Hôm nay là ngày thư hai bọn nó đến
trường. Vẫn phong cách cũ: nó – đen, trắng ; Giang – xanh, trắng ; Ngân – tím,
trắng còn Trà – đỏ, trắng. Bọn nó phóng xe vào trường thì cũng là lúc bọn hắn vừa
cất xe nên cả bọn chờ nhau rồi cùng lên lớp.
- AAAAAAA… Mấy ảnh đẹp trai quá!!! – girl 1.
- Đúng đó!!! Nhưng sao bọn xấu xí kia được đi cùng mấy ảnh nhỉ??? – girl 2.
- Mấy con hồ ly đó la liếm vừa thôi chứ!!! Vừa vào trường đã muốn hot rồi à??? – girl 3.
……………….
Và bọn con gái cứ thế chỉ chích, nói
xấu bọn nó một cách công khai làm máu nóng trong người nó dâng lên. Thấy thế
Thiên liền chạy đến ôm chầm lấy nó trước khi nó nổi điên lên và giết người. Điều
này thì 3 con bạn của nó cũng chẳng có gì ngạc nhiên nhưng mọi người xung quanh
lẫn 3 anh chàng kia thì có. Một chàng hoàng tử luôn lạnh lùng với mọi người
xung quanh trừ 3 thằng bạn lại đi ôm một con nhỏ mới vào một cách công khai như
vậy sao??? Đó chính là câu hỏi mà mọi người đang thắc mắc.
- Bình tĩnh nào em yêu!!! Đây là trường học nên đừng làm loạn, có gì tối về anh
cho xả xì trét sau nha!!! – Thiên dịu dàng nói và tai nó.
- ….. – Nó vẫn không trả lời chỉ đưa ánh mắt khinh bỉ xen chút tức giận nhìn bọn
kia (mấy người nói xấu bọn nó ý ạ) như lời cảnh báo.
- Thôi nào em yêu!!! Nghe anh, bình tĩnh lại đi. – Thiên vẫn ra sức thuyết phục
nó.
- Được rồi. Anh bỏ em ra. – Sau một hồi im lặng thì nó cũng lên tiếng làm
Thiên, Giang, Ngân và Trà thở phào nhẹ nhõm.
Chả là mỗi lần máu nóng dồn lên là y
như rằng sẽ có một người mất mạng với nó trừ khi Thiên dụ dỗ bằng những lời mật
ngọt. Những lúc không có Thiên thì người làm hành động đó là Giang. Chỉ có 2
người này mới có thể làm nguôi cơn giận của nó. (Trùng hợp ghê vậy ~.~) Mọi người
xung quanh vẫn đang ở trạng thái “Mắt chữ A mồm chữ O”.
- Mọi người hết việc làm à? Từ bây giờ ai mà mở mồm nói 1 câu bình luận về My
thì chuẩn bị quan tài đi rõ chưa? – Thiên gắt.
- … - Không ai nói câu gì chỉ dám nuốt nước miếng và gật nhẹ đầu.
- Tốt! – Nói xong Thiên cùng bọn nó và bọn hắn lên lớp.
Vừa bước vào chỗ nó đã thấy trong
ngăn bàn mình chất 1 đống thư tỏ tình. Giang, Ngân và Trà cũng chẳng khác nó là
mấy. (Mấy chị nổ zễ sợ!!! Vừa mới vào trường có 2 ngày mà đã có người hâm mộ rồi!
Bái phục, bái phục).
- Uầy mấy cô cũng kinh quá nhỉ. Vừa mới đi học ngày thứ 2 mà đã có một đống thư
tỏ tình rồi. – Nam từ đâu nhảy vô.
- Kinh cái con khỉ. Nếu rảnh thì vứt hộ tôi mấy cái thư vớ vẩn này đi. – Ngân.
- Sao cô chảnh thế? Người ta đã mất công viết thì cũng phải đọc đi chứ! – Nam nói
lại.
- Chảnh hay không liên quan đến anh à? Mà anh thì khác tôi chắc? Đừng tưởng tôi
không biết anh cũng vứt mấy cái thư tỏ tình mà anh nhận được. – Ngân cũng chẳng
vừa.
- Cô… cô… - Nam cứng họng.
- Tôi sao? Xinh đẹp quá chứ gì! Tôi biết mà, anh không phải khen trước cả lớp
thế đâu. Tôi ngại lắm! – Ngân nói lại luôn.
- Cô được lắm… Rồi cô sẽ biết tay tôi.
- Đã bảo đừng có khen tôi như vậy mà. Tôi biết rôi được từ bé rồi.
……………..
