Sáng sớm , tiết a di gõ cưa phòng, hai người bắt đầu một ngày mới. Hôm nay Bạc Hà chính thức tiếp nhận tiết mục của Đái Tình, nàng cảm thấy hơi bất an. Gia Đường phải dỗ dành mãi nàng mới chịu ăn sáng, sau đó hai người bắt đầu đi đến đài truyền hình

Gia Đường lúc lái xe cũng không quên hôn lên trán nàng, đây là chuyện cần thiết mà mỗi khi đi ngủ, thức dậy và khi lái xe đều phải làm …

“Hôm nay chúng ta tới sớm nhất” Thấy trong đài truyền hình một bóng người cũng không có, tâm tình của Bạc Hà cũng trở nên tốt hơn. Cuối cùng hôm nay nàng cũng đã có thể làm công việc mà nàng yêu thích, với sự hướng dẫn của Gia Đường, bọn họ đi tới phòng thu. Một phút cũng không trì hoãn, Gia Đường dựa theo ý tưởng của Bạc Hà cải biến một chút, đem tiết mục bố trí lại theo ý Bạc Hà … Cùng nhau bàn luận công việc, bọn họ tự nhiên như một người chủ trì đang bàn luận cùng biên đạo vậy, một chút cũng không có ý tứ không thích ứng …

Thời gian trôi qua rất nhanh, Gia Đường và Bạc Hà cũng bàn bạc xong, người quay hình, người trang điểm cũng rốt rít đi vào. Gia Đường ra lệnh một tiếng, mọi người bắt đầu bước vào trạng thái làm việc. Tiết mục của Bạc Hà cư như vậy mà bắt đầu, ai cũng tin chắc rằng “Ảnh mỏng” chắc chắn sẽ được hoan nghênh hơn “Ảnh bác”

“Gia Đường, không xong rồi” Giơ Cao Vũ chạy vào, tuy phòng quay là chỗ không thể Ӯ ào nhưng Gia Đường cũng không kiêng kỵ, tình cảm nhiều năm nên bọn họ cũng lấy thân phận bạn bè để mà đối đãi với nhau, “Chuyện gì? Nói đi!”

Giơ Cao Vũ bắn cho Gia Đường một ánh mắt, ý bảo đi ra ngoài, nơi này không tiện …

Vừa ra khỏi cửa, vẻ mặt Giơ Cao Vũ như đưa đám, ” Hoa Thái tập đoàn, xí nghiệp Phổ, … Nói chung là những nhà tào trợ lớn đã sớm lên thương lượng, toàn bộ đều muốn rút lui …

“Không phải là đều có hợp đồng sao? Theo hợp đồng làm a…”

Giơ Cao Vũ lộ ra vẻ mặt khó khăn , “Ngươi đã quên, hợp đồng của bọn họ đều kí với Đái Tình, mỗi xí nghiệp cũng chỉ kí nửa năm, bây giờ cơ hồ cũng đã đến kỳ …”

Gia Đường hung hăng đấm vào bức tường, “Ta làm sao lại không nghĩ tới…”

“Người tài trợ của chúng ta còn bao nhiêu ?”

“Chỉ còn vài xí nghiệp nhỏ kí ba năm nhưng cũng không bằng 30 % a, làm sao bây giờ ? Hay là … Ngươi đưa Đái Tình về, nàng nhất định có cách lôi kéo tài trợ a …

“Không được.” Gia Đường cự tuyệt, người có ý đồ với Đái Tình chỉ có một mình Trình tổng mà thôi, làm sao có thể, cho dù phụ mẫu của Đái Tình có quyền lợi nhưng cũng không thể thay đổi. Dù sao những nhà tài trợ này cũng là những nhân vật có uy tín và danh dự, không phải tuỳ tiện nghe một hai câu là làm theo. Gia Đường chắc chắn không phải vì cá nhân đài truyền hình, bởi vì ở thành phố Thai Trung, bọn họ chính là đài truyền hình lớn nhất. Nhất định là có nhân vật đứng đằng sau gây áp lực , người đó chắc chắn chính là — LÊ Mặc Thân

Hắn trực tiếp trở về phòng làm việc, cầm lấy điện thoại bấm cho từng nhà đầu tư, thái độ của hắn thực khách khí, nhưng chỉ vừa mới nhắc đến hợp tác, bọn họ liền trốn tránh. Cuối cùng chỉ có một người lên tiếng nói, ” Mọt xí nghiệp nhỏ như chúng ta không có cách nào khác a, thật sự là không có biện pháp. Có một số người không nên đắc tội, Tống đài trưởng, hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác nữa, gặp lại sau …” Đây chỉ là mấy câu nói nhưng hắn tin chắc Lê Mặc Thân đang giở trò quỷ

“Gia Đường, ta vừa nghe nói chuyện của sân khấu, nếu vậy … Thì đi tìm Đái Tình trở về xem, như vậy mất đi thật không đáng giái, chúng ta ở chung một chỗ cũng không sao, nhiều người cùng nhau phấn đấu thì tốt hơn, được không ? Không thể để vì một mình ta mà công sức của mọi người đổ sông đổ biển a …”

Nàng phe phẩy cánh tay của Gia Đường, hy vọng có thể thay đổi quyết định của hắn. Mặc dù Đái Tình không đáng yêu nhưng ở trong mắt nàng, Đái Tình là người duy nhất có thể cứu đài truyền hình. Thật ra nàng cũng không trách Đái Tình, có thể nàng chỉ là vì một nam nhân quá yêu nên mới làm lạc hướng như thế. Dù sao khai trừ Đai Tình nàng cũng không thoải mái, vậy thì …

“Đừng nói nữa, ta sẽ không cho nàng trở lại, chuyện này không quan trọng, để một mình ta giải quyết được không ?” Khi tức giận nhìn thấy Bạc Hà, tâm tình hắn cũng thả lỏng nhiều. Cúi đầu xuống hít sâu hương vị bạc hà trên tóc nàng, vuốt vuốt mũi nàng, ” Hôm nay không tệ ! Ta cũng biết ngươi nhất định có thể làm !”

Bạc Hà cũng không nói gì nữa, hắn đã có suy nghĩ của riêng mình nàng cũng không ngăn cản, nhưng hắn đừng có tự mình giải quyết mọi chuyện có được không ?”

Tiếng gõ cửa vang lên, một người ôm bó hoa bách hợp lớn đứng cửa phòng làm việc, “Xin hỏi bạc hà tiểu thư có ở đây không?”

“Ta đây …” Nhìn người trang phục người này, nàng biết hắn là tặng hoa, nhưng không phải là hoa mà nàng mua

“Ta là nhân viên của cửa hàng XXX, một vị tiên sinh đặt tặng cho ngài, xin ngài kí vào đây”

Bạc hà cả kinh, Gia Đường cũng hơi biến sắc, làm người chủ trì nhận được người xem tặng hoa rất bình thường, chỉ bất quá lúc này tặng hoa là vô cùng không bình thường, bởi vì tiết mục của Bạc Hà cũng chưa thông qua, nàng cũng chỉ mới kí hợp đồng, cho nên … Nhắm mắt lại cũng biết là ai đưa, cũng may hắn đưa là bách hợp chứ không phải hoa hồng, nếu không chắc chắn hại nàng sợ đến chết mất

“Ta không thể nhận

“Thật xin lỗi tiểu thư, ta chỉ phụ trách tặng hoa, xin ngài đừng làm khó”

Bạc hà ngẩng đầu nhìn nhìn Gia Đường, hỏi ý tứ của hắn, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng đặt tay lên hông Bạc Hà, “Nhận lấy , đừng làm khó người ta.”

Bạc Hà không tình nguyện đặt bút kí tên, cảm giác muốn lập tức quăng bó hoa này vào thùng rác nhưng nàng vẫn do dự một chút, nàng thu tay trở về, trên mặt nở nụ cười sáng rỡ, ” Mau tìm bình hoa cho ta”

Gia Đường buông buông tay, “Ta không có bình hoa, ngươi cũng biết”

Lần này Chúc Hạo xuất hiện trước mặt hai người, Bạc

Hà một bước đi lên. “Ngươi thật đáng ghét, không có chuyện gì đưa hoa làm gì? Làm ta sợ muốn chết!”

Vừa nói, trên mặt Gia Đường xuất hiện biểu tình kinh ngạc, mới vừa rồi hắn và Bạc Hà còn cho rằng người tặng hoa là LÊ Mặc Thân, thế nhưng lại là người này tạo nên không khí khẩn trương sau đó gọi tới một người từ trước cửa đi ngang qua công nhân viên, “Để cho trương tiểu Diệp đi tìm bình hoa tới đây!” Trương Tiểu Diệp lúc trước cùng làm với Đái Tình đã bị xem như bà quản gia nên đối với chuyện người khác phân phó làm cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng mà làm theo

Bạc hà cười trộm, đây không phải là không tìm được bình hoa nha, mà là ghen. Bất quá trong lòng nàng cũng thật cao hứng, nguyên lai có nam nhân vì mình khẩn trương như vậy cũng thật hanh phúc

“Không phải một bó hoa sao? Ta là thấy ngươi hôm nay lần đầu tiên ghi hình, muốn ăn mừng một chút. Không ngờ hai ngươi như gặp quỷ vậy, chuyện ra sao rồi ?” Thật ra hắn cũng đoán được đại khái bọn họ nghĩ rằng là LÊ Mặc Thân

