CHƯƠNG 3.

Bệnh tình của tôi chậm rãi chuyển biến xấu.

Đau đầu ngày càng thường xuyên, hơn nữa đau càng lúc càng nghiêm trọng.

Tôi từ chối yêu cầu của bác sĩ muốn liên lạc với người nhà, cũng từ chối hóa trị ——

Nếu đã muốn không xong, vậy không cần nhiều chuyện làm gì.

Anh hai cùng Lê Nguyệt cuối cùng vẫn là chia tay, dường như muốn để tôi xem, chủ tâm tìm một ngày, ở trước mặt tôi trịnh trọng đem trả nhẫn đính hôn cho đối phương.

Anh hai dần dần trở nên tiều tụy, trên mặt Lê Nguyệt cũng thêm nhiều nếp nhăn tinh tế.

Đó đều là kết quả của chuyện tôi làm.

—— đúng vậy, đây là tôi muốn.

Em yêu anh.

Em hận anh.

Em muốn cho anh hạnh phúc.

Em muốn anh bất hạnh.

* * *

“Anh có vẻ già đi rất nhiều.”

“Em cũng vậy.”

“Nếu chẳng phân biệt được gì, có thể tốt hơn không?”

“......”

“Em biết, anh không phải vì em.”

“Thực xin lỗi.”

“......”

“......”

“Anh à!”

“Cái gì?”

“Em yêu anh, sẽ không thay đổi.”

“Thực xin lỗi.”

“Quên đi.”

[ Nghe lén không phải thói quen tốt, nhưng sẽ có thể nghe được chuyện thú vị. ]

Ai đã nói như thế?

Đầu rất đau, nghĩ không ra.

* * *

Anh vẫn yêu như cũ...... Các người vẫn yêu như cũ......!!!

Đau......

Thực đau......

Tất cả an bài hết thảy đều là phí công, tôi hiểu được, tôi ngay từ đầu đã hiểu được.

Nhưng tôi không trói buộc được chính mình, tay tôi không tự chủ mà run rẩy.

——————————————————

Ác ý tiếp tục bành trướng, xấm chiếm đến vô cùng.

——————————————————

Tôi muốn anh đau.

Tôi muốn các người đau!

Tôi không muốn chỉ có tôi một mình chịu đựng.

Tôi muốn các người so với tôi càng thêm đau khổ!!

——HELLO! YANG! WHAT ARE YOU DUING?

Bạn internet bên kia, mỗi ngày đều đặn phát ra thăm hỏi ân cần.

—— tôi đang ngẩn người.

Tôi đáp.

—— vậy cũng không tốt nha, phải quý trọng thời gian.

—— tôi không có bao nhiêu thời gian để quý trọng.

—— đừng nói như vậy, sẽ có hy vọng mà.

—— có lẽ, nhưng tôi đã muốn buông tay.

—— vì sao!?

—— tôi sống đủ rồi.

con trỏ nhấp nháy nhấp nháy.

—— bởi vì thất tình?

—— đúng vậy.

—— tôi cũng từng thất tình nha.

—— từng thất tình? Hẳn cách đây không lâu.

—— đúng vậy.

—— là cảm giác gì?

—— a?

—— cậu hiện tại không thất tình, nghĩ lại xem cậu đã từng thất tình?

Con trỏ hiện ra trong chốc lát.

—— Rất ngốc...... Cực kỳ ngu ngốc.

——...... Thì ra là thế.

—— a, không phải nói cậu ngốc!

—— tôi hiểu, tôi chỉ là nghĩ, nếu tôi có thể sống tiếp, có phải có một ngày cũng sẽ giống cậu hay không, cảm thấy chính mình thật ngu ngốc.

—— chờ cậu nghĩ như vậy, cậu đã trưởng thành.

——...... tôi là trẻ con?

—— cậu là đồ trẻ con.

—— Cho là vậy đi, chỉ là, tôi lớn mà không khôn.

—— cậu sẽ lớn lên.

—— nếu ông trời cho phép.

—— cho dù trời cho phép, nhưng chính cậu không cho phép, hết thảy đều như không.

Hết thảy đều như không...... Đúng vậy, hết thảy đều xong rồi, từ lúc tôi nhận ra tình cảm của mình cũng chính là lúc bắt đầu, hết thảy đều đã xong rồi.

—— tôi muốn làm chuyện xấu.

Tôi nói.

—— chuyện xấu?

—— chính xác mà nói, tôi đã làm.

—— tại sao?

—— vì chuyện tôi muốn làm đại khái có thể xóa đi đau khổ trong lòng tôi.

—— vậy, đau khổ của cậu đã được xóa đi chưa?

——...... tôi không biết.

—— vậy đừng nữa làm.

—— nhưng, đã quá muộn.

Tôi không thể quay đầu lại, cũng không muốn quay đầu lại. Nếu đã xác định một con đường, dù đích đến là vách núi sâu khôn lường tôi cũng muốn nhảy xuống.

Nhưng nhất định không chỉ có một mình tôi rơi xuống mà thôi, các người phải cùng tôi ngã.

Muốn hạnh phúc phải không?

Tôi sẽ không dễ dàng cho các người đạt được.

———————————————————-

Ác ý từ trong ***g ngực phá ra, xem, xem đi, răng nọc của nó đã muốn lộ ra đây rồi.

———————————————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play