“Xong rồi, cuối cùng cũng đã hoàn thành.” Âu Dương Điệp đặt mâm đồ ăn lên bàn, thấy màu sắc hương vị đều đủ cả thì rất vừa lòng.
“Tiểu Điệp, mệt không? Nghỉ ngơi một chút đi.” Tư Đồ Thác đau lòng ôm cô vào ngực, giọng nói cũng mang hơi hướng ghen tỵ: “Em hình như còn chưa từng lo lắng cho anh như vậy? Về sau cũng phải tận tâm nấu cho anh một lần như vậy nha.”
“Làm ơn đi, anh ghen cũng phải tìm lý do thích hợp chứ.
Sau này mỗi ngày em đều nấu cho anh ăn đến chán mới thôi.” Âu Dương Điệp vươn tay ôm cổ anh, đột nhiên lại buông anh ra nói: “Em đi gọi điện thoại cho Tiểu Dung một chút xem cô ấy thế nào.
Thật lo lắng cho bệnh viêm dạ dày của cô ấy.”
“Không cần đâu, anh tin Thừa An sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy.
Chúng ta tốt hơn hết là để muộn một chút hãy gọi.” Tư Đồ Thác ngăn cản cô, anh hi vọng để cho bọn họ có cơ hội ở cùng nhau, về phần sau này thế nào lúc đấy hãy nói tiếp.
“Được rồi.” Âu Dương Điệp đương nhiên cũng hi vọng Tiểu Dung sẽ có kết quả tốt, nhưng mà là Vi Thừa An sao?”
“Khi nào Jack mới đến?” Tư Đồ Thác nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ cơm tối.
“Chắc tới rồi, chúng ta ra cửa đón anh ấy đi.” Âu Dương Điệp kéo anh đứng dậy.
“Đúng rồi, Jack biết anh ở cùng em không? Em định giới thiệu anh với anh ta thế nào?” Tư Đồ Thác đột nhiên nghĩ ra hỏi.
“Em đã nói anh cũng là bạn tốt nhất của em, đã vậy còn là thanh mai trúc mã, không thì em tự giới thiệu mình thế nào chứ?” Âu Dương Điệp giả bộ bất mãn nói.
“Đương nhiên là vợ anh.” Tư Đồ Thác tự nhiên trả lời.
“Vợ? Đừng quên Jack đã từng tham dự lễ đính hôn của anh và Lâm Vi, em không muốn giải thích mối quan hệ phức tạp như vậy với anh ấy.” Kỳ thật cô muốn xem Jack sẽ giúp mình thế nào, cho nên vẫn phải nói dối anh.
Tư Đồ Thác nhìn cô, cô nói cũng có lý, vậy tối nay anh tìm cơ hội nói rõ ràng với Jack, sẵn tiện khiến hắn chết tâm.
Lúc này mới cố ý nói: “Cấm không được dùng lễ tiết phương tây để đón tiếp đó.”
“Thật là…” Âu Dương Điệp bật cười liếc anh, chẳng lẽ Jack muốn ôm cô mà cô lại từ chối sao?
Đứng trước cửa một lát, một chiếc Ferrari sang trọng đến trước bọn họ thì dừng lại.
Lái xe đi xuống mở cửa xe cung kính làm động tác mời: “Chủ tịch Jack, đã đến rồi, mời ngài xuống xe.”
Tư Đồ Thác cùng Âu Dương Điệp đi tới nghênh đón liền thấy Jack ôm một bó hoa hồng lam xinh đẹp cười vang bước xuống xe.
“Jack, hoan nghênh anh.” Âu Dương Điệp tiến lên đón tiếp.
“Tiểu Điệp, tặng em, thích không?” Jack đưa bó hoa trong tay cho cô.
“Rất thích, cảm ơn anh.” Âu Dương Điệp nhìn bó hoa hồng, yêu thích không rời mắt, lại trộm nhìn Tư Đồ Thác đứng bên cạnh, cho tới bây giờ anh còn chưa từng tặng hoa cho mình nữa.
“Em thích là tốt rồi.” Jack mở rộng hai tay, vừa định ôm cô một cái.
Tư Đồ Thác lập tức bắt lấy tay anh: “Ngài Jack, hoan nghênh, mời vào trong.”
“Ngài Tư Đồ, đã lâu không gặp.” Jack thôi không ôm Tiểu Điệp, ánh mắt mang theo ý cười, anh là cố ý làm vậy.
“Chúng ta vào thôi, mau nếm thử chút xem tay nghề của tôi thế nào.” Âu Dương Điệp cười, đi vào giữa hai người, đặt bó hoa xuống một bên.
Trên bàn đã sớm rót sẵn rượu vang đỏ trong ly.
“Jack, hoan nghênh anh tới nhà của tôi, tôi đây lấy trà thay rượu, mời anh một ly.” Âu Dương Điệp giơ ly trà mời.
“Cảm ơn.” Jack cũng giơ ly rượu, Tư Đồ Thác cũng vậy, tất cả mọi người khẽ hớp một ngụm, lúc này anh mới đặt ly rượu xuống nói: “Tôi rất muốn nếm thử xem tay nghề của Tiểu Điệp, và món ăn mỹ vị Trung Quốc là thế nào.”
“Đương nhiên rồi, tôi chính là cố ý làm cho anh, nếu không ngon cứ việc nói thẳng nha.” Âu Dương Điệp nói, nhưng cô đối với tay nghề nấu ăn của mình rất có lòng tin.
Có điều Jack lại gặp một vấn đề nan giải, anh không biết phải cầm đũa thế nào, nên không thể gắp nổi đồ ăn.
“Jack, thật xin lỗi, tôi đã quên mất.
Để tôi đổi thìa cho anh.” Âu Dương Điệp nhìn động tác ngốc nghếch của anh bật cười, quay sang dặn người làm đi lấy.
“Aiz… Có lẽ tôi phải bỏ cuộc thôi, bằng không, nhìn cả bàn thức ăn mỹ vị này chắc tôi đói bụng chết mất.” Jack thở dài, không thể không nhận lấy thìa dì giúp việc đưa tới.
“Jack, không sao cả, chúng tôi là người Trung Quốc, được rèn ăn đũa từ nhỏ, ngón tay linh hoạt hơn.
Nếu sau này anh thích ăn đồ ăn Trung Quốc, từ từ học sẽ quen thôi.” Tư Đồ Thác ở bên cạnh lên tiếng xoa dịu.
“Đúng vậy, cũng giống như chúng tôi ngay từ đầu không quen dùng dao nĩa vậy.” Âu Dương Điệp cũng phụ họa, không muốn anh phải ngượng ngùng.
Jack cũng không ngại ngùng nữa, dùng thìa ăn, vừa ăn vừa khen: “Ngon, thật sự rất ngon.”
“Haha, vậy ăn nhiều một chút nha.” Nhìn thành quả lao động của mình được người ta tán thưởng khiến tâm tình cô rất thoải mái.
“Jack, anh là lần đầu tiên ăn đồ ăn Trung Quốc sao?” Tư Đồ Thác hỏi.
“Đúng vậy, đây là lần thứ hai tôi tới Đại Lục, lần trước chưa có cơ hội nếm thử, không ngờ đồ ăn Trung Quốc và cơm Tây lại hoàn toàn không giống nhau.
Lần sau tôi phải thường xuyên ăn thử mới được.” Jack khen không ngớt miệng.
“Jack, đồ ăn Trung Quốc còn chia ra rất nhiều vị, ví như món cay Tứ Xuyên, món ăn Đài, món ăn Quảng Đông… Khẩu vị cũng khác nhau, giống như văn hóa Trung Quốc bác đại tinh thâm, anh nhất định sẽ thích đồ ăn Trung Quốc.” Âu Dương Điệp tự tin nói.
Tư Đồ Thác lại vừa nghĩ tới một vấn đề liền nói: “Jack, anh có nghĩ tới việc đến Đại Lục phát triển không?”
“Chúng tôi đã có chi nhánh ở Đại Lục, nhưng tôi còn chưa từng đến.” Jack nhún vai nói.
Cha anh sao có thể bỏ qua miếng thịt béo bở Đại Lục này chứ.
“Tôi biết hiện giờ công ty các anh đang kinh doanh trang sức cao cấp, ý tôi muốn nói là anh có hứng thú cùng tôi đầu tư thành lập một công ty nữ trang vàng bạc đá quý dành cho tầng lớp trung lưu.” Tư Đồ Thác nói..