Trong hai giờ, có thể phát sinh rất nhiều chuyện, có bang phải xuống dốc, có bang phái vùng lên.

[Thế giới]

Mỗi ngày đều có đường ăn: “Này thực là thế giới bi ai, này chính là vận mệnh bi ai, này trò chơi thực bi ai!” Cảm thán, không ngừng cảm thán.

Tương Du Thố: “Hảo thảm, hảo thám, hảo thảm, thảm thảm thảm thảm……” Không phúc hậu đem lời nói của mỗ nam tử gian lận phía trên mình ném qua đầu, có người làm bạn, xem ra Tương Du Thố rất chi cao hứng a.

Năm xưa: “Thịnh Thế Phong Vân cố lên!” Nói nhiều lời có vẻ như nhợt nhạt vô lực, lặp lại lời cổ vũ, viết ra lại xóa bỏ, viết ra rồi lại xóa bỏ, cuối cùng, ở kênh thế giới chỉ xuật hiện 6 chữ này. Cự tuyệt lời mời của Hướng phải đi hướng trái chạy, thầm nghĩ, “Thịnh Thế Phong Vân”, tiếp tục cố lên.

Hoa tàn hoa nở: “Sấm rền vang hồ nước hiu quạnh, tráng sĩ ra đi không thể phản kháng.” 囧. Một câu bi tráng như vậy, như thế nào xuất hiện trong miệng ngươi liền thay đổi tư vị?.......

Ta yêu yêu tham món lợi nhỏ: “Ta đến xem.”

………

Từ Từ: “Đồng minh duy nhất của “Thính Phong chước” “Tạ Vũ Hiên” trượng nghĩa nhận người, chỉ cần ngươi năm nay đủ 18, chỉ cần người yêu thích trò chơi, chỉ cần ngươi lương thiện ham mê, toàn bộ gia nhập đi, trong bang có mỹ nữ, trong bang còn có dế mèn, trong bang có hoa, trong bang có cỏ, vào đi vào đi, toàn bộ vào đi!!!” Từ Từ hài tử tiếp tục bị vây hãm trong sự nghiệp tuyển người, không thể kiềm chế.

…….

Điểm Điểm lợi thương điếm 1 hào: “Trường ky thu mua tử lưu ly, có cuồng MMMMMMMMM……..” Tận dụng mọi thứ, rốt cục có thể ở trong loạn thế làm sinh ý nho nhỏ.

Mèo con màu đen: “Bán ra bộ trang phục nữ khốc màu đen, có thể mag MMMMM……..” ……. Nguyên lai Miêu miêu hài tử cũng là người ham tiền!.........

………

Đóng lại kênh thế giới, đóng lại tin tức bang phái, đóng lại hết thảy công cụ tin tức, Tần Phong thao tác cho nhân vật Phong Tiêu Hề đứng ở đỉnh núi, tùy ý cho gió thổi bay.

Giờ phút này, Tần Phong nghĩ tới rất nhiều vấn đề. Nghĩ tới hoa hậu giảng đường mỹ nhân Dương Khoảnh Vân, thời điểm ở cùng nhau hình bóng nhỏ nhắn xinh đẹp, sóng mắt kiều mị phong tình; nghĩ tới bạn gái hiện tại kết giao Lí Dĩnh, xinh đẹp đáng yêu, khi thì ôn nhu khi thì tinh nghịch; nghĩ tới bài viết trên diễn đàn kia cùng sự lo sợ của Lí Dĩnh, nghĩ tới sự phẫn nộ của bản thân, cũng nghĩ đến khí phách chiến đấu đến cùng của “Thính Phong chước”; nghĩ tới bang phái mình đang tan thành từng mảnh nhỏ, nghĩ tới Bỉ Ngạn Khai Hoa, Thủy Thủy, hướng phải đi hướng trái chạy, Năm xưa, đương nhiệm lão coog của Khuynh Thành Lưu Quang Dực. Nghĩ tới rất nhiều, rất nhiệu người, rất nhiều rất nhiều chuyện.

Trong đầu nhất thời giao tạp rất nhiều hình ảnh, cảm xúc không tên xuất hiện trong lòng.

Trên đỉnh đầu đã sớm xuất hiện khung đối thoại, vẫn không có để ý đến. Đợi cho cảm xúc ổn định lại, rốt cuộc di chuyển chuột, nhấn xuống, mở ra.

To nhỏ khung đối thoại có hơn mười cái, từ từ mở ra. Năm xưa, Meo meo, ngươi không phải hắn….. Khung đối thoại thứ bảy đến từ---- Tiếu Khuynh Thành?!

“Gặp tại sàn quyết đấu, không gặp không về.”

………..

Liễu Thủy cùng hoa hậu giảng đường mỹ nhân đã sớm chờ tại cửa sàn quyết đấu. Đối với chuyện Tần Phong hôm nay đến hay không không chút nghi ngờ, đây chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi. Chờ ở bên cạnh còn có Mèo con màu đen, Vi Vũ, Thiên Sơn, Lưu Quang Dực, đương nhiên lại càng không thể thiếu người yêu thích bát quái cùng náo nhiệt, Từ từ hài tử!

Đúng vậy, nói tóm lại, hiện tại, nhóm người này hoặc ngồi hoặc đứng hoặc nằm giả chết chính là một đống tai họa của “Phong Nhứ khu”, chính là nhóm thần khóc quỷ sầu, sợ thiên hạ không loạn, cho dù không loạn cũng nhất định phải khiến nó loạn thành một đống!

Cũng may, yêu nghiệt không tới, a men.

Hệ thống: “Bị Ngạn Khai Hoa” đã login.

………. Cho nên mới nói yêu nghiệt là không thể oán thầm, không nên nhắc đến!.........

“Thủy Thủy lão bà, ngươi bại hoại!” Cơ hồ là cùng thời khắc đó, trên đỉnh đầu Liễu Thủy hiện lên khung đối thoại, điểm xác nhận, bên trong viết câu như vậy. Liễu Thủy囧!

Tiểu hài tử chết tiệt này!

Không nói gì, trực tiếp mời yêu nghiệt kia vào tổ. Trong tổ chỉ có Thủy Thủy, Tiếu Khuynh Thành, Lưu Quang Dực, không còn ai ai khác. Vừa vặn còn vị trí trống để cho yêu nghiệt kia nháo loạn!

Hệ thống: “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gia nhập đội ngũ.

[Đội ngũ]

Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Thủy Thủy lão bà, ngươi bại hoại!” Lại vẫn là lên án hiện lên.

Thủy Thủy: “Chết đi.” Bởi vì ngươi gây chuyện, tức còn chưa có hết, chính mình cút qua một bên.

Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Thủy Thủy lão bà, ngươi bại hoại!” Biểu tình khóc lớn, vẫn là không thay đổi, lão bà Thủy Thủy, ngươi bại hoại, ngươi xấu xa, ngươi chính là bại hoại.

Tiếu Khuynh Thành: “Bỉ Ngạn tiểu yêu, Thủy Thủy với ngươi thế nào?” Ngay cả thờ ơ lạnh nhạt như hoa hậu giảng đường mỹ nhân cũng không cản được dòng lệ lên án cùng làm nũng của yêu nghiệt. Tần Phong không tới, chính sự không làm, Bỉ Ngạn yêu nghiệt quan trọng nhất!---- kỳ thực chính là ngửi thấy hương vị của bát quái.

Lưu Quang Dực: “Ngươi nói đi, chúng ta làm chủ cho ngươi.” Ủng hộ lão bà đại nhân!

Thủy Thủy: “……..” Trong lúc nhất thời, chúng bạn xa lánh, không nói gì a không nói gì, trốn trong góc viết chữ đi!

Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Nàng là người xấu! Gọi điện thoại cho nàng nhiều lần, cũng không để ý đến, người xấu người xấu người xấu người xấu…..” Một khi cáo trạng liền không dừng lại được, đủ thấy được hài tử này chịu ủy khuất không nhỏ! Tư Húc tiểu yêu nghiệt đáng thương đang bị Thủy Thủy nguyền rủa, Thủy Thủy lão bà là người xấu, Thủy Thủy lão bà là người xấu, Thủy Thủy lão bà là người xấu, người xấu xấu xấu xấu xấu…..

Sau đó, xin mời tưởng tượng, đèn chiếu xuống, Thủy Thủy một mình ở một bên viết chữ viết chữ hối tiếc a hối tiếc; chốc lát, hình ảnh chuyển qua, tiểu thú Tư Húc vẫy vẫy cái tai, cái đuôi khi thì vung lên khi thì hạ xuống, ngồi xổm bên cạnh Thủy Thủy thì thào tự nói, đồng dạng viết chữ viết chữ, nguyền rủa mỗ Thủy, người xấu, người xấu, người xấu……… Sau đó, mỗ Thủy nổi giận--- không thể nhịn được nữa, vùng dậy phẫn nộ, dùng sức vùng dậy!......... (tiếp theo tự tưởng tượng…….)

……….

囧.

Cầm lên điện thoại đặt ở đầu giường. Cư nhiên có hơn một trăm hai mươi cuộc gọi nhỡ, không cần xem cũng biết ai gọi. Liễu Thủy kinh ngạc, cằm thiếu chút nữa rơi xuống!

Đầu tiên có thể nghĩ tới là, Tư Húc yêu nghiệt, thực xin lỗi anh!.........

Sau đó, nghĩ đến là, Tư Húc yêu nghiệt, hoàn hảo hiện tại anh không ở cạnh bên em!........

Cuối cùng nghĩ đến là, di động đang thương, ngươi mau rung hỏng rồi đi? Khi ngủ mà để nhạc chuông, có thể gặp chuyện không may! Khi rời giường, nhất thời “hưng phấn” cho nên quên, ta hiện tại lập tức sửa chữa!........

……….

[Đội ngũ]

Thủy Thủy: “Đừng khóc, mau tới đây, có trò hay xem.” Tề mi lộng nhãn, đưa đến khối thịt dụ hoặc dụ hoặc. Mấy ngày trước có một lần có một lần không gọi điện thoại được liền vội vã trở về tìm người, hơn một trăm cuộc gọi?! Bị điên rồi…. Thời điểm này Thủy Thủy thế nào còn có thể nhớ chuyện trên diễn đàn? Sớm ném qua một bên cho tự sinh tự diệt đi, mạng nhỏ chính mình quan trọng hơn!............

Tiếu Khuynh Thành: “ Đúng vậy đúng vậy, mau tới đây!” Xa xa nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, rốt cuộc đã đến. Bỉ Ngạn tiểu yêu, lại buồn bực ngươi sẽ không thể xem được trò hay này đâu!

………..

Hệ thống: “Bỉ Ngạn Khai Hoa” mời ngươi gắn bó tương thân.

[Đội ngũ]

Bỉ Ngạn Khai hoa: “Ta đã đến.” Hèn mọn quăng ra một ánh mắt. Như vậy một thân ảnh hồng hồng lóe sáng, các ngươi cư nhiên không nhìn thấy?......

Theo bản năng nhấn xác định.

Hệ thống: Ngươi đồng ý cùng “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gắn bò tương thân.

Tiếu Khuynh Thành: “…..” Một chút cũng không muốn thừa nhận chính mình nhìn thấy.

Thủy Thủy: “…….” Vừa bị ôm đã bị cường hôn, N cá nhân bên cạnh nhìn a, Tư Húc yêu nghiệt!.......

Lưu Quang Dực: “…..” Đừng mang ta bỏ đi, ta nhìn thấy, bất quá, ta càng quan tâm là hiện tại từ một ít người chuyển thành một đống người đang tiến gần tới chỗ chúng ta, đông tây.

………….

[Chung quanh]

Từ từ: “Đến đây đến đây, ha ha ha ha.” Từ từ bạn học phi thường hưng phấn!

Hoa tàn hoa nở: “Hoa nhi đều cảm tạ.” Hoa tàn hoa nở, hợp tình hình nói.

Vi Vũ: “Chờ ngươi thật lâu.” Nho nhỏ oán giận một chút, để cho ta hảo hảo đáp lễ ngươi.

Thiên Sơn Mộ Bạch: “….” Đưa hoa lên hoan nghênh người đến chịu chết.

………

Càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, rốt cục----

Phong Tiêu Hề: “Khuynh Thành.” Gõ một tiếng. Nói chuyện!

Những người khác đều im miệng, tân hoan cựu ái, bát quái a bát quái, bát quái mọi ngươi yêu, đại yêu bát quái!

Tiếu Khuynh Thành: “Phong Tiêu Hề, đánh một đánh nhiều đều giống nhau.” Không vô nghĩa, nói thẳng chủ đề.

Từ Từ: “……..” Ba vạch hắc tuyến.

Thủy Thủy: “……..” Ba vạch hắc tuyến.

Mèo con màu đen: “……” Ba vạch hắc tuyến.

Thiên Sơn Mộ Bạch: “……” Ba vạch hắc tuyến.

………….

Lưu Quang Dực: “…..” Không phải không muốn ủng hộ lão bà, nhưng thật sự là nhịn không được, ba vạch hắc tuyến……..

…………….

Bỉ Ngạn Khai Hoa: “…..” Cuồng tiếu, Rốt cuộc phát hiện, nguyên lai lại có người có tài giống mình!........

…………

囧.

Một đám điên!.........

…………

Phong Tiêu Hề: “Ta chọn đánh một.” Khuynh Thành, ngươi cái này là lựa chọn? Tần Phong囧. Phóng mắt nhìn lại địch nhan trước mắt đi! Muốn xoay người bước đi…….

Liễu Thủy đang nghĩ tới đi xem, tầm mắt, thình lình nhảy ra một câu.

Liên Hoa Tích Nhược: “Tiêu Tiêu, đừng đi!”

………..

Ngẩng đầu, mọi người lại bị vây quanh một trận hắc tuyến!.........

[Chung quanh]

Tiếu Khuynh Thành: “Cho ngươi hai lựa chọn.”…… 囧. Hoa hậu giảng đường mỹ nhân, ngươi vừa muốn ra hai lựa chọn sao?......

Mọi người, trầm mặc…….

Tiếu Khuynh Thành: “Đánh một trận, ngươi thua, giải tán bang phái của ngươi.” Trực tiếp không nhìn đến cái gì hoa nhân, Khuynh Thành cười thực lương thiện, tung ra điều kiện thứ nhất.

…………. Còn có một điều kiện nữa đâu? Nếu Phong Tiêu Hề thắng thì sao?......... (hoa hậu giảng đường mỹ nhân Tiếu Khuynh Thành cười, sau đó nói: “Tác giả không đặt ra kết cục hắn thắng.” =)

Tiếu Khuynh Thành: “Thứ hai, không đánh cũng được, trực tiếp giải tán bang của ngươi.” Tóm lại, kết quả của hai lựa chọn đều chính là bang phái của ngươi hôm nay giải tán chắc rồi!

Mọi người, lại chỉ có thể trầm mặc…….

……….. Thật sự không nghĩ tới, hoa hậu giảng đường mỹ nhân có tài như vậy, giống thổ phỉ!......

………..

Kinh ngạc!

Vì thế, mỗ cá nhân bị hoa hậu giảng đường làm cho ngây ngốc, làm cho rung động ---- một lần thất thủ liền trực tiếp giải tán bang?!......

…… Trước kia, như thế nào không phát hiện Dương Khoảnh Vân bá đạo như vậy, ngây thơ như vậy, đáng yêu như vậy?!......

Khóc…..

Mọi người muốn xem trò hay, trầm mặc! Trầm mặc! Trầm mặc!.......

Hồng nhan hoa thủy!.....

Khóc không ra nước mắt!..........

….. Kỳ thật, ngươi một mình đi qua căn bản chính là nghĩ sẽ không đánh đi?..........

………. Kỳ thật, Liên hoa tích nhược căn bản chính là do ngươi chính mình gọi đến đây đi?........

………. Càng kì thật, ngươi sớm đã có quyết định giải tán bang đi?!.........

……….

Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà lão bà, đây không phải gọi là không chiến mà bại?” Nghi vấn như vậy xuất phát từ Tư Húc tiểu yêu, vừa thật thà chất phác, vừa đáng yêu. Trực tiếp đặt trong mắt mọi người, tìm kiếm đáp án!.........

Thủy Thủy: “Ngu ngốc, tự mình nói cho chính mình, nói lớn tiếng như vậy để làm chi? Muốn cho mọi người đều biết, không để cho Từ Từ nói trên kênh thế giới sao?!.........” =

(ngụ ý----- Từ Từ hài tử, còn không đi phát huy công hiệu đi! Thất thần làm chi?!........)

Tác giả nói ra suy nghĩ: ^_^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play