-oa ,thực rất náo nhiệt nha ,những Phi Tử của Vương Gia người nào cũng
góp 1 tiết mục ,múa hát ,đàn………rất náo nhiệt nha _T.Xuân từ Đại Sảnh về
khoe
-thực không ,có nhiều quan khách chứ _a.tử tò mò hỏi
-đúng nga rất nhiều là đằng khác ,Mạt Phi dc mọi người khen ngợi không
ngớt ,cái gì mà tài giỏi ,là hồng nhan của Vương Gia ,nhìn nàng ta ra
mặt với mọi người phát tức ,nếu T.Thư nhà chúng ta mà biểu diễn chắc cô
ta không phách lối như thế
-T.xuân em không nên so đo với người khác _Hàn Tuyết nhắc nhở
-dạ
-cũng khá muộn rồi 2 em về nghỉ ngơi đi _Hàn tuyết
-dạ
A.tử và T.xuân vừa ra cửa thì bắt gặp Thiên Phong đi tới “bọn nô tì thỉnh an Vương Gia “
-Vương Phi có ở trong không
-dạ có _Thiên Phong nghe dc đáp án thì đi thẳng vào trong ,2 người kia
muốn xem có chuyện gì nên không đi ngủ ngay mà đứng ở ngoài
Hàn Tuyết chuẩn bị nghỉ ngơi ,đang chải tóc ,nhìn chính bản thân mình
trong gương nghĩ ngợi nhưng vừa hoàn hồn thì 1 thân ảnh quen thuộc hiện
ra trong gương ,là nàng hay suy nghĩ về hắn nên cả trong gương cũng nhìn thấy hắn sao ,lấy tay dụi mắt thì có 1 cánh tay năn cản “làm như thế
không tốt cho mắt đâu “ 1 giọng nói trầm ấm vang lên ,Hàn Tuyết quay đầu lại thì là hắn ,nhẽ ra giờ này hắn phải đang cùng mĩ nhân uống rượu xem hát chứ sao lại xuất hiện nơi này
Thấy biểu hiện ngạc nhiên của nàng hắn thấy thú vị ,trong buổi tiệc hôm
nay mọi người đến động đủ ,tất cả nữ nhân của hắn phô tài không ngớt
nhưng trong rất nhiều người đó không tìm ra thha6n ảnh mà hắn mong chờ
,nên hắn đuổi khéo mọi người ,một mình tới đây
-sao hôm nay Vương Phi lại không tới bữa tiệc ,có hay không muốn ta mất
mặt với quan khách –giọng nói của Thiên Phong có chtu1 trách móc
-ta không có ý đó ,do hôm nay ta hơi mệt
-nàng vẫn rất hận ta
-ta làm sao có quyền hận người chứ _Hàn Băng
-nàng có thể đàn cho ta nghe 1 khúc nhạc không ,coi như ta cầu xin nàng _Thiên Phong giọng nỉ non
-đó là vinh hạnh của ta ,Hàn Băng ngồi xuống ,bàn tay nhỏ bé ,lướt lên
dây đàn ,hắn thả lỏng người phiêu dạt cùng tiếng đàn nhe nhàng đó ,mà
thiếp đi lúc nào không hay
Sau khi đàn xong Hàn Tuyết mới biết người kia đã ngủ quên ,nàng nói :
-a.tử .T.Xuân còn đứng ngoài đó làm gì mau kêu người đưa Vương Gia về Thư Phòng đi
Sáng hôm sau là 1 màn khóc lóc rầu rĩ của mấy người Phi tử của Thiên Phong ,1 cảnh lâm li ,li biệt sướt mướt
Thiên Phong chờ mải nhưng không thấy nàng tới ,thực có chút thật vọng ,muốn chờ thêm 1 lát nhưng 1 người nói :
-Vương Gia đến giờ rồi ,nếu đi muộn thì chúng ta sẽ muộn mất
-ta biết rồi _nói rồi Thiên Phong leo lên ngựa
-Vương Gia ,bảo trọng _mấy nữ nhân kia sụt sùi lên tiếng
tHiên Phong không quay đầu lại ,đi thẳng
-T.Thư người không muốn đi tiễn Vương Gia sao_T.Xuân nói
-có lẽ ta không đễn cũng tốt
10p sau
-T.Thư người thực sự không muốn sao ,có lẽ 3 tháng sau người mới gặp lại Vương Gia đó ,có thể cả đời vẫn không gặp lại ,nếu tâm tình Vương Gia
không tốt ,tâm không để ý tới trận đành sẽ thua mà thua thì chết mà chết thì…………._T.Xuân đang nói dở thì Hàn Tuyết đã lao ra ngoài
-thấy chiêu khích tường của ta lời hại chứ _T.Xuân lên mặt
-biết rồi chỉ mong là Vương Gia chưa đi _A.tử cũng chạy theo
Nhưng khi nàng đến thì chỉ thấy bóng lưng của người đó ,cưỡi trân con bạch mã thực rất tiêu sái
“Thượng lộ Bình An” Hàn Tuyết nói khẽ ,không biết vì lí do gì nhưng khi
vừa nói ra câu đó Thiên Phong đột nhiên quay đầu lại ,thấy Nàng đang
đứng đó ,hắn nở 1 nụ cười sáng lạn tự nói với bản thân “nàng yên tâm ta
sẽ Khải Hoàn trở về “
1 tháng sau
Hàn Tuyết đang ngồi ngắm trăng hôm nay trăng thật to thực tròn ,đã 1
tháng rồi ,không biết hắn thế nào ,mỗi ngày nàng đều mong tin tức từ
chiện trường cũng may TỈ Phu Thiên Long của nàng rất hiểu lòng người
quân tình vừa báo về cho hắn ,hắn đã lệnh cho người báo lại cho nàng
chỉ tội nghiệp cho mấy vị công công ,2 tiểu nha đầu kia cũng tới Băng
tuyết Viện phụ rồi ,dạo này Viện khá đông khách nhưng thực ra mà nói thì lúc nào mà chẳng đông chỉ tại bọn họ lo cho nàng nên mới ở phủ thôi
,nhưng trong lòng nàng thực lo lắng 3 ngày nay tên Thiên Long kia không
cho người báo tin cho nàng không biết là an hay là nguy nữa đây ,bỗng 1
thân ảnh to lớn nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Hàn tuyết ,tưởng là T.Xuân trở về ,nàng nhẹ nhàng nói ;
-trở về rồi sao
-đúng ,ta đã trở về -1 giọng nam trầm vang lên ,giọng nói ấy đã 1 tháng
nay nàng luôn nhớ đến ,là hắn ,quay đầu lại ,người nam nhân bên cạnh
,người mà nàng nhớ 1 tháng qua
-sao …….sao ngươi lại trở về _Hàn Tuyết lắp bắp nói không phải hắn dào ngũ trở về chứ ,sao lại nhanh như thế
-ta nhớ nàng _Thiên Phong không trả lời câu hỏi mà nói ra lời đó ,hắn ôm lấy nàng ,hít hà mùi hương mà hắn luôn nhớ ,người con gái mà hắn yêu
nhất trên đời ,không những thế còn bá đạo hôn nàng ,đôi môi nàng luôn
ngọt ngào như thế ,cái lưỡi của hắn không ngừng trêu gheo lưỡi nàng ,2
người dây dưa đến 1 lúc lâu ,hô hấp của Hàn Tuyết rối ren Thiên Phong
mới buông ra ,hắn còn cười 1 nụ cười gian ta ,tức khí Hàn tuyết đứng dậy nói “ngươi vô sỉ “ rồi đi vào phòng không quên đóng cửa cài theo ,không chắc chắc gian tặc sẽ đột kích vào ^^
-T.Thư ,T.thư người mau dậy _T.Xuân từ ngoài cửa thúc giục
-nga T.xuân mới sáng em làm gì mà gấp gáp giữ vậy _Hàn Tuyết ngồi dậy vươn vai chào 1 ngày mới
-T.Thư ,Vương Gia đã trở về …-T.Xuân phấn khích không thôi ,làm như
ngươi trở về là người trong lòng vậy ( e hèm ta nói cho ngươi biết nha
Thỏ Nam Cung ,Tường đi cùng với Vương Gia đó : T.Xuân liếc mắt với Thỏ
,huhu…)
-sao có thể nhanh thế được ,mới chỉ có 1 thán gma2 ,mà cả thời gian đi
và về mất 10-15 ngày rồi ,vậy mà chiến thắng trong 15-20 ngày thôi sao
,quả thực là thần tốc nha _A.tử từ ngoài đi vào nói
Thực mà ,từ sớm nay Vương Gia đã vào cung báo với Hoàng Thượng rồi
,không biết Hoàng Thượng sẽ ban thưởng gì đây ,uy T.Thư sao người không
ngạc nhiên gì vậy ,người cười cái gì nge _T.xuân thấy T.Thư nghe nhắc
tới chuyện đó không những không ngạc nhiên mà còn cười rất bí ẩn nha ,mà hôm qua t.Thư sao lại nghỉ sớm vậy nga ,hôm qua 2 nàng từ Băng Tuyết
viện về đã thấy T.Thư đóng cửu nghỉ ngơi
-không có gì ,T.Xuân em đi chuẩn bị điểm tâm đi ,dạo này em thực nhiều
chuyện nha _Hàn Tuyết nghe về chiện thắng cuaa3 Thiện Phong mà tự cười
bản thân mình ngốc nghếch hôm qua còn nghĩ hắn đào ngũ trở về ,nghĩ tới nụ hôn hôm qua ukm ,có chút vui vẻ ,ối không ngờ hắn đo có 1 tháng thôi mà lòng của nàng cũng đã bị baò mòn không ít ,tâm can không đứng vững
được nữa rồi ,không để T.Xuân nói nhiều lập tức phân phó cho nha đầu này 1 công việc
-Hải Quản Gia người đứng lên đi ,sau này gặp ta không cần phải hành lễ
đâu ,ta đã nhắc người nhiều lần rồi mà –Hàn tuyết đỡ Hải lão dậy
-vâng lão sẽ nhớ
-mà Quản gia đến có việc gì không nga_Hàn tuyết
-Vương Gia đánh giặc Khải Hoàn trở về ,Hoàng Thượng đã mở đại lễ ăn mừng chiến thắng nên người dặn lão nô báo cho Vương Phi biết để chuẩn bị
,tối nay người cùng Vương Phi sẽ vào cung
-được ta biết rồi ,làm phiền lão quá
-không có gì đâu ,dây là việc mà lãi nô phải làm mà ,ak ,người còn nói mang theo cả T.Xuân và A.tử nữa
-được
-vậy lão nô caó từ
-Người đi thong thả
Trong cung ,Ngự Thư Phòng
-Vương Gia ngươi thực nhanh nhạy nha ,ta không ngờ đệ chỉ trong 1 thán gma2 đã đẩy lui quân giặc ,thực nể phục _Thiên Long nói
-oh ,Hòang Thượng quá đề cao đệ rồi ,là do Thiên thời Địa lợi cùng NHân
hòa mà thôi _Thiên Phong khiêm tốn nói ,thực ra vì cái tiễn chân đó của
nàng mà hắn chỉ mất 3 ngày đã tới nơi ,chưa kịp nghỉ ngơi đã họp bàn kế
sách cho người đi thăm dò tình hình ,cho dù dịch có gấp ta 5 lần nhưng
bọn chúng từ xa tới lương thực cần phải vận chuyển từ xa tới ,nên hắn
phái 1 đoàn binh đọi sẵn khi thấy đoàn chuyển lương tới thì đánh úp
cướp lương thực về ,một mặt địa thế của bọn chúng đóng lều ở nơi có
nhiều cỏ mà lại là mùa hè nhên lúc đêm tối hắn cho người đốt lửa ,do có
củi khô đã chuẩn bị từ trước ,với cỏ khô bắt lửa nên lều của bọn lính bị cháy rụi thiêu không ít người số lính còn lại không nơi ở không thức ăn nước uống thì bọn hắn đã chiếm lấy con sông gần đó chỉ còn cách đầu
hàng ,hey chỉ nghĩ đến khuôn mắt của nàng thôi thì hắn không ngại gian
nan nên mới có trận thắng nhanh chóng không những thế vừa thắng trận hắn đã phi về trước dùng mất 2 con ngựa cùng với khinh công của mình ,về
gặp nàng ,quả là công sức hắn bỏ ra không uổng ,tâm trạng hắn hưng phấn không thôi
-phải thế hay không thì thần đệ hiểu rõ nhất_Thiên Long tà mị nói
-hôm nay ta có mở tiệc mừng chiếng công của đệ ,muốn hay không ở lại trong cung tối nay nga _Thiên Long nói
-vậy cũng tốt cả tháng nay đệ chưa uống rượu ,nhưng còn ….
-yên tâm ta cho mời Vương Phi rồi ,ta mà không mời người tới Hoàng Hậu sẽ giết ta mất
Buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ mọi người hòa chung niềm hân hoan thắng trận ,múa hát ,rượu thịt …..1 không khí náo nhiệt
Hàn tuyết lúc này không tài nào vui nổi không biết tên Tỉ Phu Thiên Long kia sắp xếp thế nào mà nàng lại ngồi sát bên cạnh Thiên Phong ,như thế
thì không nói làm gì t iếng sai khi buổi tiếc bắt đần nàng vẫn còn vui
vẻ ,nhưng càng về sau thì càng bực bội ,gì chứ hắn ta uống rượu không
biết có say hay không mà ôm nàng dến nỗi cứ như bọn họ dính vào nhau vậy ,thức hành động rất mờ ám nha ,đã quá 3 lần nàng nhắc nhở hắn “Vương
Gia người bỏ tay ra đi ,nơi đây là Hoàng Cung “ sau đó hắn quả nhiên bỏ
ra nhưng chưa được 1 khắc lại ôm nanag2 và lòng ,mấy vị quan kia ,cứ hìn vào nàng chằm chằm ,tên Tên Long cùng với Hàn Băng kia thì lâu lâu lại
nhìn nàng rồi nói nói cười cười ,Thái Hậu thì cười đến là mãn nguyện ,ôi mất mặt quá tên Thiên Phong này làm nàng tức chết mất
The61y ữ nhi bên cạnh cố thoát khỏi vòng tay mình làm T.Phong rất muốn
hôn nàng nhưng ở nơi thế này không nên ,người nàng thực rất mềm mại
,thân hình nhỏ bé ,cả người thơm mát ,hôm nay nàng lại mặc Bạch y tôn
lên dàn da trắng ngần ,hắn chỉ muốn ôm nàng mãi không buông ,nếu nói hắn giả vờ cũng không đúng quả thực hắn đã có chút không kiểm soát được bản thân rồi …..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT