Mấy ngày qua, tôi đọc Suối nguồn và thấy nó là một quyển rất hay. Tôi đọc được trên trang bìa sau là tác giả chào đời ở nước Nga rồi đến Mỹ lúc bà còn nhỏ. Bà ấy không nói tiếng Anh mấy, nhưng bà muốn trở thành một tác giả tên tuổi. Tôi nghĩ điều đó thật đáng ngưỡng mộ, nên tôi ngồi xuống và gắng viết một câu chuyện.
“Ian MacAthur là một anh chàng tuyệt vời, hiền lành, đeo kính và thích thú nhìn đời qua đôi kính ấy.”
Đó là câu đầu tiên. Rắc rối là tôi không nghĩ ra được câu tiếp theo. Sau khi lau dọn phòng mình ba lần, tôi quyết định để cho Ian nghỉ yên một dạo, bởi tôi đã bắt đầu phát bực vì hắn.
Tôi có nhiều thời gian để viết, đọc và nghĩ về những chuyện trong tuần, bởi mọi người đều bận dự tiệc khiêu vũ cùng lễ tốt nghiệp và các kế hoạch này nọ. Thứ Sáu tuần sau là ngày cuối họ học ở trường mà. Và rồi tiệc khiêu vũ là thứ Ba, kể cũng lạ bởi tôi nghĩ lẽ ra phải là cuối tuần, nhưng Sam bảo tôi tất cả các trường mà tổ chức tiệc khiêu vũ cùng lúc thì lấy đâu ra cho đủ phục trang với cả nhà hàng cho học sinh. Tôi đáp là trù bị như vậy thật hay. Đến Chủ nhật là ngày họ làm lễ tốt nghiệp. Cảm giác thật nôn nao. Tôi ước gì những chuyện ấy đang xảy đến với tôi.
Tôi tự hỏi lúc tôi rời khỏi nơi này thì sẽ ra sao. Ý tôi là chuyện tôi sẽ ở với bạn cùng phòng, rồi phải tự mua dầu gội. Tôi nghĩ ba năm nữa mà được đi dự đêm khiêu vũ cuối cấp cùng Sam thì sẽ tuyệt thế nào. Hi vọng hôm ấy sẽ là một ngày thứ Sáu. Và tôi mong được làm đại diện học sinh phát biểu trong lễ tốt nghiệp. Không biết tôi sẽ nói gì trong bài diễn văn. Không biết thầy Bill có giúp tôi viết không trong trường hợp thầy không đi New York và viết kịch. Hoặc có lẽ thầy cũng sẽ giúp tôi, ngay cả khi thầy ở New York viết kịch. Tôi nghĩ thầy mà giúp thì thật là tốt.
Tôi không biết nữa. Quyển Suối nguồn thật là hay. Tôi hi vọng tôi đang “đọc có chắt lọc.”
Thương mến,
Charlie
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT