Giang Dương đã hỏi được chỗ rồi, đã muốn lập tức chạy tới, thế nhưng vừa ra tới cửa, liếc qua cái gương nhỏ bên cửa thấy dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của mình, nhất thời giật mình một cái.

Bây giờ hắn muốn đi gây rối cuộc coi mắt của Lê Hiên Vũ, tám phần mười còn phải làm trò mất mặt, đã rất phá hỏng ấn tượng rồi, lại nếu như mang theo dáng dấp này, khẳng định càng khiến người ta khó chịu.

Vì thế Giang Dương lại vội vã chạy về phòng ngủ, từ tủ quần áo tìm ra một bộ tây trang màu trắng đã lâu chưa được mặc ─── bộ này lúc đó tham gia một trận đấu cùng Lê Hiên Vũ trong trường thì cố ý mua, vội vã mặc áo sơ mi và tây trang vào, vốn định đeo caravat nhưng hắn cầm lên mới phát hiện hắn căn bản không biết thắt, thế là đành bỏ qua.

Sau đó lại dùng lược chải tóc cho mượt, tuy rằng là tóc ngắn, thế nhưng có lúc không có tiền, để tóc quá dài, hơn nữa tóc rối loạn, chỗ vểnh lên khắp đầu, Giang Dương quýnh lên, lấy kem dưỡng tóc ra phun lên đầu, gãi tóc về sau, thoạt nhìn khá là sạch sẽ.

Cuối cùng đã chỉnh sửa hết khuôn dạng con người, Giang Dương cầm lấy túi tiền, chìa khóa với điện thoại di động rồi chạy ra cửa, chặn một chiếc taxi ven đường, trực tiếp chạy tới hướng khách sạn Nghi Thủy.

Dọc theo đường đi hắn càng không ngừng nổi giận bừng bừng.

Hơn hai mươi năm cùng nhau sống chẳng lẽ còn so ra kém một người phụ nữ chưa từng gặp mặt sao?

Hắn không thể để bất luận kẻ nào cướp Tiểu Vũ đi được, dù là cha mẹ Tiểu Vũ cũng không được!

○○○

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play