"Long ca, Long ca bớt giận, hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm, làm sao đang uống vui, tự nhiên ầm ĩ như vậy. Đổng Vân, ngươi ngồi xuống cho ta, hôm nay gọi ngươi tới để bồi Long ca vui vẻ, không phải đến sinh sự!" Bên cạnh, một người đàn ông trung niên đứng dậy hòa giải, khuôn mặt tươi cười bắt chuyện với Bá Long Vương, còn đối với Đổng Vân thì nhíu mày, dường như đang trách cứ Đổng Vân không hiểu chuyện!

Lãnh đạo của Đổng Vân?

Hác Mãnh không biết ngọn nguồn của câu chuyện, nên không dám tùy tiện xen mồm, sợ bản thân không chú ý lại làm hỏng chuyện.

"Giám đốc Cổ, ngươi đừng ở chỗ này lên mặt với ta, còn tên vương bát đản họ Trương vừa mới nói cái gì, lỗ tai của ngươi bị điếc, không nghe thấy sao? Hác Mãnh, chúng ta đi!" Đổng Vân nhăn nhó, lôi kéo tay Hác Mãnh đi ra ngoài.

Hác Mãnh nhếch môi, Đổng tỷ rất mạnh mẽ mà, ngay cả mặt mũi của lãnh đạo cũng không cho, hắc hắc, kiểu tính cách này, hắn thích!

"Đi?" Bá Long Vương dựa vào ghế sa lông hừ lạnh một tiếng, hai vệ sĩ áo đen đứng kế bên, trực tiếp chặn cửa ra vào, trừng mắt hai người, không cho đi.

"Các ngươi không biết quán bar Liệt Hỏa là địa bàn của lão tử sao? Mắng ta xong, nói đi liền đi à? Ha hả, con mẹ nó, dám khinh thường Long ca này sao? Chẳng phải đã nói rồi sao, tối nay lão tử cưỡi ngươi, nhìn xem ngươi đến cùng thực sự tinh khiết, hay giả vờ tinh khiết." Bá Long Vương cười lạnh hít một hơi thuốc, híp mắt đánh giá Đổng Vân, trong ánh mắt mang theo sự phẫn nộ, giống như có người chọc vào nghịch lân của hắn!

Quay đầu nhìn về phía vị giám đốc Cổ kia, cười nói: "Giám đốc Cổ, ngươi xem sự tình hôm nay, ngươi tính làm sao?"

Cổ Hành Trường vốn có chuyện cầu Long ca, cộng thêm ban nãy Đổng Vân không hề nể mặt hắn, khiến hắn cảm thấy có phần khó chịu trong đầu, đôi mắt đảo lia lịa. Ngẩng đầu xoa xoa ót: "Ai, uống nhiều rồi, đau đầu!" Sau đó đầu đâm vào ngực ‘công chúa’ bên cạnh, cũng không biết là hôn mê, hay là đem đầu rút vào, làm rùa đen.

Ý tứ trong lời nói, ai cũng hiểu, việc hôm nay hắn mặc kệ, chỉ cần Long ca có thể giải quyết êm thấm, hắn muốn làm gì thì làm, tuy nhiên sau này cũng đừng gầy phiền toái cho hắn.

Hác Mãnh nhìn vị giám đốc Cổ, không nhịn được cười. Người này nếu đi đóng phim, cũng có thể cầm được giải Oscar nhân vật nam chính tốt nhất, diễn xuất thật xuất chúng a!

Đổng Vân không cười, nhíu nhíu mày, sợ rằng hôm nay không ổn rồi. Lạnh lùng lấy di động từ trong túi ra, muốn điện thoại kiếm người giúp đỡ.

Một nữ nhân trẻ tuổi vẫn ngồi yên nãy giờ, đại khái không phải đến cũng Đổng Vân, là công chúa quán bar Liệt Hỏa, đột nhiên đứng lên đoạt lấy điện thoại của Đổng Vân, sau đó ném vào tường, rớt bể. Cười lạnh nói: "Giả vờ làm cái gì, Long ca muốn ngủ với ngươi chính là coi trọng ngươi. Phúc khí tu tám đời, yên tĩnh chút, đợi lát ít đau khổ hơn. Từ lúc lão nương nhìn thấy ngươi bày ra vẻ cứng đầu, trong lòng đã không ưa rồi!"

"Ngươi, ngươi..." Đổng Vân chỉ vào đối phương, vẻ mặt tức tối.

"Tốt, phi thường tốt, không uổng công Long ca luôn yêu thương ngươi. Lát nữa đi lãnh hai vạn tệ, phần thưởng của Long ca cho ngươi!" Bá Long Vương ở bên cạnh cười ha hả nói.

Người trong phòng. Bao gồm cả lãnh đạo và đồng nghiệp của Đổng Vân, vậy mà chẳng lấy được một người đứng ra nói hộ một câu. Thậm chí, không ai thèm nhìn về phía Đổng Vân, đều vờ đi như không thấy.

Trong lòng Đổng Vân biết, e rằng hôm nay lành ít dữ nhiều, cắn răng, phẫn nộ trừng mặt Long ca nói: "Họ Trương, hôm nay ngươi dám đụng đến một sợi tóc của ta, có tin hay ta sẽ khiến ngươi cả đời này bóc lịch trong nhà giam, không bao giờ có thể ra ngoài được nữa?"

"Hắc hắc, dọa ta sao? Ngươi quả thật hù dọa chết Long ca rồi! Lát nữa ta cưỡi lên ngươi, chụp ảnh, quay video, cho dù ngươi có báo cảnh sát, nguyên nhân do ngươi uống quá say, nhiều người như vậy đều chứng minh, là ngươi chủ động câu dẫn ta, ngươi có thể làm gì được ta? Đừng tưởng Long ca ta không hiểu pháp!" Bá Long Vương cười như không, nói.

Đổng Vân quan tâm đến hắn nữa, nếu nàng giải thích tường tận sự việc xảy ra đủ để tống Bá Long Vương vào tù nữa đời sau, đó là chắc chắn , điều duy nhất không cam lòng, hôm nay không tránh khỏi tên súc sinh này làm nhục, sớm biết như vậy, hôm nay mình không đến đây, ai, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Còn tên Cổ Trường Hành kia, cứ đợi đấy cho nàng!

Quay đầu nhìn Hác Mãnh, ôn nhu cười khổ nói: "Tiểu Mãnh, xin lỗi, sự tình hôm nay không nên liên lụy đến ngươi!"

"Đổng tỷ, nói gì đó, ha hả, mặc dù ta là tên ‘’ đồng nát’’, nhưng không phải ai cũng khi dễ được a, ngươi đứng đây xem náo nhiệt nhé, nhớ tránh xa một chút, đừng để thân vấy máu!" Hác Mãnh cười nói hết, quay đầu bước về chỗ Bá Long Vương.

Bá Long Vương ngồi tại chỗ, mặt cười nhưng lòng không cười, nhìn Hác Mãnh hỏi: "Thế nào, tiểu huynh đệ đã nghĩ thông suốt? Bây giờ không phải hơi muộn ư?"

"Đi, năm bình, mang thêm năm bình mao đài ra!" Hác Mãnh nhìn ba cô gái xung quanh Bá Long Vương, nhếch miệng cười nói.

Bất quá lời hắn nói không có trọng lượng, đối phương liếc Bá Long Vương dò hỏi.

Bá Long Vương không biết tiểu tử trong hồ lô bán thuốc gì, híp mắt quan sát Hác Mãnh một hồi, Hác Mãnh cười cười đứng yên không nhúc nhích!

Long ca giật giật ngón tay, cười nói: "Đi lấy rượu, năm bình, năm bình mao đài, lại thêm năm bình Sprite loại lớn."

Ba cô gái rất nghe lời, lập tức hấp tấp chạy ra ngoài!

Vài phút sau, năm bình, năm bình mao đài, cộng thêm năm bình Sprite loại lớn 2,5 lít được đặt trên bàn, Bá Long Vương cười chế nhạo: "Nếu như ngươi uống hết những thứ này, người để ngươi mang đi, uống không được, đừng trách ca ca làm ở trước mặt ngươi..."

Lời còn chưa nói hết, Hác Mãnh nhún mạnh chân, nhảy tới tung một cước, đế giầy in trên thật sâu trên bản mặt tròn trịa của Bá Long Vương, 'Bốp' một tiếng!

"A ôi!"

Bá Long Vương hét thảm lên, may mắn phía sau có ghế sa lông, ngoại trừ mặt hằn sâu dấu giầy đỏ tươi và lỗ mũi ăn chầu, địa phương khác thì không có gì đáng lo.

Hai vệ sĩ hung hãn đang chăn lối đi, phản ứng cũng không chậm, thấy Bá Long Vương bị đánh, hơi sững ngươi một chút, liền vọt tới!

Hình ý quyền của Hác Mãnh đã đạt cảnh giới Minh kình đỉnh phong, đối phó người thường mà nói, đánh người như nhổ cỏ, thoáng chốc, binh binh bốp bốp vài tiếng, hai tên vệ sĩ cũng không phát giác chuyện gì xảy ra, đã bị người ta đá mông bay ra.

"Ngươi, ngươi dám đánh ta? Tiểu tử, nơi này là địa bàn của ta!" Long ca coi như nhân vật trải qua kinh nghiệm mưa gó, Hác Mãnh vừa động thủ, hắn đã nhận rõ tình thế, khẳng định bản thân không phải đối thủ của người ta.

"Còn ngưu bức à, ….Địa bàn của ngươi thì sao, nể mặt ngươi mới gọi một tiếng Long ca, ngươi liền tưởng mình là đại nhân vật thật à? Ta phi!" Hác Mãnh nhổ nước bọt trước mặt tên mập, chỉ chỉ năm bình mao đài, năm bình Sprite trên bàn, chế giễu nói: "Tưởng những thứ này dành cho ta sao ?’’ Là chuẩn bị cho Long heo mập ngươi đó, uống, sự tình hôm nay, ta sẽ không chấp nhặt với ngươi, nếu không uống. Ha hả!" Cười lạnh không nói thêm.

Bá Long Vương mặt mũi tái mét, nhìn chằm chằm Hác Mãnh nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi cần phải biết a, ngươi có thể đánh nhau, nhưng ngươi vẫn có gia đình và bạn bè đi, ta, bá vương... Ta, Trương Cường tuy rằng không là đại nhân vật gì, nhưng không phải ai cũng có thể giẫm!"

Hác Mãnh cười móc móc lỗ tai, dáng vẻ bất cần hỏi: "Nghe ý tứ của ngươi, giống như đang uy hiếp ta?"

Trương Cường ngồi trên ghế sa lông, nhìn Hác Mãnh không nói chuyện, trong hộp đêm có nhiều như vậy, hắn dùng mặt mũi để lăn lộn. Mặc kệ nói thế nào, hôm nay nếu ném đi thể diện, thành thành thật thật chịu thua. Ngay cả câu cứng rắn cũng không dám nói, sau này dứt khoát đừng lặn lộn ở đất Thạch thành nữa.

Bốp!

Hác Mãnh hướng gương mặt béo phì kia, ném ra một cái tát, thanh âm giòn giã vang lên, Trường Cường bị Hác Mãnh đánh cho đờ đẫn, rõ ràng dám đánh vào mặt mình. Đều là ở Thạch Thành không lý tưởng, tại sao có thể như vậy chứ. Lẽ nào tiểu tử này không cân nhắc đến hậu quả?

Đồng nghiệp của Đổng Vân, còn có công chúa quán bar Liệt Hỏa. Không nhịn được, cả người run lên, trong bao sương trở nên lạnh ngắt như tờ, ngay cả cái rắm cũng không có, cũng có ai dám lộn xộn sờ tiếp. Hai vệ sĩ to con, vừa bị nhân gia quật ngã cũng không dám động đậy, đối phương là cao thủ võ lâm, ai dám cam đoan trong tay nhân gia không phi tiêu, phi đao hay các loại ám khí khác.

"Mập mạp chết bầm, ngươi thực sự xem mình là rồng? Còn dám uy hiếp ta, mấy thứ này hôm nay ngươi nhất định phải uống, dám tìm thân thích bằng hữu, ta liền đem mệnh căn của ngươi đoạn."

"Gọi người!" Trương Cường ngồi xuống, dùng hết sức lực, rống cổ họng gào lớn. Bên ngoài có rất nhiều bảo kê, hắn không tin, hôm nay tiểu tử này có thể đánh gục tất cả mọi người.

Bốp bốp bốp!

Tuyệt đối không quen tiếp xúc, liên tiếp tam đại nhĩ hạt dưa.

Hác Mãnh cười lạnh nói: "Đù còn muốn gọi người, đến, đưa hắn cái di động, cho hắn gọi điện cầu cứu, ta cho ngươi gọi đấy… Mau gọi!"

Nhấc chân khỏi mặt tên mập, toàn bộ đầu đều đều sưng lên!

"Thật đúng là cho là mình là đại ca xã hội đen à? Mấy thứ này tự ngươi uống, ngươi, tới cầm điện thoại quay lại, rớt ra một giọt, tự suy nghĩ hậu quả đi, uống xong mai đem video gửi cho Ly tỷ, Ly tỷ, biết ai là Ly tỷ không? Bộ dáng này mà dám xưng Bá Long Vươnng, da mặt cũng đủ dầy." Hác Mãnh đạp ghế sa lông, tay vỗ vỗ khuôn mặt mập đỏ tía, cười đứng lên, đi tới Đổng Vân, ôm eo nàng đi ra ngoài!

Ly tỷ?

Thạch thành có mấy Ly tỷ?

Bá Long Vương bị đánh đau nhưng không đến nỗi choáng váng đầu óc, ban nãy Hác Mãnh nói, hắn đều nghe ràng. Tên mất dạy này lẽ nào có quan hệ với Ly tỷ?

Hác Mãnh và Đổng Vân rời đi, một lúc lâu, Bá Long Vương mới ngồi xuống.

"Cmm, tiên sư nhà mày!" Bá Long Vương ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy Cổ Trường Hành mơ hồ nhìn hắn, nhịn không được tức miệng mắng to. cũng không biết có phải hay không là bởi vì trên mặt dữ tợn nhiều lắm, đã trúng Hác Mãnh hai đại chân, bốn cái bạt tai, vậy mà còn không thèm chạy!

"Cút, cút hết ra cho lão tử!"

Sai khi Bá Long Vương đuổi hết mọi người ra ngoài, mới lấy điện thoại di động ra, tay có chút run rẩy bấm số, mang theo nức nỡ nói: "Trịnh thiếu, ban nãy ta bị người đánh, ngài nhất định phải cứu ta a!"

Trịnh Thiểu Hùng lúc này đang cùng hai vị mỹ nữ tắm suối nước nóng, nhận được điện thoại của Bá Long Vương, ngạc nhiện một chốc, cười mắng: "Móa nó, Long béo ngươi không phải là đàn ông à? Ngươi bị người đánh, gọi cho ta làm gì, sai tiểu đệ chém nó, không được thì báo cảnh sát."

"Tên mới đánh ta vừa rồi, nói, nói là người của Ly tỷ, không chỉ quạt ta vài bạt tai, còn chọn năm bình và năm bình Sprite loại lớn, bắt ta uống hết, rồi đưa video cho Ly tỷ, Trịnh thiếu a, lão mập này là người của ngài, ngài hãy cứu ta a!" Bá Long Vương vừa giải thích vừa khóc lóc cầu xin.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play