Prince nhịn không được, Grindelwald và hai trường sinh linh giá khuyên bảo, cậu lại cảm thấy gần đây hai ba mình quả thật có vấn đề, nghĩ nghĩ, ở lại chỗ Dumbledore — một phòng khách nhỏ, bố trí đơn giản ấm áp, Prince ôm Rhea bò lên giường, Winky ở bên cạnh, kể một ít chuyện thú vị. Mà nhẫn và cúp vàng ở trên người bông thua lùn câu được câu không phun tào những chuyện này. (phun tào: lải nhải, có thể là rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm.)
Rhea rất dính Prince, cho dù là ngủ nó cũng muốn nằm trên gối Prince nên Winky luôn tắm cho nó sạch sẽ thơm ngào ngạt, mà Prince thì càng không cần phải nói, cậu luôn chú ý vệ sinh cá nhân.
“Nói thật cậu đẹp mắt hơn cứu thế chủ nhiều.” Nhẫn nhìn Prince tắm xong đang uốn trong chăn nghe chuyện, đan nói đến mẹ kế phù thủy giải trừ nguyền rủa của công chúa Bạch Tuyết thì đột nhiên thở dài một hơi.
“Tôi cho là chúng tôi giống nhau!” Prince trừng nhẫn nhưng nhẫn không cảm nhận được.
“Cũng đúng, bình thường sẽ không có người chú ý tới.” Cúp vàng nói,“Chú ý tới cũng không sao, dù sao không có người nghĩ kỳ quái, đúng vậy, rất kỳ quái…… Ha ha, cũng không kỳ quái!”
“Hai người mới kỳ quái!” Tiểu vương tử cố gắng dùng “Tiểu xà chết hết” đối phó hai trường sinh linh giá nhưng hiệu quả quá bé nhỏ.
“A, chúng tôi vốn rất kỳ quái, chẳng lẽ không đúng sao?” Hai trường sinh linh giá cùng kêu lên,“Chúng tôi là vì tốt cho cậu, xem, Severus hiện tại càng ngày càng đẹp, nếu như ba ba Harry của cậu không mê người thêm một chút thì nhất định sẽ có người xấu thừa dịp nhảy vào!”
“Cha sẽ không thích những người khác!” Prince mở to mắt phản bác.
“Meo –” Rhea cũng kêu lên.
“Nhưng là cậu không thể ngăn cản người xấu xâm lấn!” Cúp vàng nhỏ giọng nói,“Ba ba Harry của cậu lại nhỏ như vậy, ngốc ngốc, không biết làm sao bắt tim nam nhân!”
“Nhưng là ba có thể bắt dạ dày cha!”
“Mieo ô –”
“A, hai người là anh em đúng không?” Nếu nhẫn có tay, nó nhất định sẽ nâng mặt 45° nhìn trời.
“Tôi là ba ba của nó!” Prince ôm công chúa Rhea hôn một cái,“Nó rất đáng yêu!”
“A, thật là đáng yêu…… Nhưng tôi không tin cậu là ba ba của nó, vì cậu mới chỉ có 10 tuổi.” Nhẫn rất học thuật nói,“Hơn nữa hai người khác loài.”
“Được, vừa rồi anh nói chúng tôi là anh em sao không nói khác loài?!” Prince cười nhạo nhẫn rồi ôm bông thoa lùn ở dưới hai trường sinh linh giá trực tiếp đặt nó lên hai trường sinh linh giá,“Tôi muốn ngủ, ngủ ngon, trường sinh linh giá!”
Bên này Prince bình yên chìm vào giấc ngủ mà trong hầm ngầm lại là tinh phong huyết vũ (gió tanh mưa máu )– A, không, là gió giật mưa phùn? Hừ, ai để ý nó là cái gì, dù sao trong hầm, cứu thế chủ Harry Potter quyết định nhất định phải làm cho Snape khắp nơi câu dẫn người không được như vậy nữa!
Vì thế Harry chuẩn bị rất nhiều — đuổi người ở bức họa đi, dặn con rắn ở cửa không cho ai vào, thiết hạ rất nhiều chú ngữ bảo vệ, chuẩn bị một chai rượu đỏ lớn! Đúng, mọi người đều nói uống rượu sẽ dũng cảm hơn, Harry nghĩ mình cũng nên bạo gan hơn, không thể để cho Snape cả ngày mệnh lệnh mình, cậu cũng có thể như vậy, ví dụ như…… Mệnh lệnh Snape hôn? A, thật xấu hổ! Harry ôm hai má đỏ rực, chăm chú nhìn rượu đỏ trên bàn.
Rót một ly rượu đỏ, rất thơm, hình như còn ngọt ngọt. Harry nhẹ nhàng uống một ngụm nhỏ — a, có chút chua, tuy rất thơm nhưng cũng không dễ uống…… Không biết sao những người lớn sẽ thích cái này! Harry nhíu mày, nhắm mắt lại xử lý chất lỏng màu đỏ tím trong ly.
Rượu đến bụng thì một dòng khí nóng hầm hập xuất hiện, rất kì diệu, Harry lại rót một ly — lúc này vị chua đã nhạt, rượu vào bụng còn có thể ngọt, ha, quá kỳ diệu !
Vì vậy, Harry lại uống ly thứ ba.
Ba ly, tiểu sư tử cảm giác hiện tại lá gan mình rất lơn, nếu như không phải Snape còn chưa trở lại, Harry nghĩ, mình nhất định có thể trực tiếp đè Snape rồi sau đó…… Đúng vậy, không sai, cậu nên cởi áo Severus, rồi lại cởi quần!
A, chủ ý này quá tuyệt vời! Harry hưng phấn nghĩ.
Sau đó Harry bắt đầu tìm kiếm ở trong đầu chú ngữ có thể lột quần áo Severus nhanh —
Diffindo? Không được, nếu không khống chế tốt thì rất dễ dàng làm thương người — đương nhiên Harry hiện tại không ý thức được dù mình dùng “Cắt sâu mãi mãi” Cũng chưa chắc có thể làm thương Snape. Expelliarmus? Quần áo cũng không phải là vũ khí!
“Nếu là có chú ngữ ‘Trừ quần áo’ thì tốt rồi!” Harry buồn bực nghĩ, đũa phép trong tay bắt đầu khi hạ xuống khi nâng lên chạm vào vai mình,“Cởi quần áo…… Cởi sạch y phục? Latin là cái gì…… A,‘Trừ quần áo’?” (Thông cảm, chỗ này bạn cũng hổng biết nên viết Latin như thế nào)
“Rầm”! Không đợi Harry phản ứng, áo cậu liền bay ra khỏi người!
“A! Quần áo!” Thiếu niên mắt xanh kêu sợ hãi — ngay sau đó cậu hét lên — Snape lúc này mang theo mấy thiếu niên Dumstrang đi tới —
“Ga giường bay tới!” Snape thấy vậy thì phản ứng đầu tiên chính là bọc Harry lại, “Mấy người, đi ra ngoài.” Nếu như không phải xóa kí ức sẽ lưu lại di chứng, anh muốn xóa sạch trí nhớ của mấy thằng nhóc người Đức này.
“Giáo sư Snape, chính là……” Một thiếu niên tầm tuổi như Harry cũng không muốn đi như vậy, cậu ta rất muốn biết kỹ xảo chế tác độc dược mà Snape là độc dược đại sư có thành tựu lớn những năm gần đây, đó là một cơ hội tốt — về cứu thế chủ uống rượu cởi áo? Không liên quan lớn.
“Không có ‘Chính là’.” Snape hung dữ,“Hiện tại, về!”
“Nhưng là hiệu trưởng chúng em……” Một thiếu niên khác lại nhìn cứu thế chủ — không thể không nói thời gian dài như vậy Harry được nuôi rất khá, trắng trắng mềm mềm, cũng bắt đầu cao lên, tuy còn gầy nhưng không giống trước kia nhỏ gầy khô héo giống dân chạy nạn, đi trên đường cũng sẽ được khen “Xinh đẹp” nên có người chú ý tới cũng là chuyện bình thường.“Hiệu trưởng nói ngài có thể chỉ đạo chúng em — a, vừa rồi là Potter a, nghe nói cậu ta là học đồ của ngài…… Em có thể tìm cậu học tập a.”