Nam và Ngân cứ cãi nhau như thế mà
chẳng để ý xung quanh cả lớp đã ổn định chỗ ngồi vì giáo viên đã vào.
- Hai em kia, ai cho phép các em mất trật tự trong lớp hả? Ra ngoài đứng phạt
cho tôi. – Ông thầy dạy toán quát.
- Ô kê, ông không cần đuổi. Ông già xấu xí. – Nam và Ngân đồng thanh.
- Các em dám nói giáo viên như vậy? – Ông tức giận.
- Sao không dám? Tôi còn có thể đuổi việc ông đấy. – Đồng thanh tập 2.
- Hai em …
- Tôi sao? Xinh đẹp / Đẹp trai quá à? – Đồng thanh tập 3.
- Này, sao anh / cô cứ nói theo tôi thế? – Đồng thanh tập 4.
- HAI EM RA NGOÀI NGAY CHO TÔI. – Không chịu được ông thầy quát to.
- Hứ…- Nam và Ngân mỗi đứa quay 1 nơi đi ra ngoài.
Trong lớp 6 con người kia lắc đầu
ngán ngẩm rồi mỗi người 1 việc. Hắn nghe nhạc còn nó thì chơi trò đua xe trên
điện thoại. Giang và Thiên thì cùng chơi trò Bắt chữ. Trà và Kiệt thì ngồi nói
chuyện với nhau, trông có vẻ khá thân mật. Bên trên ông thầy nhìn thấy mà tức
không chịu được bèn quát to:
- SÁU EM KIA, TẠI SAO KHÔNG CHỊU NGHE GIẢNG HẢ ??? CÓ MUỐN BỊ PHẠT KHÔNG ??? EM ÁO ĐEN, LÊN GIẢI BÀI NÀY CHO TÔI.
Nó không nói gì, chỉ chậm rãi bước
lên bảng cầm lấy viên phấn rồi giải chỉ trong 2’30s làm ông thầy và cả lớp sững
người. Bài này ông phải nghĩ tận 2 tuần mới ra vậy mà nó chỉ làm trong 2’30. Bị
quê vì nghĩ nó không làm được, ông chẳng biết dấu mặt vào đâu. Chỉ dám nói câu “Em
về chỗ đi”.
Quay lại với 2 anh chị kia. Sau khi
ra khỏi lớp, mỗi người 1 ngả, Nam thì xuống canteen xem có em nào xinh không để
tán (cái tật lăng nhăng mãi không sửa) còn Ngân thì ra khu vườn sau trường ngủ…
Đi vòng quanh trường mà chẳng thấy em nào Nam chán nản ra khu vườn (nơi chị
Ngân đang ngủ ý ạ). Bỗng anh thấy một cô gái xinh đẹp đang nằm ngủ dưới gốc cây
cổ thụ, chợt trong đầu anh hiện lên 1 ý nghĩ “Trông cô ta ngủ cũng xinh đấy chứ!
Ơ… Mình đang nghĩ lung tung gì ý nhỉ? Vớ vẩn quá!!! Thôi, cũng sắp tan học rồi,
gọi cô ta dậy đi về lớp.” Nghĩ là làm, anh lay lay người Ngân gọi:
- Ê, con heo, dậy đi, tan học rồi.
- Ơ… Ư… - Ngân đưa tay dụi dụi mắt trông rất đáng yêu làm tim ai đó lỗi 1 nhịp.
- Tỉnh chưa con heo? – Nam gây sự.
- Này, anh nói ai là heo hả? – Ngân đốp lại.
- Nói cô chứ ai. Suốt ngày ngủ như con heo ý. – Nam.
….....................
Và 2 người lại cãi nhau suốt chặng
đường lên lớp. “Reng… reng… reng” chuông báo hết giờ vang lên, cả bọn thu dọn
sách vở rồi ra về.
- Ê, tối nay đi chơi đi. Lâu lắm không quẩy 1 bữa, chán quá!!! – Kiệt lên tiếng.
- Nghe cũng được đấy. Tiện thể lịch tuần này đang trống, tao muốn cưa mấy em
cho đỡ chán. – Nam tán thành.
- Anh thì cần gì cưa người ta đã đổ rồi còn gì. Cái đồ lăng nhăng. – Ngân.
- Lăng nhăng kệ tôi, liên quan đến cô chắc? – Nam.
- Thôi ngay. Hai người muốn cãi nhau thì ra chỗ khác nhá. Không người ta lại hiểu
nhầm bọn tôi đi với 2 đứa dở hơi. – Giang cắt ngang cuộc chiến tranh sắp xảy ra
giữa 2 người.