Những tia nắng chiếu xuyên qua những tán lá, gió nhè nhẹ khẽ đung đưa những cành cây , hôm nay trời đẹp quá, và người đi bên cạnh tôi cũng đẹp nữa, cái mũi cao cao..đôi môi phớt hồng, máy tóc xoăn bồng bềnh trong gió, một vẻ đẹp hoàng mỹ, tiếc là người ta quá cao hơn tôi một cái đầu lận, nên không thể nhìn gần được, biết thế chăm tập thể dục hơn là cao hơn một chút rồi.
-mặt tôi đâu phải của chùa, nhìn từ nhà đến giờ mặt tôi sắp mòn rồi!
Sao hắn biết mình nhìn hắn chứ? xấu hổ chết đi được.
-đâu có, tôi nhìn anh hồi nào? Bằng chứng đâu? Vì xung quanh đây nhiều cảnh đẹp quá nên tôi nhìn thôi mà! Anh xem kìa bên kia đẹp nhỉ?
Hắn cái gì cũng biết hết, phải cẩn thận hơn mới được. cũng gần đến chỗ hẹn Alex rồi, tôi nhờ chị Sam hẹn Alex ở cái hồ lần trước hắn dạy kỹ năng cho tôi.
Alex kia rồi, anh ta đúng hẹn thật.
-Alex!! Tôi vẫy tay
Nghe thấy tiếng của tôi Alex quay lại nhìn tôi với nụ cười thật tươi nhưng chưa được 3s thì nụ cười ấy héo mất khi Alex nhìn thấy hắn.
…….
Đã 15 phút trôi qua mà hai người họ cứ nhìn nhau đắm đuối, chẳng hề chớp mắt, tôi như người dư thừa ấy. không biết họ còn như thế này đến bao giờ, chuồn trước là an toàn nhất phòng khi có gì đó xảy ra
-khụ..nếu hai người có chuyện muốn nói với nhau thì tôi đi nha!
-đứng lại/ đứng lại. Hai người họ đồng thanh
-ơ hết nhìn nhau rồi à, tôi còn nghĩ đến mai mới xong đấy!tôi cười
Hắn lườm tôi một cái, rồi quay sang nhìn Alex, lại nhìn nhau nữa à??
-được rồi, chúng ta vào vấn đề chính thôi!
-vấn đề chính là gì?
-chuyện dạy kỹ năng cho cô ấy…
-tôi là sẽ là người dạy cho Anna, nên cậu không cần phải lo đâu !
-tôi còn chưa nói hết, đừng có chen ngang lời tôi !
Nhìn ánh mắt của hắn , hình như hắn đang rất bực mình.
-có gì để nói chứ ? đi thôi Anna chúng ta học tạo ra nước trước nhé ! Alex nhìn sang tôi
-ơ..anh phải nghe Ray nói hết chứ, chuyện chúng tôi muốn nói là...
Alex cũng đâu chịu nghe tôi nói , anh ta kéo tay tôi mà đi, khuôn mặt thì có vẻ lo lắng điều gì đó
*phừng* một quả cầu lửa vụt qua mặt Alex xém tí thì chạm vào mặt Alex rồi.
-cô đi qua đây ! Ray hất cằm về phía tôi
Tôi ngoan ngoãn đứng cạnh hắn,mặt của Alex thoáng chút tức giận nhưng chỉ được vài giây thì khuân mặt trở về bình thường.
-ai mới là người chơi bẩn đây ?nhưng ai là người thắng thì chưa biết đâu. Alex nở nụ cười đầy ẩn ý nhìn hắn
Giữa hai người họ rốt cuộc có chuyện gì giấu tôi đây ??
-chuyện tôi muốn nói là chuyện dạy kỹ năng chúng ta sẽ hợp tác dạy cho cô ấy, hai người dạy thì tốt hơn một người đúng chứ ?
-hợp tác ?? cậu mơ à ??Alex nhìn hắn
Nhìn Alex và hắn không được rồi, lỡ họ không giúp thì tôi làm sau qua được kỳ thi đây. Tôi đành lôi chiêu cũ ra xài thôi.
Chế độ mèo con đáng thương được khơi động.
-Alex, anh có thể đồng ý được không …tôi…tôi nếu mà tôi không qua được kỳ thi này thì tôi sẽ chết mất,hôm ấy anh cũng thấy đấy tôi chẳng biết gì cả bị mọi người cười chê tôi thật sự… !
mặt tôi xụ xuống mắt thì rưng rưng, chiêu này dùng với bác bảo vệ và Quân khi còn ở bên ngoài, cầu mong là sẽ được, tuy tôi không xinh và không dễ thương lắm nhưng mà trưng bộ khuôn mặt đáng thương này Alex sẽ bị thuyết phục thôi.
-đư…được rồi tôi sẽ hợp tắc với cậu ta, nhưng tôi sẽ chia thời gian ra dạy, cậu hai- tư -sáu , tôi ba-năm-bảy.
-được, cứ như thế mà làm nhưng dù gì thì cũng phải đến lớp vậy trừ khi đi học ra thì lịch tập như Alex nói, hiểu không ?hắn nhìn qua tôi
Tôi gật đầu đồng tình.
-vậy bắt đầu từ hôm nay, để xem hôm nay là thứ..
-hôm nay là thứ năm nên tôi sẽ dạy cô ấy trước, đi thôi Anna ! Alex cười tươi nhìn tôi
-ừm ! tôi cười
Thế là Alex đi trước tôi lẻo đẻo theo sao, vậy là mọi chuyện ổn hết rồi hihi.
-ĐỨNG LẠI ! cậu là đồ ăn gian, hôm nay là thứ 5 nên cậu mới chọn ba-năm-bảy chứ gì họn lại đi ! hắn hằng học
-không, vì cậu đã đồng ý rồi mà, đàn ông thì không nói hai lời trừ khi cậu không phải là… ! Alex nở nụ cười nham hiểm
Hắn như cứng họng , hắn ‘‘hừ’’ một tiếng rồi bỏ đi, tôi cũng muốn chạy theo hắn lắm nhưng bây giờ chuyện quan trọng hơn là học kỹ năng, tối về nói chuyện với hắn sao vậy.
Alex dẫn tôi đến con suối nhỏ, tôi ngơ ngát nhìn con suối nó quá đẹp nước trong lắm, còn thấy mấy chú cá nhỏ bơi loanh quanh nữa dọc con suối là những cây cao thật cao.
-tôi sẽ chỉ cho cô cách điều khiển nước nhé.
Alex điều khiển nước một cách điêu luyện, cũng phải thôi vì anh ta thuộc nhóm nước mà, tôi cũng tập trung mà tạo ra được dòng nước nhỏ, lần này dễ dàng hơn lần trước tập với hắn nhiều, tuy còn hơi vụng về nhưng tôi sẽ cố gắng tập luyện để thật giỏi.
Tôi để dòng nước tích tụ lại thành một khối nước tròn, tôi muốn làm như hắn để xem có thể làm gãy cái cây lớn hay không, nghĩ là làm tôi dùng sức ném vào cái cây to, tôi hồi hợp chờ đợi kết quả.
*rung rinh* cái cây mà tôi vừa ném nó rung lên, chỗ khối nước va chạm thì tạo nên một lỗ khuyết khá sâu, tuy không gãy nhưng làm như vậy là thành công rồi rồi yeah.
-sao…sao có thể ? sao cô làm được như thế ? cô chỉ mới học thôi, đúng là rất giỏi nha ! Alex ngơ ngát
Được khen nên tôi vui vô cùng, tôi cũng có tố chất đấy chứ ? nếu mà tôi giải được lời hết lời nguyền có khi tôi cũng nằm trong top giỏi nhất trường rồi hehe, tự sướng thế đủ rồi, đừng ngủ quên trong chiến thắng Anna ạ có khi chết khi nào không hay đấy.
-cám ơn….
*phịch* thứ gì đó vừa chạm mặt đất nghe tiếng va chạm thì có vẻ vật này hơi nặng, mà hình như tiếng phát ra từ cái cây khi nảy tôi ném khối nước, tôi quay lại xem thì…
Hahaha, là hắn…hắn đang nằm xõng xoài dưới đất, mặt thì nhăn như khỉ ăn ớt, còn tay thì đang xoa xoa cái chảo của mình, nhìn hắn mà tôi không kiềm chế được
-hahaha, tại sao anh lại nằm dướt đất như thế..hahaha ! tôi ôm bụng
Hắn loạng choạng đứng dậy, mặt hắn đỏ bừng lên hình như vì xấu hổ.
-tại ai mà tôi té chứ ?? ax…cái lưng của tôi ! hắn vỗ vỗ vào lưng mình
-hình như cậu té từ trên cây đó xuống nhỉ ? nhưng tại sao lại ở đây , hay lo sợ tôi sẽ thắng cậu nên theo dõi ! Alex nhìn hắn không máy thiện cảm lắm
-đừng có mơ tôi chỉ đi dạo thôi, nên chỉ trùng hợp gặp hai người thôi, đừng có hiểu lầm ! mặt hắn còn nhăn nhó hình như đau lắm
Tôi đi lại chỗ hắn.
-nè, không sao chứ ? nhìn anh không ổn lắm, hay tôi đưa anh về nhé, lưng anh đau lắm hả ? tôi lo lắng
Hắn nhìn tôi một hồi lâu thì cười.
-thật là…muốn giận cũng không được mà !
Hắn nói gì thế , muốn giận là sao ? tôi có làm gì để hắn giận đâu chứ ?
-tôi không sao, cô cứ tập luyện đi, làm tốt lắm ! hắn cười
Nụ cười của hắn làm tôi chẳng dám nhìn hắn nữa tôi sợ..sợ sẽ chết ngạt mất, tôi
ậm ừ rồi đi lại chỗ Alex, còn hắn thì lại dưới cái bóng cây gần đó mà ngồi.
-bây giờ chúng ta học bắn cung nhé, tôi sẽ chỉ cô tạo ra mũi tên bằng nước ! Alex tạo một dòng nước nhỏ có hình dáng như một mũi tên
-ơ nhưng bằng nước thì làm sao bắn được ? tôi thắc mắc
-cô đừng nghĩ là nước sẽ không mạnh nhé, cô thử sờ xem !
Alex đưa mũi tên nước cho tôi, tôi lấy nó..tuy nó ở dạng lỏng nhưng khi vào tay tôi nó cũng khôn tan ra, nó mềm mềm, nhưng mềm thế khi bắn đi liệu có chúng được mục tiêu không ?
-để tôi làm thử cho cô xem nhé !
Alex đặt tấm bia ở đằng xa, rồi từ từ lại chỗ tôi vương cung lên, mũi tên vụt đi và trúng ngây hồng tâm của tấm bia, được 10s thì mũi tên nước tan ra, để lại dấu rất sâu trên tấm bia, nếu như người nào đó bị bắn trúng cho dù nước có tan ra nhưng vết thương nó để lại cũng giống như các mũi tên bình thường khác có điều nhìn dấu vết để lại trên tấm bia cũng biết được sức mạnh của nó như thế nào rồi.
-nào cô thử tạo ra mũi tên rồi bắn đi.
Tôi gật đầu rồi tạo ra một mũi tên nước, tôi vương cung lên và nhìn vào tấm bia *vèo* mũi tên được bắn đi, nhưng mà lại không dừng lại chỗ tấm bia mà lại nằm trên đất cách chỗ tôi đứng ba bước.
