Giang Dương ngủ no rồi, mở mắt ra, trước tiên nhìn thời gian, là 8h kém 4 phút.

Hắn rất vui, đoạn thời gian trước hắn bắt đầu tận lực điều chỉnh đồng hồ sinh học, đặt đồng hồ báo thức là 8h, báo thức vang lên thì ép mình xuống giường rửa mặt bằng nước lạnh, sau đó chậm rãi thành thói quen, thế là mỗi ngày cứ sắp đến 8h thì tự động tỉnh lại, ngày hôm nay cũng là như vậy.

Sau khi rời giường, trước tiên tắm một cái, thay quần áo sạch sẽ, đơn giản để ý bản thân một chút, tuy rằng còn khá lôi thôi, nhưng cũng tốt hơn con người thối nát trước đây rất nhiều.

Sau khi sửa sang lại mình xong, hắn đi vào bếp lấy bữa sáng Lê Hiên Vũ chuẩn bị cho hắn, ăn sáng xong thì nhớ thu dọn và tẩy rửa bát đũa, sau đó nữa đi phòng tắm rút quần áo cũ, bẩn xuống, đem đi giặt rồi mang ra ban công phơi.

Kế tiếp lại đơn giản sửa sang lại căn phòng; quét rác, lau bàn, những việc nhà này trước đây căn bản hắn không làm, bây giờ cũng làm được kha khá thuận lợi.

Sau khi làm tất cả xong, đã là chín giờ rưỡi rồi, sau đó hắn ôm laptop ngồi trên sô pha, khởi động, trước tiên mở máy nghe nhạc ra, bên trong đều là bài hát bản gốc tải xuống từ MP3 của Lê Hiên Vũ, tiện tay kích mở, để phần nghe nhạc phát ngẫu nhiên, vừa nghe nhạc thả lỏng, vừa suy nghĩ về nội dung của chương kế.

Cứ nghĩ thế được chừng hơn mười phút, Giang Dương sắp xếp lại dòng suy nghĩ, sau đó mở file Word ra, thuận lợi bắt đầu gõ chữ, viết xong hai chương, kiểm tra chính tả và câu cú, lại sửa lại mấy chi tiết, rồi lập tức chuyển tới mục post mới.

Giang Dương không thích lưu văn, cứ nhìn từ thời gian trước đây thì biết, lúc phát cuồng thì một ngày hơn mười chương, lúc bình cảnh thì hơn nửa tháng kéo hố, hắn là một người tùy tâm tùy tính, có thì có, không có thì không có ─── đương nhiên, vấn đề quan trọng là có trúc mã che giấu thì hắn mới dám tùy tính như thế.

Sau khi post hết, đã sắp hai giờ, Giang Dương vươn tay ra, đến bếp bỏ đồ ăn Lê Hiên Vũ đã làm cho hắn hâm nóng lên, sau đó bưng đến bàn cơm, vừa ăn vừa tính xem buổi chiều nên làm cái gì.

Cuộc sống bây giờ của hắn quy luật hơn trước đây, văn cũng được post quy luật hơn trước đây, tuy rằng không để các độc giả nghiền một lần mười chương, thế nhưng mỗi ngày không gián đoạn chí ít có hai lần post lên, nhiều nhất là năm lần post lên đã khiến các độc giả quanh năm chờ đợi lo lắng sợ hắn lại kéo hố tạm thời thở phào nhẹ nhõm.

Nhớ tới ngày hôm qua nghiên cứu sách dạy nấu ăn được phân nửa, Giang Dương dự định chiều nay bắt đầu thử tay nghề, căn cứ vào nguyên liệu nấu ăn còn lại trong tủ lạnh và thành quả nghiên cứu ngày hôm qua, hắn đã đặt ra mấy món cần nấu cho bữa tối hôm nay.

Sau khi ăn xong thì ngủ một giấc ngắn, Giang Dương liền nổi hứng xắn tay áo chui vào bếp, rửa đồ, xắt đồ, cho vào nồi, thêm gia vị, tuy rằng động tác có hơi ngốc, nhưng cũng may hắn cẩn thận tỉ mỉ, thỉnh thoảng cầm lấy sách dạy nấu ăn thẩm tra đối chiếu, nên cũng không làm sai bước nào.

Nhìn canh cá trích đã nấu sôi đang sắp tràn ra ngoài, Giang Dương dùng thìa múc một chút, nếm thử hương vị, tuy rằng so ra kém tay nghề của Lê Hiên Vũ, song ít ra cũng cho được vào miệng.

Ở trong đầu tưởng tượng ra khi Lê Hiên Vũ nhìn thấy bàn thức ăn sẽ lộ ra vẻ mặt gì, Giang Dương không khỏi bật cười, không khỏi chờ đợi thời gian qua nhanh hơn, để Lê Hiên Vũ tan ca về thì ngạc nhiên.

───

Lời tác giả:

Thật sự muốn đổi tên văn từ ‘các độc giả, tác giả bị ăn tươi rồi’ sang ‘câu chuyện về hai con người đầu đất ~

Có thân ái nói tiểu công hồi tâm chuyển ý quá nhanh ~ à ~ lúc ấy ta nghĩ rằng như vậy mới hợp lý ~

Lê Hiên Vũ đã cưng Giang Dương hơn hai mươi năm rồi ~ không phải nói quyết là có thể quyết được ~ huống chi Giang Dương còn khóc thành như thế = =

Hơn nữa… Ta nghĩ Lê Hiên Vũ ấm ức ngoại trừ việc Giang Dương không rõ ràng tâm tư bản thân mình lắm ~ tâm tư của anh với Giang Dương ───

Sử dụng một câu ta rất thích ở một quyển nọ(xin lỗi vì không nhớ rõ tên QAQ ~

“Chỉ cần cậu muốn, chỉ cần tớ có”

Lê Hiên Vũ là trung khuyển nè, là bảo phụ nè, toàn bộ phúc hắc của anh đều dùng để cưng Giang Dương khiến hắn không rời khỏi anh được! Anh tra không nổi đâu ~ thực sự!

Đồng thời ~ Giang Dương bây giờ cũng không phải mờ mịt hưởng thụ sự đối đãi của Lê Hiên Vũ ~ hắn cũng muốn làm chút chuyện gì đó cho Tiểu Vũ của hắn ha ha ~

○○○

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play