Cơ thể Lý Mai không khỏi cứng lên.

Trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Liền hé miệng ngậm lấy ngón chân của hắn.

Cô biết hắn nhất định sẽ gây ra chuyện điên rồ, nhưng muốn tránh cũng tránh không được rồi.
“A…” Thạch Lỗi hít một hơi lạnh, hưởng thụ khoái cảm đến cực điểm.
Lý Mai dùng miệng ngậm mút ngón chân hắn.

Sắc mặt biến lạnh băng, ánh mắt như muốn giết người, loại sỉ nhục này sẽ có một ngày cô trả lại hết cho hắn.
“Mút mạnh chút nữa.” Thạch Lỗi hưởng thụ, bàn tay cũng không ngừng bóp chặt ngực cô.
Loại tra tấn thế này cô cũng không rõ phải trải qua bao lâu, hắn mới chịu thỏa mãn rời đi.

Lý Mai nghe được tiếng đóng cửa, toàn thân mới thả lỏng.

Nhìn lại vết thương trước ngực, trên đùi, cô thống khổ khóc lớn, trước mắt vẫn còn diễn đi diễn lại màn tra tấn vừa rồi của hắn.
Cô vốn tưởng rằng chỉ cần chiếm được tiền của Âu Dương Điệp, cô và hắn sẽ được hạnh phúc.

Mọi việc xong xuôi cô mới phát hiện cô chẳng hiểu chút gì về hắn cả.

Hắn đã thay đổi, hoặc là ngay từ đầu con người hắn đã là vậy, chỉ là cô không biết mà thôi.
Hắn luôn không ngừng dày vò cô, giống như một người điên cuồng, bức bách cô bày ra đủ loại tư thế, thậm chí còn có rất nhiều loại đồ chơi tra tấn cô, nhục nhã cô.
Cô vẫn còn nhớ rõ một đêm kia, hắn đột nhiên cột tay, cột chân cô trên giường, khiến cô nằm thành hình chữ Đại (大)
Hắn hưng phấn lôi ra đủ các loại quần áo cho cô mặc vào.
“Thạch Lỗi, anh thả em ra.

Anh muốn làm gì vậy? Mau thả em ra.” Cô giãy dụa hét lên, hoảng sợ cực độ.
“Ngoan, sẽ rất thoải mái, em yên tâm đi.” Thạch Lỗi biến thái cắm điện vào, hai thứ tròn tròn gì đó cùng nhau tiến vào hạ thân của cô.
“Đau quá… đừng, anh mau thả tôi ra, tôi muốn đi vệ sinh.” Lý Mai giãy dụa hét to, vẻ mặt thống khổ, nhưng lại giãy không ra.
Nhưng Thạch Lỗi biến thái chỉ ở một bên thưởng thức, còn dùng DV quay video, chờ đến khi tra tấn đủ rồi, hắn mới chính thức muốn cô.
Đã trải qua một đêm kia, Lý Mai mới nghĩ tới phải rời khỏi hắn, lúc này mới phát hiện tất cả tiền bạc đều bị hắn khống chế, cô tự cười chính mình ngu ngốc tiêu phí tâm tư tính kế Âu Dương Điệp, bản thân lại bị hắn tính kế.

Cô không cam lòng như vậy, sở dĩ cô còn cố chịu đựng là vì muốn lấy lại số tiền đó.
Có điều cô thật không ngờ chuyện biến thái vẫn còn ở phía sau.
Mỗi ngày một kiểu ngược đãi khiến cô tê liệt, rốt cuộc hắn cũng mệt mỏi, đột nhiên nói: “Hai người chơi đùa như vậy rất không có ý nghĩa, ngày hôm qua bạn anh nói chúng ta có thể quần giao (giao hoan theo kiểu bầy đàn), ngẫm lại việc đó khẳng định sẽ rất kích thích nha.”
“Cái gì?” Lý Mai hoảng sợ nhìn hắn, quần giao gì chứ? Giống như thể loại phim AV kia sao? Không, như vậy còn có tôn nghiêm của con người sao?
“Em không cần nhìn anh như vậy, đến lúc đó nói không chừng em còn hưng phấn hơn cả anh nữa ấy chứ.

Ngẫm lại người da đen rất khỏe, nhất định khiến cho em dục tiên dục tử.

Vả lại, em cũng đâu được tính là người đàn bà trong trắng nữa mà còn làm trò?” Trước mắt Thạch Lỗi hiện lên những lần cuồng nhiệt của cô.
“Thạch Lỗi, anh có còn là người nữa không? Tôi là bạn gái của anh, sao anh có thể làm như vậy được?” Lý Mai thực sự thất vọng, đây là lời mà một người bạn trai nên nói ra sao?
“Là bạn gái của anh thì phải nghe theo lời của anh, anh cũng là vì muốn cho em hưởng thụ khoái lạc mà thôi.

Vậy ngày mai anh đi liên hệ cho em.” Thạch Lỗi nói.
“Không muốn, không muốn như vậy.

Anh có thể chính mình tra tấn tôi, anh muốn làm như thế nào tôi đều sẽ phối hợp, có điều, không nên làm như vậy.” Lý Mai cầu khẩn, cô phải nhanh chóng lấy lại tiền, rời khỏi hắn, rời khỏi nơi này.
“Em thật sự nguyện ý phối hợp với anh?” Thạch Lỗi đột nhiên nhìn chằm chằm cô.
“Nguyện ý… em nguyện ý…” Lý Mai bối rối gật đầu chỉ cần không phải loạn giao, những cái khác cô đều có thể chịu được.
“Tốt, vậy đi ngủ đi.” Thạch Lỗi nở nụ cười dâm đãng.
Lý Mai nhịn không được rùng mình một cái, hắn lại muốn làm gì? Cô thật hối hận vì sao lại gặp hắn? Vì sao lại cùng hắn đi đến bước đường này?
Mà cô tuyệt đối không ngờ hắn lại có thể biến thái đến vậy, nhìn thấy thứ hắn mang về, cô không chịu nổi mà ngã ngửa.
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ là do quá hưng phấn sao?” Thạch Lỗi ghé sát vào cô.

“Nó… anh mang nó tới làm gì?” Toàn thân Lý Mai lạnh như băng, dùng ngón tay chỉ vào con chó săn cực lớn đang há miệng thở hồng hộc, thè lưỡi nhìn chằm chằm cô.

Ngón tay của cô đều đang run rẩy…
“Đương nhiên dùng nó để thỏa mãn cho em.” Thạch Lỗi gần như lập tức xé bỏ quần áo của cô.
“Dùng nó để thỏa mãn tôi?” Lý Mai ngây ngẩn cả người, một thời gian mới kịp phản ứng lại, đây không phải ý là người cùng động vật làm tình chứ? Lập tức bị hù dọa hét lên một tiếng, lấy tay ôm lấy thân thể, muốn chạy ngay ra cửa.
“Cô muốn làm gì? Đừng quên đêm qua cô đã nói những gì?” Thạch Lỗi lâp tức túm tóc của cô, kéo cô lại.
Lý Mai lập tức quỳ ở trước mặt của hắn, vẻ mặt đáng thương bất lực cầu xin: “Thạch Lỗi, tôi van xin anh, van xin anh nể tình chúng ta quen biết lâu như vậy, đừng đối với tôi như vậy, anh buông tha cho tôi đi, số tiền kia tôi từ bỏ, đều cho anh hết, được không?”
“Được.” Thạch Lỗi thực sảng khoái đáp ứng.
“Cảm ơn… cảm ơn anh…” Lý Mai đứng dậy muốn chạy đi, cô thầm nghĩ chạy khỏi nơi này, tiền đã không còn quan trọng, cô một phút cũng không muốn sống ở chỗ này nữa.
“Đứng lại, tôi còn chưa có nói hết đâu, cô muốn đi cũng được, nhưng mà phải qua đêm nay.” Thạch Lỗi tàn nhẫn vô tình ở phía sau nói lớn.
Thân hình Lý Mai ngập ngừng một chút, rồi tiếp tục chạy ra khỏi cửa.
Xoẹt ,con chó kia bỗng chốc đứng trước mặt cô, chắn ở cửa, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm cô..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play