Quá khứ mãi cũng chỉ là quá khứ, nhưng xét tới hiện tại cũng từ quá khứ mà thay đổi. Việc Thư cân nhắc có nên nhờ Jack đầu tư vốn hay không vẫn còn là một khúc mắc trong lòng cô. Hơn hết, điều khiến cô mãi băn khoăn chính là Quỳnh, nó là người bạn thân của cô, cô lo cho nó, cũng cảm thấy ái ngại nên vẫn chần chừ chưa đưa ra quyết định. Từ ngày nó và cô làm bạn, nó phải hi sinh, vất vả nhiều vì cô, cho đến bây giờ cũng vậy, công việc làm không xuể, nếu không có nó bên cạnh cô không biết mình sẽ như thế nào nữa.

Suy nghĩ mông lung một hồi thì có tiếng gõ cửa từ bên ngoài, cô thoát ra khỏi luồng suy nghĩ ấy mà trở về thực tại, lên tiếng:

-Vào đi!

Từ bên ngoài cô thư kí hớt hải chạy vào, vẻ mặt có phần rạng rỡ, thông báo tin tức:

-Thư tổng giám đốc, có một tin tốt. Công ty KING vừa đưa đại diện sang công ty chúng ta nói muốn gặp giám đốc để thỏa luận về việc đầu tư vốn, họ nói muốn đầu tư vốn cho bên chúng ta.

Thư đứng dậy, nói:

-Đại diện bên đấy bây giờ ở đâu, mau mời vào đây.

-Vâng, để tôi ra ngoài mời ngài ấy.

Thế là cô thư kí lại hấp tấp đi ra ngoài văn phòng. Không lâu sau, có tiếng gõ cửa, Thư lên tiếng:

-Mời vào.

Thư kí từ bên ngoài mở cửa, đưa tay mời đại diện bên công ty kia bước vào. Thư lúc này đã đứng lên, đi tới bàn trà, nhìn người ấy chào hỏi bằng tiếng anh:

-Hello. Nice to meet you. Sit down please! (Xin chào. Rất vui được gặp ngài, Mời ngồi xuống!)

-Nice to meet you too. Thank you! ( rất vui được gặp cô. Cảm ơn)

Thư cười nhẹ, hỏi:

-Do you want to drink something? (Ngài có muốn uống gì đó không?)

-Give me a cup of tea is okay. Thanks. (Cho tôi một tách trà là được rồi. Cảm ơn)

Cô gật đầu, quay ra nói với thư kí:

-Bothers you bring two cups of tea here! (Phiền cô mang hai tách trà vào đây!)

Cô thư ký hiểu ý nhanh chóng ra ngoài pha trà cho hai người, trước khi ra không quên đóng cửa lại.

Thư lúc này mới ngồi xuống, đối diện với người đấy.

Người đại diện lấy trong túi tập tài liệu, đưa về phía cô, bắt đầu nói: -Today, I’m staying here to discuss to the investment of our company for your company. This’s our contract has been prepared, you see it and let me know you opinions. (ngày hôm nay, tôi có ở đây để thảo luận về việc đầu tư của công ty chúng tôi cho công ty của cô. Này là bản hợp đồng chúng tôi đã chuẩn bị, cô hãy xem nó và cho tôi biết ý kiến của cô) -Ok.

Đúng lúc, cô thư ký bước vào bưng theo khay nước trà. Cô đặt lên bàn và mời hai người uống, mau chóng rồi lại đi ra ngoài về chỗ làm việc của mình. Thư đọc chủ yếu mấy điều mà bên kia đề ra và phần lợi ích cả hai nhận được, sau đó mới trở lại trang đầu xem thêm thông tin về công ty ấy. Nhìn tên tổng giám đốc của công ty King quen thuộc, cô không tự nhiên mà sững người, sau đó đóng tài liệu lại để lên bàn.

Thấy cô đã xem qua xong, bên đại diện mới lên tiếng hỏi:

-What do you think to it? (Bạn nghĩ gì về nó?)

-Sorry, before saying more about this contract, can tell me your company general manager is Jack, really? (Xin lỗi, trước khi nói thêm về hợp đồng này, có thể cho tôi biết công ty của bạn tổng giám đốc là Jack, thật sự?)

-Yes, in this contrack, it was also wrote. (Đúng vậy, trong bản hợp đồng, nó cũng đã ghi)

Thư suy nghĩ một lúc, sau cùng đắn đo mãi mới nói:

-Sorry, I need more time to examine this contract. Perhaps, we will meet again in a different day to talk later. (Xin lỗi, tôi cần thêm thời gian để xem xét hợp đồng này. Có lẽ, chúng ta sẽ gặp lại nhau trong một ngày khác để nói chuyện sau)

-If you want so, I’ll see you later. You should know the difficult situation of your company right now, you need to decide right. I hope that we’ll soon see each other again. (Nếu cô muốn vậy, tôi sẽ gặp lại cô sau. Cô nên biết tình hình khó khăn của công ty của mình ngay bây giờ, cô cần phải quyết định đúng. Tôi hy vọng rằng chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau.)

Người đàn ông tươi cười nói, không quên nhắc nhở cô về tình trạng của công ty hiện tại chính là thiếu vốn. Việc quyết định lần này có đúng hay không hết sức quan trọng.

-Ok. I would think about what you had to say (Được. Tôi sẽ suy nghĩ về những điều ngài đã nói) -Hmmm, you"re young, but did general manager of such large companies, certainly very talented. I am very happy to meet you, see you again! (Bạn còn trẻ, nhưng đã làm tổng giám đốc của các công ty lớn như vậy, chắc chắn rất tài năng. Tôi rất vui khi được gặp bạn, hẹn gặp lại) -Thank you so much. Goodbye, see you later (Cảm ơn rất nhiều. Tạm biệt, hẹn gặp lại sau)

Thư cười nhẹ chào tạm biệt ông ta, rồi gọi thư kí tiễn khách. Trong tay cô vẫn giữ lại bản hợp đồng mà ông ta đưa cho. Đúng là người tính không bằng trời tính, chưa đến lượt cô tìm tới Jack mà hắn đã tìm tới cô rồi, cô thật sự cũng khá bất ngờ. Có lẽ trong mấy ngày này cô phải suy nghĩ nhanh chóng về việc này.

Trong khi đó, ở trường Trung Đông đang là giờ ra chơi một tiết. Một tuần may mắn thay có một tiết ra chơi lâu như vậy, khiến cho bao nhiêu học sinh sung sướng và thoải mái chơi, quậy phá các thứ.

Chi vì hôm trước ngủ muộn mà giờ Chi đã ngủ gục trên bàn, chỉ còn Quỳnh thì ngồi lại nghĩ mông lung. Như vẫn còn dư âm của mấy ngày uống rượu, mà giờ đầu nó vẫn còn đau như búa bổ, nhưng nó biết một phần cũng do nó nghĩ ngợi quá nhiều. Nó quyết định đi lên sân thượng cho thư thái đầu óc, định rủ Chi nhưng nhỏ bạn đã ngủ, nó không nỡ gọi dậy. Thế là nó đi một mình.

Không hẹn mà gặp, lên sân thượng nó lại gặp Long. Nó quên mất mấy dịp ra chơi một tiết anh thường hay lên đây ngồi, nó cũng không quan tâm anh lên đây làm gì nữa hay không. Nó đi tới chỗ anh, ngồi xuống cạnh. Long bất giác thấy nó, cũng hơi giật mình, anh cứ đinh ninh chỉ có một mình anh ở đây thôi. Long lên tiếng:

-Cô cũng ở đây à? Sao không ở dưới lớp chơi với cái Chi?

Quỳnh nhìn trời, rồi nhìn xung quanh, mãi một lúc mới trả lời:

-Tránh xa nơi loạn, thanh tĩnh tâm.

Long nghe nó nói vậy bật cười, lắc đầu. Sau anh mới tiếp tục:

-Tiện cô ở đây, tôi cũng có việc muốn nhờ cô khẳng định đây.

-Việc gì? _ Nó quay mặt ra hỏi anh.

-Có phải Thư là tổng giám đốc của công ty thời trang ở bên Anh, tên gì ấy nhỉ tôi cũng quên rồi. Tôi xem qua một số tin tức của công ty, công ty xảy ra nhiều việc nên tôi đoán Thư vắng mặt để bay về đấy giải quyết. Có phải công ty đang vướng mắc về vốn đúng không?

Quỳnh ú ớ nghe anh nói, không hiểu tại sao anh lại biết nhiều tới vậy, hỏi:

-Sao anh biết nhiều vậy, tôi nhớ đã bịt kín mọi thông tin rồi mà nhỉ?

Long cười, thản nhiên đáp:

-Có nhiều cái các cô sẽ phải ngạc nhiên hơn đấy. Thực ra tôi chỉ lần từ cô mà ra thôi, cô ở Anh mà lại quen Thư thì chứng tỏ có can hệ, lại thêm cái Chi em họ Thư nữa,… từ đấy mà tôi biết thông tin này, cũng hơi ngạc nhiên đấy.

Quỳnh gật gù ra vẻ hiểu, sau cũng thành thật nói thẳng:

-Được, anh giỏi. Đúng là chúng tôi đang bị vướng ở vốn, các nhà đầu tư trước đều hủy hợp đồng chạy sang công ty khác, giờ khá khó khăn, Thư thật vất vả, haizzzz!

-Có cần tôi giúp không? Vì Thư có lẽ tôi sẽ ra tay một lần_ Anh ngả người ra thành ghế rồi nói, giọng lãnh đạm.

Quỳnh nghe anh nói thế như vớ được vàng, nhanh nhảu đáp:

-Thật sao, anh giúp được chúng tôi?

-Ừ, vì Thư một phần, cũng vì lợi ích cho công ty gia đình tôi.

-Thế thì tốt, tôi phải báo cho Thư mới được.

Long nhanh chóng chặn nó lại, chen vào:

-Để tôi gọi cho cô ấy.

-Được không? _ Quỳnh nghi ngờ hỏi anh.

-Được, mà mai tôi cũng có việc của công ty phải sang Anh gấp, có gì sẽ gặp thẳng Thư.

-Thôi được, tôi sẽ tạo điều kiện cho anh coi như cảm ơn anh đã giúp chúng tôi. Thôi tôi xuống trước đây.

Long gật đầu, không khỏi cười nhẹ với cách trả ơn của nó. Sau khi nó đi, anh cũng quay về lớp học.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play