Thư bước vào trong bar. Tiếng
nhạc DJ sập sình làm cô nhíu mày. Trong bar tầm này cũng khá đông nhưng
về đêm càng đông hơn. Cô cũng không phải là lần đầu tiên vào bar này nên không lạ lẫm gì về nơi đây nữa. Cũng vì cô tới đây khá thường xuyên nên cô quen với nhiều người làm trong bar, có cả chủ quán và một số đàn em
có tiếng tăm trong thế giới ngầm này sau nhiều lần ẩu đả với họ. Một
thời cô nổi tiếng trong thế giới ngầm với biệt hiệu “ Black Roses “ hay
còn gọi là “ Hoa hồng đen “. Hai năm nay cô không còn xuất hiện trong
thế giới ngầm nữa nên dần chìm xuống. Cô biết có nhiều tin đồn cô đã rời khỏi thế giới ngầm hay là bị hãm hại nên chết rồi không tung tích....
Chỉ có 7 người biết con người thật của “ Black Roses “, bao gồm là chủ
quán bar Light- Dương Thiết ; con bạn thân của cô - Quỳnh ; 2 thủ lĩnh
nhóm Diamond là hai anh em song sinh Ken và Kan, họ là đàn em thân thiết của cô ; Tam Quỷ - Bin, Zen và Louis, cũng là đàn em của cô sau lần ẩu
đả trong bar vào 3 năm về trước..........
Càng tiến sâu vào trong bar, cô nhìn thấy Quỳnh, Phong, Thiên và Long. Họ hôm nay ăn vận
khá dân chơi, hợp với việc đi bar. Quỳnh mặc quần bó đen, áo dài tay đỏ
bó sát tôn lên đường cong chuẩn của nó, khoác ngoài là áo da đen sành
điệu, guốc cao 5 phân, tóc xõa ra. Trông nó khác hẳn với vẻ ngây thơ,
nhí nhảnh thường ngày, thay vào đó hôm nay trông nó còn đẹp hơn mọi khi, một vẻ đẹp sắc sảo, lôi cuốn. Còn về phía ba người kia tuy đơn giản chỉ là áo sơmi dài bó sát thân hình khoẻ mạnh, quần bò mài, giày tây âu,
tóc chuốt keo nhưng không thể nào chê là họ không sành điệu hay gì được, trông bọn họ vẫn toát lên vẻ đẹp trai lãng tử vốn có của mình......
Giữa dòng người hỗn độn đang hoà cùng dòng nhạc, Thư tiến vè phía bàn góc
khuất mà bốn người đang ngồi. Như nhìn thấy cô, Quỳnh vui mừng vẫy tay
gọi:
- Thư ơi. Tới đây.
Ba người bọn họ cũng
quay ra nhìn cô. Cô thản nhiên ngồi xuống bên cạnh nó, không nói gì.
Thấy mọi người đã đông đủ, Thiên vẫy tay gọi phục vụ. Từ phía quầy, một
anh chàng phục vụ đi tới bàn bọn cô đang ngồi, hỏi:
- Anh chị dùng gì ạ?
Long, Thiên, Phong lần lượt gọi:
- 1 Whisky
- 1 Vodka
- 1 Vodka như trên.
Anh phục vụ nhanh chóng ghi vào, xong lại quay ra phía hai cô gái. Anh bỗng đứng hình khi nhìn thấy một gương mặt thân quen đã lâu không gặp, giọng lắp bắp:
- Ơ.. ơ.... chị... chị Thư
Nghe
xong, ai cũng hướng mắt nhìn cô chăm chăm, Quỳnh thì không nói làm gì vì nó biết rồi, chỉ có 3 người kia thì nhìn chăm chăm cô như sinh vật lạ.
Thư nhíu mày, trả lời:
- Ừ. Sao?
- Chị biệt tăm biệt tích đâu mà giờ mới xuất hiện? _ Anh phục vụ nhanh nhảu hỏi
- Không có gì. Nói sau. Cho chị 2 ly Bailey's Irish Cream đi _ Thư thờ ơ trả lời, sẵn tiện gọi đồ uống luôn.
- Vâng!!!
Nói xong anh phục vụ nhanh chóng rời đi, giờ chỉ còn lại 5 người. Thư nhíu
mày khó chịu khi cứ bị Thiên, Long và Phong nhìn trân trân, có lên
tiếng, giọng lạnh lùng:
- Nhìn chán chưa?
Ba người giờ mới giật mình thôi không nhìn Thư nữa. Phong lắm chuyện thắc mắc hỏi luôn:
- Cô tới bar này rồi sao?
- Ừ! _ Thư trả lời gọn lỏn
- Lâu rồi? _ Phong tiếp tục
- Ừ!
Thiên giờ mới lên tiếng:
- Tưởng thế nào ra cũng ăn chơi gớm?
Thư không trầm ngâm không nói gì. Không khí trầm lặng lại bao quanh 5 con
người, cho tới khi đồ uống được mang lên. Quỳnh nhấm nháp ít rược, xong
rồi mới lên tiếng mở chuyện:
- E hèm, giờ vào vấn đề chính đã. Chúng ta sẽ hát bài gì?
- Ừmmnn, bài nhạc Âu Mĩ or nhạc Việt _ Phong ngu ngơ hỏi
- Mày có khùng không, gì cũng được _ Thiên bực bội gắt lên
Không gian một lần nữa rơi vào trầm tư, sau Long lên tiếng:
- Can we dance của The Vamps hoặc bài Superheroses của nhóm The Script.
- Ừmmm, thử nghe coi hay không đã. Mọi người về nghe thử xong góp ý kiến
nhé. Tiện có bài gì hay thì nghe xem rồi mai bàn tiếp _ Phong lên tiếng
nói.
- Ừ, chơi tẹo nữa rồi về _ Quỳnh hứng khởi đề bạt.
Thư vẫn ngồi im lặng uống rượu, không nói gì. Bỗng từ đâu bọn Tam Quỷ cùng
anh em song sinh Ken và Kan tới bar chơi. Nhìn thấy họ, cô bỗng chốc thở dài. Cô dám khẳng định chỉ một chốc nữa thôi bar sẽ càng tưng bừng hơn
và sớm muộn gì cô cũng bị tụi đàn em hỏi han này nọ nếu họ biết tung
tích của cô. Nghĩ tới thôi cô đã ngán ngẩm lắm rồi. Lắc lắc ly rượu, từ
từ đưa lên miệng uống, chất cồn nhẹ chảy trong khoang miệng. Rượu này
với cô thì không hề hấng gì nên không có gì phải e sợ mà uống hết 2 ly
từ khi nào.... Long vẫn luôn theo dõi cô từ đầu tới giờ, anh thấy cô
uống rượu mãi cũng đâm ra chút lo lắng. Nhưng nhìn vẻ mặt không có gì
khác lạ của cô, anh cũng an tâm phần nào.....
Thiên, Phong
cùng Quỳnh đã ra sàn nhảy từ khi nào không hay, chỉ còn lại Thư và Long. Không ai nói với ai câu gì, chỉ im lặng uống rượu. Thư uống đã đến ly
thứ 3, Long không nhẫn nại nữa mà lên tiếng khuyên ngăn:
- Cô đừng uống nữa
Thư ngước mắt lên nhìn Long, không tỏ ra thái độ bất mãn gì, cô ngừng không uống nữa. Long cũng giật mình khi thấy cô nghe lời anh nói. Có chút gì
đó ấm áp len lỏi trong tim anh. Mọi chuyện lại đi đâu vào đó, không khí
tĩnh lặng lại bao trùm lên hai người. Bỗng Thư cất tiếng mở lời, mặt
thản nhiên nhìn Long hỏi:
- Anh là người trên sân thượng hôm đó?
Long đang ngắm cô bỗng bị hỏi nên không tự nhiên lắm, trả lời cụt lủn:
- Ừ.
- Anh có bạn gái chưa? _ Thư hỏi tiếp, mặt vẫn tỉnh bơ như không
- Hả????? _ Long ngạc nhiên hỏi lại, anh không chắc tai mình nghe đúng không nữa.
Như bất mãn vì bị hỏi vặn lại, Thư nhíu mày, giọng lạnh lùng nhắc lại câu hỏi:
- Anh có bạn gái chưa?
- À... Ừ.... Chưa, nhưng sao? _ Long trả lời ngắt quãng, không như anh mọi khi nữa. Điều này chính anh còn thấy làm lạ?????
Thư nhìn Long, nhắc lại câu trả lời của Long lần nữa:
- Chưa?
Cố lấy lại tự nhiên, che dấu sự lúng túng trước mắt cô, anh cố tỏ ra thản nhiên như mọi lần, đáp lại:
- Ừm, chưa.
Thư nhếch mép nhìn Long cười giễu cợt, xong thản nhiên đề nghị mà không
chút ngại ngùng hay đỏ mặt như mọi cô gái khác, bình thản đến không tin
được:
- Thế tôi làm bạn gái anh???
Cảm tưởng mình uống rượu nên nghe nhầm, Long lắc đầu cố lấy lại minh mẫn. Nhưng
sự thật anh không hề say, anh cũng không nghe nhầm lời cô nói. Long nhìn Thư trân trân, có kìm nén cảm xúc trong lòng, hỏi:
- Ok, từ giờ cô là bạn gái tôi _ Long thẳng thừng tuyên bố
Thư gật đầu, xong lại không nói gì nữa. Việc cô làm tối nay là đúng không
nữa? Chính bản thân cô còn không biết... Thôi thì đã phóng lao rồi thì
theo lao luôn, dù gì với cô đây cũng chỉ là trò chơi mà do chính cô làm
chủ mà thôi.........
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT