Lý An ngồi một chỗ yên lặng ăn cơm, Âu Dương Điệp tức giận ăn một múi quýt trong tay mình.“Lâm Vi ăn quýt đi.” Tư Đồ Thác đưa miếng quýt đến trước mặt cô.“Cảm ơn anh, Thác.” Khóe môi Lâm Vi không thể che dấu một nụ cười tươi, ở trước mặt nhân viên mà anh chăm sóc cô làm cho cô cảm thấy như ở trên mây.“Gì chứ? Em rồi sẽ thành vợ anh mà.” Tư Đồ Thác nói xong tự mình đút một miếng quýt vào miệng cô.“Chủ tịch với Lâm tiểu thư thật ân ái nha.” Lý An cười nói.“Ân ái cái gì mà ân ái, đi chết đi.” Âu Dương Điệp nhìn chằm chằm vào quả quýt trong tay mình, anh ta đang cố ý diễn cho mình xem.
“Lâm Vi, cô cứ chờ đó, sớm muộn gì anh ấy cũng thuộc về tôi.” Nghĩ đến đó tâm trạng cô thấy khá hơn nhiều.“Tiểu Điệp, sao cô không nói lời nào?” Lý An đột nhiên quay đầu nhìn cô.“Lúc ăn cơm nên nói ít một chút, nếu không sẽ bị nghẹn.” Âu Dương Điệp bên ngoài tươi cười nhưng trong lòng không cười, nói ra một câu mang hai ý nghĩa, chết tiệt, anh ta không phải cố ý gây khó dễ cho mình chứ, cô cầm một miếng quýt nhét vào miệng anh: “Ăn quýt đi.”Tư Đồ Thác nhìn cô thì biết cô đang âm thầm châm chọc chính mình, khóe môi cười lạnh, rồi cùng Lâm Vi đứng dậy nói: “Lâm Vi, chúng ta đi thôi, chúng ta ngồi đây sợ rằng có người sẽ không thoải mái.”“Được.” Lâm Vi tưởng rằng cô cùng Thác ngồi cùng một chỗ sẽ làm mọi người căng thẳng, nên không dám nói lời nào.“Chủ tịch, Lâm tiểu thư đi thong thả.” Lý An ở phía sau nói.“Quýt cũng không lấp kín được miệng anh, một mình anh ăn hết đi.” Âu Dương Điệp nhét tất cả số quýt trong tay vào miệng anh.“Này, cô làm gì vậy, cô biết tôi không thích ăn quýt mà.” Lý An bất mãn lầm bầm rồi nuốt hết quýt xuống, cười đùa: “Nhưng, người đẹp Tiểu Điệp cho tôi ăn, tôi nhất định ăn hết.”“Miệng lưỡi anh thật dẻo.” Âu Dương Điệp hung hăng trừng mắt nhìn anh rồi xoay người rời đi.“Cô không thử làm sao biết, không bằng hôm nay tan ca cùng tôi trở về đi.” Lý An chạy theo nói.Tư Đồ Thác không có bỏ lỡ đoạn đối thoại giữa bọn họ, trong lòng cười lạnh, xem ra cô cũng thật quyến rũ, nỗ lực chưa đầy hai ngày, lại có thể khơi gợi nhiệt huyết của người khác.Một ngày nhanh chóng trôi qua, Âu Dương Điệp lại cùng Mã Tiểu Dung đi đến câu lạc bộ huấn luyện tình nhân.Lynda xinh đẹp mê người, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra: “Đêm nay vấn đề tôi muốn nói với mọi người có tên “lạt mềm buộc chặt”.
Tất cả mọi người đều biết, khi ta vô cùng thích một đồ vật gì đó nhưng lại không có năng lực có được nó thì ta lại càng yêu thích nó, thậm chí cả đời không quên nó.
Cho nên người ta thường nói thứ không chiếm được mới là thứ tốt nhất, cũng giống như đàn ông đối với phụ nữ, cho nên các cô không thể để cho hắn dễ dàng có được các cô, nhưng cũng không cự tuyệt hắn.
Phương diện này cần rất nhiều chiêu thức và kĩ xảo, các cô phải vừa làm cho hắn hy vọng, vừa làm cho hắn thất vọng, vừa phải mập mờ để hắn không hiểu được, nhưng cũng không để hắn thấy sự cự tuyệt của các cô…Được rồi hôm nay học đến đây thôi, ngày mai chúng ta tiếp tục.”Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, mọi người thỏa mãn rời đi.Mã Tiểu Dung cũng định rời đi, nhưng nhìn thấy Âu Dương Điệp vẫn ngồi ở đó nên nhắc nhở: “Tiểu Điệp đi thôi.” .“Chờ một chút.” Âu Dương Điệp đột nhiên đứng lên cung kính nói: “Cô Lynda, tôi có thể nói chuyện với cô không?”“Đương nhiên là được, mời ngồi.” Lynda gật đầu tươi cười như gió mùa xuân, mang theo cảm giác thoải mái.Mã Tiểu Dung không biết cô muốn làm gì nên chỉ ngồi xuống cạnh cô.Âu Dương Điệp vừa định mở miệng đã bị cô ngắt lời.“Chờ một chút, để tôi đoán xem” Lynda ngăn cô lại, đôi mắt đẹp bắt đầu cẩn thận đánh giá cô, rồi mới bằng lòng nói: “Mục đích của cô không phải làm tình nhân?”Âu Dương Điệp nhìn cô, kinh ngạc thốt lên: “Làm sao cô biết?”“Rất đơn giản, tâm tư của cô đều đã hiện lên trong ánh mắt cô, trong ánh mắt cô có tồn tại một điều gì đó khác biệt, không chỉ đơn giản là tham lam dục vọng.” Lynda mỉm cười nhìn cô.“Chẳng lẽ tình nhân đều tham lam dục vọng sao?” Mã Tiểu Dung ngồi một bên không nhịn được lên tiếng.“Đương nhiên không phải, nhưng các cô đến nơi này của tôi nếu không có tham lam, không có dục vọng, tại sao lại hao tâm tổn trí đi giữ lấy một người đàn ông?” Lynda mỉm cười hỏi ngược lại, khuôn mặt không hề biến sắc.“Nếu cô biết vậy, sao cô lại muốn mở câu lạc bộ huấn luyện tình nhân này?” Âu Dương Điệp không hiểu, chẳng lẽ cô ta muốn làm cho phụ nữ càng thêm tham lam sao?“Rất đơn giản, cô cho rằng đàn ông cần người tình, bởi vì yêu sao? Vậy thì các cô sai lầm rồi.
Hắn chẳng qua là muốn thỏa mãn đam mê, say đắm thân thể quyến rũ của các cô, hưởng thụ lời nói nhỏ nhẹ, tình cảm dịu dàng của các cô, cho nên phụ nữ tham lam dục vọng cũng không có sai, đây chẳng qua là đáp ứng nhu cầu lẫn nhau thôi, đàn ông cần người tình, còn phụ nữ cần tiền tài.” Lynda nói.Âu Dương Điệp trầm mặc, lời nói của cô ta thật sắc bén nhưng cũng rất đúng, cái xã hội này chính là như vậy, cô không thể không thừa nhận.Cắn cắn môi dưới một lúc, cô đột nhiên ngẩng đầu lên: “Tôi không phải muốn làm tình nhân, tôi là muốn trả thù, tôi muốn đoạt lại tình yêu.”“Vậy cô nói xem tôi có thể làm gì để giúp cô?” Lynda dường như không có chút kinh ngạc nào.“Được.” Âu Dương Điệp gật đầu, cô ta thật lợi hại vì có thể nhìn thấu được tất cả các loại phụ nữ, trong khi mình còn không thể hiểu được tâm tư của chính mình.
Lúc này cô chậm rãi kể lại một cách đơn giản chuyện của mình.Lynda cẩn thận nghe xong chuyện của cô rồi tán dương: “Việc cô làm không sai, nếu cô có thể cho anh ta thấy tài năng của mình, làm cho anh ta tán thưởng cô, đàn ông ai cũng vậy, luôn tôn trọng ái mộ những người phụ nữ có tài nhưng…” Cô cố ý dừng lại một chút..