- mới sáng sớm em la ó gì! Ngủ thêm chút đi!

- anh mau rút tay anh ra coi! Đồ dâm đãng!

Nó đạp hắn bay xuống giường. Được một cú bay nghệ thuật "ạch" hắn tĩnh giấc ngay lập tức, lông mày đen chau lại ra vẻ khó chịu:

- em làm gì vậy?

- cái đó là tôi hỏi anh mới đúng! Sao anh... Sao anh dám sờ...ngực...tôi?

- có chuyện như vậy mà em dám đá tôi hả! - hắn gằng giọng khiến nó hoảng hốt

- do anh sai trước chứ sao lên giọng với tôi! - nó chu mỏ cải lại để ưu thế thuộc về mình. Nhưng hắn củng không để nó kèo trên mình. Bản lĩnh của người đàn ông không cho phép điều đó, hắn lập tức phóng lên giường, kìm chế cái miệng của nó bằng những cái hôn sâu. Nhưng đáp lại hắn cũng cái gương mặt lạnh lùng nói lên rằng "anh cứ như vậy mãi! Tôi hận anh!"

Điều đó đã thu vào tầm mắt của hắn khiến môi hôn của hắn trở nên bạo lực hơn, cắn mút liên tục nhưng đổi lại với hắn chỉ là ánh nhìn không cảm xúc của nó. Hắn không còn gì gọi là vui vẻ, nằm trên người nó mà lòng hắn nặng chịt.

- không tiếp tục nữa à! - câu nói của nó khiến hắn đã nóng nay càng nóng hơn, mặt hắn hiện lên những quần đen của sự tức giận.

- đi ra khỏi phòng tôi ngay! - hắn cao giọng, không nhìn mặt nó nữa.

nó thấy thật thoải mái khi ra khỏi phòng của hắn, nó không còn bận tâm gì nữa, hình như hắn đã ghét nó đến tận xương tủy rồi, nên cũng chẵn còn những hành động ghê gớm kia nữa đâu. nó trở về phòng làm vệ sinh chuẩn bị đồ đi học. mới bước ra khỏi phòng, bên phòng kia hắn cũng lui cui bước ra, nó nhìn hắn như có vẻ hắn cũng không quan tâm gì tới nó nữa. nó thấy vậy bèn đi trước, hắn lon ton đi phía sau; hôm nay nó lấy cái mui trần đi học, mới khởi động xe thì hắn đã bay vô ngồi ghế lái phụ. nó nhớ không lầm là hồi nảy hắn còn đuổi nó mà, sao giờ lại có những hành động kì quặt như vậy, thật là con người khó hiểu. nó cũng không muốn nói gì với hắn, chạy băng băng đến trường.

do trường nó 8h mới vào học mà giờ mới 7h hơn nên nó quyết định ghé qua quán ăn, lót bao tử vài thứ, nhưng ngặt nổi còn có bức tượng kế bên không biết quăng đi đâu nữa, nhưng thôi nể tình cái danh anh trai không cùng cha nhưng khác mẹ này mà cho hắn đi ăn chung, nếu bỏ hắn ở lại không phải là quá đáng? đậu xe trước cửa hàng, nó tháo dây an toàn mà không thấy hắn có những hành động gì, thôi vậy để nó làm từ thiện tháo dây an toàn cho hắn, nó mở của xe định vào nhưng gặc nổi cái thắng kia vẫn ngồi đó, nó tứ giận quay lại, mở cửa xe lôi hắn như mẹ dắt con đi dạo, hình ảnh đó khiến hắn từ phía sau mà cười thích thú. vào bàn gọi đồ ăn, hắn cũng chẵn nói lời nào, nhìn nó ý bảo "gọi cho tôi luôn đi".

nó nhìn ra điều đó trong lòng thầm nói "thằng này bị khùng hay sao mà bày đặt ra vẻ bất cần", tâm thì trách cứ nhưng ngoài mặt vẫn kiu cho 2 đứa 2 dĩa thịt xá xíu ngon thơm lừng. thức ăn vừa mới đưa ra, mùi thơm không thể cưỡng lại hai đứa ăn như chưa có chuyện gì xảy ra, hắn cũng dẹp luôn cái trò không chịu nói chuyện mà nói không ngừng về cái đang ăn, nó thấy vậy thôi thì vui vẻ nói chuyện với hắn cũng không sao, dù gì cũng là người một nhà cứ lạnh lùng mãi cũng không tốt, mà hiện tại thấy hắn cũng mất tiêu cái bá đạo lúc trước rồi.


*chắc như vậy không đó, chuyện tương lai không ai có thể biết trước được, hãy cùng đón xem*

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play