Vốn là Hác Mãnh định sau khi gọi điện thoại cho Lam Phượng Hoàng, thì sẽ chuẩn bị đi một chuyến tới thành phố Thâm Khẩu, nhưng không ngờ rằng Lam Phượng Hoàng tự mình đi tới Thạch thành.

Đến sân bay Thạch thành, sau đó Lam Phượng Hoàng mới gọi điện thoại cho Hác Mãnh, hỏi: " Tỷ đã đến Thạch thành, bây giờ đường nào để đến công ty của đệ ? Đệ không cần tới đón tỷ, tỷ sẽ tự bắt xe và đi đến đó, không cần nói lòng vòng nữa nói địa chỉ đi.

Hác Mãnh cúp máy, cười gượng và lắc đầu, tính tình người chị kết nghĩa của mình so với mình còn nôn nóng hơn à. Từ chiều hôm qua, sau khi Trần Vũ Tình về nhà lại cùng với Lam Phượng Hoàng nói chuyện qua điện thoại một lần, lần này nói chuyện so với lần trước còn tỉ mỉ hơn nhiều lắm, bao gồm số lượng nhóm đầu tiên, đều có câu trả lời chắc chắn và rõ ràng, hơn nữa nàng đã liên hệ với mấy công ty ở thành phố Thâm Khẩu.

Cho tới nay, Lam Phượng Hoàng đều có ý nghĩ sáng tạo điện thoại di động hàng hiệu của mình, tuy nhiên ý nghĩ của nàng và của Hác Mãnh còn có đôi chút khác nhau, nên nàng cũng không chuẩn bị con đường cao cấp.

Nhưng nàng lại không ngờ rằng, nàng còn chưa đi một bước kia thì người em kết nghĩa của mình đã 'quẩy' trước rồi, còn có cả dự án kế hoạch đầy đủ nữa.

" Làm sao vậy ? "Ngụy Thục Phân nhẹ giọng hỏi. Mấy ngày nay doanh thu của cửa hàng bán đồ cũ xuống rất nhiều, không biết do nhu cầu của người dân trong khu vực bão hòa hay bởi vì thời tiết quá nóng nên họ lười đi ra ngoài, nói chung số lượng khách hàng ghé tiệm không nhiều lắm.

Hác Mãnh cười nói: "Không có chuyện gì, chỉ là đệ có một một người bạn muốn qua đây chơi. " Hác Mãnh suy nghĩ một chút nói: " Buổi trưa bố trí lại cái nhà ăn đi. Thục Phân tỷ, ngươi xem có cái gì cần chuẩn bị gì thì bảo Thiết Ngưu đi cùng mà chọn mua, không cần quá phong phú, món ăn chính hôm nay thì tỷ làm mì lạnh là được ! " Hôm nay thời tiết nóng như đổ lửa thế này, ngoại trừ mì lạnh ra thì ăn cái gì cũng không nuốt nổi đâu !

Lam Phượng Hoàng không phải là người ngoài, vì lẽ đó để ăn cơm ở nhà là tốt nhất.

Hác Mãnh cũng không để ý nhiều như vậy, Lam Phượng Hoàng hôm nay lại vội vội vàng vàng chạy tới, không cần phải nói nhất định là vì vụ việc điện thoại di động, cho đến bây giờ Hác Mãnh cũng chưa có tiết lộ là chính mình sáng chế ra mặ hàng đó.

Khoảng chừng sau bốn mươi phút, Lam Phượng Hoàng mặc bộ OL màu đen, giày cao gót, làm nổi bật lên đường cong và vóc người, từ trên xe taxi đi xuống, trên mặt hai hàng lông mi đang nhíu lại, hẳn là trong lòng còn đang suy nghĩ là hắn đặt công ty ở nơi như thế này, chỗ này có phải là quá hoe lánh hay không ? Hay là nói, này chính là thực lực thật của đệ đệ đây!

