“Uy, người giúp việc ở phía sau, ngươi đàng hoàng một chút” Bạc Hà cố gắng né tránh vòng tay của Gia Đường hướng về phía vòng eo của mình, nàng vẫn chưa quen để cho người khác nhìn thấy mình và Gia Đường thân mật
Tiếng nói vừa cất xong, hai chân nàng lập tức cách mặt đất, Gia Đường vững vàng ôm lấy nàng, bước nhanh đi vào phòng ngủ, khóe miệng nở ra nụ cười tà mị, nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai nàng, “ Người giúp việc này rất chuyên nghiêp, biết khi nào thì nên ở, khi nào thì nên đi” Nói xong liền đem nàng đặt ở bên giường.
Bạc hà khẩn trương đem hai tay nắm ở chung một chỗ, ở trong long mặc niệm, “Không thể phản kháng, không thể phản kháng, không thể phản kháng, …”
Nghe được tiếng cười “Xì” một cái, Bạc Hà mau chóng mở mắt ra, không hiểu nhìn nam nhân đã đem nàng vào phòng, “Ngươi cười cái gì ?”
Gia Đường không nói gì, nhẹ nhàng vuốt mặt nàng, “ Nét mặt của ngươi quá thống khổ, ta không muốn nhìn ngươi như vậy, … Ta muốn ngươi là cam tâm tình nguyện”
Nghe được lời nói của hắn, Bạc Hà cảm thấy có chút mất mát, hừ, đây là ý gì ? Bổn cô nương không cự tuyệt là không đúng sao ? Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng không thể nói, nàng chỉ đẩy nhẹ hắn ra, “ Chán …Tránh ra”
Hắn lẳng lặng đem nàng ôm vào trong ngực, khẽ vuốt sợi tóc mềm mại của nàng, để đầu nàng tựa vào lòng ngực của chính mình, hy vọng nàng có thể cảm nhận được, hắn sẽ mãi mãi yêu nàng, không thay đổi …
Nghe tiếng tim đập cuồng loạn của hắn, nàng lại không biết làm gì cho phải, lại đẩy hắn ra, “Ta thật ra thì… Ta thật ra thì…” (thật ra thì không phải ta không muốn) Nhưng lại ấp a ấp úng hồi lâu, vô luận như thế nào cũng không thể nói được, cũng không thể làm cho nàng phản đi qua trực tiếp đem hắn đụng ngã sao… Huống chi nàng cũng không có như vậy khát khao, chỉ là sợ mất đi hắn mà thôi…
“Chúng ta kết hôn đi” Thanh âm của Gia Đường bình tĩnh
Nước mắt lại lã chã rơi, đây là lần thứ ba trong ngày hôm nay Bạc Hà khóc vì Gia Đường, mặc dù lúc trước hắn cuồng ngạnh muốn nàng đeo nhẫn, nàng cũng biết là ý tứ kia, nhưng là như hiên tại giống nhau, trực tiếp như vậy cầu hôn còn không có quá.
Giờ phút này không có một bó hoa, không có Champagne rượu đỏ, không có mọi người chứng kiến, thậm chí không có có dư thừa một câu hoa lệ tiếng nói, nhưng nàng là hạnh phúc, bây giờ nàng cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết, có lẽ nàng vốn chỉ là muốn cùng hắn đơn giản đi đến cuối đời …
“Tuy rằng nhà của chúng ta chưa được hoàn mỹ, nhưng có ngươi bên cạnh, ta sẽ nhất định càng thêm cố gắng, ta muốn cùng ngươi vượt qua mọi khó khăn, ta không thể chờ đợi được nữa ..” Thật ra thì lúc Bạc Hà đồng ý qua nhà hắn ở thì kết hôn chỉ còn là hình thức mà thôi. Nhưng hắn biết nếu không nhanh chóng kết hôn, nỗi lo sợ trong lòng Bạc Hà sẽ càng lớn, hắn không muốn vì mình mà lại hành hạ nàng … Cho nên, thưa dịp thích hợp như bây giờ, nhất định phải hành động càng nhanh càng tốt …
Nàng rốt cục kịp phản ứng mình còn không có nói đáp ứng đâu, ngàn vạn không nên cho là nàng là không đáp ứng, nên nàng ngồi dậy từ trong ngực hắn, liên tiếp gật đầu, “Được” Nói mà nước mắt vẫn tiếp tục rơi
Gia Đường che khuôn mặt nàng lại, dùng ngón cái ôn nhu lau nước mắt giúp nàng, bốn năm đúng là dễ dàng thay đổi một người. Trước kia Bạc Hà làm sao có bộ dáng này ? Hắn lại tiếp tục tự trách mình. Tuy rằng bộ dáng hiện tại của nàng làm hắn rất thích nhưng hắn cũng hiểu rõ, như thế là không tốt cho nàng …
Chậm rãi, bạc hà thấy Gia Đường kia so sánh với thì ra là càng thêm thành thục mê người gương mặt tuấn tú, ở trong ánh mắt của mình từ từ lớn hơn, cho đến khi cảm nhận được hô hấp của hắn đập vào mặt , nàng nhắm hai mắt lại, cảm thấy từ môi truyền đến một cảm giác nóng ướt, hắn nhẹ nhàng, ôn nhu mút lấy cánh môi của nàng. Bạc Hà khẽ mở miệng ra, để cho đầu lưỡi của hắn tự nhiên khám phá bên trong miệng mình … Lần này bọn họ hôn nhau rất chân thành, rất tình nguyện …
Tay của hắn không tự chủ được đưa về phía cổ áo nàng, từ từ mở ra nút áo thứ nhất, theo động tác của Gia Đường, tim Bạc Hà lại rối loạn lên, nàng nguyện ý trở thành nữ nhân của Gia Đường. Đúng lúc nút áo cuối cùng bị mở ra, điện thoại của Gia Đường vang lên, Gia Đường trực tiếp lấy ra ném về phía giường, tiếp tục làm chuyện chưa hoàn thanh kia, chẳng lẽ giờ phút này đến thật sự khó khăn vậy sao ?
“LÀm sao ngươi …” Bạc Hà mới vừa mở miệng lại bị cánh môi của hắn hôn trụ lại, xác định nàng không dám làm gì nữa, hắn mới nhẹ nhàng mở ra …
Hắn thở hổn hển, mới vừa ngậm lấy vành tai của nàng, tiếng chuông điện thoại lại vang lên lần nữa …
“Nghe điện thoại…”
“Mặc kệ ” Hắn tiếp tục thực hiện động tác của mình
“Ngoan đi ! Nhất định là có việc gấp, mau nghe “
Gia Đường nhìn thấy Bạc Hà kiên trì như vậy, mới miễn cưỡng mở điện thoại lên, “Chuyện gì ?” Điện thoại là do Giơ Cao Vũ gọi tới, mặc dù quan hệ của hao người rất tốt nhưng phá hỏng chuyện của hắn, hắn thật không muốn nể mặt a !
“Ty kế tập đoàn Trình tổng mới vừa gọi điện thoại mà nói muốn triệt tiêu tài trợ đối với chúng ta , trừ phi… Trừ phi Đái Tình tự mình đi cùng hắn nói, nhưng là ngươi cũng biết…” Trình tổng là người tài trợ cho tiết mục của Đái Tình, vốn dĩ chiếm tận 30 % lợi nhuận của đài truyền hình. Nói cho cùng làm như vậy cũng là vì có tâm với Đái Tình, nhưng lâu như vậy lại không được đáp lại. Đành phải dùng chiêu sát thủ này để uy hiếp, dù sao đài truyền hình của Gia Đường cũng không phải là mạnh mẽ về kinh tế, không dám rời bỏ những người tài trợ … Nhưng là, Đái Tình đối với người kia căn bản là không để trong mắt, muốn nàng đi nói, thật sư được sao ?
“Ngươi hỏi Đái Tình chưa ?” Gia Đường mới vừa vừa nhắc tới Đái Tình, lòng của Bạc Hà lại đau thắt thêm một chút, mấy năm qua nàng nghe thấy hai chữ này là đã phản ứng như thế. Bạc Hà không thích người khác nhắc tới hai chữ này, đương nhiên cũng là không thích Đái Tình, mặc dù sáng nay nàng biểu hiện như vậy trước mặt nàng nhưng tâm Bạc Hà cảm giác được, bên trong Đái Tình không giống như ở ngoài …
Mặc dù đang nói chuyện điện thoại nhưng Gia Đường vẫn chú ý tới Bạc Hà.Tayhắn ôn nhu để trên vai nàng, như muốn truyền tải đến một ý nghĩa – yêu thương cùng lòng tin
Giơ Cao Vũ lại bắt đầu càm ràm. ” Ta còn chưa tìm thấy được nàng nha, điện thoại không tiếp, người cũng không tìm được, phải làm sao bây giờ a? Ngươi tự nói mình la một đài trưởng nhưng suốt ngày …”
Gia Đường muốn ngắt lời không cho hắn tiếp tục càm ràm nữa , ” Ngừng … tốt lắm ! Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ thử tìm nàng”
Cúp điện thoại, Gia Đường mới nhớ tới Đái Tình chân bị trật, nhưng là hắn không có đưa nàng vào bệnh viện, vậy nàng đang ở nhà sao ? Tại sao không chịu tiếp điện thoại ? Không có chuyện gì chứ ?
Hắn cúi đầu nhìn Bạc Hà, hắn thật không biết mở miệng thế nào, chẳng lẽ nói là đài truyền hình không nhờ co Đái Tình thì không được, nói Cao Vũ không thể gọi điện cho nàng, mình lo lắng nên muốn đi tìm ? Nói … nói cái gì cũng không tốt a, lúc đầu hắn xác định sẽ không biểu hiện trước mặt Bạc Hà như vậy, Bạc Hà cũng không thể trong một thời gian ngắn có thể nhanh chóng tiếp nhận Đái Tình được, nếu không thì hôm nay nàng cũng sẽ không đi tâm sự cùng với Chúc Hạo …
“Có phải có chuyện gì hay không ?”
Gia Đường kinh ngạc, vốn là nhìn thấy phản ứng của nàng khi hắn nhắc tới Đái Tình, hắn còn tưởng nàng sẽ xé chuyện nhỏ thành to, mà nàng lại không làm như thế, quả là Bạc Hà hiểu rõ lòng người, hắn thật sự là bị nàng làm cho cảm động
Hắn nhẹ nhang vuốt tóc nàng, “Không có gì.” Bất kể như thế nào, trong lòng hắn cũng không bao giờ có ý muốn làm tổn thương Bạc Hà. Nếu không có chuyện ban sáng xảy ra, hẳn là hắn sẽ cùng nàng đi tìm Đái Tình thương lượng một chút, mà bây giờ nàng lại để ý như vậy, hắn nhất định sẽ không làm. Nếu làm cho nàng không vui còn chính mình thì có tiền tài, quyền lực, như thế làm gì còn ý nghĩa ?
Bạc hà bất đắc dĩ mỉm cười , “Trong mắt ngươi ta là một người không phân rõ công tư sao ? Chẳng lẽ ngươi có chuyện ta lại không cho ngươi làm ? Mau đi đi”
Gia Đường lắc đầu, “KHông đi, chuyện này chỉ có Đái Tình mới làm được, nhưng là nàng không muốn, hơn nữa …” Hơn nữa hắn cũng không muốn để cho Bạc Hà không vui
“Đi tìm nàng, nàng sẽ đáp ứng” Bạc Hà nắm chặt hai tay Gia Đường, giờ phút này hắn không thể nhìn ra trong mắt nàng có tia không tình nguyện nào
“Thật sao ?”
“Ngươi nghĩ ta là đang cùng ngươi nói giỡn ? Ta tin tưởng ngươi, có chuyện gì hãy nói sau. Đài truyền hình quan trọng hơn. Mau đi đi” Vừa nói nàng vừa giúp hắn cài nút áo lại
Gia Đường nắm lấy tay nàng để trước ngực, “Chúng ta cùng đi” Hắn cũng không hy vọng Bạc Hà không vui
Nàng tiếp tục giúp hắn cài lại áo, nhẹ nhàng lắc đầu, ” Không cần ! Có ta sợ sẽ làm hiệu quả ngược lại. Nghe ta, một mình ngươi đi thôi” Nói xong nàng thuận tay đẩy hắn ra ngoài cửa
Gia Đường xoay người ôm lấy bạc hà, hôn nhẹ nhang lên trán nàng, ” Ta sẽ mau trở lại, chờ ta” Nàng nếu nguyện ý tin tưởng hắn, nguyện ý vì hắn hy sinh, vậy hắn tuyệt đối không thể làm cho nàng thất vọng, bất kể như thế nào, hắn cũng phải tận lực thuyết phục Đái Tình, vì đài truyền hình của hai người … Cũng vì thực hiện lý tưởng của Bạc Hà .. Bởi vì ước mơ này đối với Bạc Hà mà nói, rất trọng yếu …
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT