Trừ dây chuyền, còn có vòng tay, mười hai hạt châu giống như nhau, mặt ngoài hạt châu điêu khắc hình 12 con giáp, trông rất sống động, Hác Mãnh thử đeo vào cổ tay một chút, thấy vừa khít .
“Cái này là em khắc” Vương Băng Ngọc đỏ mặt, có chút ngượng ngùng nói.
Khối gỗ trầm hương ngàn năm kia, dây chuyền cộng thêm vòng tay chỉ dùng hết có hai, ba phần, còn dư lại rất nhiều, bất quá lấy nguyên liệu cũng chỉ dùng bộ phận tinh hoa.
Về phần còn dư lại giải quyết như thế nào, Hác Mãnh cũng không hỏi, Tiền lão gia tử cũng sẽ không nói cho hắn.
Buổi trưa, Vương Giác Khôn vội trở về, Hác Mãnh cũng không rời đi, ở lại ăn bữa cơm rau dưa đạm bạc. Trong bữa ăn, Vương Giác Khôn muốn mời Hác Mãnh tháng sau cùng đi hội chợ Đằng Trung nhưng bị Hác Mãnh từ chối!
“ Cái kia còn dư lại một ít còn đang khắc, chờ khắc xong sẽ đưa nốt cho anh. Ông ngoại em để em lén nói cho anh biết, không cần lo lắng bị mất!” Nhân lúc Hác Mãnh rời đi, Vương Băng Ngọc lén nói với hắn.
Hác Mãnh cười vuốt mũi nàng một cái, không nói gì. Đột nhiên nhớ tới cái gì, lấy một cái đồng hồ Phong Bạo ‘F1’ ở trên xe, nhẹ nhàng đưa cho nàng, nhỏ giọng nói: “ Tặng em, vừa rồi để trong xe quên lấy xuống”.
“Cám ơn!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Băng Ngọc đỏ lên, có chút ngượng ngùng nhưng không từ chối, thật ra nàng cùng Hác Mãnh tuổi tác xê dịch không nhiều. Vương Giác Khôn lại muốn nàng gọi Hác Mãnh là chú, nàng cũng khó mở miệng.
...
“Đệ ở chỗ nào?” Tiếu Ngọc Vân gọi điện tới, lạnh giọng hỏi.
Hác Mãnh sờ sờ mũi, cười hắc hắc nói: “ Sân bay, đang chuẩn bị lên máy bay ra nước ngoài, tỷ, có chuyện gì chờ đệ trở về rồi nói sau!” Hắn nói dối. Thật ra thì hắn mới từ nhà Vương Giác Khôn ra. Bất quá, Hác Mãnh sắp tới có chuyện cần xuất ngoại là sự thật!
“Nào có!” Hác Mãnh cười không nổi. tính toán thời gian, xưởng may bên kia cũng nên xây xong rồi chứ? Tiếu Ngọc Vân gọi điện thoại cho mình đoán chừng cũng là vì việc này.
“Tỷ đang đi sau xe đệ đây, đệ không biết ‘trí năng Tiểu Lam’ có chức năng định vị sao? Chúng ta cách nhau không quá 15 thước!” Tiếu Ngọc Vân trong âm thanh mang theo một nụ cười.
Trí Năng Tiểu Lam còn có loại công năng này?
Hác Mãnh sửng sốt, cười khổ không thể làm gì khác hơn là tấp vào lề dừng xe, rất nhanh, Tiếu Ngọc Vân đem xe đỗ bên cạnh, hạ cửa sổ xe nghiêng đầu nhìn hắn, khóe miệng mang theo một nụ cười hỏi: “Đệ không phải ở sân bay, chuẩn bị lập tức lên máy bay ra nước ngoài sao?
“Ách!” Hác Mãnh gượng cười, đánh trống lảng hỏi: “Tỷ, ngươi muốn đi đâu? Trời nóng vậy, hay là cùng ra đi uống chút nước giải khát nhé!”
Tiếu Ngọc Vân vạch ra chỗ then chốt của hắn, mang theo chút kiều mị mắng: “ Còn học người ta nói dối, có phải có bạn gái thì quên luôn tỷ tỷ này phải không?”.
Bạn gái? Mạnh Hiểu Lan? Ngươi đó, người ta là les đó, bạn gái con khỉ mốc. đến hiện tại cả tay cũng không nắm qua, bất quá ai bảo bị Tiếu Ngọc Vân bắt quả tang, đàng hoàng cũng không dám cãi lại.
“Đi theo ta!” Tiếu Ngọc Vân đem cửa sổ xe đóng kín, quay xe hướng xưởng may lái đi.
Mười mẫu đất mua ở khu kinh tế đang quy hoạch, cũng đã xây tường vòng quanh, phân xưởng sản xuất cũng xây hoàn thiện, bên trong có một ký túc xá ba tầng, trên cơ bản đã có thể sử dụng. trong thời gian gần hai tháng, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, các loại thiết bị cơ giới đã được lắp đặt, vận hành thử.
"Đệ chuẩn bị làm sao bây giờ?"
Tiếu Ngọc Vân dẫn Hác Mãnh đi quanh xưởng may một vòng. Sau đó bình tĩnh nhìn hắn hỏi.
Hác Mãnh bị hỏi, sửng sốt, gãi gãi đầu, nói: “Cái gì làm sao bây giờ?”
“Xưởng may xây xong, công nhân tỷ cũng có thể thay đệ tuyển, nguyên vật liệu tỷ cũng có thể chịu trách nhiệm thay đệ, nhưng đệ không thể đem mọi chuyện đều đẩy cho tỷ. Ban đầu đệ cũng không phải nói để cho tỷ làm, mà là nói, chúng ta cùng nhau xây dựng sự nghiệp, không phải sao?” Tiếu Ngọc Vân bình tĩnh nói.
"Không sai!" Hác Mãnh đàng hoàng gật gật đầu.
Tiếu Ngọc Vân cũng không nói chuyện, cứ như vậy theo dõi hắn, đem Hác Mãnh nhìn đến nỗi da đầu có chút tê dại. Kéo nàng vào trong xe, gượng cười nói: “ Tỷ tỷ tốt của ta, ngài là thân tỷ tỷ của ta, xưởng may bên này trừ tỷ ra đệ còn có thể giao cho ai quản lý đây? Tỷ nói đúng không? Ngài có bản lĩnh, có thể tỷ phiền, đệ bên kia thật có chuyện không thoát thân được, không nói mò, mấy ngày nữa đệ thật muốn đi nước ngoài một chuyến”.
Tiếu Ngọc Vân nhíu nhíu mày, âm thanh hòa hoãn dưới, nói: "Ta bận bụi mất công sức cũng không là cái gì, nhưng xưởng may đã xây được rồi, chỉ cần công nhân viên vào làm việc, nguyên vật liệu đầy đủ, kế tiếp có thể sản xuất. Công ty trang phục ta cũng đã đăng ký, nhãn hiệu cũng thông qua phê duyệt, vấn đề là sản xuất cái gì, sản xuất ra sản phẩm, bán cho ai? Phương diện này ta không có kinh nghiệm, cũng không có đầu mối!.”
Hác Mãnh suy nghĩ một chút, cười nói: "Cái này đơn giản! Xưởng may lúc nào có thể khởi công?"
"Đầu tháng chín!"
"Không thành vấn đề, vậy thì sản xuất một triệu chiếc T-shirt, in hình điện thoại di động Lam Mị, hoặc là đồng hồ Bạo Phong, cùng với hình Trí Năng Tiểu Lam, chất liệu không thể quá kém, nhưng chi phí cũng không thể quá cao, vừa lúc gần đây khoa học kĩ thuật lam mị đang “hot”, nghiệp vụ ta đã sớm giúp công ty liên lạc xong, lợi nhuận đại khái cũng có mấy triệu!” Hác Mãnh cười nói.