“Nếu như hiện tại không đi, ta nghĩ…… độc dược của ta cần một ít nguyên liệu độc dược trên người phù thủy — mắt, xương?” Snape lấy đũa phép chỉ vào bọn họ,“Hiện tại, lập tức đi, ta không muốn nói lại lần thứ ba!”
“Giáo sư Snape, xin hãy tỉnh táo!” Victor Krum đứng ở trước đột ngột kéo mấy học sinh tuổi còn nhỏ ra phía sau,“Chúng em lập tức về.”
“Nhưng là……” Người nhìn chằm chằm vào cứu thế chủ còn muốn quay đầu lại đã bị Krum nắm chặt cổ áo kéo ra ngoài.
Khi bọn họ đều đi rồi Snape mới thiết trí thêm mấy chục chú ngữ khóa cửa rồi mới hít sâu kéo chăn trên người Harry ra — xem a, cứu thế chủ ủy khuất, đương nhiên cậu rất ủy khuất, cậu lại không biết Severus sẽ mang đến một đám học sinh Dumstrang, hơn nữa…… Bọn họ còn nói là hiệu trưởng bọn họ bảo bọn họ tới! Không phải nói lên quan hệ của Karkaroff xấu xí và Sev không ít sao?!
Harry bĩu môi, không đợi Snape nổi giận giơ đũa phép hô to –“Trừ quần áo”!
Cái này là cái gì? Một chú ngữ mới? Một phát minh tinh tế?! Snape cúi đầu nhìn mình — quả nhiên, áo đã rời khỏi thân thể, chỉ còn lại quần, giống Harry.
“Ha!” Harry cười ngây ngô,“Phương pháp kia không tồi!”
“Em uống bao nhiêu?” Với một người say, Snape không có chút kiên nhẫn.
“Em không có uống nhiều!” Harry bất mãn lầm bầm,“Sev cùng cái lão — cái lão…… Dumstrang xấu xí thân như vậy sao? Lão ta còn xấu hơn giáo sư Moody!”
Thẩm mỹ của Gryffindor — Snape cúi xuống, môi anh ở trên chóp mũi của Harry, chỉ cần hơi chút cúi xuống là có thể hôn lên đôi môi mềm mại của Harry nhưng anh không làm vậy, anh lại hỏi:“Nói, em uống bao nhiêu?”
“Ba ly.” Harry trả lời,“A, đừng nói cái đó, em – em phải trừng phạt Sev!” Harry kéo kéo chăn bên chân,“EM phải được trừng phạt Sev, Sev thân thiện với cái lão xấu xí Karkaroff! Không chỉ có lão — em còn thấy một Ravenclaw năm thứ 7 tặng Sev kẹo bạc hà!” Harry mở to mắt,“Nghe nói có một người tên là Rita viết thư mỗi ngày cho Sev — Sev đều không nói cho em biết!”
“Như vậy làm sao em biết được?” Snape nheo mắt.
“Ravenclaw – nhờ em tặng kẹo bạc hà cho Sev nhưng em không đưa, hừ!” Harry ảo não đập chăn,“Còn có Rita gì đó, là Dobby nói cho em biết – Em nói cho Sev Sev phải nhận trừng phạt, em nghĩ…… Chúng ta có thể cởi quần tiếp!” Harry không để ý phản ứng của Snape mà trực tiếp hô một tiếng “Trừ quần áo”, sau đó cậu được một Severus trơn bóng,“Oa nha!” Harry kinh ngạc hô một tiếng,“Em còn tưởng rằng Sev rất gầy……”
Được rồi, đây là tán thưởng! Snape hận không thể trực tiếp làm tiểu sư tử Gryffindor ngất đi — là ai nói cho Harry biết trừng phạt là cỡi hết quần áo? Là ai làm hỏng thiếu niên của anh a?!
Đương nhiên, giáo sư độc dược vĩ đại của chúng ta hiểu lầm cứu thế chủ Gryffindor, trừng phạt của Harry cũng không phải hoạt động mờ ám gì đó – sau khi Harry cởi hết người yêu thân ái của mình, cậu không để ý Snape vẻ mặt buồn bực mà đi tìm bút lông vũ!
“Harry, tới đây!” Snape không tính toán cứ như vậy bị đông lạnh ,“Tới đây!”
“Chờ em tìm được bút và mực được chứ Sev thân ái?” Harry đã sớm bỏ qua đũa phép đi lục.
“Em không cần cái kia!” Snape bắt lấy tay Harry — lúc này, ánh mắt Snape càng sâu thẳm hơn, thanh âm cũng trầm thấp hơn bình thường rất nhiều,“Tin tưởng ta…… Em không cần bút, hiện tại em cần một nụ hôn.”
“A, Sev, em cần một nụ hôn,” Harry cao hứng kiễng chân hôn,“Nhưng em viết lên người Sev chữ ‘Thuộc về Harry’ đã — Sev thấy thế nào? Muốn viết lên người em chữ ‘Thuộc về Sev’ không? Như vậy sẽ không có tên vô lại nào ngấp nghé Sev –Em thấy em không cần bị viết vì trừ Sev ra không có người thích em!”
Những lời này làm nội tâm Snape mềm mại. Trên thực tế Harry rất xinh đẹp đáng yêu, tuy cách anh tuấn một chút nhưng Harry có sức sống nhiệt tình bắn ra bốn phía, giống như một con sư tử nhỏ hoạt bát, tinh lực vĩnh viễn tràn đầy…… Nhất là hơn một năm này, cách ăn mặc và ẩm thực biến hóa nên càng thêm đáng yêu, một thiếu niên như vậy lại lo được lo mất vì mình?! Snape thấy không thể tưởng tượng nổi, không chỉ là không thể tưởng tượng nổi, Snape còn cảm thấy im mình như bị vuốt mèo gãi gãi — loại cảm giác này, thật tốt, quả thực làm cho Snape muốn khóc…… Snape cho rằng tự ti là độc quyền của mình, nhưng là một Potter lại tự ti, vẫn là tự ti vì Snape…… Anh nên đi báo đáp thiếu niên toàn tâm toàn ý yêu mình như thế nào đây?
Harry vẫn chấp nhất viết chữ “Thuộc về Harry” trên người Snape, cậu nhe răng nhếch miệng lấy tay đi đâm cơ bắp trên người Snape — đúng vậy, đây là lần đầu tiên cậu thấy Snape trơn bóng, trước kia cho là Snape rất gầy, thực ra là cường tráng, tất cả đều là cơ bắp!
“Thật là đẹp!” Harry sờ cơ bắp trên bờ vai Snape, sờ sờ cơ bắp trên đùi Snape,“A, em không nỡ viết lên, Sev, làm sao bây giờ?”
“Có lẽ, chúng ta có thể nghĩ những biện pháp khác.” Snape đè lại bàn tay sờ loạn trên người mình ôm cổ tiểu sư tử đi đến phòng ngủ.
“A! Trong phòng ngủ không có bút!” Harry nhìn chung quanh,“A, đũa phép của em!”
“Đũa phép Harry Potter bay tới.” Snape hiển nhiên tha thứ cho Harry,“Hiện tại, thành thật nằm, ta nghĩ chúng ta có thể ký hiệu lên đối phương.”
“Em cũng cần?”
“Đúng vậy, ta nghĩ em cũng cần.” Snape vỗ vỗ đầu Harry rồi xoay người đi lấy Độc dược giải rượu, anh cũng không muốn tiểu sư tử mơ mơ màng màng khi đánh kí hiệu.
“Sev cũng sợ có người hiến ân cần với em?” Cứu thế chủ uống rượu càng thêm lớn mật,“Sev, em chỉ muốn Sev!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT