Thừa lúc Hác Mãnh đi rửa tay, Dương Tiểu Song chạy theo. Từ phía sau ôm lấy cổ Hác Mãnh, nhảy lên lưng hắn, vui vẻ hỏi: "Vừa rồi có bực bội không? Bây giờ còn giận không? Nói cho ngươi hay, ta cố ý đó, biết cái gì gọi là mưu kế không?"

Hác Mãnh lườm một cái, cười khổ nói: "Mưu kế hay không mưu kế ta không biết, thế nhưng ta biết ngươi rất nặng, ngươi nên giảm cân đi thôi."

"Đáng ghét" Dương Tiểu Song nhảy xuống, giơ tay banh mắt hắn ra. Sau đó lại cợt nhả nói: "Ta cũng biết vừa rồi mình không đúng, thế nhưng ngươi nghe ta nói, ta làm vậy tuyệt đối là có mưu kế, hơn nữa có thể một mũi tên bắn hạ hai con chim đó."

"Vậy ngươi nói cho ta hay, làm sao có thể một mũi tên bắn hạ hai con chim?" Hác Mãnh cười nhìn nàng hỏi.

Dương Tiểu Song giơ ngón tay út, nghiêm nghị nói: "Số một, mẹ ta rất xinh đẹp, rất chín chắn, rất quyến rũ, khó có thể không làm cho tiểu tử ngươi mê luyến, vì thế ta cảnh báo ngươi nhé, sớm cho ngươi biết đó là mẹ ta, ngươi không được có ý đồ với nàng, nếu như dám, bổn tiểu thư sẽ trở mặt với ngươi."

Hác Mãnh lườm nàng mà không thèm để ý, ta lúc nào muốn cưa mẹ ngươi chứ, nói bậy.

Dương Tiểu Song nhìn Hác Mãnh không lên tiếng, lại cười hì hì: "Điều thứ hai, chính là làm cho mẹ ta xem, nàng sợ ta yêu sớm, tuổi ngươi lại không lớn, còn có chút bản lĩnh, có lẽ trong lòng cũng sợ ta với ngươi có vấn đề gì đó, ta ở đây làm náo loạn lên sẽ khiến nàng yên tâm."

"Đây là ngụy biện mà" Hác Mãnh quay đầu muốn đi, nhưng bị Dương Tiểu Song kéo lại, nói: "Này, ngươi cứ thế mà đi à, văn minh lịch sự được không, người ta còn chưa nói xong."

"Đi tiểu chút, mau buông tay ra, nhịn một lúc là tè ra quần giờ" Hác Mãnh bất đắc dĩ nói.

Dương Tiểu Song đỏ mặt, thè đầu lưỡi làm xấu, rồi buông tay. Nhỏ giọng lầm bầm: "Nói sớm đi chứ" rồi quay lưng đi vào phòng.

Cuộc liên hoan vẫn tiến hành đến 9h tối, ngoại trừ lúc đầu có chút không vui ra thì bầu không khí khá là sinh động, tiểu Quả Quả cũng ăn dây ra đầy miệng, bụng nhỏ căng tròn, cùng Dương Tiểu Song hôm nay chơi loạn lên, tiếng cười khanh khách không ngừng.

Những bạn học của Dương Tiểu Song kia có vài người được cha mẹ tới đón, một vài người tự mình gọi xe, Dương Lam không yên tâm nên đã thông báo lần lượt tới từng phụ huynh. Xác định mọi thứ không có vấn đề thì mới để họ về. Nàng dù sao cũng là phụ huynh duy nhất ở đây, cũng không ai dám nói gì phản cảm cả.

Khi dời khỏi khách sạn, Hác mãnh còn không quên nhìn vài lần khối Hùng Hoàng Thạch cực phẩm cực lớn này.

Hắn muốn ghi nhớ để sau này có cơ hội, không cần biết dùng biện pháp gì phải chiếm được khối đá này. Nhưng mà bây giờ còn không được, bởi vì thu mua khách sạn này cần không ít tiền. Mặt khác, cần phải tra rõ nội tình của chủ quán rượu này mới được. Chuyện này không thể vội.

"Các ngươi về bằng gì?" Dương Lam nhìn Hác Mãnh, mỉm cười hỏi. Đối với Dương Tiểu Song, có để trong lòng hay không e rằng chỉ có bản thân nàng mới biết. Nhưng nhìn bề ngoài thì cũng không có gì.

Dương Tiểu Song đứng sau Dương Lam, chớp chớp mắt với Hác mãnh.

Hác Mãnh nhìn thấy, nhưng không rõ là ý gì, cười nói: "Chúng ta gọi xe, cũng rất tiện, các ngươi về đi, trên đường cẩn thận chút."

"Vậy được rồi" Dương Lam muốn lái xe đưa Hác mãnh và tiểu Quả Quả trở về, bất quá nghĩ tới lời nói của con gái mình, thì gật đầu cười khổ, nhìn bộ dạng này có lẽ sau này mình nên ít qua gặp mặt người trẻ tuổi này mới được. Cá tính của Dương Tiểu Song, người mẹ như nàng còn không biết sao, từ nhỏ tính tình đã đa nghi rồi.

Trên đường trở về, Hác Mạnh ôm tiểu Quả Quả vào người, cười hỏi: "Hôm nay chơi có vui không?"

"Ừm, vui lắm" Quả Quả gật đầu mạnh, trong mắt rất vui vẻ. Náo loạn đến hết cuộc liên hoan, hơn nữa cũng không còn sớm, khi ngồi trong xe tiểu nha đầu đã có chút mệt mỏi, buồn ngủ.

Hác Mãnh cười nói: "Vậy sau này phải nghe lời mẹ thì thúc thúc mới đưa ngươi đi chơi nữa"

"Khanh khách, người ta vẫn luôn ngoan ngoãn mà" Quả Quả chớp mắt cười khanh khách.

Lúc Hác Mãnh ôm Quả Quả trở về, Ngụy Thục Phân cùng Thường Mị đang xem phim trên tivi, Thiết Ngưu không xem, vẫn đứng ở góc tường. Sau khi chờ Hác Mãnh về thì mới đi.

"Về rồi" Ngụy Thục Phân đứng dậy, ôm lấy con gái từ tay của Hác Mãnh.

Hác mãnh gật đầu cười, liếc nhìn Thường Mị, không nói gì mà xoay người lên lầu.

Ngày 1 tháng 8, siêu thị điện tử Bạch Lam chính thức khai trương.

Một tuần trước, Bạch Lam đã bắt đầu tuyên truyền cho ngày khai trương, hơn 1 triệu tờ rơi quảng cáo, báo chí cùng truyền thông và cả trên mạng đều có tuyên truyền. Cố gắng đem hoạt động khai trương này tổ chức thật lớn.

Đương nhiên, hoạt động này cũng không quá lớn vì dù sao siêu thị điện tử Bạch Lam cũng không phải là siêu cấp công ty gì cả.

"Đệ đang ở đâu đó?" Dậy từ 5 giờ sáng, Bạch Lam gọi điện thoại tới. Hác Mãnh cũng vừa dậy, đang ở trước cửa luyện quyền, còn chưa luyện xong. Hình Ý quyền chú trọng cương mãnh, không chiêu không giá, đè thấp tư thế, đánh xuống một bộ Ngũ Hành quyền mồ hôi đã đầm đìa.

(ND: không chiêu không giá: không xuất chiêu thức, không chống đỡ đòn tấn công)

"Đang ở nhà, sao vậy?" Hác Mãnh cười hỏi.

Nghe giọng nói của Hác Mãnh có hơi thở hổn hển, Bạch Lam còn tưởng hắn dậy sớm mà không làm chuyện gì tốt đẹp đây. "Lúc nào rồi còn trên bụng nữ nhân, chỗ tỷ đang bận sắp chết rồi, đệ còn không mau tới đây"

Hác Mãnh dở khóc dở cười: "Cái gì là trên bụng nữ nhân, lạy hồn, tỷ đừng có suy nghĩ bậy bạ được không, đệ vừa luyện quyền. Đúng là, qua đó làm gì mà sớm vậy?"

Hác Mãnh cười nói: "luyện quyền?" Bạch Lam sửng sốt một chút, cười mắng: "Ai biết đệ luyện quyền hay là 'Đào hang' chứ, mặc kệ đang làm gì, nhanh cút lại đây cho tỷ, 6h30 có hoạt động, chúng ta phải đến sớm để bố trí." Dừng lại chút, rồi hỏi: "Đúng rồi, đệ mời vị Đại minh tinh kia được không?"

Hác Mãnh cười nói: "Không thành vấn đề, đệ làm việc tỷ còn lo lắng sao, vậy được rồi, ta bây giờ qua đó, chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp."

"Được, đệ mau mau một chút nhé" Nói xong Bạch Lam cúp điện thoại.

Hác Mãnh lên lầu tắm rửa, thay một bộ quần áo sạch sẽ, xử lý siêu thị điện tử khai trương thế nào, hắn cũng không hỏi nhiều, đều một tay Bạch Lam bố trí. Mời người nào hắn cũng không biết, nhưng có điều có thể khẳng định, vấn đề mặt mũi cũng không thể thấp được, vì thế Hác Mãnh cần chú ý ăn mặc một chút.

"Đại tiểu thư, đã rời giường chưa?" Hác mãnh gọi điện thoại cho Từ manh, lần trước hắn cũng đã nói chuyện về việc lên sân khấu trong lễ khai trương siêu thị điện tử rồi.

"Còn chưa có dậy, mới có mấy giờ mà" Từ Manh lầm bầm, nhìn đồng hồ, con mắt lại nhắm lại, nói: "Hoạt động không phải 10h mới bắt đầu sao, hiện giờ vẫn chưa tới 6h. Nữ nhân ngủ không đủ giấc sẽ mau già."

Hác Mãnh sờ sờ mũi, cười khổ nói: "Vậy được rồi, ngươi ngủ tiếp đi, lát nữa cho người đi đón ngươi"

"Biết rồi, nói nhiều, bổn tiểu thư lúc nào trễ hẹn với ngươi chứ" Từ Manh bất mãn cúp điện thoại.

Không chỉ vì lần hoạt động này, mà đối với Từ Manh mà nói, đây cũng là cơ hội tăng thêm danh tiếng. Muốn nổi tiếng, thì sự chú ý của giới truyền thông không thể để giảm xuống, vì thế chỉ có bộ 'Hoa khôi xuyên du ký' kia thì khẳng định chưa đủ.

Lần này, Hác Mãnh muốn tăng giá trị bản thân Từ Manh lên một chút. Rất nhiều người đều muốn mời Từ Manh đóng phim, làm phát ngôn chính, thế nhưng chi phí còn không bằng một vài minh tinh hạng ba. Điện ảnh thì không đóng, phát ngôn thì không lớn, vậy nên phải nhờ lần này để tăng cao giá trị bản thân mới được.

Siêu thị điện tử Bạch Lam lần này khai trương, ngoại trừ điện thoại di động giá rẻ, các hoạt động khuyến mãi, xuất hiện của minh tinh ra thì còn có một nơi rất hấp dẫn ánh mắt. Đó là hoạt động bán 'điện thoại Lam Mị A1' với số lượng có hạn.

Theo thông tin trên mạng, đã có người tung ra hình ảnh 'đập hộp' đối với Lam Mị A1, người sử dụng Kim Cương 3 sao trở lên, có một số người đã nhận được tặng phẩm từ khoa kỹ Lam Mị.

Thu được máy đầu tiên phải kể đến 6 vị hội viên Kim Cương 4 sao, lúc bắt đầu mới có hai vị, sau đó tăng lên thành 6 vị. Phục vụ riêng cho hội viên Kim Cương đã bắt đầu khởi động, đồng thời một ban ngành "Phục vụ Hội viên Kim cương" đã được thành lập dưới cờ của Khoa kỹ Lam Mị.

Bất quá, đối với người sử dụng bình thường mà nói, điện thoại di động Lam Mị vẫn ở xa tầm tay, trong mấy trăm triệu người mới có mấy trăm chiếc, không phải xa tầm tay thì là gì. Trên mạng có đại gia định giá 100 ngàn mua lại Lam Mị A1. Thế nhưng người sử dụng có thể đạt tới Kim Cương 3 sao trị giá 580 ngàn thì đâu thiếu gì khoản tiền 100 ngàn đó?

Mặt khác, người nhận được nhóm máy đầu tiên cũng ít, không phải tất cả những hội viên Kim Cương 3 sao đều nhận được máy cùng lúc để trải nghiệm. Còn có hạn chế ngày, người sử dụng khai thông hội viên càng sớm thì được tặng phẩm càng sớm. Hơn nữa, tất cả tặng phẩm đều do quản lý cao cấp của Khoa kỹ Lam Mị tự mình đưa tới tận cửa. Tuyệt đối là đãi ngộ của khách quý.

Đương nhiên, hội viên Kim Cương 4 sao thì không có hạn chế về thời gian, chỉ cần khai thông hội viên, thì lập tức tặng đồng hồ, tặng điện thoại. Thậm chí ngươi hôm nay khai thông hội viên 4 sao thì lập tức có quản lý cao cấp đi tặng quà cho ngươi, nhưng giá cả của hội viên 4 sao cũng là 5,8 triệu đó.

Trở lại chuyện chính, siêu thị điện tử Bạch Lam khai trương, có hoạt động tranh mua 'điện thoại Lam Mị', cứ mỗi giờ sẽ bán 3 bộ điện thoại 'Lam Mị A1', giá cả 6000, đến lúc đó nhân viên sẽ phát cho mỗi khách hàng một mã số dùng để quay thưởng. Hoạt động diễn ra 6 giờ, bán ra 18 bộ điện thoại Lam Mị.

Người sử dụng bình thường muốn mua điện thoại di động Lam Mị, ngoại trừ chờ Lam Mị A1 ra thị trường ra, thì trong hoạt động của Siêu thị điện tử Bạch Lam chính là cơ hội duy nhất. Coi như điện thoại Lam Mị A1 chính thức ra thị trường, thì cũng ưu tiên cho các hội viên Kim Cương được tranh mua trước, sau đó mới có thể cho người sử dụng bình thường đặt hàng.

Nói trắng ra, tất cả lấy chế độ tín dự của Khoa kỹ Lam Mị, hội viên người sử dụng VIP, cùng với phục vụ hội viên Kim Cương làm căn bản, trong đó nhóm nằm trong phục vụ hội viên Kim cương là giữ quyền lợi cao nhất.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play