"Một triệu chiếc T-shirt?" Tiếu Ngọc Vân sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn Hác Mãnh hỏi: "Đệ cùng khoa kỹ Lam Mị có quan hệ?"
“Ừ!” Hác Mãnh gật đầu cười, không dám nói cho Tiếu Ngọc Vân khoa học kĩ thuật Lam Mị chính là hắn một tay dựng lên.
Khoa học kĩ thuật Lam Mị chuẩn bị trong hai tháng tới làm một chút hoạt động nhỏ, bất kì ai mở chế độ VIP Trí Năng Tiểu Lam một năm phí hội viên, cùng với chức năng thương vụ 6 tháng trở lên, cùng người dùng kim cương, kim cương tím, cũng có thể được một áo T-shirt khoa học kĩ thuật Lam Mị quí giá. Làm thương phẩm phổ biến đầu tiên, áo T-shirt khoa học kĩ thuật Lam Mị, cũng sẽ tiêu thụ chính thức với giá 188 nguyên, tin rằng một trăm vạn áo T-shirt, trong 8 trăm ngàn người sử dụng, cũng có thể rất nhanh bán hết.
Ánh mắt Tiếu Ngọc Vân lóe lên, cộng lại, cộng thêm nhân công, phí điện nước,giá tiền một áo T-shirt in hình ước chừng 20 nguyên, nếu như bán cho khoa học kĩ thuật Lam Mị. 30 nguyên một chiếc, lời 10 nguyên, một trăm vạn áo T-shirt, chỉ riêng vụ làm ăn này là có thể để cho công ty Mãnh Long đứng vững, đem “tâm thần” ổn định lại.
“Đệ xác định, vụ làm ăn này có thể lấy được?” Tiếu Ngọc Vân nhìn Hác Mãnh nghiêm nghị hỏi.
Hác Mãnh cười nói: “ Yên tâm đi, quan hệ của chúng ta với khoa học kĩ thuật Lam Mị rất cứng, chỉ dựa vào sản phẩm ăn theo khoa học kĩ thuật Lam Mị cũng đủ để nuôi sống chúng ta, không phát tài được cũng không đến nỗi đóng cửa, điểm này tỷ cứ yên tâm!”
Tiếu Ngọc Vân gật đầu, nhưng không quá tin được lời Hác Mãnh, bình tĩnh nói: “Lời của đệ ta không tin, ký hợp đồng thì mới chắc chắn”.
“Cái này đơn giản!” Hác Mãnh cời nói : “Đợi đệ liên lạc với bạn ở khoa học kĩ thuật Lam Mị, ký hợp đồng trong mấy ngày này.”
Tay trái đưa cho tay phải, vẫn là tiền của Hác Mãnh. Bất quá, khoa học kĩ thuật Lam Mị quả thật cần có một chỗ sản xuất sản phẩm trang phục ăn theo như vậy, thay vì tiện nghi cho người khác, còn không bằng tiện nghi cho người của mình. Khoa học kĩ thuật Lam Mị chắc chắn sẽ xoay quanh Trí Năng Tiểu Lam, khai phá các loại sản phẩm ăn theo, về phần bước kế tiếp có thể không liên quan đến lĩnh vực buôn bán điện tử.
Khoa học kĩ thuật Lam Mị cũng không thiệt thòi, còn có thể đem xưởng may Mãnh Long nuôi sống, kế tiếp nếu không thể đem nhãn hiệu “Mãnh Long Quá Giang” nổi tiếng, tạo ra nhãn hiệu bản thân, phải dựa vào việc kinh doanh.
“Ngọc Vân tỷ, chúng ta cũng lâu rồi không gặp đi?” Hác Mãnh ngó chừng Tiếu Ngọc Vân cười hắc hắc nói.
Tiếu Ngọc Vân lườm hắn, hừ lạnh nói: “Đệ hiện tại đã có bạn gái. Sau này đừng đánh chủ ý đến ta, người ta phát hiện ra không tốt”.
Hác Mãnh sờ sờ lỗ mũi, đối với tâm tư Tiếu Ngọc Vân hắn không rõ ràng lắm, lúc lạnh lúc nóng, rốt cuộc là nghĩ thế nào?
“Đệ cùng Mạnh Hiểu Lan, thật ra…” Hác Mãnh muốn giải thích.
Bất quá bị Tiếu Ngọc Vân trực tiếp cắt đứt, đỏ mặt nhẹ nhàng nói: “Ai, được rồi, không phải nghĩ đến cái kia ư, đi khách sạn hả, nhưng mà nói trước cho rõ ràng, không phải là ta tự nguyện, là đệ bức bách ta, chờ đệ kết hôn, chúng ta phải chấm dứt quan hệ này!”.
Xì xì!
Hác Mãnh nhịn không được cười, cái gì gọi là tự mình nghĩ, chẳng lẽ ngươi không nghĩ? Đem mình làm vĩ đại, cao thượng như vậy, như thế nào cũng có cảm giác bịt tai trộm chuông.
"“Cười gì mà cười!” Tiếu Ngọc Vân đỏ mặt trừng mắt.
Hác Mãnh không đếm xỉa, nhìn nàng cợt nhả nói: “Ngọc Vân tỷ, đệ đột nhiên cảm thấy tỷ rất đáng yêu, hắc hắc, làm sao trước giờ lại không phát hiện ra nhỉ?”
Tiếu Ngọc Vân không có phản ứng, mở cửa xe muốn xuống, bất quá bị Hác Mãnh kéo lại. “Đừng nóng, đệ nói thật thôi!”
“ Từ giờ đến 4 giờ chiều ta rảnh!” Tiếu Ngọc Vân nghiêm mặt, nhìn lên cổ tay, nhẹ nói. Ý tứ rất rõ ràng, ngươi muốn làm gì thì phải nắm chặt thời gian, chờ làm xong nàng còn có chuyện muốn làm.
Mắt Hác Mãnh giật giật, cười hắc hắc nói: “ Ngọc Vân tỷ, chúng ta lái xe đến chỗ đất trống kia được không? Bên kia cũng không có người, bây giờ quay về lãng phí không ít thời gian. Chúng ta giải quyết ngay tại chỗ, chẳng những tiết kiệm thời gian, ngay cả tiền phòng cũng giảm!”
“Ở trong xe?” Tiếu Ngọc Vân nhắc lại, đỏ mặt suy nghĩ, khẽ gật đầu một cái, trước kia thường xuyên nghe người ta nói đến chuyện này, không biết là tư vị gì, thử một chút cũng tốt!
...
Về hợp đồng xưởng Mãnh Long đại diện công ty khoa học kĩ thuật Lam Mị phổ biến áo T-shirt cũng được xác định. Đen, trắng, hồng, lam, tím, cam, lục, mỗi loại màu sắc sản xuất 20 vạn chiếc, mỗi chiếc xuất xưởng là 40 nguyên, về phần xưởng may Mãnh Long có bao nhiêu lợi nhuận, khoa học kĩ thuật Lam Mị sẽ không hỏi tới, nhưng cần đảm bảo chất lượng.
Xưởng may Mãnh Long có thể giữ lại nhãn hiệu Mãnh Long Quá Giang ở nhãn hiệu trên cổ áo. Điểm này là Hác Mãnh đặc biệt nhắn nhủ!
Sau khi ký hợp đồng, khoa học kĩ thuật Lam Mị trước tiên cấp cho xưởng may Mãnh Long 100 ngàn tiền hàng dự chi. Bởi vì có Hác Mãnh nên rất dễ giải quyết, bên khoa học kĩ thuật Lam Mị cho Tiếu Ngọc Vân một cảm giác dị thường ‘Thống khoái’!
"Hợp tác vui vẻ!"
Sau khi hoàn tất ký hợp đồng, Tiếu Ngọc Vân cười cùng người phụ trách khoa học kĩ thuật Lam Mị chủ động bắt tay nói. Vụ làm ăn này, đối với xưởng may Mãnh Long mà nói chính là đến đúng lúc!.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT