heo như cô hả-Khôi nói.
Anh nói ai là heo-Thuỵ Anh quát.
Vậy ai là đồ khó ưa-Khôi nói.
Hai anh chị im đi.Về phòng bảo ban nhau ý-Nhi ngăn chặn chiến tranh bùng nổ.
Tất cả về phòng đi.Tí đi bar chơi-Hắn nói.
Bar nào?-Đồng thanh hỏi trừ nó.
Devil của tụi này đi-Hắn nói.
Ai có thể đi.Riêng Thuỵ Anh và Nhi ở nhà-Nó nói.
Tại sao-Khôi hỏi.
Giải quyết việc công ty-Thuỵ Anh trả lời thay nó.
Công ty???-Đồng thanh trừ tụi nó.
Mấy anh không biết hai chỉ mở công ty riêng hả-Nhi hỏi.
Nhi à-Thuỵ Anh nói.
Em lỡ miệng.Xin lỗi-Nhi nói.
Không sao.-Nó nói.
Em mở công ty sao-Hắn hỏi.
Ừ-Nó nói.
Công ty nào vậy chị hai-Hàn hỏi.
MK-Nó trả lời.
Công...công...ty...đứng đầu TG-Khôi ngạc nhiên.
Đúng.Ngang với nhà Kiệt-Thuỵ Anh nói.
Ba người là ba người đứng đầu công ty chưa một lần ra mặt sao-Khôi tiếp tục hỏi.
Vâng.Chị Băng là chủ tịch,chị Anh Anh là phó chủ tịch,em là giám đốc-Nhi giải thích.
Nhiêu đó đủ rồi.Về phòng giải quyết công việc đi.Mail được Pi gửi qua cho hai người rồi.-Nó nói và về phòng.Nhi và Thuỵ Anh cũng về phòng lấy laptop giải quyết công việc.
Có đi bar không-Hàn hỏi.
Bữa nào đi.Họ không đi thì mình đi chi-Hắn nói.
Vậy về phòng-Khôi nói và tụi hắn về phòng với tụi nó.
Phòng Hàn-Nhi.
Hàn giúp gì được cho Nhi?-Hàn hỏi.
Hàn có thể xét đống giấy tờ Nhi mới photo ra đằng đó không.-Nhi nói.
Được rồi.Để Hàn xét.Nhi làm gì-Hàn nói.
Mình giải quyết một nữa trên laptop.Còn nữa đó Hàn làm đi-Nhi nói và cả hai cùng làm đến khuya thì đi ngủ.Tư tưởng hai người này là "trước sau cũng cưới.Ngủ chung không sao".
Phòng Thuỵ Anh-Nguyên Khôi.
Cần giúp gì không-Khôi hỏi.
Ngồi yên là giúp rồi-Thuỵ Anh nói.
Có thành ý giúp mà không nhận hả-Khôi hỏi.
Anh lạ nha.Thường sẽ khiến tôi tức chết.Còn giờ lại muốn giúp-Thuỵ Anh nói.
Dù gì cô cũng là hôn thê của tôi.Không giúp lại bị nói đối xử không tốt-Khôi nói.
Đúng là anh chẳng có tốt đẹp gì-Thuỵ Anh nói.
Mà có cần giúp không-Khôi hỏi lần nữa.
Có.Xếp đống giấy tờ kia lại.Tui photo ra mà chưa xếp lại á-Thuỵ Anh nói.
Ừ-Khôi nói và cả hai làm đến khuya thì xong.
Đi ngủ-Khôi nói.
Khoan đã.Anh ngủ sofa đi-Thuỵ Anh nói.
Cô sofa đi-Khôi nói.
Anh là con trai thì nhường giường cho con gái đi-Thuỵ Anh nói.
Gái trai bình đẳng-Khôi nói.
Oẳn tù tì đi-Thuỵ Anh nói.
Được-Khôi nói.
Anh thua rồi-Thuỵ Anh nói khi Khôi ra bao còn mình ra kéo.
Đau lưng lắm.Hay để gối ôm ở giữa ngăn cách lại-Khôi nói với vẻ cún con.
Cũng...được-Thuỵ Anh nói và đặt gối ở giữa và cả hai chìm vào giấc ngủ.
Phòng hắn-nó.
Em cần anh phụ không-Hắn hỏi.
...-Nó tập trung làm việc.
Anh phụ cho-Hắn nói.
...-Im lặng.
Em à-Hắn lay lay nó.
Đừng lay.Đang làm việc-Nó rời mắt khỏi laptop nói.
Anh phụ cho-Hắn nói.
Gần xong rồi.Anh ngủ đi.Tý tôi xong ra sofa ngủ-Nó nói.
Anh đợi em ngủ.-Hắn nói và gối đầu trên đùi nó.Nó mặc kệ làm tới khuya.
"Cuối cùng cũng xong"-Nó nghĩ và định xuống bếp uống nước.Nhưng thấy nặng nặng nên nhìn xuống đùi.
"Ashiii~,quên là hắn nằm trên đùi mình"-Nó nghĩ và lay lay hắn.
Gì vậy-Hắn mở hờ mắt hỏi.
Bỏ đầu ra khỏi chân tôi.Ê quá-Nó lạnh lùng.
Xin lỗi.Mà em định đi đâu-Hắn hỏi.
Uống nước.-Nó nói và đi uống nước.Sau đó về lại phòng.
"Hắn ngủ rồi à"-Nó nghĩ và lại đắp chăn cho hắn và lại sofa
Nằm đây với anh-Hắn nắm tay nó lôi lên giường và vòng tay ôm chặt không cho nó thoát.
Bỏ ra.Nam nữ thọ bất tương thân-Nó nói.
Anh với em có hôn ước.Cũng là người một nhà.Nằm chung không sao-Hắn nói.
Không thích ngủ với anh.-Nó nói và cựa quậy thoát ra khỏi vòng tay hắn.
Nằm yên.Không anh hôn ráng chịu.-Hắn nói.
...-Nó nằm im.
Ngủ đi-Hắn nói và ôm nó vào lòng.Nó nhắm mắt và ngủ.Hắn cũng ngủ và vòng tay siết nó vào lòng.Gần sáng trời lạnh,nó dụi người vào lòng hắn.
"Ấm quá"-Nó nghĩ trong mơ.
Truyện đăng vào 12h trưa thứ 2,3,5,7
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT