Chạy 1 hồi lâu ,nghĩ cũng đã an toàn nhưng theo tâm lí của con người Hàn Băng ngoảnh đầu lại ,để cho chắc ăn nhưng…………..nhưng Nó ko ngờ là hình ảnh tên kia đập vào mắt Nó ,thất là tiếp xúc với tên đó nhiều quá làm cho Nó khi nghĩ cũng nghĩ tới hình bóng Hắn ,ngay cả trong lúc như thế này vẫn thấy tên kia là sao ta ,dụi mắt để xóa bỏ hình bóng đáng chết kia trong đầu ,Hàn Băng dụi 5 ,7 lần vẫn chỉ như trước nhưng có khác là hình bóng đó càng lúc càng gần ,bây giờ thì Hàn Băng mới nhận ra Hắn ta đang đuổi thao nó ,ko kịp nghĩ ,Hàn Băng quay đầu chạy chối chết
Trong bóng đếm 2 nhân ảnh thi nhau khai triểu khinh công lúc trên mái nhà khi thì trên cây ,lúc thì chạy dưới đất ,có điều là thiên Long càng lúc ,càng lúc đến gần nó ,thể lục nữ nhân ko thể so bì với nam nhân Hàn Băng cũng đã thấm mệt ,sức lực của Nó hiện giờ ko thể chạy nổi nữa ,rất nhanh nó hướng tới phủ Vương gia ,gần tới phủ Hàn Băng dùng 1 vài phương cách đánh lạc hướng ,nên chạy thoát vào trong vương phủ ,nhưng Nó càng ko ngờ trò mèo cào của nó đã bị hắn tránh hết ,nên nhìn rất rõ Hàn Băng hướng tới phủ Vương gia
Sai khi chạy thoát ,Hàn Băng nhanh chóng đi vô Đạm An cư ,trong đó đã có TYến và T.Nguyệt đợi ,thấy tiểu thư trở về thì mừng rở ,mỗi người mỗi việc ,người thì khắn người thì đồ ,chuẩn bị nước nóng cho Hàn Băng
Sao khi vận động được ngâm mình trong nước nóng thì còn gì bằng ,thoát xiêm y bước vào trong bồn tắm Hàn Băng thả lỏng người ,nói :
-t.Yến ak em vào kì lưng cho ta nha
1 thân ảnh bước vào ,cầm lấy chiếc khắn ,vừa thấy có người hàn băng nhanh chóng dựa vào bồng để kì lưng ,nhưng vẫn ko thấy người kia có hành động gì ,Hàn Băng cất lời:
-T.Yến à ,nhanh tay lên ta mệt lắm hảo muốn ngủ a
Với lời nói đó thì người kia cũng bắt đầu phận sự của mình ,ko biết là do vừa chạy mết mất sức hay ko mà Hàn Băng cảm thấy cơ thể mình thất thoải mái cứ như dc mát xa vậy nên ko nhận ra bàn tay kia ko phải là đôi tay của T.Yến ,trong khi đó 2 nha đầu kia đang dc nghỉ ngơi ở trên đường
“oa ,thoải mái quá đi ,T.Yến à em đưa cho ta cái khăn to kia rồi trở về nghỉ ngơi nha “ Hàn Băng nói rồi đứng đậy ,đưa tay đỡ lấy tấm khăn , sao đó người kia cũng đi ra ,người đó chính là thiên Long ,hắn mỉm nụ cười nửa miệng thường trực cho thấy hắn sắp đạt dc 1 điều quan trọng phải chăng hắn đã đi gần tới kết quả ?
Thức dậy với mùi hương hao quế thất là thoải mái ,Hàn Băng khẽ vươn vai ,hướng chỗ Hàn Tuyết mà tới ,từ ngày vào trong cung thói quen ngủ ngày của Hàn Băng cũng bớt hẳn ,nhưng vừa tới vườn Bát quái đã thấy Hàn Tuyết đang tưới hoa ,rất nhanh sau đó đôi bạn đã cùng nhau chia sẻ mọi chuyện ,đang nói chuyện vui vẻ thì ,A.tử từ hớt hơ hớt hải chạy vào nói:
-đại tiểu thư ,nhị tiểu thư nhanh ra chính viện
-a.Tử có chuyện gì mà em lại gấp gáp như vấy ,nhà ta có chuey65n gì mà phải ra chính viện _Hàn tuyết ôn nhu hỏi
-tiểu thư à ,Hoàng ………hoàng Thượng tới
-cái gì Hoàng thượng ,a tử ngươi vừa nói Hoàng Thượng ,tức là phu quân của ta sao_Hàn Băng ngạc nhiên nói
-dạ đúng nhanh lên ko còn thời gian đâu ,Vương Gia cho gọi tiểu thư gấp lắm
-Hàn Tuyết a ngươi có biết tên Hoàng Thượng quỷ quái đến đây làm gì ko ,phải chăng hắn biết ta trốn ra khỏi cung ,đến đây chém đầu ta _Hàn Băng vừa chạy vừa nói
-ta ko nghĩ sẽ như thế nhưng có chuyện hay đó ,ngươi khi vào đó đừng có ngạc nhiên mà chết ngất luôn nha _Hàn Tuyết nói
-ngươi nói gì ta ko hiểu ,nói rõ hơn đi
-tới nơi rồi ngươi vào đi ,nhớ lời ta nói
Hàn Băng đi vào thấy ngoài phụ thân và mẫu thân còn 1 người Đang quay lưng về phía nàng ,,hình như thái độ của cha mẹ nó có vẻ sợ sệt thì phải :
-nữ nhi xin thỉnh an phụ thân và mẫu thân _Hàn Băng lễ phép nói
-con đứng lên đí_Vương Phi nói
-mẫu thân a ,người kia là ai nha _Hàn Băng tò mò hỏi ,
-là ta Hoàng Hậu _Thia6n long vừa nói vừa quay ra làm cho Hàn Băng bất động ,ko nói dc gì ngạc nhiên tột độ ,nhìn chằm chằm vào thân ảnh phía trước
-là ta Hoàng Hậu _Thiên long vừa nói vừa quay ra làm cho Hàn Băng bất động ,ko nói dc gì ngạc nhiên tột độ ,nhìn chằm chằm vào thân ảnh phía trước như thấy ma ,quỉ
Thấy nữ nhi im lặng cả người toát lên vẻ ngạc nhiên cực độ còn người kia Hoàng Thượng thì vẫn giữ phong thái ung dung 1 người rất hiểu lòng người như bà nhưng lại ko tài nhìn ra người kia Đang tức giận hay vui vẻ , đúng là lòng vua khó đoán ,Vương phi Triệu Linh mới cất tiếng nói :
-Băng nhi ak ,con mau bái kiến Hoàng Thượng ,kìa T.Yến ngươi đứng đó làm gì mau giúp tiểu thư
-tiểu thư ak ,người sao vậy mau mau bái kiến hoàng thượng nga_T.Yến nhanh tay lay người nó ,bây giờ đầu óc Hàn Băng mới định dạng dc mọi thứ ,đầu óc bắt đầu hoạt động ,nhớ lại câu nói cỉa Hàn Tuyết “ ngươi ngạc nhiên quá ko biết làm gì thì có thể “nghỉ ngơi “ 1 lát” ? í của Hàn Tuyết là gì “ nghỉ ngơi’ ? nghỉ ngơi ,a ,rất nhanh sai đó Hàn Băng ngã xuống làn đất cứng lạnh lẽo ,đau ,có chứ nhưng ko có lỗ chui thì làm cách này thất là hiệu quả nha ,khi Nó vừa ngã xuống thì mọi người nháo nhào cả lên ,Thiên Long thì bế Nó vào gường ,Vương Gia thì lo lắng kêu bọn hạ nhân đi gọi đại phu ,…….khi đại phu tới với lời phán “bị suy nhước cơ thể “ ukm cũng đúng hôm nay chưa ăn gì mà găp 1 chuyện làm suýt rớt tim thì bệnh đó còn nhẹ nha ,nếu cai hơn là lâm vào bệnh thần kinh ùi ,mọi người cũng yên tâm phần nào mà đi ra hết chỉ còn mỗi mình nó trong phòng trời ơi mọi người sao lại đi hết thế này ,còn tên này nữa ở đây làm gì cơ chứ ,thật là con bạn của nó giúp người thì giúp cho trót đi chỉ nói Nó "nghỉ ngơi " nhưng lại ko nói rõ làm sao để " thức dậy " ,”có ai ko ,mau đến cứu tôi với “ Hàn Băng nghĩ ,nhưng nhỏ Hàn Tuyết đâu nha ,sao Nó lại ko đến chứ ,chắc chắn nhỏ này biết dc chuyện gì đó mà ,tức quá ,bạn bè kiểu gì ko biết ,10p,20p…..gần 1 canh h rồi ,tên này đạnh nhìn Nó đến khi nào đây ,trời ơi khó chịu quá đi mất ,Nó đang định đứng đậy nói rõ mọi chuyện nhưng
-Hoàng Thượng ,có Nhị Vương Gia cầu kiến_1 tên lính nói
Thiên Long chần chừ 1 lát cũng đứng lên hướng về phía cửa , trời quả thất là giúp Hàn Băng mà ,ngay khi Hắn ta vừa đi ,nhanh như cắt Hàn Băng nhảy tót xuống gường ,hướng phòng mình mà đi ,nó định sang Phòng Hàn tuyết hỏi tội nhưng thôi ,về chỗ của mình là tốt nhất còn chuyện bực mình bỏ lại dằng sau
Sau khi nói chuyện 1 lúc với Thiên Phong Thì Thiên Long cũng trở lại phòng nhưng Hắn ko ngờ dc rằng người trên gường đã biến đâu mất ,thậtt là làm cho hắn hồ đồ mà ,sau khi tỉnh dậy thì nàng đi đâu dc chứ đang suy nghĩ ko ngờ T.Nguyệt cũng từ ngoài hướng vào mang cháo cho Đại tiểu thư:
-nô tì bái kiến Hoàng Thượng ,thưa đây là cháo giành cho Hoàng Hậu
-ta biết ,ngươi biết chỗ của Hoàng hâu từng sống chứ ,hình như ngươi là 1 trong 2 nha hoàn của Hoàng hâu
-dạ ,thưa nô tì có thể đẫn Hoàng Thượng tới Đạm An Cư,đó là chỗ ở của Hoàng Hậu trong Vương Phủ
-dc ,nhanh đi
Hàn Băng đang hưởng thụ cuốc sống An nhàn của mình đúng với cái tên Đạm an Cư ,cứ như Nó đã quên hết chuyện gì vừa xảy ra rồi ,đang nằm nó nghe có tiêng người tới ,tứ ngoài vọng vào :
-Tiểu thư ,có………………-Đó là giọng nói của t.Nguyệt,T.n đang định nói tiếp thì Thiên long đã ra dấu dừng lại ,1 mình bước vào trong
-T.Nguyệt có chuyện gì vậy _Vừa ngước nhìn ra phía cửa thì 1 thân ảnh tới làm Hàn Băng sững sờ
-ngươi…..ngươi sao lại đến dc chỗ này
-ta làm sao mà ko biết dc nàng cũng giỏi thật dám cả gan dâu ta còn trốn ta nữa _Thiên Long vừa nói vừa lại gần Hàn Băng
-ta………….ta ko cố ý mà ngươi cũng ko tiết lộ thân phận còn gì ,hôm ta gặp ngươi vì ta có việc chứ dâu gọi là trôn_Hàn Băng chối
-vậy coi như chúng ta huề ,hôm nay ta sẽ tới đây nghỉ_Thiên Long nói
-nghỉ ,ý ngươi là ngủ ở đây ..hả??_Hàn Băng vừa tò mò vừa sợ hỏi lại
-đúng thế ta là phu quân của nàng mà ...
-ngươi ngươi ………chúng ta ko nên làm chuyện đó nha_Hàn Băng ôm lấy thân mình
-ta ko có ý đó nha ,nàng suy nghĩ quá nhiều rồi ,chắc ko phải nàng cũng muốn đó chứ _Câu nói của Thiên Long làm cho Hàn Băng dỏ mắt chỉ tức ko có cái lỗ nào mà chui ,tức khí Hàn Băng nói :
-Hứ ,kệ ngươi ,ta đi …..rồi bỏ đi ,nhưng 1 lúc sau Thiên Long lại có mắt bên cạnh nàng nói :
-nàng đi đâu vậy
-ta đi đâu kệ ta ,ngươi trở về đi
-ta là phu quân của nàng nên muốn đi bảo vệ nàng nga –Thiên Long chỉ muốn biết nàng đi gặp ai, phải chăng tên tiển tử mà hắn đã nhìn thấy trước kia ,sáng nay hắn đã cho người đi hỏi thăm nhưng chẳng có tên nam nhi tuấn tú nào trong phủ này cả ,thất làm cho hắn phiền lòng ,Hàn Băng muốn sang chỗ Hàn Tuyết nhưng làm sao cắt đuôi dc tên này đây ,hey 1 vấn đề nan giải ,phải chăng có thứ gì giữ chân hắn lại nhỉ “ thứ giữ chân “ hắn chỉ có thể là Vu7o7i2n Bát quái ,đúng rồi ,chắc hắn cũng ko thông minh lắm nhỉ ,Hàn Băng nhìn Hắn đánh giá rồi nói :
-Ngươi có thể đi theo ta nhưng ta [hải thử xem ngươi có thể vượt qua dc thử thách này hay ko ,nào đi theo ta
Hàn Băng dẫn Thiên Long tới vườn ,nàng nói ,”nào ngươi đi vào đi ,khi nào thoát ra thì ta dẫn đi ,ko thì ngươi cứ ở yên trong đó ,khi nào rảnh ta sẽ vào đón ngươi ra “
-nơi đây thất đẹp ,hình như dc bố trí theo luật ngũ hành ,nàng ko nên xem thười ta như thế đợi ta 1 chút _Hắn nói rồi đi vào trong ,vừa thấy thế Hàn Băng quay gót ,nhưng vừa đi qua khỏi khu vười thì cùng lúc đó hắn cũng thoát khỏi trận ,Hàn Băng ngạc nhiên vô cùng ,mắt trợn tròn khó hiểu ,Thiên Long nói :
-ta từng hc nhiều cách bày trận nhưng trận này cũng làm cho ta suy nghĩ nhiều đó ,ko biết cao nhân nào có thể làm dc như thế nhỉ
Dễ nhiên sai đó Hàn Băng phải dẫn đi ,khi vào trong viện thì mùi hương quế bay ra làm cho người khi vào đó cảm thấy dễ chịu lạ thường ,Hàn Băng nhanh chân chạy vào phoàng ,Thiên Long cũng đi theo ,nhưng vẫn ko thấy ai ,đi vào phòng đều làm cho Thiên Phong ngạc nhiên chính là bức tranh vẽ 1 người con gái ,nhưng cô nương trong tranh kia hắn cũng thây 1 bức tương tự như thế ,sao người này lại có bức tranh này ,Thiên Phong mà thấy chắc chắn bằng giá nào hắn cũng mua ,do THiên Long nhìn chằm chằm vào bức tranh mà Nó vẽ ,Hàn Băng nói :
-ngươi đang nhìn gì thế ,bức này là do te vẽ tặng muội muội đó
-nét vẽ này ta đã từng thấy cũng là người con gái đó nhưng phong cảnh có khác
-ta vẽ luôn ,trong lần vào cung đó ,hình như là lần đi “thị tẩm “ thì phải ,hay ko ngờ chui đầu vào rọ-Hàn Băng nói
-thôi ko nói chuyện nữa ta phải đi tìm Hàn Tuyết
-vừa nãy ta có nghe thấy tiếng đàn ở chỗ kia _Thiên Long
-vậy chúng ta đi nhanh nào
Vừa tới nơi , Hàn Băng đã lao vào gặm miếng trái cây đang dể trên bàn ,Thiên Long đi sau ,đột nhiên Hắn khựng lại ,vì hắn có 1 phát hiên vô cùng lớn ,nếu nói ta tiểu đệ của hắn chắc chắc sẽ vô cùng cảm kích ,ko ngờ tiên nữ trong tranh có thật ,người này so với Băng Nhi 1 chín 1 mười ko thể so ai đẹp hơn ai ,ko ngờ t.Tướng vương gia mà lại có nhiều mĩ nhân trong phỉ như thế nhưng sao 2 năm trước hắn gặp qua Băng sao lại khác như thế ko lẽ nàng muốn trở nên xấu xí hay sao ,nếu ko gặp lần đó chắc hắn sẽ ko gặp dc nàng trên đời rồi ,tiếng đàn thanh cao ở 1 nơi thế này thất là hữu tình ,nhưng cô nương này thế nào mà gặp hắn ko chào ,phải chăng là do quá hăng say với đàn ,ko thể khi đàn hết vẩn ko nói 1 lời nào mà cũng ko có hành động nào :
-Hàn tuyết ngươi biết hắn ta đến mà ko nói làm ta ngạc nhiên suýt chết_Hàn Băng giận dỗi nói
-oh nếu ko như thế thì mọi chuyện ko vui nữa rồi _Hàn Tuyết thanh cao nói
-ak quên để ta nói ,đây là muộn muội của ta Hàn Tuyết_Hàn Băng nói
-rất hân hạnh 1 con người tài sắc vẹn toàn như tiểu thu Hàn Tuyết
-oh ,tiểu nữ ko dám _Hàn Tuyết nói
-á ,ta phải cho Ngao Khuyển ăn ,các ngươi từ từ nói chuyện ta sẽ quay lại sao –Hàn Băng chợt nhớ ra con rùa nhỏ nên vội chạy đi ,Hàn Băng vừa đi ,Thiên Long đã nói:
-dường như nàng đã biết ta đến đây rồi thì phải
-oh ko dám ,chỉ 1 chút suy luận thôi ,tại Hàn Băng quá ngây thơ thôi ,ko ngờ lại chấp nhận 3 điều kiện cùa người ,lại còn suýt bị ăn ,chắc người cũng biết điểm yếu của Hàn Băng chứ -Hàn T cao ngạo nói
-nàng nói điểm yến gì ta không hiểu _sắc mắt của Thiên Long thay đổi theo chiều hướng xấu đi lòng thầm nghĩ “ nữ nhân này thất sự đọc thấu lòng người sao “
-chúng ta dù gì cũng dc gọi là thên thích nên ko cần phải làm khó nhau ,mong ngài sau này chiếu cố Hàn Băng 1 chút
-tất nhiên ,nàng quả là 1 người sắc sảo ,ta mong cuộc nói chuyện này dc giữ kín
-oh ,tiểu nữ sẽ coi đó là 1 lời khen ,và sẽ im lặng _Hàn tuyết và Thiên Long đang nói chuyện thì :
-2 người đang nói chuyện gì vậy
-chúng ta đang bàn về cờ thôi mà_Thiên Long vội nói
-vậy chúng ta chơi cờ đi ,ngươi và Hàn Tuyết đấu cùng nhau xem sao ,hắn đã phá dc Bát quái trận thì ko phải là người tầm thường đúng ko_Hàn Băng nói
-2 người chơi đi ,ta sẽ đánh đàn góp vui_Hàn Tuyết nói
-nhưng ta đánh rất dở sẽ làm xấu mắt ngươi đó _Hàn Băng thì thầm với Hàn Tuyết
-cứ đánh đi ,ta sẽ giúp ngươi ,đánh theo ý của ngươi _Hàn tuyết nói ,vậy là trận tranh tài giữa Hàn Băng và Thiên Long xảy ra ,tuy ko phải cao thủ nhưng cũng ko kém ai ,2 người cùng nhai chơi cờ dưới khung cảnh của mùa xuân tươi mát ,những làn gió xuân nhè nhẹ thổi mang theo hương thơm mát ,cùng với tiếng đàn kia quả là 1 nơi thần tiên
Sau 1 lúc trận chiến cũng dần đi vào kết thúc phần thắng dễ nhiên nghiêng về Thiên Long nhưng Hàn Băng vẫn ko chịu thua ,cầu cứu Hàn Tuyết ,dừng đàn ,Hàn tuyết đi ra chỗ 2 người bọn họ nhìn vào bàn cờ đánh giá ,chỉ cầm quân “xe “ tiến lên 2 ô rồi đi thẳng nói với Hàn Băng “ chúng ta đi thôi “ rồi đi thẳng ,Hàn Băng nhìn vào nước cờ mà chẳng hiểu mô tê gì ,rồi cũng chạy biến hỏi tới tấp “ Tuyết Nhi ak ,vậy là chúng ta thua hay thắng vậy “
-……
-sao ngươi lại ko nói chứ ,như thế là thắng phải ko –cứ thế cả quãng đường Hàn Băng vẫn cứ léo nhéo
Thiên Long đang đắc chí về phần thắng đã nắm chắc trong tay nhưng nữ nhi này chỉ cần 1 nước cờ đã làm hắn chuyển từ thắng thành bại ,dù ván cờ chưa hết nhưng chỉ cần 3 nước nữa chắc chắn hắn sẽ thua thảm hại ,nhưng ko cứu dc nữa rồi ,tiến cũng ko dc mà lui cũng ko xong ,nhưng người này vẫn còn biết nể mắt hắn mà chỉ bỏ đi ko nói ai thắng thua ,hắn cũng quá khinh địch rồi , ko biết nước cờ này mà đưa cho Thuên Phong hắn có cứu dc ko nhỉ ,hắn cũng là 1 tay siệu mà ,Thiên Long đang suy nghĩ thì 1 tiểu nha hoàn đến nói :
-hoàng thượng ,vương gia cho mời người đến dùng bữa,mời ngươi đi thoe nô tì
-ta biết rồi ,Hoàng Hậu đâu
-dạ Hoàng Hậu cùng với Nhị tiểu thư có dặn bận việc nên ko dùng bữa
Sau khi tới nơi thì mọi thức ăn đã chuẩn bị sẵn chỉ cần hắn tới là có thể ăn rồi ,ngồi xuống bàn sao mấy câu nói thì T.tướng vương gia nói :
-hôm nay nhà của hạ thần có mời người đến để góp vui ,Hoàng Thượng có hay ko muốn xem
-cứ theo ý nhà ngươi đi
Thiên Long vừa dứt lời thì 1 đoàn người đi ra người nào cũng bịt mắt nhưng qua trang phục ắt hẳn cũng phải là hoa là nguyệt ,,6 người vừa chụm vào nhau thì lại xuất hiên thêm 2 người nữa ,người cầm kiếm người cầm lụa ,nhìn vào ko cân xứng chút nào nhưng kho hòa lại với nhau thì chúng tạo nên 1 cảm giác rất mới ,Thiên Lnog hắn chưa từng thấy 1 điệu múa nào hay như thế , mấy tên đi theo hắn thì tròn mắt ngạc nhiên vì điệu múa hết sức hoàn mĩ ,người ở ngòai Thiên Phong cũng đang chăm chú nhìn ,nhưng người mà Thiên Pkong chú ý chính là cô gái đang cầm dải lụa ,đôi mắt ấy rất quen ,khi kết thúc ,hắn nhìn chằm chằm vào thận hồng y đí ,đến khi người ấy đi lướt qua mắt hắn ,thì hắn chắc chắn là cô gái ấy ,nhưng chưa kịp đuổi theo thì người ở trong đã gọi vào ,đến khi quay lại thì đám người đó đã biết đâu mất
Hàn Băng sau khi dùng bữa xong thì lăn ra ngủ nhưng ko ngờ tên đõ cũng ngủ cùng mình
-nàng chưa ngủ sao
-ta ngủ rồi nhưng tại ngươi mà thức dậy
-vậy thì …………………_Thiên Long chưa nói dứt câu thì lấy tay với xuống dưới chân
Hàn Băng cảm thấy tay hắn lướt qua người ,tim bắt đầu đập mạnh :
-Ngươi ngươi …..ko phải làm chuyện đó chứ ,đừng như thế nha ,ta.ta ko muốn đâu _Hàn Băng sợ hãi nói
-nàng nghĩ gì vậy ta muốn lấy chăn đắp thôi mà ,thời tiết này buổi tối hay lạnh ko đắp chăn thì bếnh mất ,ko lẽ nàng muốn sai ,ta sẽ đáp ứng nga_Thiên Long nói
-ko ………ko có ngươi ngủ đi _Hàn Băng nói rồi lăn ra ngủ tuy có hơi ngượng nhưng chuyện này hôm nay lặp lại 1 lần rồi nên mặt cũng chai ko ít
Thiên Long đã trải qua 1 ngày rất vui vẻ ko ngờ phu nhân của hắn nhiều trò như thế ngay cả con người lạnh nhạt như Hàn tuyết cũng hùa vào cùng với mấy tiểu nha đầu kia nữa rất vui nha ,lẽ dễ nhiên hắn muốn ở lại đây lâu 1 chút có thể biết thêm về con người của Băng nhi nha ,nhưng chuyện chiều chính thì ko thể bỏ dc ,phải có người ra lãnh đạo chứ suy nghĩ mãi hắn mới tìm ra 1 người thế vai cho mình ko ai khác chính là Thiên Phong nhưng hắn ta lại ko có hứng thí thì làm sao ,lấy gì để yu hiếp hắn đây ,đúng rồi ,chỉ có thứ đó thôi ,hắn chuẩn bị đâu ra đó rồi kêu người đi mời Nhị Vương gia tới ,1 lúc sau:
-Hoàng Thượng huynh gọi ta tới đây là gì _Thiên Phong đang chuẩn bị cùng mấy bằng hữu tới Nguyệt Cầm Viện ( đừng có suy nghĩ lung lung nhá ,là xem trăng với nghe đánh đàn ,xem múa chứ ko có chuyện …đâu)
-dạo này ta có chuyện nên ko vao2 triều muốn nhờ dệ đứng ra chủ chì
-oh ,ý hay nhưng ko dc ,huynh ở đây thì vui thú còn đệ thì ngồi đó mà chịu thiết thòi sao ,ko đời nào
-vậy d6e5 muốn gì ,ta sẽ ban hôn cho cô nương nào mà dệ ưng
-ko cần trong kinh thành chẳng có người nào ko muốn vào Bình Nam Vương cả
-vậy đệ nhất quyết ko muốn ư ,đệ làm ta thất vọng quá ,ta muốn tặng đệ thứ này nhưng bây giờ nó chẳng còn giá trị rồi
-huynh muốn đưa cho đệ bức tranh ư ,nhưng nhà ta có rất nhiều từ thời Lý bạch
-vậy thôi ta giữ lại vậy _Thiên long nói nhưng câu nói vừa kết thúc cũng là lúc bức tranh trên tay Thiên long rơi xuống ,bức tranh lăn dưới đất từng vòng 1 hiên ra 1 khung cảnh hữu tình nhưng hơn hết đó chính là người trong tranh ,1 nữ nhi tuyết sắc ,rất nhanh Thiên Phong nhặt bức tranh lên ngắm ngía nhưng ko ngờ bị Thiên Long cướp mất nói :
-thừ này là của ta ,thôi ta về phòng đây ,mai ta sẽ lên thiết triều vậy
-khoan ,huynh sao lại có bức họa đó ,nói mua_thiên Phong lay Thiên Long với 1 sức mạnh ghê gớm may là Long ca luyện võ từ nhỏ ko thì bả vai thành xương rồi
-đệ từ từ đã nào ,cái này ta cho người tìm nên rất nhanh có dc bức họa có 1 ko hai này ,nhưng ta biết phủ đệ có nhiều mĩ nữ nên chắc là ko cần đúng ko ,thôi vậy _Thiên long nói rồi rời đi ,đúng lúc đó:
-đệ đồng ý
-…….
-huynh muốn gì nữa đây _trong giọng nói của Thiên Phong bắt đầu toát lên vẻ bực bội
-đúng là đệ đệ tốt của ta nha ,rất hiểu ý ta ,ta biết nhà đệ có cây gươm Mạc Sầu _Thiên Long nói
-nhưng…thôi dược quyết vậy đi _Thiên Phong trong lòng tức tối nhưng vẫn phải mỉm cười
Trong khi tại 1 nơi nào đó của Hoàng Cung :
-tiểu Xảo ak ,chúng ta đi tới Phượng hoàng cung thôi ,ta cũng phải ra mắt Hoàng Hậu nương nương chứ _Đỗ Băng NHạn
-tiểu thư ……..ak nương nương nha ,chúng ta vào đây gần 1 tháng mới đi thăm Hoàng Hậu kia có phải là vô phép hay ko_T.Xảo nói nhưng bị 1 ánh mắt như muốn thiêu đốt chĩa vào
-ta muốn xem dung nhan ma nữ đó thế nào ,nghe nói chưa từng có ai trông thấy vẻ mắt của ả
-người cần gì phải làm thế nô tì nghe lão gia nói cô ta chỉ “thường thường bậc trung thôi “ lên dc ngôi này là do Hoàng Thái Hậu khâm điểm_T.Xảo
-vậy ư ,như thế ta càng phải tới thăm hỏi chứ ,nhanh ,chúng ta đi _Băng nhạn
-Tại sao lại ko có người _Băng nhạn nói
-tiểu…ak nương nương ở đây cứ như ko có người ở vậy có khi nào ả kia cùng với cung nữ trốn ra ngoài cung ko_T.Xảo
-vậy thì càng hay chúng ta có chuyện hay xem rồi
-Hay là người cấp tốc đi tìm Hoàng Thượng báo tin nga_t.Xảo
- cũng dc
Nhưng khi bọn họ tới thì 1 tên thái giám nói “ thưa nương nương Hoàng Thượng Đã ra khỏi cung rồi “ dễ nhiên là trong lòng thấy bực rồi nhưng với con người như ả Băng nhạn này chẳng biết sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa...
Sau 4 ngày thì Hàn Băng cũng chịu về cung cùng với Thiên Long ,tình cảm vợ chồng bọn họ cải thiên rất nhiều nha ,tỉ dụ như chơi đánh bài rất ăn ý cướp dc của Hàn Tuyết rất nhiều ngân lượng nhưng cuối cùng cũng phải trở lại với chủ dù gì thì Hàn tuyết này cũng gián tiếp giúp Hắn mà
Khi về cung ,tự dưng lại có người muốn cầu kiến ko ai khác là Lý hồi và Đỗ Mân ,ko biết 2 ông già này có chuyện gì ko nhỉ thật là .
-2 khanh thất tốt ta vừa trở về đã đến bái kiến rồi _Thiên Long nói
-bọn thần ko dám
-có chuyện gì ko –Thiên Long lạnh nhạt hỏi
-dạ thưa Hoàng Thượng trong Hậu Cung đang có lời đồn Hoàng Hậu nương nương cả Gan Bỏ trốn khỏi cung _Lý hồi nói
-có chuyện thế ư _Thiên Long thản nhiên nói
-thưa vậng ,người đứng đầu Hậu cung như Hoàng Ha6u5l ại bỏ đi thì là chuyện hết sức hệ trọng _Đỗ Mân thêm vào
-ta ko biết Thái y như đỗ khanh lại quan tâm đến chuyện quốc gia đại sự
-đây là việc luên quan đến quốc gia ,ai cũng có thể
-các khanh nói như thế ko biết có bằng cớ gì ko ,ko lẽ các khanh tới Hậu Cung ư_Thiên Long lại hỏi
-dạ ….thần ko dám _2 ông đồng thanh
-vậy có chuyện gì cần tấu nữa ko _Hắn hỏi
-chúng thần xin lui_nói rồi 2 người lui ra
Hắn mệt mỏi đi về Ngự thư phòng ,thật là Băng nhi này làm cho hắn đau đầu mà ,vừa đặt lưng xuống gường thì Hàn Băng tới ,hắn ôm nàng vào lòng mà ngủ ,chuyện kia bị giấu nhẹm đi ,sẽ chẳng có ai biết nếu Lý Ngọc Hồi và đỗ Băng NHạn ko bớt móc ra ,cho dù 2 vị phụ thân đã ê chề ra về nhưng 2 ả vẫn ko chịu buông tay
Hoàng Thái Hậu cuối cùng cũng chịu về cung nhưng với 1 người thick tự do như bà thì chẳng biết lúc nào thì ra khỏi cung ,về cung điều Bà vui mừng nhất là Hoàng Thượng _Thiên Long cũng đã dể ý tới Băng nhi ,nghe tên Thái giám nói thì hôm nào họ cũng ở cùng nhau ,ôi thất là sung sướng ,ngay lập tức bà triệu Hàn Băng vào Từ Ninh Cung ,đứa trẻ này làm cho Bà luôn vui vẻ nhưng người vừa hàn huyê nói chuyện phiếm thì ở đâu ra 2 nha đầu ko biết lễ nghĩa kia ,lúc trước bà phải kich liết phản đối mới phải , trước sau gì bà cũng sẽ cho bọn chùng vào Lãnh cung mới dc ,vừa vào chưa chào hỏi đã:
-nga Hoàng Hậu nương nương sao lại đến đây sớm vậy_trong lời nói của Ngọc Hồi có sự bất ổn định khi nhìn thấy nhan sắc trời ban của Hoàng Hậu kia ,chẳng phải thế nên dc sự ân sủng của hoàng Thượng ,còn Thái Hậu thì hết sức yêu quý ,cha cô ta đường đường là t.Tướng ,suy nghĩ lại lấy cái gì để đâu với nàng ta chứ ,Ngọc hồi có ý muốn rút lui nhưng đã lỡ theo đao rồi phải phi theo đao thôi
-ukm xin chào 2 muội muội ,_Hàn Băng theo lẽ chào lại
-oh muội tưởng tỉ trốn ra khỏi cung đi với nam nhân nào rồi ,ko ngờ tỉ lại quay lại nga_Băng nhạn nói móc
-phải chăng tỉ có cốt nhục của kẻ khác rồi về đây lấy hoàng Thượng là chỗ đưa nha_ Băng nhạn nói them
-hàm hồ ,,,các ngươi biết mình đang nói gì hay ko _Thái Hậu nghe những lời này thì mắt chuya64n từ hồng hào sang đen tím
-Thái Hậu người bị ả tache mắt rồi ,cách đây 3 ngày nữ nhi có đến Phượng Hoàng Cung đi thăm ko ngờ chẳng có bong dáng người nào cả ,đúng ko Hoàng Hậu người còn gì để nói ko_Băng Nhạn
-đúng đ_Ngọc hồi nói them
-đúng là ta đã ra ngoài ,ta về Vương thăm phụ thân và mẫn thân ta ,có chuyện gì sao_Hàn Băng bình tĩnh trả lời ,ko ngờ nó cũng có ngày bị người khác công kích nhưng bọn này có phải là nói quá ko ,nó tức rồi nha
-oh vậy người phạm phải sai lần rất lớn rồi khi vào cung thì ko dc về thăm người nhà ,ko dc bước chân ra khỏi Hoàng Cung ,như vậy là khi quân phạm thượng đó
-ta….._Hàn Băng than trời
-Băng Nhi về là ta đã đồng ý ,có chuyện gì sao_Bây h Thái Hậu mới lên tiếng
-Thái Hậu,người….._ả Băng Nhạn ngạc nhiên hết sức thiếu chút nữa con ngươi đã lòi ra ngoài
-các ngươi mới sáng sớm đã đến chỗ nô gia làm ồn còn ra thể thống gì nữa ,khổ cho cái gọi là nữ nhi ngoan hiền _Thái Hậu nói
-thần,thần…….
-cút ra khỏi chỗ tan .._thái hậu quát làm cho bọn chúng đành phải cụp đuôi chay
-Thái Hậu người quả thất tốt với con quá_Băng nhi nói
-con xa nhà chắc rất nhớ cha –mẹ ,ta làm thế là đáng ,rồi 2 người tiếp tục nói chuyện phiếm , chuyện 2 nương nương đến từ ninh Cung làm loạn trong triều ai cũng biết đễ nhiên Thiên Long mắt mày xám xịt lên triều làm bọn quan thần sợ mất mật , thiếu chút nữa 2 ả kia đã vào Lãnh Cung ở nhưng vì Hàn Băng cũng ko đễ ý nên mọi chuyện cũng coi như xong ,nhưng còn 1 người ko biết lấy đó làm chuyện an phận vẫn tiếp tục làm những chuyện …
Trị được 2 kẻ kia với nhân lúc Thái Hậu trở về cung Thiên Long tổ chức 1 buổi tiệc mời tất cả các quan viên tới nhưng đó cũng nằm trong kế hoạch của hắn , ko biết tối hôm qua nó làm gì mà hôm nay dậy thân thể ê ẩm ,đau nhức ,nhưng là mùa hè mà lại lạnh như thế nhỉ ,mà Nó cũng ko có xu hướng Nude khi ngủ nha ,”á………………..” hức 1 phát hiện làm Hàn Băng ko khỏi rùng mình , sao người nó lại ko có mảnh vải che thân thế này ,í ,à ko phải phải nói l2 sao người nó chỉ có mỗi chiếc chăn che thân thế này ,ế thật giống với lần trước nha nhưng lần này có khác người bên cạnh nó cũng như thế , từng giọt mồ hôi ướt lạnh sống lưng chảy xuống nó nhè nhẹ vén tấm ga lên “ what ,gì thế này ,đó …..đó ko phải là máu sao??” Nó…………….nó mất rồi ,mất thật rồi ,ko dc Nó muốn giữ cho chồng nó mà ,mà hắn chính là phu quân của nó còn gì ,ko ,Nó muốn cho người mình yêu cơ ,nhưng đối với hắn cũng có chút tình cảm còn gì ,nhưng làm sao lại nhanh thế dc .ko thể nào……………,hịc…………….
Thiên Long khi nghe tiếng Nó hét đã thức đây nhưng nữ nhi này thật lạ nha ,từng biểu hiện cử chỉ của nàng làm cho hắn thích thú ,nàng đang chăm chú đến vế kia tạm thời ko chú ý tới hắn
“uk, hưm .nàng tỉnh rồi ak “Thiên Long căt ngang suy nghĩ của Hàn Băng
-tên dâm đãng kia ,ngươi ăn hết của ta rồi ,ăn hết rồi ,huhu…………..ai cho ngươi thế hả ,ta đễ giành 17 năm trời mà huhu……….
-Băng Nhi ngoan nào ngoan đi chúng ta là phu thê mà dù gì thì chuyện đó cũng xảy ra mà _Thiên Long ôm Hàn Băng vào người ,vuốt ve mái tóc của cô
-nhưng sao lại là ta ngươi có bao nhiêu thê thiếp mà sao lại là ta cơ chứ ,hức……….._Hàn Băng tức khí nói
-vì ta chỉ yêu 1 mình nàng thôi _ Thiên Long nói ,trong lòng có 1 chút ngượng ngùng dù gì hắn cũng là bậc chí tôn nha ,nói ra lời này thất là ko dễ
-thật ………..đó là thật lòng ư_Hàn Băng ngạc nhiên nói
-nếu nàng ko tin ngày mai ta sẽ sai người đưa hết những người kia ra ngoài cung _Thiên Long nói ko chút do dự
-ko ta tin rồi _lời nói của hắn ta làm Lòng Hàn Băng ấp áp khó tả ,ko lẽ nàng thật sự thik hắn rồi ư ,nhưng còn chuyện về TK 21 thì sao nhưng dù sao đi nữa thì ko nên để mọi chuyện đi qúa xa sao khi Thiên Long đi nàng liền gọi t.Yến vào dặn dò ,sau đó khi T.Yến quay lại tay đang cầm 1 chén thuốc ,đưa cho Hàn Băng ,nàng nah65n ;ấy ,do dự 1 lát rồi cũng uống cạn nhưng trong lòng tự hỏi “mình làm thế có đúng hay ko??”
Thật đúng là Thái Hậu trở về lần này cũng chẳng có chuyện tốt gì ,vừa nghỉ ngơi dc nửa tháng thì ra lệnh lập “ vương phi “ cho Bình Nam Vương Gia ,tức Nhị Vương gia (Thiên Phong )mà người dc đắc cử mọi người ai cũng bir61t là ai đó ,ai đó kia ko ai xa lạ _Hàn Tuyết ,vừa nghe dc tin động trời kia Thiên Phong đang hưởng thụ cuốc sống vui tươi an nhàn cùng những mĩ nữ xinh đẹp kiều diễm kia cũng phải nhanh nhanh bay tới Hoàng Cung trong tình trạng tức tối vô độ :
-mẫu hậu người làm trò gì vậy tại sao lại bày ra cái trò này _Thiên Phong vừa vào chưa chào hỏi đã lên tiếng xỗ sàng
-nga,Phong Nhi con đến thật đúng lúc nha ta đang muốn hỏi con ngày nào tốt để tiến hành hỉ sự đây_Thái Hậu lờ lớ lơ câu nói cửa Thiên Phong
-con ko muốn cưới cô ta
-tại sao cơ chứ Hàn Tuyết vừa đẹp người lại đẹp nết ,ta chọn cho con người tốt nhất rồi đó _nghe lời nói của Thái Hậu thiên Phong chỉ nhếnh mép cười cô ta đẹp ư thật là hắn chưa từng bao giờ lại nghĩ như thế 2 năm trước hắn đã từng gặp qua thật là như hù chết người vệt cô ta thật tẻ nhạt tính cách ko giống với con nhà quyền quý chút nào ,cũng lạ Vương Gia và vương phi sao lại có thể sinh ra cô ta cơ chứ thật nực cười ,Hàn Thiên Cũng rất anh tuấn ,Hoàng Hậu này là 1 giai nhân tuyệt sắc nha ,nhưng sao cô em lại thế chứ hắn ko muốn nhìn mặt cô ta cả đời này đâu (sau hối hận phải biết hứ :Tg )
-con ko muốn _Thiên Phong gằn từng chữ 1
-tại sao cơ chứ ,ta thấy phủ của con có rất nhiều nữ nhi nha ,thêm 1 người có chết ai đâu _thái hậu nói
-được nhưng nhi thần ko muốn cho cô ta danh phận nào hết _Thiên Long dịu xuống ko muốn đôi co chuyện nỳ với Thái hậu nữa dù gì cũng là 1 nữ nhi thôi mà
-ý con là Tuyết Nhi chỉ là 1 tiểu thiếp thấp hèn ,ko có địa vị ngay cả mấy ả kĩ nữ kia còn tốt hơn ,ko dc tuyết đối ko dc dẫu gì cũng là con của 1 T.Tướng Vương Gia ta ko chấp nhận ngày nào ta còn sống thì ta sẽ ko để Tuyết nhi chịu thiết đâu ,con nhớ đó ta muốn nó là Vương Phi ,Vương phi của Bình Nam Vương Gia ,con ra ngoài đi ta cần nghỉ ngơi 1 chút _Thái Hậu tức đến nỗi thân thể mệt mỏi ,hey…sao bà lại sinh ra 1 thằng con khó dạy bảo thế cơ chứ ,bà tuyệt đối tin vào mắt mình ,chắc chắn Tuyệt nhi sẽ là Vương phi tốt
Hàn Băng đang gặm nhấm thức ăn ,ko gì bằng thế này đây là lúc tốt nhất tâm tư vui vẻ yêu đời ,bỗng T.Yến từ ngoài chạy vào với khuôn mặt ko thể ngạc nhiên hơn :
-tiểu thư…………..
Buông li trà xuống ,Hàn Băng hỏi bằng giọng điềm nhiên (ko biết tỉ này hc ai ta?)
-có chuyện gì mà hớt hơ hớt hải vậy ,cứ từ từ mà nói
-t.Thư ak chuyện này ko thể bình tĩnh mà nói dc đâu _TYến nhanh tay rót vào li rồi tu 1 hơi
-yên tâm dù trời có sập xuống thì ta vẫn ngồi yên mà
-nhị tiểu thư ……….. chuẩn bị sẽ kết hôn với nhị Vương Gia _Thiên Phong
-cái gì ……….ngươi vừa nói là Hàn Tuyết sẽ kết hôn _Hàn Băng suýt nữa thì phun hết tất cả thức ăn ,chuyện này to hơn gập ngàn lần chuyện trời sụp xuống nè ,thật ra thì Hàn Băng cũng nghe qua danh của cái người gọi là Nhị Vương gia này ,anh tuấn thoát tục phi phàm , rất chi là tuyệt mĩ ,lúc đầu Nó ko tin nhưng khi kiểm chứng thì mới phát hiện ra đúng thế thật nhưng Nó chắc chắc người này ko hợp với Nó đâu dù sao thì Nó cũng là Hoa có chủ rồi ,nhưng scandal về tên này cũng ko thiếu nào là 1 ngày 3 cô ,phủ của hắn có nữ nhi còn hơn là Hoàng Thượng ,trong phủ toàn là thiên hương quốc sắc nhưng toàn từ kĩ viện ra ,trời ạ , nếu nếu con bạn tuyết Nhi của nó rơi vào chổ này thì sao ,Nó cũng ko có tâm trạng nghĩ nữa
-còn nữa nhị T.Thư……..
-có gì cứ nói đi _giọng của Hàn Tuyết nhẹ hẳn ko vui
-nhị tiểu thư nghe chuyện xong đã ngã bệnh rồi
-cái gì ,tuyết nhi bị bênh ư ,Mau mau chúng ta trở về phủ
Vừa chạy ra ngoài thì Hàn Băng đã đụng ngay phải Thiên Long ,làm cho cái mũi trở nên vặn vẹo như thường lệ là Nó sẽ **** tên kia ngay lập tức nhưng hôm nay thì sẽ coi là ngoại lệ ,thấy biểu hiện gấp gáp trên gương mắt thanh tú ,thiên Long ?:
-Băng Nhi nàng đi đâu vậy
-ta hiên đang trở về phủ Vương gia nga ,ngươi đừng cản trở
-cái gì sao lại muốn trở về phủ
-Tuyết Nhi bị bênh rồi ta [hải mau trở về phủ đây ,ko nói nhiều nữa -nói rồi Hàn Băng đi thẳng ko nói thêm lời nào ,Thiên Long chỉ biết cười khổ ,cầu mong nhanh chóng cô em gái mau mau bị gả đi để hắn cùng lão bà sống yên vui 1 chút
Vừa về đến phủ thì Hàn Băng nhanh chóng chạy thục mạng vào phòng của Hàn Tuyết ,khi tới nơi thì đang ngủ ,hey mới chỉ vài ngày ko gặp thôi mà nhìn con bạn nó này gần đi thấy rõ luốn ,xanh xao nữa chứ ,ko phải tên Nhị Vương Gia gì gì đó hại ak ,thật là ở thời này cũng hay hay vui vui nhưng cái kiểu ép gả thế này thật là ko chịu nổi đúng là phong hiến chỉ là phong kiến mà thôi ,cái đám mây chết tiết .CM nó chứ ,lòng Hàn Băng bỗng dâng trào tức giận ,ko biết có phải lữa giận ngùn ngut45 kia phát ra hay ko mà chẳng bao lâu thì Hàn tuyết cũng thức giấc ,Thấy Hàn Băng thì vội vàng ngồi dây ,Hàn Băng nói ;
-ngươi mết cứ nghĩ ngơi đi ,ngồi dây làm gì
-ngươi sao lại ở đây _Hàn Tuyết mệt mỏi nói
-ko phải vì ngươi bị bênh hay sao ,ngươi đừng lo nghĩ nhiều ,yên tâm ta sẽ giúp ngươi giải quyết việc này _Hàn Băng với vẻ mặt tin tượng nói
-thật ư ,nói xem ngươi định làm thế nào đây _Hàn Tuyết hỏi lại
-ta sẽ kêu Thiên Long nạp ngươi dc ko yên tâm ta sẽ ko cho ai bặt nạt ngươi đâu ,nếu ko thì chúng ta bỏ nơi này đi sa sang chỗ khác sinh sống tuy khổ nhưng còn hơn _Hàn Băng đề ra ý kiến nhưng the61y cẻ mặt của H.tuyết thì lại đề ra phương pháp khác
-ko dc ,ko dc đi chỗ khác thì vừa liên lụy người khác lại tìm chỗ chôn thận thôi ,thời điểm này mày đi dâu cũng bị như thế thôi ko khéo còn ** le hơn thế này thì thảm ,tao cũng nghĩ qua rồi ,làm vợ chứ có phải đi đánh trận đâu mà…
-nhưng ở đó là địa ngục ,địa ngục mày biết ko hả ,ganh ghét nhau còn hơn chốn hậu cung nữa ,ko chỉ thế còn có mậy ả đàn bà ăn ko ngồi rồi đi kiếm chuyện với người khác
-trời mày ví như là địa ngục trần gian không bằng vậy
-thì đúng là như vậy mà ,ngươi ở đó cho dù ko bị bọn họ bặt nạt thì cũng bị nhiễm thói phong trần của bọn chúng ,ko dc ,như thế thì làm sao có thể
-mày lo xa quá đó sau lưng tao có Thái Hậu chống đỡ rồi ko sợ bị bắt nạt đâu ,yên tâm đi ,nhưng như thế này có quá sớm ko nhỉ ?? tao còn chưa tới 18 t mà
-trời mày còn nói như thế ak sao khi tao bị đưa vào cug ko nói câu đó
-sai bét mày thì già nhưng xem đi tao trẻ hơn mày rất nhiều đó
-ý mày nói là tao già chứ gì con này tao cho mày biết mặt nun
-ê tao là người bệnh mà……………..
Chuyện Nhị Vương Gia chuẩn bị nạp phi thì bình thường nhưng là nạp Vương Hpi chuyện này ko tầm thường nha ,trong phủ của hắn hiện tại đang nháo nhào lên ,mấy ả thê thiếp vừa tiếc vừa tức cái danh ấy mật bao công sức để lấy lòng vương gia mà bị 1 người ngoài lấy mất ,tức ko nói dc gì mà ,nhưng dễ nhiên trong lòng bọn ả cũng có kế hoạnh trả thù rồi
Cuối cùng thì cái ngày trọng đại ấy cũng đã tới ,tuy trong lòng có chút bất an nhưng bị Nó giấn nhẹm vào trong lòng
Sao khi làm những thỉ tục ko cần thiết _theo Hàn Tuyết nghĩ thì cuối cùng nó cũng dc đưa về phòng ,nhìn cách bố trí thì cũng bình thường trong cái bình thường chẳng có gì phải để tâm cả sao khi nghỉ ngơi thì nó cũng thức dậy ,tâm trạng bình thường ko vui cũng chẳng lấy gì làm buốn cả nhưng tên “phu quân “ của nó mặt mủi như thế nào nhỉ ,trời ạ Nó đang nghĩ gì thế thệt đúng là “ gần mức thì đen gần đèn thì sáng “mà ở cùng Hàn Băng nên nhiễm bênh tò mò rồi ,đang ăn điểm têm thì a tử từ ngoài chạy vào nói :
-tiểu thư ,có lệnh của nhị Vương gia ,chúng ta phải chuyển chỗ khác
-gì vậy sao chưa đến 1 ngày mà phải chuyển nhiều như thế _t.Nguyết sen vào
-T.nguyệt chúng ta dọn đồ nào ,nhưng chuyển tới chỗ nào nga_Hàn tuyết nhẹ nhàng nói
-tới………..tới ……..”Lãnh Viên” _A từ nói
-ý nơi đó là nơi nào ,có đẹp hay ko _T.Nguyệt lại sen vô ,nhưng ko chú ý tới sắc mặt của chủ nhên đang chuyển sang tím đen vì tức giên .để khẳng định lại ,Hàn tuyết nói:
-Đó là “ Lãnh cung “ của phủ bình nam này phải hay ko _H.Tuyết ảm đạm nói ,trong lời nói có lửa rồi
- tiểu thư sao người lại biết thế ,vương gia thất là có phải cố tình làm mất mặt T.Thư ko _T.Nguyệt
-T .Nguyệt ko nên gấp gáp các em cứ dọn đồ đi ta muốn ra ngoài 1 chút ,lát nữa gặp nhau ở Lãnh Viện _Hàn Tuyết nói thế nhưng trong lòng đang tức chết đi dc
Là chuyện gì thế này ,Hàn tuyết xưa này là 1 người bình tĩnh nhưng chuyện này thật làm cho nàng tức đến tận cổ mà ,sao chưa gì đã phải vào lãnh cung rồi ,cái này là nên vui hay buồn đây ,cái tên Nhị Vương Gia này thật là ko nể mặt nàng chút nào vừa cưới hôm qua hôm nay đã bị vật đi như con chó vậy ,phải nói đây là lần đầu tiên có người đối xử với Nó như thế ,xưa nay Nó đối với người khác ko bạc nên người khác đối với Nó cũng rất tốt nga .Nó có 1 thói quen khi tức thì đi tới 1 chỗ yên ắng để đánh đàn or thổi sáo ,chút hết tức giận vào trong thanh âm thì sẽ nhẹ lòng hơn ,nó đi 1 lúc thì cũng tới 1 nơi thik hợp ,nơi đó gần 1 cái hồ ,có những cây hoa dại mọc gần đó ,tuy là vô tình mọc nhưng dường như là sự sắp đăt của tạo háo làm cho nơi này rất cổ xưa ,nhìn thấy cảnh đó Hàn Tuyết ko khỏi cảm thán ko ngờ trong cái phủ “Ngọa Hổ Tàng Long” (ý là nơi tranh đấu quyết liệt ) này lại có 1 cảnh tuyết với như thế ,nhưng cũng tốt ,ko phải chạm mắt những người mà mình ko thik thì cuộc sống ắt hẳn sẽ tốt hơn ,ngồi gần 1 đám cỏ ,Hàn Băng lôi ra 1 cây tiêu rồi đưa lên thổi
Cũng trong Bình Nam Vương ,trong Lầu Vọng Các ,mấy thê thiếp của Thiên Long đang ngồi cùng nhau bàn chuyện thì Mạc Dung đang đi tới với vẻ mặt ko vui cho lắm nói :
-các người còn ngồi ở đây nói chuyện phiếm hay sao
-ngươi đi đâu thế hiếm khi thấy Mạt Phi đậy sớm nga ,hôm qua ngươi ko phải cùng với Vương Gia hay sao_1 Người nói
-ta đang tới chỗ của ả có danh Vương Phi kia ,’biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà “_Mạt Dung nói
-ai da ,người như ngươi mà cũng biết dùng thành ngữ cơ đấy ,thất là động trời _1 người xen vào
-ngươi………._Mạt Dung
-ta nói cho ngươi nghe này Mạt dung ,cái người mà ngươi xem là kẻ thù kia đã vị Vương Gia đá vào “ Lãnh Viện “ rồi ,hey … …cũng tội nghiệp
-cái gì vào rồi ư, ta còn chưa ra tay mà _Mạt dung cảm thán
-ra tay khi nào chẳng dc ,ngươi nên cho người ta chút không khí ,chắc bây h ả ta đang than trời trách đất ,ko khéo tự tử cũng nên
-ukm đúng đó như ta là chẳng còn mặt mũi nào cả
…..v…………………v…………………
Hắn _Thiên Long cảm thấy buồn chán ,trong lòng chẳng có chút tư vị gì cả theo thói quen hắn đến Tư Viên thành thật mà nói nơi đây rất ít người biết ngoài lão quản gia và hắn thì trong cái phủ này chẳng còn ai cả ,hắn muốn 1 chỗ do thiên nhiên tự sắp xếp ,lão quản gia lâu lâu thì đến cho cá ăn rồi đi chỗ khác ,vừa tới thì xaxa đã nghe thấy tiếng tiêu ….
Cảnh tượng trước mắt làm hắn ngạc nhiên quá thể ,người đó ko phải là Nàng hay sao ,sao lại có thể như thế hay là hắn đang mơ??
Thấy có người đi tới Hàn Tuyết ngưng thổi quay lại nhìn , người này nhìn rất quen nha ,hình như gặp hắn ở đâu rồi thì phải ,ak ,cái tên “giả Nô “ đây mà ,thấy nàng nhìn ,hắn cất giọng nói :
-xin chào t. thư ,người còn nhân ra tôi chứ
-ukm ko dám đầu óc ta vẫn còn minh mẫn nhưng ta có 1 điều thắc mắc ,sao ngươi lại có mặt tại nơi này ,ta nhớ ko lầm thì ngươi là gia nô ở phủ T.Tướng Vương Gia mà _Hàn Tuyết trào phúng nói
-vì ,ak T.Thư cũng biết là Nhị T.Thư ở phủ vương gia vừa gả sang đây đứng chứ _T.Phong nói
-ta có nghe nói ,chuyện đó cò gì liên quan tới ngươi
-thì tiểu nhân đi cùng với nhị T .Thư tới đây ,nhưng tại sao t thư lại có mặt ở nơi đây _lời nói của Thiên Phong làm cho Hàn Tuyết mỉm cười ,tên này thật là Nàng mà có 1 tên hầu Mĩ như thế từ bao giờ ko biết ,nhưng Hắn xuất hiện nơi đây ,thì hắn có quan hệ gì với vị Bình Nam vương này hay ko ,hay hắn chính là…..,ko dc chuyện này phải điều tra cho rõ
-vậy tiểu huynh đệ ak ,ngươi rảnh chứ _Hàn Tuyết nảy ra ý nghĩ
-vâng_Thiên Phong
-vậy ngươi có thể mang cho ta 1 li nước hay không ,thời tiết hơi nóng thì phải –Hàn Tuyết nói với giọng nhẹ nhàng nhất
-vậy tiểu thư đợi ở đây ,tiểu nhân sẽ đi liền-Thiên Long nói ,nhận lấy cái gật đầu của Hàn Tuyết ,rồi đi
Thiên Phong vừa đi thì Hàn Tuyết cũng đi theo ,nhưng về “Lãnh Viên “ nhưng một câu hỏi đặt ra là ở đây là Phủ Bình Nam Vương làm sao Hàn Tuyết biết dc ,rất đễ ,trước khi đến đây thì Hàn Băng đã đưa cho nó tấm bản đồ này rồi
Vừa tới cổng của “lãnh viện” cái cảm giác đầu tiên của nó là rợn lạnh ,nơi này ko có dương khí gì cả ,ko biết có ai đặt chân tới chỗ này chưa ( có rồi là 2 nha đầu của tỉ đó ) đi vào ,dập vào mặt nó là khung cảm sum suê của có dại
1 khung cảnh đầy chất nguyên thủy sơ khai , vào trong phòng thấy A Tử và T Nguyệt đang rầu rĩ ,thấy mới biết tất cả mọi đồ vật dc thời gian phủ lên lớp bụi , tuy có chút bức xúc nhưng Hàn Tuyết nói ;
-Thôi chúng ta bặt tay vào lau dọn nào
-nhưng mà tiểu thư người cành vàng lá ngọc làm sao có thể làm chuyện này ,để bọn muội làm cho ,người cứ ngồi nghỉ ngơi đi_A tử nói
-ko dc ,cùng làm ,bây giờ thì ta với 2 em cũng như nhau thôi ,nào A tử lau bàn , ghế ,T nguyệt và ta sẽ dọn nhà cửa _Hàn Tuyết phân công
Trong hki đó Thiên Phong đang phấn khời vì có thể cùng mĩ nhân thưởng thức thức ăn cùng nhau ngắm cảnh ,nhưng khi hắn vừa tới thì người đã đi đâu hất ,thật là tức chết mà ,chắc chắn nàng muốn tránh hắn nên mới sai hắn đi mất ,như vậy nàng chắc còn trong phủ ,Thiên Phong sai người đi tìm khắp trong phủ ,1 con muỗi cũng ko thể thoát ra ,nhưng kết quả ko như ý mong muốn ,1 tên nô tài vào nói :
-Vương Gia ,bọn nô tài tìm khắp mọi nơi nhưng ko thấy chỉ còn………….
-chỉ còn nơi nào mau mói
-dạ còn mỗi Lãnh viện ,nơi ở của Vương Phi
-Lãnh Viện ư ,thôi khỏi _Thiên Phong nói rồi đi thẳng trong lòng ko khỏi mất mát
Sau Khi dọn dẹp sạch sẽ thì căn phòng cũng trỡ nên đẹp hơn còn khu vườn đầy cò kia thì hôm sai sẽ làm tie61o ,bụng ai cũng réo ầm lên ,nhưng sao vẫn chưa có người mang cơm tới nhỉ giờ THân rồi ,hay là phải tự đi lấy .nghĩ rồi A tử hướng phòng ăn tới nhưng khi tở về thì mặt mày bí xị ,Hàn tuyết hỏi :
-A tử làm sao vậy
-T.Thư ak người ta nói rằng hết cơm và thức ăn rồi
-ukm vậy chúng ta chịu chút đi ,dợi đến bữa chiều vậy _Hàn Băng nói
Nhưng khi đến bữa chiều thì 3 người cũng chẳng có hột cơm nào vào bụng ,T.Nguyệt tức khí nói :
-cái này có phải lá ép chúng ta đói chết ko ,Vương Gia này thật là nhẫn tâm
-T.nguyệt em ko nên nói như thế ,có lẽ chúng ta mới đến nên họ chưa chuẩn bị
Ngày hôm sau cũng y như thế ,thân thể ai cũng mệt mỏi ,chỉ biết uống nước cho đỡ đói
Chiều hôm đó A Tử tới Ngự Phòng xin mãi mới dc 3 bát cơm từ hôm qua , 3 người phải tuy ko muốn nhưng bụng đã ko còn gì rồi ,cố nuốt thứ đó vào ruột 1 cách miễn cưỡng ,trên mi mắt của Hàn tuyết có 1 giọt nước mắt rơi xuống 1 cách đau khổ , buổi sáng thức đây với tâm trạng chẳng vui vẻ gì cả ,những ngày ở đây Hàn Tuyết thấm thía cái gọi là “địa ngục “ của Hàn Băng nói ,bản thân nó chịu thì cũng dc nhưng còn lôi theo 2 nha đầu kia ,đang suy nghĩ thì T.Nguyệt từ ngoài đi vào ,với bước chân nặng nề ,toàn thân y phục xộc xệch ,có dúng tí máu ,tay cầm theo 3 chén cơm ,nhưng khuôn mặt vẫn hiện lên nét cười ,nói với Hàn Tuyết :
-T,Thư ,T Nguyệt nga ,2 người ra đây ăn nào ,thấy ta xin dc nhiều cơm ko này _A Tử đặt 3 chén cơm xuống ,Hàn Tuyết nhanh chóng lại gần ,hỏi với giọng lo lắng :
-A Tử ak ,em làm sao vậy sao người em lại thành ra thế này
-ko có gì em bị ngã thôi mà ,T.Thư đừng lo
-em nói láo bị ngã mà trên mặt còn in 1 vết tay ư ,nói cho ta biết em bị người khác đánh đúng ko
-em…….em
_A tử ak ngươi nói cho t thư biết đi ,làm sao mà bị đánh vậy _T.Nguyệt khuyên
-hôm nay em xuống Ngự Phòng vừa vào thì đụng phải T Ngoa ,em đã nói ko cố ý rồi mà nàng vẫn ko chịu tha , nàng tát em rồi còn cùng mấy người khác hùa vào đánh , mấy vị đại thẩm thấy thượng nân lấy nhiều cơm hơn chút ít _A tử kể lại thì cùng lúc đó những giọt nước mắt của 2 người còn lại cũng khẽ rơi
-nào em nằm xuống đi ,ta bôi thuốc cho _Hàn tuyết nói
-T.thư bây giờ chúng ta làm thế nào bây giờ _T.Nguyệt nói
-ukm ta cũng còn 1 ít bạc với đồ trang sức ,chúng ta mang đi bán cũng ** ko lo ăn ,trồng thêm mấy luống rau thế là dc rồi ,chỗ của chúng ta gần sát với cửa sau nên T.nguyệt ngày mai em lén ra ngoài đổi bạc _Hàn tuyết phân tích
-dạ được _T .Nguyệt nói
Mấy ngày sau ,Hàn Tuyết đang tưới cây thì T.nguyệt chạy ra nói :
-T.Thư ak ,Đại tiểu thư có viết thư cho người ,nói người vào trong cung thăm nàng ,nàng r61t nhớ người ,nếu có ai làm khó đễ thì ko lo có cái này rối _T N vừa nói vừa giơ kim bài của Hoàng Thượng lên
-ukm ta biết rồi ,nhưng ta vẫn thấy ko ổn
-T.Thư ak người đừng lo chúng ta ở đây ma cũng chẳng thèm ngó ngàng huống gì bọn người ở đây ,với lại có cài này rối ,em biết người rất nhớ đại t.Thư mà _ A Tử nói
-ukm vậy mai chúng ta xuất phát
-người đừng lo nữa ,Đại tiểu thư có viết ngày mai xe ngựa sẽ đón chúng ta
-hey ..con nhỏ này làm gì là phải làm tới cùng
Trước khi vào cung Hàn Tuyết nói “ chuyện chúng ta ở phủ Bình Nam các em ko nên nói với Hàn Băng kẻo nàng lo “ dễ nhiên là 2 cô hầu phải đồng ý rối ,nhưng nói là nói thế chứ cái miệng làm sao có thể kiềm nổi với nha đầu T . Nguyệt
Nhưng chưa tới Phương Hoàng Cung thì bọn họ đã gặp phải chướng ngại vật ,gặp Phải LÝ Ngọc Hồi
Lý ngọc Hồi đang đi dạo ở Ngự Hoa Viên nhằm lỡ may gặp dc Hoàng Thượng thì sao , nhưng đi cả buổi vẫn ko thấy người nào thân thể ngức mỏi ,đang trân dướng đi về Cugn của mình thì từ xa thấy 1 thiếu nữ ko biết dạo này mặt ã thế nào mà người này rất xinh đẹp ,là hảo mĩ nhân nga ,so với Hoàng Hậu kia thì có hơn chút đỉnh , tuy cách xa nhưng khí chất tao nhã ,cao quý thật ko ngờ có người thế này nhưng người này mà gặp Hoàng Thượng thì sẽ có Hoàng Hậu thứ 2 ,ko dc ả phải diệt trừ khi mọi chuyên chưa đi quá xa ,thế nên ,cước bộ nhanh chóng tiến tới trước mặt Hàn Tuyết ,L . N Hồi cao giọng nói :
-người kia ,ngươi là ai gặp ta sao lại ko hành lễ có phải ngươi muốn chết rồi ko
Hàn Tuyết đang đi thì gặp phải Ngọc hồi ,nhìn vẻ mặt cũng ko đến nỗi tệ nhưng tấm lòng thâm hiểm , ,Hàn Tuyết xưa nay ngaoi2 cha mẹ và Thái Hậu chưa từng quỳ gối ,Hoàng Thượng còn ko có diễm phúc đó nhưng đựa vào đâu người này dám bắt nó Hành lễ ,nực cười ,Hàn Tuyết cười khẩy nói ;
-cô nương người rất xinh đạp nha ,giống như 1 chú công muôn màu sắc _ lời nói của Hàn Tuya61t là Ngọc hồi hưng phấn thể hiên rất rõ trên khuộn mặt nhưng :
-nhưng ,tấm lòng của nàng như con rết lắm chân ,nhiều quỷ kế vậy_lời nói sau đó làm cho ả tức hộc máu trắng ^^
-ngươi………………..ngươi…….con tiện tì này _Ả Đang giơ tay lên tát thì “bụp” động tác lập tức dừng lại ,Hàn Tuyệt điểm huyệt kịp thời ko thì bây giờ má nàng in 5 giấu vân tay rồi ,Nàng nói ;
-Hôm nay ta vui vui nên ko muốn đôi co ,yên tân 2 canh giờ sai ngươi có thể cử động ,tạm biệt ,Hàn Tuyết nói rồi đi thẳng
Vừa The61y có bóng người đến thì Hàn Băng từ trong phòng va6o5i chạy nhanh ra ngoài đón bạn :
-Hàn Tuyết ak ta r61t rất nhớ ngươi đó ,2 tuần rồi ngươi biết ta rất nhớ ngươi ko _Hàn Băng ôm chầm lấy Hàn Tuyết:
-ngươi gầy đi nhiều đó mặt mày xanh xao lắm ngươi gai3m cân ak_Hàn Băng hỏi
-ngươi thất là ,làm gì có mở mà giảm ,nhưng ngươi mời khách mà đứng đây nói chuyện ak_Hàn Tuyết nói
-í quên ,T.Yến mau mang trà với điểm tâm tới
-dạ
Khi mọi người vào ngồi rồi thì Hàn Băng mới chú ý tới 2 người đi cùng Hàn Tuyết ,:
-A Tử ,T.Nguyệt các ngươi vẫn khỏe chứ
-dạ bọn nô tì vẫn tốt_A tử nói
Mọi người Hàn Huyện suốt buổi sáng đến giờ dùng cơm ,mọi người cùng nhau ăn thì :
-í T.Nguyệt ak tay ngươi bị gì thế ,vết đó hình như là bị cào thì phải _Hàn Băng tò mò hỏi
-dạ ko có gì .T.Thư ko nên lo
-ai nói ko có gì ,Đại tiểu thư ak ,A Tử là do người ta đánh đó _Câu nói cỉa T.Nguyệt làm cho Hàn Tuyết là A tử quay sang lườm
-thất có chuyện đó sao ,ngươi bị đánh ư ,mau nói cho ta biết chuyện như thế nào _Hàn Băng hỏi
-ko có chuye65ngi2 mà ,chúng ta ăn thôi _Hàn Tuyết đề nghị
-đúng đó ,Đại tiểu thư ak chúng ta ăn đi ko đồ ăn nguội mất đó _a Tử phụ Họa
-các ngươi mau nói cho ta biết , Hàn Tuyết ak ngươi ờ với ta từ nhỏ đừng hòng qua mặt ta ,ngươi đang che đấu cái gì ,T.Nguyệt nói cho ta biết ,ta sẽ làm chủ cho ngươi đừng sợ Hàn tuyết
Lý ngọc Hồi đang đi dạo ở Ngự Hoa Viên nhằm lỡ may gặp dc Hoàng Thượng thì sao , nhưng đi cả buổi vẫn ko thấy người nào thân thể ngức mỏi ,đang hướng đi về Cung của mình thì từ xa thấy 1 thiếu nữ ko biết dạo này mắt ả có vấn đề gì ko mà thấy 1 tiên nữ nha ,người này rất xinh đẹp ,là hảo mĩ nhân nga ,so với Hoàng Hậu kia thì có hơn chút đỉnh , tuy cách xa nhưng khí chất tao nhã ,cao quý thật ko ngờ có người thế này nhưng người này mà gặp Hoàng Thượng thì sẽ có Hoàng Hậu thứ 2 ,ko dc ả phải diệt trừ khi mọi chuyên chưa đi quá xa ,thế nên ,cước bộ nhanh chóng tiến tới trước mặt Hàn Tuyết ,L . N Hồi cao giọng nói :
-người kia ,ngươi là ai gặp ta sao lại ko hành lễ có phải ngươi muốn chết rồi ko
Hàn Tuyết đang đi thì gặp phải Ngọc hồi ,nhìn vẻ mặt cũng ko đến nỗi tệ nhưng tấm lòng thâm hiểm , ,Hàn Tuyết xưa nay ngaoi2 cha mẹ và Thái Hậu chưa từng quỳ gối ,Hoàng Thượng còn ko có diễm phúc đó nhưng đựa vào đâu người này dám bắt nó Hành lễ ,nực cười ,Hàn Tuyết cười khẩy nói ;
-cô nương người rất xinh đạp nha ,giống như 1 chú công muôn màu sắc _ lời nói của Hàn Tuya61t là Ngọc hồi hưng phấn thể hiên rất rõ trên khuộn mặt nhưng :
-nhưng ,tấm lòng của nàng như con rết lắm chân ,nhiều quỷ kế vậy_lời nói sau đó làm cho ả tức hộc máu trắng ^^
-ngươi………………..ngươi…….con tiện tì này _Ả Đang giơ tay lên tát thì “bụp” động tác lập tức dừng lại ,Hàn Tuyệt điểm huyệt kịp thời ko thì bây giờ má nàng in 5 giấu vân tay rồi ,Nàng nói ;
-Hôm nay ta vui vui nên ko muốn đôi co ,yên tân 2 canh giờ sai ngươi có thể cử động ,tạm biệt ,Hàn Tuyết nói rồi đi thẳng
Vừa The61y có bóng người đến thì Hàn Băng từ trong phòng va6o5i chạy nhanh ra ngoài đón bạn :
-Hàn Tuyết ak ta r61t rất nhớ ngươi đó ,2 tuần rồi ngươi biết ta rất nhớ ngươi ko _Hàn Băng ôm chầm lấy Hàn Tuyết:
-ngươi gầy đi nhiều đó mặt mày xanh xao lắm ngươi gai3m cân ak_Hàn Băng hỏi
-ngươi thất là ,làm gì có mở mà giảm ,nhưng ngươi mời khách mà đứng đây nói chuyện ak_Hàn Tuyết nói
-í quên ,T.Yến mau mang trà với điểm tâm tới
-dạ
Khi mọi người vào ngồi rồi thì Hàn Băng mới chú ý tới 2 người đi cùng Hàn Tuyết ,:
-A Tử ,T.Nguyệt các ngươi vẫn khỏe chứ
-dạ bọn nô tì vẫn tốt_A tử nói
Mọi người Hàn Huyện suốt buổi sáng đến giờ dùng cơm ,mọi người cùng nhau ăn thì :
-í T.Nguyệt ak tay ngươi bị gì thế ,vết đó hình như là bị cào thì phải _Hàn Băng tò mò hỏi
-dạ ko có gì .T.Thư ko nên lo
-ai nói ko có gì ,Đại tiểu thư ak ,A Tử là do người ta đánh đó _Câu nói cỉa T.Nguyệt làm cho Hàn Tuyết là A tử quay sang lườm
-thất có chuyện đó sao ,ngươi bị đánh ư ,mau nói cho ta biết chuyện như thế nào _Hàn Băng hỏi
-ko có chuye65ngi2 mà ,chúng ta ăn thôi _Hàn Tuyết đề nghị
-đúng đó ,Đại tiểu thư ak chúng ta ăn đi ko đồ ăn nguội mất đó _a Tử phụ Họa
-các ngươi mau nói cho ta biết , Hàn Tuyết ak ngươi ờ với ta từ nhỏ đừng hòng qua mặt ta ,ngươi đang che đấu cái gì ,T.Nguyệt nói cho ta biết ,ta sẽ làm chủ cho ngươi đừng sợ Hàn tuyết
-nhưng …………….._T.Nguyệt dè dặt nhìn Hàn Tuyết
-ngươi cứ nói đi ,nói mau ko ta tức chết đó _Hàn Băng nói
-dạ chuyện là như thế này ABDNG….&^^(&3$#...._T.Nguyệt khẽ nhìn Hàn Tuyết trước khi bắt đầu kể chuyện
T.Nguyệt càng kể thì khuôn mặt của Hàn Băng ngày càng đen lại ..
-thật quá đáng ta sẽ cho bọn chúng biết tay _Hàn Băng nói rồi chuẩn bị chạy ra ngoài ,nhưng bị Hàn Tuyết giữ lại
-nhưng làm gì nha ,bỏ tay ta ra
-Hàn Băng ngươi bình tĩnh lại đi chuyện đâu còn có đó ngươi muốn làm mọi chuyện rối tinh lên ak ,nào ngồi xuống đi ,ngươi xem ta vẫn tốt mà chỉ giảm vài kí thôi ,ko sao ,bọn người đó cơ bản ko thể làm hại ta dc mà
-tên Vương Gia này thật đáng ghét ,nhìn khuôn mặt anh tuấn nhưng ko ngờ tên đó lại để cho bọn rắn rết trong phủ lông hành ,chắc vì Thái Hậu đi du ngoạn nên mới làm thế ,khi thái hậu về sẽ biết tay ta
-nhưng hàng ngày bọn ngươi ăn cái gì nha ,cứ ăn rau với cơm thiu có này bệnh chết đó _Hn2 Băng hỏi dồn dập
-ukm cạnh phủ bình Nam có 1 quán ăn_A Tử nói
-mà nơi đó lại rất gần với Lãnh Viện _T.Nguyệt thêm vô
-hay là mua đứt quán đó luôn đi ,họ cứ làm ăn bình thường nhưng cứ mỗi bữa ăn lại cho người mang vào ,với lại chắc phủ ngươi nhiều người ko ai biết đâu nhỉ _Hàn Băng nói
-ukm nhưng bấy nhiêu trang sức có đủ ko nữa ,khi đi ta chỉ mang những thứ cần thiết thôi_Hàn Tuyết nói
-ko sao ta mua ,ta cũng định đầu tư vào cái gì đó chứ ở mãi như thế này chán lắm ,vây ta và ngươi sẽ làm chủ quán ,hay thiệt,hay là chúng ta mở thêm 1 tửu lầu nữa đi ,có dc hay ko _Hàn Băng đắc ý nói
-ngươi máu hianh doanh quá ha ,trước giờ ta chưa từng gặp 1 Hoàng Hậu như ngươi ko biết tên Thiên Long kia tại sao lại có thể chịu đựg dc ngươi nữa nha _Hàn tuyết cảm thán nói
-xí…kệ bọn ta nha ..
-í mà T.Nguyệt em nói khi vào cung gặp phải người làm khó là ai vậy _Hàn Băng đột nhiên chuyển sang đề tài khác
-dạ…cũng chẳng có vấn đề gì đâu_sai khi suy nghĩ tới lui thì T.Nguyệt nghĩ ko nên nói ra
Hàn Tuyết vào cung Thiên Long rất ngạc nhiên nha ,nhưng chỉ có người này trị dc Hoàng Hậu trong lòng hắn thôi ,mấy ngày nay Nàng rất ko tốt hắn phải nhờ đến muội muội naỳ thôi
Buổi sáng thới tiết mát mẻ theo thói quen Hàn Tuyết thức đậy nhưng hình như mọi người đang nghỉ ngơi thì phải hôm qua mọi người nói chuyện thậtt vui vẻ làm tâm tình của nó cũng đần tốt hơn vừa nói chuyện vừa đánh bài cùng ăn khuya nên đến canh 2 mọi người mới bắt đầu lên gường , Hàn Tuyết bước nhẹ nhàng ra ngoài ukm dc hít thở không khí trong lành thật tốt nha ko như hồi trước xe cộ đầy không khí toàn bụi rất khó chịu ,khiến nó nhớ về người nhà ko biết bây giờ có ai còn nhớ đến nó hay ko ,hay là sau khi xuyên ko này thì cái tên Tuyết Nhi sẽ ko còn xuất hiện ở thế kỉ 21 nữa ,có lẽ thế hay ko?? , điều đó khiến tâm trạng của Hàn Tuyết trùng xuống :
-đứng lại ả tiên nhân kia ,ngươi có hay ko còn nhớ tới ta
Có tiếng nói sau lưng với giọng còn chua hơn chanh có lẽ nói tới mình ,ko nhanh ko châm Hàn Tuyết quay đầu lại ,khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú nhìn người kia ,hình như có chút quen mắt nha ,Thấy người trước mắt hẳn là ko nhớ rõ Ngọc hồi muốn lập tức tới cấu xé ả kia nhưng vì thân phận ko thể làm thế ,phải cho ả kia biết Lý Ngọc Hồi là ai mới dc ,nghĩ thế ,Lý Ngọc Hồi nói:
-hôm qua chúng ta đã gặp nhau
-a …_Hàn Tuyệt thốt lên như vừa nhậc dc 1 cái gì đó ,thì ra là cô ta người bị Nó điểm huyệt đây mà ,hôm qua tâm trạng đang ko tốt nên nó ko nhớ rõ cũng là chuyện đương nhiên nhưng sao lại gặp cô ta ở đây nhỉ :
Lý Ngọc Hồi đã cố quên chuyện hôm qua nhưng ả đàn bà này dám nhắc lại chuyện đó làm Lý Ngọc Hồi tức ko thôi
-ngươi nghĩ tát người rồi bỏ đi thì có thể tha thứ dc hay ko_Ả ta rít từng chữ
-nhưng hôm qua là tiểu thư sai trước _Hàn Tuyết với vẻ mặt bình thường nói
-tên tiện nhân này ……_LÝ Ngọc Hồi với cánh tay chuẩn bị giáng vào mặt của Hàn Tuyết ,nhưng Hàn Tuyệt vẻ mặt vẫn như thế ko có ý muốn tránh né vì sau đó là ………………..
-dừng tay …._tiếng nói vừa bật ra thì ngay sau đó 1 cách tay rắn chắc nắm chặt tay của Lý Ngọc hồi ,người đó là……
Đó là Thiên Long ,hắn hôm nay dậy sớm hơn mọi ngaỳ vì ngủ 1 mình mà ,ko dc ôm vào lòng thân thể nhỏ bé kia thật là 1 mất mát nha ,phải tìm cho Hàn Tuyết kia 1 nơi khác thôi ko thì hắn sẽ mật ngủ dài dài ,đang đi tản bộ ko ngờ gặp phải cảnh chướng mắt hình như có ngươi đang cãi nhau thì phải ngươi kia ko phải là LÝ Ngọc Hồi hay sao, người còn lại là Hàn Tuyết như bình thường chuyện này hắn ko can dự nhưng người khi là muội muội của Hàn Băng nha ,nếu như Hàn Tuyết bị đánh thì là chuyện rất lón đó ,khi người kia đang chuẩn bị cho Hàn Tuyệt 1 cái tát thì hắn nhanh chóng cầm lấy tay người đàn bà kia :
-Hoàng Thượng………….người sao có thể ở nơi này _L.N.hồi thấy Thiên Long thì lắp bặp nói
-Nàng đang làm gì vậy hả ,sao lại đánh người vô cớ như thế ,nàng mau về cung suy nghĩ lại cho ta _Thiên Long quát
-nhưng …..nhưng_Lý Ngọc Hồi muốn cãi lại nhưng bị ánh mắt sắc hơn dao ấy nhìn thì cả thân thể ớn lạnh ,cịp đuôi đi như 1 con cún với ánh mắt cam chịu ,còn cô người hầu chỉ biết thở dài ,vậy là chủ nhân của cô lại có thêm đối thủ nhưng nói đi cũng phải nói lại T.Thư nhà cô chưa dc Hoàng Thượng sủng ái mà đã thế này rồi ,đến khi dc sủng thì không biết như thế nào nữa ,nhưng nói thật ra tiểu thư trước mặt cô vừa dịu dàng lại rất xinh đẹp cơ hồ chủ nhân của cô làm sao có thể so với cô ấy
-Hàn Tuyết ,muội ko sao chứ_Thiên Long nói
-ukm chuyện này bình thường mà ,trong cung tranh chấp nhau như thế là lẽ thường mà ,ngươi cũng đậy sớm nha,tỷ phu_Hàn Tuyết nói
-oh ,nàng quá khen rồi ,nàng sống trong Bing Nam Vương thế nào ,có hảo không_Hắn quan tâm hỏi ,không biết đệ đệ của hắn đã nhận ra chưa ,nghe nói tên đó ra sức chối từ với tính cách của hắn thì đối với người mình ghét hẳn là căm hận tới xương tủy rồi
-ngươi cũng biết mà ,cần gì ta phải nói
-nàng có thể đợi ko ,ta nghĩ ………._Thiên Long nhìn thấy ánh mắt của Hàn Tuyệt có chút buồn nên ko nói nữa
-chúng ta trở về đi ,ta đã đặn người làm điểm tâm rồi –Thiên long nói
-cứ từ từ ta vẫn còn chưa đói ,Hàn Băng vẫn còn chưa tỉnh ngủ đi ,để cho nàng nghỉ nghơi đi ,hôm qua nàng thức khia mà ,chúng ta ra phía bàn kia chơi cờ đi _Hàn Băng
-được lần này ta nhất đụnh sẽ thắng nàng
2 người cười nói với nhau thật vui vẻ nhưng đâu biết rằng ngoài kia có 1 người đang thất tất cả mọi việc ,hắn _Thiên Phong đang từ trong cung trở về đi qua ‘Ngự Hoa viện ‘ thì thấy đước cảnh Lý Ngọc Hồi đang mắng người ,mà người còn lại chính là nàng người mà hắn ai ước ,mọi chuyện diễn biết phức tạp hơn ,1 người mỏng manh như nàng làm sao có thể chịu được những lời nói như doa găm của họ Lý kia ,tuy rằng ả ta là nương nương nhưng hắn biết chỉ là bình hia thôi ,đang ra ng8an cản thì có người nhanh tay hơn ,là Hoàng Thượng làm hắn ngạc nhiên vô độ ,tại sao hắn ta lại có mặt ở nơi này chứ ,ko lẽ hắn có quan hệ gì với nàng sao ,2 bọn họ còn cười nói rất vui vẻ nữa ,ko chịu được hắn nhanh chân đi khuất .
-Băng Nhi ………đợi ta với ………_ Hàn Tuyết gọi với theo Hàn Băng đang chạy ở đằng xa ,thì
“rầm ….” cả thân thể ngã nhào xuống dưới mặt đất cũng may nơi đây toàn cây cỏ nên cũng ko ảnh hưởng gì ,Thấy tiếng động Hàn Băng vội chạy lại thì thấy cô bạn đang ‘vồ ếch “ ,chạy lại đỡ lấy ,vừa dìu lên thì cò tiếng động
-ta biết rồi ngươi mau trở về phủ ,ta đi nói với Hoàng Thượng 1 Tiếng rồi trở về sau _rồi người đó cùng với 3 người khác nữa đi qua chỗ bọn nó ,khoan đả tên này Hàn Tuyết đã gặp 3 lần rồi ,hắn ở trong cung ,làm quan sao ,nhưng quan là màu xanh mà hắn có màu vàng là vương gia sao ,ko lẽ ………
-Băng Nhi người kia là ………
-là bình Nam Vương Gia nha ,ko lẽ phu quân của ngươi mà ngươi cũng ko biết hay sao _Hàn Băng nói
-là hắn ta sao …….._Hàn Tuyết lẩm bẩm
Trong Ngự Thư Phòng
-thần đệ sao giờ này đệ còn muốn gặp trẫm,sáng nay dệ đã về phủ rồi mà_Thiên Long hỏi
- là chuyện nhỏ trong phủ thôi ,ko to tát lắm nhưng Hoàng Thượng hôm nay thần đến đây muốn hỏi 1 vài điều
-có gì gì thần đệ cứ nói ,chúng ta là huynh –đệ mà _Thiên Long nói
-những bức tranh mà huynh đưa cho đệ ,hẳn là huynh đã gặp người con gái đó_Thiên Phong nói
-ukm đúng ta có gặp
-huynh ,huynh có cảm tình với nàng _Thiên Phong
-uk sao đệ lại hỏi thế ,hẳn là đệ đã thấy ta và nàng ở “ngự Hoa viên” ,ta ko hề có tình ý với nàng ,đệ yên tâm _Thiên long nói ,hôm đó hắn chắc chắn cảm thấy có người đang theo dõi nhưng khi hắn cùng Hàn Tuyết đi về thì ko thấy tên đó đâu ,ko ngờ là Thiên Phong
-vậy huynh có thể cho đệ biết nàng ở nơi nào hay không
-oh hiên tại nàng đã trở về rồi ko còn ở trong cung nữa ,nhưng cho đệ biết nàng chỏ ở trong Khinh THành thôi ,bây giờ đệ có thể ra ngoài ,ta cần phải nghỉ ngơi _Thiên Long nói
-đệ cáo từ -Thiên Phong nói rồi đi ra ngoài ,Kinh Thành nói lớn cũng ko phải là lớn nhỏ cũng ko phải là nhỏ biết tìm nàng nơi nào đây ,phải cho người dò tìm mới được
Sau khi Thiên Phong vừa đi thì Hoàng Thượng đấu yêu cũng ra khỏi Ngự Thư Phòng hướng Phượng Hoàng Cung mà đi tới ,Hắn vô cùng ngạc nhiên khi Nàng vẫn còn chưa ngủ ,đợi hắn sao ,chuyện lạ nha ,nhanh chóng lại gường nắm xuống bên cạnh Hàn Băng ,nói:
-Sao bây giờ nàng còn chưa ngủ
-ukm…ta nhớ Tuyết Nhi nha ,thật là tên Bình Nam Vương chết tiệt làm cho Tuyết Nhi của ta sống ko tốt gì cả ,tại hắn mà nàng phải về phủ ,lại chịu kiếp đày đọa_Hàn Băng tức tối nói
-ý, hay là ngươi nạp nàng làm phi đi _Hàn BĂNG đề ra ý kiến làm Thiên Long chỉ biết cười khổ ,có người vợ nào muốn chồng mình nạp thiếp như nàng ko
-băng nhi ak ,nàng hồ đồ rồi ,ta nói cho nàng biết thật ra Thiên Phong rất yêu Tuyết Nhi đó ,nhưng hắn chưa nhận ra nàng thôi ,hắn nghĩ Vương Phi hiện tại của hắn cướp mất ngôi vị Chính Thê của Tuyết Nhi đó
-thật ko,theo ta thì chẳng thấy ,chắc chắn cả đời này hắn sẽ ko nhận ra nếu hắn cứ xa lánh Tuyết Nhi đâu
-thôi chúng ta lo chuyện của mình đi ,đừng quan tâm tới bọn họ nữa _sau khi nói xong thì bọn họ có 1 đêm hoan ái
-cái gì ,không được _tiếng gầm nhẹ của Thiên Long phát ra từ Phượng Hoàng Cung
-tại sao lại không được ,ta muốn mở 1 tửu lâu thôi mà có gì khó khắn đâu _Hàn Băng nói
-nàng đướng đường là bậc mẫu nghi thiên hạ tại sao lại làm những việc đó _Thia6n Long
-nhưng ta muốn làm bà chỉ ,ta muốn có ngậc lượng_Hàn Băng
-ta có thể cho nàng ngân lượng ,vàng bạc ,tuyệt đối ko để cho nàng làm việc d91 ,mọi người mà biết thì còn ra thể thống gì nhữa_Thiên Long
-đi mà phu quân yêu đấu _Hàn Băng năn nỉ
-ko là ko _Thiên Long nói rồi đi thẳng ra ngoài
-ta sẽ tuyệt thực cho coi –Hàn Băng nói với theo
Nhanh chóng bữa trưa đi qua ,bữa tối cũng đến nhưng tin tức truyền là : Hòang Thượng ,Hoàng Hậu vẫn tuyệt thực ko chịu ăn uống “ làm cho thiên Long vừa lo lại vừa giận ,tại sao nàng lại làm khổ mình như thế chứ
Sáng hôm sai ,hắn cố gắng lắm mới chợp mắt dc thì từ ngoài có người bẩm báo :
-Hoàng Thượng ,người mau đi xem………….._1 tên công công chạy vào nói
-có chuyện gì mà ngươi lại gấp gáp thế_thanh âm mang chút bực bội
-Hoàng Hậu,…….Hoàng Hậu _lắp bắp vì mệt
-nói nhanh Hoàng Hậu bị sao_nghe thấy từ “hoag hậu” là hắn bỗng cảm thấy lo lắng hẳn lên
-tự tử ,Hoàng Hậu tự tử …….._tên công công bây giờ mới chịu nói rõ ,vừa dứt lời thì hắn đã nhanh chóng chạy tới Phương Hoàng Cung
Trong Phượng Hoàng Cung
-các ngươi cứ đi đi để ta chết cho hết chuyện ,hức……….._ Hàn Băng vừa khóc vừa nói tay đang cầm lấy tấm vải đã dc cố định trên xà ngang
-Hoàng Hậu ,có chuyện gì thì cứ từ từ nói ,người đừng làm chuyện dại dột mà _T.Nguyệt nói
-cứ mặc kệ ta_Hàn Băng nói
-Hoàng Hậu _T.Yến hét lên ,cùng lúc đó Hàn Băng cho cổ vào thòng lọng ,rất nhanh đẩy cái ghế ở phía sau xuống ,thì “víu……….” Sau đó thì Hàn Băng ngã xuống nhưng ko đau vì có ai kia tới đỡ ,cũng may hắn tới kịp ,nhanh chóng lấy cục đá ném làm đứt sợi đây thòng lọng kia ko thì hắn hối hận cũng ko kịp rồi
-sao ngươi tới đây cứ để ta chết quách đi ,hức……….._Hàn Băng vừa nói vừa đánh vào người Thiên Long
-chỉ 2 ngày ko gặp thôi sao nàng lại xanh vậy ,sao ko chịu ăn _Hắn ôn nhu nói
-ta muốn mở tửu lầu ,ta muốn làm bà chủ ,hức…
-dc ,nàng muốn gì thì ta cũng chó hết nào ngoan ngồi xuống đây đi ,từ nay ko cho nàng làm chuyện đại đột nữa _Thiên Long nói rồi ra lệnh “ ngươi mau đi nấu cho Hòang Hậu 1 chút thức ăn “
“dạ” T.Nguyệt nói rồi lui xuống ,lòng thầm mỉm cười Đại thiểu thư quả thật là nhiều trò nha khi Hoàng Thượng ko cho mở cái tửu lầu để giúp Nhị T.Thư thì nàng bèn lập ra 1 kế hoạch ,bắt đầu là tuyệt thực ,nhưng có đâu người vẫn ăn 3 bữa thôi ,hình ảnh xanh xao gầy gò là do Hàn Băng đã đánh cắp lọ thuốc bôi của Hàn Tuyết thôi ,còn chuyện tự tử cũng thế ,khi nghe thấy tiếng hét thì Hàn Băng mới cho đầu vào ,đựa vào thờii gian di chuyển của Thiên Long thì chắc chắc nàng sao mà DIE dc
Về phủ Bình Nam cũng dc mấy ngày rồi Hàn Tuyết vẫn công việc như thường ngày ,trồng cây ,trồng hoa ,cho mấy chú cá ở vườn hoa ăn rồi tập luyện ‘cầm kì thi họa ‘ ,cái tửu lầu gần với cửa sai của phủ Bình Nam cũng dc nó với Hàn Băng mua lại , 1 ngày nó sẽ cử A.tử hoặc T.Xuân sang xem làm ăn thế nào ,chủa quán vẫn là người cũ ,nhưng cung cách phục vụ lại theo hiện đại ,có thực đơn đàng hoàng ,cách bố trí cũng khác lạ món ăn thì Hàn Tuyết truyền lại cho A.tử rồi a.tử lại dạy lại đầu bếp nên quán ăn làm ăn rất phát đạt ,1 ngày 3 bữa sẽ có người mang thức ăn vào phủ ,do phủ có nhiều người qua lại nên chẳng ai nghi ngờ ,
Hàn Băng rất thik ở Hậu viện nhưng nơi này là tự điểm thường xuyên của đám phi tần ăn ko ngồi rảnh ,nên cứ mỗi lần ra là phải dùng thuốc bôi lên người làm cho xấu đi ,nếu ko tân mắt chứng kiến thì t.Xuân cũng ko nhận người xấu xí kia là t.Thư đâu ,làn da trắng nõn nà dc che bởi làn da xạm đen xấu xí ,khuôn mặt ko tì vết nay lại có thêm 1 cái bớt che hết cả khuôn mặt ,vì thế nên ít người chọc ghẹo dù gì bọn họ cũng ko chấp với nữ nhân “thất sủng “ của Vương Gia nhưng ả Mạt Dung là 1 người ngoại lệ ko lần nào là ả ko moi móc ,lần này thì Hàn Tuyết bị xô ngã xuống dưới hồ ,chuyện đến tai của Thiên Phong nhưng hắn cũng làm ngơ ,nghe nói “Vương Phi” bị nhiễm phong hàn nhưng cũng chẳng ai thèm để ý ,ngay lúc đó …..
3 ngày trước
Hàn Băng cùng với A tử đang làm vườn thì ,thấy T.xuân dùng khinh công từ tường nhảy xuống ( nói thêm là 4 vị người hầu cũng biết võ công nhưng ko giỏi lắm đủ xài ,học từ nhỏ để bảo vệ hầu hạ chủ tử )
-T.Xuân ak ,sao ngươi lại dùng khinh công rồi ,có người trong phủ nhìn thấy thì ko tốt đâu_A Tử nói
-ta ko cố ý đâu nhưng việc gấp lắm ,tiểu thư nha , có người đang tới chỗ chúng ta đó
-ngươi nghĩ đi đâu thế ,chẳng ai rảnh hơi quan tâm tới chúng ta đâu _A tử nói
-thật mà ta thấy có người đi về hướng chúng ta mà _T.Xuân vừa dứt lời thì “ xoạt” thanh âm do có người giẫm lên lá cây cho thấy có người đang đi tới ,cũng may mà từ ngoài đó vào trong cũng tốn khá nhiều thời gian ,Hàn Tuyết nhanh chóng đi vào trong lấy 1 lọ thuốc bôi lên người rồi dùng 1 cái sẹo đắp lên mặt ,a Tử chạy vào thì mọi chuyện đã dc hoàn thanh ,cô còn suýt nữa ko nhân ra cô gái xấu xí thậm tệ trước mắt cô đây chính là Nhị Tiểu thư xinh đẹp hơn tiên mà cô hầu hạ :
-tiều thư ,người ……….._A tử mấp máy nói
-sao A Tử ngươi thấy khác ko ,tiểu thư nhà ta thật siêu _ T.Xuân vừa đứt lời thì 1 thanh âm truyền tới
-a ..da thì ra là có người ở ,ta còn tưởng chỉ còn lại bộ xương thôi chứ _Mạt Dung lên tiếng làm cho T.Xuân tức tới định bốp lại như cánh tay của Hàn Tuyết đã cấm lấy ngắn ko cho manh động
-ngươi là ai?_Hàn Tuyết với thanh âm lạnh lùng nói
-ai da ,ta quên chưa nói ta là mạt Dung
-oh thì ra là Mạt Phi _Hàn Tuyết trào phúng nói ,lòng đang suy nghĩ xem ả ta tới đây làm gì nha ,có hay ko muốn gây chuyện
-ngươi cứ gọi ta là Mạt “ Tỉ “ dù sao ngươi cũng nhỏ hơn ta 2 tuổi ,dc ko “ Vương Phi muội muội”_Mạt Dung tươi cười vì câu nói Vương Phi Muội của ả
-MẠt Phi ngươi quá đáng lắm dám gọi Vương Phi là muội muội ư ,người như ngươi làm sao xứng đáng , _T.Xuân tức tối lên tiếng
-con nô tì ko biết quy củ kia ,chỗ này ngươi có quyền gì mà xí miệng vô ,còn dám nhục mạ chủ nhân ta nữa _nha hoàn của Mạt Dung lên tiếng
-t.Dùng ,tát ả cho ta _Mạt Dung khi nge thấy những lời đó liền lên cơn điên cuồng
T.Dùng đang giơ tay định tát thì:
-dừng tay ,trước mắt ta mà dám đánh người của ta ư ,ngươi cũng lớn mất quá đấy ,cho dù như thế nào ta vẫn là ‘ Vương Phi của Binh nam vương “ do đích thân Thái Hậu ngự ban ,các ngươi muốn thế nào _2 người trước mặt làm vẻ khiến cho Hàn Tuyết tức tối nhưng vì chuyện sau này nên nhẫn nhịn ko ngờ bọn người kia xỉ nhục còn dám đánh người ,đến lúc này thì nàng ko thể khoanh tay đứng nhìn dc rồi
-oa ,ko ngờ người như Vương Phi đây cũng mạnh miệng thật nhưng chuyện còn chưa kết thúc đâu ,với người vừa vào đã bị thất sủng như ngươi thì làm nên trò chống gì chứ ,T.dùng chúng ta đi _ Mạt Dung kìm cơn giận cùng với người hầu rời khỏi Lãnh Viện
2 ngày sao Hàn tuyết Đang cùng A Tử dđi cho những chú cá nhỏ ăn thì Mạt Dung cũng từ từ tiến tới ,định quay đầu về thì Mạt Dugn từ từ tiến tới ,trong nháy mắt có 1 cách tay đưa ra xô nàng xuống hồ nước ,sai đó là 1 trận cười vừa vui vẻ vừa giễu cợt , rồi bọn chúng đi mất phải mất 1 lúc sau thì Hàn Tuyết mới có thể lên bờ và trở về Lãnh Viện
-T.Thư người sao bị ướt hết vậy ,A Tử T.Thư 2 người gặp chuyện gì ak _T.Xau6n đi tới vừa đưa quần áo khô vừa mang 1 chén trà nóng tới
-T.Thư bị người ta đẩy xuống hồ_A Tử nói
-nhưng sao người lại ko chống cự _A tử thắc mắt ,bọn họ biết t.thư võ công cũng ko phải tệ
-em ko nhìn thấy sao ngoài Mạt Dung ra còn có nhiều người khác ,nhưng mà có 1 người đang nhìn chúng ta từ xa_Hàn Tuyết nói
-T.Thư ak ,người thấy thế nào trong người có hay ko cảm thấy thoải mái _A Tử nói vừa đõ Hàn Băng đậy ,mọi hôm Nhị Tiểu thư thức đây rất sớm nhưng hôm nay lại có phần muộn nên chắc chắc đã có việc rồi
-ta ko sao ,chỉ thấy hoa mắt thôi
-cái gì mà ko sao ,người nóng lắm nè ,chắc là do hôm qua bị đẩy xuống hồ đây_A.ttử đưa tay lên sờ trán của Hàn Tuyết rồi thốt lên
-ukm có lẽ thế_Hàn Tuyết nhẹ giọng nói
-để em kêu người đi tìm thầy thuốc_A .Tử định đi thì
-em quên rằng ta cũng học y hay sao ,em mang cho ta cái hộp ở đằng kia đi
Nàng mở ra lấy 1 viện thuốc ,uống vào rồi A tử đỡ nàng nằm xuống
Chuyện Vương Phi bị bệnh từ miêng T.Xuân truyền đến người làm ,nói chung thì mọi người đều biết nhưng cũng chẳng ai chú ý chẳng ai quan tâm ,đối với họ Vương Phi bị “ thất sủng “ không hồn thì tránh xa nàng ra ,tin đó Thiên Long cũng biết nhưng hắn chẳng để ý ,như mọi ngày hắn vào cung
Ngày hôm sai thì Hàn Tuyết cũng khỏe hẳn ko phải do thân thể tốt mà là loại thuốc tốt ,nhưng A Tử cùng T.Xuân một mực ko cho nàng xuống gường
Hàn Băng do dụ dỗ dc chồng Hoàng đế nên ko chỉ muốn mở tửu lầu nàng còn muốn mở ‘lầu xanh” cùng với mở “ sòng bạc “ nữa cơ ,đễ nhiên chuyện đó Hoàng Thượng lảo công cảu nàng phản đối nhưng hắn chẳng bao giờ có thể cứng rắn dc với nàng ,củng vì nghe người báo lại tửu lâu từ ngày Hàn Tuyết sửa sang lại thì khách nhân đến rất nhiều ,nàng áp dụng cách của người hiện đại ,có meny cho khách chọn món ăn ,món ăn do nàng dạy cho T.Xau6n ,rồi T.Xuân truyền lại cho bếp trưởng ,cách bày trí thì khỏi chê ,nên tiền vào ngày càng nhiều ,tính ham tiền của Hàn Băng nổi lên ,những ý tưởng trong đầu rất nhiều nàng cần bàn bạc với Hàn Tuyết chuyện mở 1 quán kia ,Thiên Long đồng ý là do ở những nơi đó thì mọi chuyện đầu có thể ,từ đó hắn cũng xem các quan của hắn như thế nào có ăn của dân hay ko với lại quốc khố còn thêm vàng nữa chứ ,nên hắn cắn răng cho Hàn Băng tới Bình Nam Phủ
Hàn Băng muốn đến 1 cách bất ngờ nên cứ lẳng lặng tới ko nói cho Hàn Tuyết biết ,nàng còn cho T.Yến đi tìm xem nơi ở của Hàn tuyết nơi nào
Phủ này cũng thật rộng lớn khi nàng tới toàn bộ đều cúi rạp người ngênh đón
-Hoàng Hậu vạn tuế ,vạn tuế.._all
-các ngươi đứng lên đi _Hàn Băng nói
-ở đây đâu là quản gia,Vương Gia đâu ,Hoàng Hậu muốn gặp Vương Phi-T.Nguyệt nói ,vì là người hầu bên cạnh Hoàng Hậu nên có quyền
-dạ ,thưa Từ quản Gia đã xin về quê ,gia đình ông ta có việc ,hiện tại thì tiểu nhân làm thay ,thưa Hoàng Hậu vương gia sớm nay đã ra khỏi nhà ,còn Vương Phi thì mời người vào trong nghỉ ngơi ,bọn nô tài sẽ cho mời Vương Phi nói _ 1 người trung niên nói ,mặt ai cũng cúi thấp
Dc đẫn vào trong phòng khách nghỉ ngơi ,có người dâng trà rồi lui xuống ,trong phòng chỉ có mỗi mình nó cùng với T.Nguyệt còn bọn thì cho ở ngoia2 hết rồi
-T.Nguyệt ak ,ngươi có thấy nơi này thật ảm đạm ko ,ko khí ngột nhạt quá nhỉ _Hàn Băng nói
-dạ ,nô tì cũng thấy như thế ,nhưng người phái t.Yến đi đâu vậy-T.Nguyệt
-ukm ta định cử t.Yến đi xem nơi ở của Hàn Tuyết ,ta biết thể nào cũng phải đợi mà ,á t.Yến về rồi _Hàn b8ang đang nói thì thấy t.Yến đi vào “ T.Yến sao rồi ,em tìm thấy chưa ,sắc mặt sao thế”
-T.Thư ak ,em thấy nơi ở của Nhị t.Thư rồi ,tồi tàn hơn chúng ta nghĩ nhiều ,ngoài ra thì Nhị Tiểu thư hôm qua vừa ngã bệnh ,do có người cố ý đẩy nàng xuống nước_T.Yến rành mạch nói
-Tuyết NHị bị bệnh ư ,vậy nàng có bị nặng ko
-dạ tiểu thư ak người quên nhị T.Thư cũng học dược ư ,Hàn Tuyết T.Thư đã bình phục rồi_T..Yến nói
-ukm cũng may,ngươi biết kẻ nào đẩy nàng xuống hồ ko
-dạ……._T.Yến đang định trả lời thì từ ngoài 1 thân Hồng y tiến vô ,liếc mắt nhìn Hàn Băng cùng với 2 nữ nhân bên cạnh rồi tự ý ngồi xuống ,với vẻ mặt của người chủ trong nhà ,Mạt Dung ngồi lên ghế chính ,rồi nói :
-các ngươi là ai ,đến phủ chúng ta làm cái gì nga
-ngươi là ……….._Hàn Băng đánh giá người trước mắt ,đúng là phẩm hạnh của 1 gái làng chơi
-ak ,xin tự giới thiệu ta là Vương Phi tương lại của Bình Nam Vương phủ-Mạt Dung đắc ý nói
-haha….nực cười với thân phận như ngươi mà đòi làm Vương Phi ư ,trong dòn gto65c ko bao giờ chấp nhận “chính Phi” xuất thân từ “ kĩ viện” ngươi ko biết điều này ư _Hàn Băng trào phúng nói cố ý nói thật chậm từ “ kĩ viện”
-ngươi ,to gan dám xỉ nhục ta ,ta sẽ cho ngươi biết tay _Mạt Dung nói rồi ghé vào tai T.dùng ,sau đó ả nô tì đi ra ngoài
-để xem chút nữa ngươi còn dám to miệng ko ,dám tới phủ Bình Nam Vương gây chuyện à_Mạt Dung nói ,chỉ 1 lúc sau thì 1 đoàn binh lính đi vào ,thấy thế Mạt Dung liền ra lệnh:
-các ngươi ma tóm lấy ả tiện nhân này rồi ném vào ngục cho ta
Câu nói của Mạt Dung vừa phát ra thì ngay lập tức tay chân bị bọn họ túm lấy ,nói ;
-xin nhân lệnh của Hoàng Hậu ,rồi ghì Mạt Dung quỳ xuống dưới dất lạnh lẽo cứng nhắc ,bấy giờ Mạt Dung mới vỡ lẽ ,hận mình lắm lời hại than giờ này ả mong Thiên Phong trở về thật nhanh ko tính mạng của ả khó bảo toàn ,trong khi đó ,T.Yến nói khẽ với Hàn Băng:” T.Thư theo như nô tì điều tra thì người đó là người đẩy nhị T.Thư xuống nước” nghe xong mặt Hàn Băng hiên lên tia tức tối rồi tan biết thay vào đó là vẻ mắt giảo hoạt ,chắc chắn Mạt dung sẽ chịu nhiều đau đớn đây
-ngươi ,ta….không Hoàng Hậu ak ,xin người ,hạ nhân ko biết người ngự giá nên thất lễ xin người tha tội_Mạt Dung vừa quỳ vừa lạy ,xin tội
-oh..bây giờ ngươi biết thì có quá muộn hay không _Hàn Băng thấy cảnh trước mắt thì ko khỏi giễu cợt ,nửa canh giờ trước ả còn làm phách mà giờ này chẳng khác gì 1 con chó ,nó cũng thấy đáng thượng nhưng đã làm thì phải chịu ,ai bảo động vào Hàn Tuyết chứ
-xin người ,tiểu nhân biết tội rồi _Mạt Dung nói
-ta thì không có gì để trách ngươi nhưng mà muội muội của ta thì ko chấp nhận đâu ,ngươi có biết ,Vương Phi Hàn Tuyết là muoi65i muội của ta không _Hàn Băng nói ,nhìn thẳng vào mặt của Mạt Dung thấy trong mắt ả hiện rõ tia ngạc nhiên cùng lo sợ
Mạt Dung ngạc nhiên vô độ ,người này là tỉ tỉ của Hàn Tuyết xấu xí kia ư ,làn da trắng mịn như ngọc thạch kia ,thật khác xa với làn da xấu xí bẩn thỉu của Hàn Tuyết ,gương mặt trắng hồng ko tì vết ,rất sang trọn g,quý phái hiện rõ là con người vương giả khác xa với khuôn mặt có 1 cái sẹo che hất khuôn mắt kia ,chỉ có đôi mắt ,đôi mắt cảu Hàn Tuyết kia sáng đến kì lạ ,chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy là ả thấy sợ ,2 người là tỉ -muội ,Mạt dung cơ hồ ko biết chuyện này ,ẻ chỉ biết Hàn Tuyết là con của 1 Vương gia nào đó ,nếu biết thế thì ả cũng ko đại gì động vào Xú nữ nhân kia ( người con gái xấu ) làm gì để gây họa vào thân
Ngoài cổng Binh Nam ,tiếng tiếng “ hí…..” của ngựa cất lên ,Thiên PHong trở về phủ ,hắn ta vừa đi vào cổng thì 1 tên hạ nhân đến báo tin :
-Vương Gia ,có Hoàng Hậu tới ,người mau vào cứu Mạt Phi ko nàng chết mất _Hắn ta dc Mạt Phi cho tiền nên mọi chuyện trong phủ ai bắt nạt ả là tên này liền đến nói cho Vương Gia ,lần này cũng ko ngoại lệ
Thiên Long điềm nhiên đi vào “ bái kiến vương gia “ mọi người quỳ xuống ,nhưng trừ 1 người ( ai cũng biết là ai rồi nhỉ )
-đứng lên “ Thần đệ bái kiến Hoàng Hậu “ _Thiên Phong Hành lễ
-ko biết Hoàng Hậu tới phủ có gì chỉ giáo _Thiên phong tiếp lời
Hàn Tuyết chưa kịp nói gì thì Mạt Dung đã đứng dậy ,đến bên cạnh Thiên Phong nói :
-Vương Gia cứu thiếp – rồi nép sát người vào hắn
-bổn cung nghe nói muội muội bị bênh nên ghé thăm ,xem bênh tình thế nào ,ngoài ra ta còn nghe nói có người cố ý ăn hiếp muội ấy ,ta đến đây xem thực hư ra sao thôi
-vậy ư ,vậy người phí công rồi ,sinh lão bênh tử là chuyện bình thường của con người thôi mà ,Hoàng Hậu quá đa nghi rồi_Thiên Phong
-oh vậy ư nhu7gn trước khi đi ta phải mang cô ta về cung để trị tội thôi ,chưa dc sự cho phép của bổn cung mà ngươi dám đứng đậy ư Mạt Dung hay chỗ di7a5 của ngươi quá lớn không màng gì đến ta –Hàn Băng trào phúng nói
-Hoàng Hậu quá lời rồi ,ngươi mau quỳ xuống nhận lỗi với Hoàng Hậu đi _Thiên Phong
-oh Vương Gia vẫn có ý bao che cô ta ư ,ak ta quên mất ,trước khi ra khỏi cung ta Hoàng Thượng có nhắc mang thứ này đến cho Vương Gia _Hàn Băng vừa nói vừa đưa cho Thiên Phong 1 bức tranh ,trong tranh là 1 người con gái đang ngắm hoàng hôn mko ai khác chính là “Nàng “ ,thiên Phong lẳng lặng cáo lui mặc kệ Mạt Dung níu kéo ,Hàn Băng cười thầm phải cảm ơn lão công của nàng trước khi đi còn nhắc nàng mang theo 1 bức tranh của Hàn Tuyết ko ngờ lại có tác dụng lớn như thế
-ta cũng không muốn làm ngươi đau đâu nhưng mà _Hàn Băng vừa nói vừa nâng khuôn mặt của Mạt Dung lên ,toàn là phấn
-Hoàng Hậu Mạt Dung biết tội rồi ,xin người ……..
-dc thôi ,ngươi có thể về phòng rồi ,nhớ đến gặp ta …._Hàn Băng nói rồi quay đi cùng với T.Yến và t.Nguyệt hướng Lãnh Viện đi tới
Hàn Băng đi khỏi thì Mạt Dung mới từ từ đứng đây ,cũng may mà Vương Gia về hịp lúc ,nhưng người kia nói gì ‘gặp cô ta ..” chuyện lạ ,gặp cô ta để làm gì ,thăm hỏi ,tha thứ ,ko đời nào ,Mạt Dung nghĩ thế rồi cùng người hầu trở về phòng
Lãnh Viện
-cái gì _ khi nghe có người báo là “ Hoàng Hậu gái đáo “ thì ngay lập tức T.Xuân vào báo cho Hàn Tuyết biết
-ngươi nói Hàn Băng tới đây _Hàn Tuyết nhắc lại 1 lần nữa ,sự ngạc nhiên hiện rất rõ trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp
-dạ ,tiểu thư có người vừa tới đây báo _T.Xuân nói
-vậy Nàng có biết ta bị bênh ko? _Hàn Tuyết hỏi
-theo em nghĩ là biết ,ko chừng đại tiểu thư còn dạy cho Mạt Dung 1 bài học _T.Xuân tiếp lời
-…………..
1 lúc sau thì Hàn Băng cũng tới nơi cần đến
-T.Yến ak ,em có chắc là nơi này ko ,thật cũ kĩ mà _Hàn Băng ? lại 1 lần nữa
-đúng mà ,T.Thư chúng ta vô thôi
-tội nghiệp Hàn Tuyết _Hàn Băng than nhẹ rồi cùng với 2 người còn lại đi vào phòng
2 người gặp lại vui mừng khôn siết ,Hàn Băng kể lại tất cả chuyện vừa sảy ra .2 người hàn huyện chẳng mấy chốc mà cũng tới bữa trưa
-Hàn Tuyết ,người ở đây thật vô lễ ,tới bữa mà ko mang thức ăn cho ngươi ,có cần ta dạy đỗ lại ko_Hàn Băng
-thôi khỏi đi ,ăn cơm ở tửu lầu còn tốt hơn –Hàn Tuyết vui vẻ nói
-mà dạo này tửu lầu của chúng ta thế nào rồi ,vẫn tốt chứ?_Hàn Băng
-ukm rất tốt ,mỗi ngày T.Xuân ra đó xem mọi người làm việc thế nào _Hàn tuyết
-ăn xong rồi ,Hàn Tuyết ngươi cứ ăn tiếp đi ,ta phải làm 1 việc này _Hàn Băng nói xong thì đi ra ngoài cùng với T.Yến và T.Nguyệt
-T.Thư ak ,chúng ta đi đâu thế
-đi cho tên Vương Gia kia 1 bài học
-nhưng nhị T.Thư nói ko cần mà _T.Nguyệt
-cho dù thế vẫn phải cho hắn biết tay ta ,Hoàng Hậu đến mà hắn chẳng để ý ,còn người trong phủ này nữa ko biết trật tự gì hết ,chém hết đi cho rảnh chỗ_Hàn Băng
-bái kiến Hoàng Hậu _1 người nói
-mau chỉ cho ta chỗ của Vương Gia ,ko thì ngươi chờ chết đi_Hàn Băng nói phủ đầu
Vừa tới nơi thì thấy cửa phòng đóng ,mặc kệ nàng cứ thế xông vào “Bang “ cách cửa bị bật tung 3 người xông vào trong ,nhưng cảnh tượng trước mắt làm họ ngạc nhiên ko thôi
Ko có người nào cả nhưng điều làm nó ngạc nhiên là có 1 bức tường treo toàn tranh của nó mà người trong tranh là Hàn Tuyết , thật ko ngờ Thiên Phong này lại si mê Hàn Tuyết đến thế ,có lần nó nghe Thiên Long nói nhưng vẫn ko tin ,nào ngờ lại là thực ,dễ nhiên là nó phải lẳng lặng trở về Lãnh Viện thôi.
Hàn Băng vừa đi chưa đước bao lâu thì Thiên Phong trở về :
-ở phủ không có chuyện gì xảy ra chứ _Thiên Phong vừa về phủ đã hỏi Trương quản gia vì trong phủ có 1 quả boom chưa kích hoạt ko biết trong lúc hắn ra ngoài thì Hoàng Hậu kia có gây ra chuyện gì ko nữa ,trong đời hắn chưa bao giờ thấy 1 vị Hoàng Hậu nào như thế ,rời khỏi Hoàng Cung thăm em gái nghe thật sự rất nực cười
-……………ko có câu trả lời ,chắc chắn lại có chuyện
-mau nói có chuyện gì –Thiên Phong
-đã có chút chuyện vừa nãy Hoàng Hậu vừa tới thư Phòng của ngài …_Trương lão lắp bắp nói
-vậy có chuyện gì xảy ra không _Thiên Phong kiềm chế cơn giận của chính bản thân mình
-dạ chỉ hư cửa
-vậy ngươi có thể đi_Thiên Phong ko nói ko rằng 1 mạch tới thư phòng của bản thân mình cũng may mà những bức tranh đó ko có vần đề gì ko thì đừng trách hắn trở mặt ,Hoàng Thượng này từ khi biết điểm yếu của hắn thì luôn lấy vấn đề đó ra đe dọa ,ngay cả Hoàng Hậu kia cũng biết việc này thật phiền lòng nge ,nhưng cùng 1 mẹ sinh ra nhưng sao 2 tỉ muội họ lại khác xa như thế tuy hắn ko thik tính cách của Hoàng Hậu nhưng nàng thật sự là 1 mĩ nhân trong mĩ nhân nga ,chẳng trách dc Hoàng Thượng sủng ái như vậy , hắn đã cho người đi tìm tung tích của “ Nàng” nhưng vẫn chưa tìm ra ,tên Hoàng Thượng đáng chết vẫn úp mở ,thật tức
Sau khi về phòng thì Mạt Dung nổi cơn thịnh nộ đem tất cả những thứ có thể làm đổ nát ,nhưng chẳng ai dám quản vì cô ta là người dc Vương Gia sủng ái nhất mà ,ai dám đụng tới chứ ,ngày thường ỷ thói hách dịch , may nhờ có Hoàng Hậu “chỉ gai1o” nên mọi người cũng vui vẻ ko ít ,từ ngoại cửa a.Dùng khẽ đi vào ,nhưng vừa đối diện với chủ tử của mình thì ko khỏi trố mắt há miệng
-tiểu thư ,người người ………..
-cái gì nói rõ lên ,mang nước lại đây cho ta _MẠt dung gắt
-khuôn mặt của người ….trông thật khó coi_a.dùng sợ sệt nói
-á……………._Mạt dung vừa nhìn vào gương thì hét lên kinh hãi ,khuôn mặt trắng nõn ,bây giở nổi lên những nốt đỏ, nếu như nó ko đi thì làm sai ra ngoài gặp mọi người đây ,mạt dung lo sợ mọi chuyện sẽ dẫn đến kết cục bi thảm của bản thân ,Vương Gia xa lành có ,trở về kĩ viện thì ko ai thèm ,thế thì cô biết thế nào đây
-a.dùng ak ,ta nên làm thế nào tại sao lại có thể _Mạt dung nói trong lo sợ
-t.Thư ak người có dùng hay bôi thứ gì đó lên mặt ko _A.Dùng
-ko có thật sự ko có ,ko có mà ,ngươi biết là ta quý khuôn mặt của mình nhất mà ,ngươ biết mà _Mạt Dung lo sợ tột độ
-T.Thư ak ,vừa nãy nô tì thấy Hoàng Hậu có chạm vào mặt người có thể….-A.dùng ko dám nói tiếp
-đúng lúc đó nàng đã chạm lên mặt ta ,còn nói sẽ gặp lại ,có phải là vì chuyện này ko_Mạt dung nói có chút hi vọng
-t.Thư người nên đi cầu xin Hoàng Hậu ,để lâu có thể để lại sẹo hay ko _A.Dùng nghi hoặc
-đúng chúng ta đi mau đi thôi
-T.Thư người nên mang mạng che mặt _A.Dùng
-dc,nhanh đi
Lãnh Viện
-Hoàng Hậu xin người tha lỗi cho tiểu nhân ,T.NHân biết lỗi rồi ,xin người tha cho tiểu nhân _Mạt Dung vừa khóc vừa nói
Trong màn che ,Hàn Tuyết hỏi
-Băng nhi ngươi làm gì nàng ta thế
-ta chỉ cho ả 1 bài học nho nhỏ thôi mà ,nhìn kia khuôn mặt đó có nốt nhỏ còn sưng lên nữa hay không ?_Hàn Băng thích chí nói
-ngươi tha cho nàng ta đi ,như thế ko tốt chút nào _Hàn Tuyết khuyên bên ngoài tiếng khóc lóc van xin vẫn ko ngớt
-dc ta tha cho ngươi ngươi nhưng tốt nhất đừng có làm chuyện sắng bậy nữa ,nếu ko thì khuôn mặt ngươi ta đảm bảo sẽ ‘đẹp “ hơn như thế đó
Sau khi Hoàng hậu rời khỏi mọi người trên dưới bàn tán khắp nơi ,từ hôm đó bọn họ cũng đối tốt hơn với Hàn Tuyết hơn ,chuyện làm ăn của 2 người cũng đã được bàn bạc kĩ lưỡng ,sai khi Hàn Băng trở về hoàng cung thì 2 công trình kia cũng bắt đầu xây dựng
Là 2 nơi ,Băng lầu (dùng để đánh bạc ) và Băng Tuyết viện (lầu xanh)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT