*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mùa hè năm 1939.
Lại là một mùa khai giảng.
Hàng năm Hogwarts đều có thể nghênh tiếp một nhóm tân sinh phù thủy nhỏ. Đằng sau là các học sinh các niên cấp ngồi theo ghế học viện, cùng đợi kết quả phân viện.
“Thời gian trôi qua thật mau.” Abraxas Malfoy ngồi ở ghế bên cạnh cảm khái nói, “Một năm trước ngồi ở đằng kia còn là chúng ta, đúng không?”
“Chuyện ngươi chú ý chỉ có ba loại à? Con gái, con gái và con gái.” Tom Riddle nói lần thứ hai khiến Abraxas ngưng lại nụ cười tiêu chuẩn quý tộc trên mặt, “Dù sao ngươi cũng không có hứng thú đối với học sinh mới đến, đại não đầy động dục của ngươi phỏng chừng chỉ muốn biết trong tân sinh có bao nhiêu nàng nàng xinh đẹp được phân vào Nhà Slytherin…”
Trong nháy mắt, Tom cùng Abraxas đã trở thành học sinh năm hai.
Rắn nhỏ Meilin đã có vài lần biểu thị hứng thú đối với Abraxas. Cho nên trong một năm này, Tom vẫn nghĩ biện pháp bảo hộ bạn cùng phòng tránh cho chuyện xui xẻo bị vật cưng nhà mình xâm hại.
Có điều Meilin chỉ trườn lên giường Abraxas vì ba lý do… Thực ra đơn giản muốn chết. Vị đã từng là thần linh nay là rắn nhỏ này cũng không phải them nhỏ dãi sắc đẹp của thiếu chủ Malfoy, chỉ: “Ô ô! Lão tử từ khi biến thành rắn không còn tôn nghiêm nữa à… Trước đây chỉ bị Severus bắt nạt, nay ngay cả Tom cũng học xấu… Ô, lão tử chỉ tưởng tìm chỗ trốn thôi a ô…”
Vị rắn nhỏ nào đó quả xui xẻo đến cực điểm, phỏng chừng cho đến khi nó nhớ đến biện pháp khôi phục nguyên hình đều không thể kết thúc.
Tom ngồi ở vị trí đầu Nhà Slytherin, chán chết mà nhìn lũ tân sinh nối đuôi nhau đi vào đại sảnh.
Cậu không hề có hứng thú đặc biệt gì đối với học đệ học muội, nhưng thật ra đối với việc gia tinh cung cấp cơm nước như thế nào cậu càng thấy hứng thú. Cậu cứ như vậy ngồi gảy dao nĩa đờ người ra… cho đến khi một nữ sinh được gọi thực hiện nghi thức phân viện.
“Eileen Prince!”
Tom Riddle lập tức ngẩng đầu.
Khi nghe cái tên này trong nháy mắt, cậu bắt đầu nhìn quanh toàn bộ đại sảnh xem nàng ấy đang ở đâu.
Rất nhanh, cậu tìm thấy. Đi vào là một nữ phù thủy tân sinh mặc quần áo màu đen, nàng bước chân rất nhỏ rất nhanh, dường như có chút khẩn trương. Y phục hoa văn cùng túi áo bao lấy người nàng thật chặt thật kín, và vẻ câu nệ của nàng làm cho nàng mang dáng con thỏ nhỏ bị kích động.
Không phải nàng bé xinh đẹp, thế nhưng thoạt nhìn rất đáng yêu.
“Hình như… không có gì đặc biệt a…” Tom gãi đầu nói.
Cậu chú ý đặc biệt đến học muội tân sinh Eileen này… cũng không phải vì tên nàng đặc biệt gì.
Mà bởi vì, trong nháy mắt tên nàng gái kia vang lên, Tom phát hiện Severus đột nhiên khẩn trương.
Bình thường cạu vẫn tập quán quan tâm Severus, rất nhiều thời gian, cậu có thể luyện ra bản lĩnh một tâm hai việc… Mà vừa lúc tiệc tối tân sinh vừa nãy, Tom chú ý tớ Severus thình lình biến hóa ——
Môi Severus cong xuống 1 độ.
Vốn tay thả ở đằng sau chợt đưa lên phía trước.
Còn có… tần số chớp mát cũng nhanh hơn, trong vòng mười giây chớp mắt ba lần.
Tom Riddle tỉ mỉ quan sát biến hóa của người giám hộ, sau đó cho ra kết luận… Nữ sinh vừa kêu tên Eileen kia nhất định có quan hệ gì đó với Severus.
Cậu phán đoán tâm tình của Severus khá chuẩn xác.
Rất nhiều người nói Severus không có tình cảm, nhưng Tom biết sự thực không phải như vậy. Chỉ là thế giới này người thường luôn thể hiện biểu cảm rõ ràng chút, còn Severus thì phản ứng biểu cảm khó nhận ra hơn chút mà thôi. Tom có năng lực nhận ra từ trên khuôn mặt như đá cẩm thạch không phản ứng của Severus, những tình cảm chân thật nhất như phẫn nộ, mừng rỡ, hay chán ghét…
Giờ này khắc này, Tom dùng bản lĩnh độc đáo của mình để nhận ra… Khi nhìn thấy nữ sinh Eileen Prince này thì, Severus xuất hiện trạng thái khẩn trương cường liệt, có chút kinh hoàng, thậm chí có chút vui sướng khó hiểu.
Chuyện gì xảy ra?
“Có khi nào là con gái riêng của Severus ha…”
Tom nheo mắt nhìn nữ sinh thong thả đi vào bàn dài nhà Ravenclaw, bỗng nhiên phát hiện nàng cùng Severus có độ tương tự khá cao.
Mà đương sự chuyện này, giáo sư Severus Snape trong giây lát nhìn thấy Eileen Prince, xác thực rơi vào trạng thái tâm tình phức tạp gồm kinh hoàng cùng khẩn trương xen lẫn.
Hắn đương nhiên biết nàng gái mẫn cảm, khiếp đảm mà quái gở kia là ai… Tuy rằng Severus chưa bao giờ nhìn thấy hình ảnh nàng thời thiếu nữ, thế nhưng chỉ cần dựa vào ánh nhìn đầu tiên hắn có thể nhận ra nàng là ai. Đây là loại liên hệ huyết thống thuần túy, không thể tiêu diệt, cho dù thời không cải biến nó vẫn kiên cố như trước.
Mẹ của hắn.
Severus đương nhiên sẽ không chạy tới nhận thức nàng gái mới mười một tuổi này, hành vi ngu ngốc này chỉ biết sẽ làm dọa sợ Eileen Prince. Nhưng ngay khi hắn hít sâu bình thản tâm tình, một giọng nữ có chút quen tai truyền tới lỗ tai hắn.
“Ta muốn vào Ravenclaw.”
“Tiểu thư Phirluty Thrye… Tân sinh không thể tự mình lựa chọn học viện, phải nghe theo an bài của nón phân viện.”
(Tên là Phỉ Lộ Ty – Thụy Y, mình đặt tên giông giống, ai biết thì giúp mình nhá. ^^)
“Vậy thì nón phân viện,” giọng nữ hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Phân ta đến Ravenclaw, nếu không ta sẽ xé ngươi thành 280 mảnh nhỏ sau đó ném vào bồn cầu tự hủy.”
“…”
Này… ai vậy…?
Trong lịch sử Hogwarts, chưa từng có hiện thượng bạo lực cũng như tân sinh nào uy hiếp nón phân viện như thế…
Severus dám cam đoan, trước đây hắn chưa bao giờ nghe nói qua có tên Phirluty Thrye này. Hắn hơi nghiêng người về phía trước, nhìn thấy đứng giữa hiện trường phân viện là một thiếu nữ tóc dài màu vàng nhạt.
Trường bào giáo phục của nàng vắt trên cửa tay áo, hai đường viền màu bạc hoa tự vẽ. Mà nàng vừa nhắc tới mấy chữ “bồn cầu tự hủy”, không hề nghi ngờ đã xác chứng thân phận Muggle của nàng…
Thông thường phù thủy nhỏ xuất thân Muggle khi tới Hogwarts tương đối khẩn trương, nhưng thiếu nữ này lại chẳng có nửa điểm sợ sệt.
“Không được dùng đũa phép chỉ vào nón phân viện…” Dường như phó hiệu trưởng Albus Dumbledore cũng là lần đầu gặp phải tình huống này.
Thiếu nữ lại chẳng chút cảm kích, nàng cúi người đến bên nón phân viện lặng lẽ nói cái gì, kết quả nón phân viện dưới ánh mắt kinh sợ của toàn trường hô lớn tên học viện “Ravenclaw”. Vì vậy vị tân sinh Phirluty Thrye cảm thấy mĩ mãn xoay người, bước tới dãy bàn dài Nhà Ravenclaw.
Nữ sinh này… đến tột cùng nói gì khiến cho nón phân viện nghe lời như thế a…
Ngay lúc Severus cau mày nhìn kỹ, thiếu nữ bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía vị trí Severus trên ghế Giáo sư.
“Lại gặp mặt, tiên sinh quỷ hút máu.” Phirluty cao hứng nói.
Vì vậy Severus hiểu ra vì sao mình nghĩ giọng nữ này quen tai…
Thì ra, mấy năm trước hắn đã gặp qua, chính là con gái của chủ nhà Muggle cho thuê hay gọi hắn là “quỷ hút máu” a…
Severus mang tâm tình phức tạp, nhìn Phirluty Thrye đi tới trường bàn Ravenclaw, ngồi cạnh Eileen Prince. Thiếu nữ tóc đen ban đầu có vẻ rối rắm, nhưng cuối cùng cũng không bài xích vẻ thân thiết của Phirluty.
Tác giả: Tom Riddle, là vật chuyên dụng truy tìm tâm tình Severus.