" Tỷ, nơi này, nơi này, nhanh lên một chút, đừng có đứng ngốc ở bên ngoài nữa, ở ngoài rất nóng đó nha ! "Hác Mãnh ăn mặc một cái quần đùi, để trần trên người lộ ra những bắp thịt đều đặn, đang đứng ở bên trong lối đi bộ ' Hấp nguồn nhiệt ' vẫy vẫy tay.

Lam Phượng Hoàng xa xa nhìn thấy tạo hình của Hác Mãnh, không nhịn được che miệng cười, tuổi của nàng so với Hác Mãnh thì lớn hớn hai, ba tuổi, tuy nhiên thời gian hắn lăn lộn ở bên ngoài so với nàng còn sớm hơn.

Chờ Lam Phượng Hoàng đi tới, sau đó Hác Mãnh kéo vào trong cửa hàng, cười nói; " Tỷ tỷ tốt của ta, đã lớn như vậy rồi, ngươi mặc quần trường sam không sợ oi bức đến mức phát rôm à ? Tuy nhiên rất dễ nhìn ! "

Khắp toàn thân từ trên xuống dưới mang theo một cỗ tinh thần già giặn.

Lam Phượng Hoàng trừng mắt nhìn hắn, lại vừa bực mình vừa buồn cười nói: " Ta là không phải sợ phương bắc so với phía nam lạnh hơn sao ! "Quay đầu lại , bắt đầu đánh giá bên trong của hàng, hiếu kỳ hỏi:" Nơi này sẽ không phải là công ty của ngươi chứ? "

Hác Mãnh sao có thể không nghe ra là câu nói đùa của Lam Phượng Hoàng, phương bắc lại so với phía nam lạnh hơn thật, nhưng chênh lệch nhiệt độ cũng sẽ không lớn như vậy. E rằng nửa câu sau mới là điều mà nàng chân chính muốn biết !

"Ha ha, sao có thể chứ công ty của ta còn chưa có xây dựng mà, mới vừa đăng kí thôi chỉ có cái xác không, thật là một trò đùa trẻ con. Nơi này là ta mở của hàng bán đồ cũ, tạm thời để sinh sống và nuôi sống gia đình, ngươi đừng có coi khinh nó nha, hiện tại ăn cơm cộng thêm sinh hoạt của gia đình ta đều phải hi vọng vào nó đấy ! "

Hác Mãnh cười nói xong, mời Lam Phượng Hoàng ngồi vào một chỗ trên trên ghế salông, còn mình thì đi đến bên tủ lạnh giúp nàng cầm lấy bình sữa chua 'Shuangwai', nhớ tới lần trước khi Lam Phượng Hoàng uống say, sau đó hô ầm ĩ lên đòi nhất định đòi uống 'Shuangwai ', Hác Mãnh liền không nhịn được muốn cười to.

"Ầy, uống đi, giải giải khát ! "Hác Mãnh nhẫn nhịn cười đem bình sữa chua đưa cho nàng.

Lam Phượng Hoàng lẳng lơ liếc nhìn thấy ánh mắt không bình thường của hắn, cười mắng nói: "Tiểu tử ngươi là thích ăn đòn à, đúng không ? Ta uống trà xanh! "

Đưa cho cốc trà xanh cho nàng, cười nói: " Cái kia được rồi, ngươi uống trà xanh, ta uống sữa chua 'Shuangwai' còn không được à ! "

Lam Phượng Hoàng nhìn TV LCD đối diện với ghế sô pha, mỉm cười nói: " TV này cũng không tệ lắm, tuy nhiên lại bày ra ở chỗ, có vẻ không thích hợp lắm ? "

Ngươi nói nó à? Bày để bán đi chứ. Bình thường không có việc gì, mọi người cũng có thể ngồi xem, nó cũng để không mà." Hác Mãnh cười ngồi xuống

Lam Phượng Hoàng nhìn chằm chằm hắn, nói: " Nói đi, ngươi nghĩ làm điện thoại di động như thế nào ? Ta đã phải đi một chuyến thật xa, nhưng là muốn xem thử thực lực của ngươi, các bằng hữu của ta đều nói ngươi là tên lừa đảo, nhưng ta không tin ! "

Tên lừa đảo ?

Hác Mãnh cười, nhún vai một cái, hỏi: " Mấycông ty sản phẩm điện tử lớn báo giá tới bao nhiêu ? "

Có thể sản xuất linh kiện tỉ mỉ như giới thiệu, đồng thời có thể lắp rắp, giá cả bao nhiêu cái này không khó lắm để đưa ra đáp án.

" Phú sĩ khang đưa ra giá cả là 2500, kiệt lực đạt cho giá cả là 2450, còn lại mấy nhà chê ngươi sản xuất với số lượng quá ít, giá cả đều ở khoảng chừng 2800.

Hác Mãnh nhíu nhíu mày, cái giá này vượt quá dự toán của Lam Lam rất nhiều, Lam Lam tính toán giá cả lắp ráp toàn bộ thì giá cả cũng chỉ tới khoảng chừng 1800, trong lúc này không biết phân đoạn nào phạm sai lầm, làm cho giá cả cao lên sắp tới bảy, tám trăm khối.

"Kiệt lực đạt là một công ty như thế nào ? "Hác Mãnh suy nghĩ một chút rồi hỏi.

" Công ty Kiệt lực đạt là một công ty sản phẩm điện tử có bản thổ ở chợ Thâm Khẩu, tuy rằng thực lực không cùng với Phú sĩ khang so sánh được, nhưng cũng có thực lực nhất định rồi ! " Lam Phượng Hoàng giải thích.

Hác Mãnh nghiêm nghị nói: "Tỷ, thực không dám giấu, công ty chúng ta sắp tới có thể có động tác lớn, nhóm hàng đầu tiên chỉ là nhóm hàng mẫu thôi, đợi số liệu thực tế phản hồi lại thì có thể sản xuất quy mô lớn, cái giá này so với giá chúng ta nghĩ còn cao quá.

"Đây là cái giá thấp nhất mà bọn họ có thể báo rồi ! "Lam Phượng Hoàng cũng hết cách rồi, cái này vẫn dùng bằng hữu để tiến hành dò hỏi.

Hác Mãnh gật đầu nói: " Giá cả trước hết cứ như vậy đi, tuy nhiên phương diện chất lượng nhất định phải được giám sát nghiêm ngặt, ta cần kiểm tra các hạng mục số liệu, không thể để chất lượng kém một phần một hào. Đến thời điểm đó ta sẽ phái chuyên gia xuống giám sát ! "

"Tiểu tử, tâm của ngươi rất là lỗ mãng, một chiếc điện thoại di động xuất xưởng đã có giá liền đến 2500, vậy ngươi chuẩn bị bán bao nhiêu ? Có thể bán được sao ? "Lam Phượng Hoàng cười nhạo hỏi, thực ra trong lòng rất lo lắng cho hắn. Dù sao cũng là 10 ngàn chiếc, mỗi chiếc đã có giá là 2500, đó là 25 triệu cũng không phải là con số nhỏ đâu à !

Hác Mãnh cười nói: " Việc này không cần tỷ lo lắng, thực ra ta đã ký kết hợp đồng để tiêu thụ số di động ra ngoài rồi ! "

"Cái gì, có thể bán được đi ra ngoài ? "Hác Mãnh để Lam Phượng Hoàng sợ hết hồn, sau đó trong đầu chợt toát ra một ý nghĩ, trừng hai mắt hỏi: "Cái điện thoại di động trí năng Lam Mị kia đừng bảo với ta là do đệ đệ ngươi làm ra đấy chứ ? "

" Không sai, chính là đệ đệ nhà ngươi làm ra đó ! " Hác Mãnh cười ha ha gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play