“Không có… Không có gì…” Đây là chuyện duy nhất Bac Hà không nguyện ý nói cho Chúc Hạo. Hơn nữa ngày đó Lê Mặc Thân nói “Chúc Hạo thích nàng” làm cho nàng không thể đối xử như lúc trước, không cố kỵ cùng hắn ở chung một chỗ. Đem hết mọi chuyện nói ra với hắn, thường thì khi hữu tình trộn chung một chỗ sẽ rất khó hồi phục như cũ, dĩ nhiên nàng và Chúc Hạo cũng chưa đến mức này, bây giờ nàng muốn giữ vững tình hữu nghị này … Thật ra chuyện này cũng chỉ là Bạc Hà suy nghĩ nhiều, Chúc Hạo vốn chỉ mong nàng có thể hạnh phúc, không hơn gì khác …

“Ta tìm Gia Đường có việc.” Chúc Hạo quay đầu nở nụ cười “hãnh diện” với Bạc Hà, đây là thân mật bằng hữu, nếu như người bên cạnh chắc chắn sẽ cho rằng hắn đang khiêu khích. Bạc Hà nhịn không được đá một cái, ” Hai người các ngươi dám có bí mật giấu ta ! Quá đáng ! Nói, rốt cuộc hai người có quan hệ gì ?”

Gia Đường và Chúc Hạo đồng thời nở nụ cười xấu xa, “Lão công ngươi là vợ ta, không quan hệ tới ngươi, mau đi ra …” Chúc Hạo đẩy Bạc Hà ra ngoài cửa, hắn biết chuyện nguy cơ của đài truyền hình Bạc Hà không nên can dự nhiều, đây cũng là nguyên nhân hắn trực tiếp đem Bạc Hà đẩy ra ngoài

Bạc Hà lườm cái cửa một cái, dĩ nhiên biết hắn đang nói đùa, bọn họ nhất định có chuyện trọng yếu không muốn nàng biết. Nhưng giờ phút này nàng cũng thật hy vọng có thể giúp Gia Đường san sẻ gánh nặng về đài truyền hình …

Đi qua đi lại cũng vô ích, nàng nhớ tới phòng biên tập, muốn xem tiết mục của nàng một chút. Gia Đường bận rộn như thế chắc là không có khả năng đưa nàng đi, vậy thì nàng đành phải đi một mình vậy …

Trong phòng làm việc

“Gia Đường, ta nghe nói chuyện của các ngươi, bây giờ tới thăm ngươi một chút để xem có gì cần giúp đỡ hay không “

Gia Đường ngẩng đầu, “Làm sao ngươi biết?” Chuyện mấy nhà đầu tư rút lui hắn cũng mới biết, làm sao Chúc Hạo nắm bắt thông tin nhanh thế được ?

“Ngươi đừng vội, chẳng lẽ ngươi quên tập đoàn Tác Kỳ Lăng nằm hai tầng trên chúng ta hay sao ? Sáng sớm là ta trong thang máy vô tình nghe được thôi”

Gia Đường lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo không phải tất cả đều biết, bất quá giấy cũng không bọc được lửa, hắn phải nhanh chóng hành động mới được …

Từ trước Gia Đường luôn là nói lên để cho Chúc Hạo tới đài truyền hình giúp mình, nhưng lúc này hắn mặc dù cũng cần hơn nhiều nhân thủ cứu giúp, lại không nghĩ đem hắn dụ dỗ, dù sao hiện tại chính mình cái nàyđài truyền hình đã đột nhiên biến thành một vô ích xác, muốn tiếp tục đưa vào hoạt động đi xuống, nhất định phải muốn nặng mới đem rút ra ngoài ‘Chất dinh dưỡng’ nữa bổ đầy, trước đây không có thể để cho huynh đệ của mình nữa nhảy vào tới một người đáp thượng của mình tiền trình.

“Ta tới giúp ngươi một chút …”

“Không cần, đài truyền hình bây giờ không cần người”

Chúc Hạo rất rõ ràng ý tứ của hắn, cho nên cũng không cưỡng cầu nữa, dù sao có hắn ở đây cũng không thể giúp được gì, ” Hảo, khi nào cần thì cứ tới tìm ta “

Trong phòng làm việc của chủ tịch Lê Hoa

Một nam tử cung kính đứng trước mặt Lê Mặc Thân, “Chủ tịch, chuyện ngài cần an bài ta đã hoàn thành. Toàn bộ nhà tài trợ của bọn họ đã rút lui, mọi chuyện đã sắp xếp xong xuôi”

Lê Mặc Thân vẫy tay ý bảo hắn đi ra ngoài, trên mặt nở nụ cười quỷ dị

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play