Tức chết được đã cố hết sức rồi mà, sao lại bắn không đi ? tôi tạo ra một mũi tên khác và bắn đi, nó cũng khá hơn là nằm dưới đất cách chân tôi năm bước.
Thêm 1 mũi tên nữa
…….
Rồi 2 mũi tên
……
Rồi 5 …..7…….11…
Tất cả mũi tên điều không trúng mục tiêu cứ lệch qua bên này rồi bên kia nói chung là tứ tung, tôi bắt đầu thấy nản, tôi nhìn qua chỗ hắn, hắn vẫn chú tâm nhìn phía tôi, hắn lấy tay vỗ vào cánh tay của mình, hình như đang ám chỉ gì đó.
Hiểu rồi hắn muốn nói là tập chung sức ở cánh tay, tôi cười với hắn rồi quay lại thử lại lần nữa, tôi cố gắng kéo dây cung thật mạnh mọi sức điều dồn vào cánh tay và chuẩn bị bắn thì Alex nắm dây cung lại.
-để tôi chỉ cô , tư thế cô sai rồi nên bắn không được xa.
Alex đứng ra phía sao tôi tay trái thì nắm lấy tay cầm cung của tôi còn tay phải thì nắm tay đang vương cung.
-cô đừng để vai cứng quá, cứ thả lỏng ra, còn phần tay thì phải dùng sức, kéo mạnh và nhắm vào mục tiêu đằng trước.
Và mũi tên bay đi trúng ngây hồng tâm, nhưng đó là Alex bắn , tôi đành tạo mũi tên khác mà bắn.
-tay cô đưa hơi cao rồi cô phải như vậy nè ! Alex điều chỉnh tay tôi lại
Tôi vương cung bắn đi, nhưng lại bị Alex nắm lại.
-chân cô đứng sai rồi chân rộng bằng vai, chân vững thì bắn không bị lệch.
-ừm ! tôi cố gắng làm đúng như những gì Alex chỉ
-ê sai rồi mắt cô phải nhìn chỗ bia chứ, cô nhìn đi đâu thế ?
Alex đặt tay lên má tôi chỉnh qua bên trái rồi qua bên phải rồi về lại hướng cũ, cái tên Alex này bị gì thế ??
Tôi vương cung lên lần nữa nhắm thẳng mục tiêu.
-cô…
-rốt cuộc anh có cho tôi bắn không đây ?? tôi cáu
-được, được bắn đi, bắn đi ! Alex cười và lùi ra sau
*vèo* mũi tên được bắn đi, tôi hồi hợp chờ đợi, ‘‘phập’’ mũi tên đã trúng tấm bia tuy không phải ngay hồng tâm nhưng vậy là tốt rồi.
-yeah, làm được rồi ! tôi nhảy cẫng lên
Tôi quay sang chỗ hắn, nhưng hắn biến đi đâu mất tiêu rồi, nhìn xung quang cũng không thấy, kì lạ thật khi nảy còn ở đây mà chỉ chớp mắt thì biến đâu mất , kì lạ hơn là chỗ hắn ngồi có cái cây con mà vừa rồi còn nhìn thấy lá nhưng giờ cây chẳng còn lá, cành và lá thì vương vãi trên đất.
Có cảm hụt hẫn , định khoe với hắn nhưng lại đi mất , đáng ghét.
-chúng ta tập tiếp nhé ! Alex nhìn tôi
-ừm ! tôi gật đầu
……………..
Kết thúc buổi học với Alex thì trời cũng chợt tối, tranh thủ chạy thật nhanh về nhà, mong là hắn có nhà để khoe chiến tích lúc chiều, tôi 5 lần bắn trúng hồng tâm lận hehe
-chị Sam ơi !!! tôi chạy vào nhà
-em rồi à ! tiếng chị Sam vọng ra từ trong bếp
-chị đang làm bữa tối ạ ? để em phụ chị ! tôi săn tay áo lên
Chị Sam cười.
-không cần đâu em, em tập luyện chắc mệt lắm cứ lên lầu tắm, và xuống ăn cơm chị làm xong hết rồi này.
-dạ, cám ơn chị ! tôi cười-à mà chị ơi chị thấy Ray về nhà chưa ạ ?
-Ray hả ? chị thấy nó về lúc trưa nhưng ở xuốt trong phòng không thấy ra.
-à chị…ở nhà có thuốc trị thương hay cao dán gì không chị.
-em bị thương hả chỗ nào lại đây chị xem nào ! chị Sam lo lắng
-không…em không sao ,chỉ bị nhẹ thôi em tự lo được.
-vậy để chị lấy cho em, nhưng có gì phải nói cho chị nhé.
-dạ ! tôi cười
Chị Sam đưa tôi rất nhiều thuốc bôi, và cao dán, lúc trưa nhìn tướnh hắn đi như thế là chắc bầm dập rồi.
‘‘cốc cốc’’
-Ray , anh có trong phòng không ?
‘‘cốc cốc’’
-anh có làm sao không? nè trả lời đi!
Chẳng trả lời không biết có chuyện gì không nữa, nóng lòng quá tôi đẫy cửa , cửa không có đóng, tôi đi vào bên trong.
Đập vào mắt tôi là một mào đen, giường màu đen, rem cửa màu đen, trong phòng thì chống trơn, tôi đi xung quanh tìm hắn, chẳng thấy hắn đâu, rốt cuộc hắn lại đi đâu chứ?
Tôi định rời khỏi phòng, đi ngang cái bàn của hắn tôi phát hiện một hợp quà nhỏ màu hồng rất nổi bật, là quà gì thế nhỉ?
Hắn tặng cho ai? Bạn bè? Người yêu? Hay ai đó tặng cho hắn, thắc mắt chết đi được, muốn mở ra xem nhưng mà đồ của người khác xem mà chưa được sự cho phép là xấu lắm
Nhưng xem một chút chắc cũng không sao…..nhưng không được…….được mà đúng không…không ..
-cô đang làm gì ở phòng tôi vậy hả?
Giật cả mình, hắn ở đâu chui ra vậy trời, muốn hù người ta chết à.
Tôi quay sang hắn.
-anh ở đâu tôi gọi mà không trả….á á á á!!!! tôi che mắt
Hắn đang trong tình trạng “ BÁN” khỏa thân, trên người chỉ có tấm khăng, đúng là làm hư mắt tôi rồi huhuhu
-anh…anh ăn mặt gì kì vậy hả??
-tôi thấy cô mới kì đó, vào phòng người ta mà không gõ cửa hả? hay biết tôi đang tắm mà định vào sàm sỡ tôi hả??
-gì chứ? tôi có gõ cửa đàng hoàng mà, anh nghĩ sao mà tôi sàm sỡ anh hả??? tôi quát
-có chuyện gì ra ngoài trước đi để tôi còn thay đồ,hay muốn ngắm tôi?
Cái đồ đáng ghét, tưởng mình đẹp lắm sao mà người ta muốn.
-anh không thấy tôi xoay mặt đi à, mà nói tôi muốn nhìn!
Tôi cuối mặt rồi chạy ra ngoài, đứng đợi ở ngoài cửa phòng cũng 5 phút rồi 10 phút hắn chỉ thay đồ thôi mất nhiều thời gian thế, khi tắm chắc mấy giờ mới xong,mới phát hiện tật xấu của hắn là….ĐIỆU
-vào đi.
Tôi mở cửa đi vào, hắn thì ngồi trên giường gương mặt sắt lạnh nhìn tôi.
-nói đi, tìm tôi có chuyện gì?
Tôi để mấy lọ thuốc lên giường của hắn.
-tìm anh để đưa cái này nè, lúc trưa thấy anh té có vẻ nặng , bôi thuốc vào đi cho mau khỏi, chỉ vậy thôi tôi về phòng đây! Tôi quay đầu
-đứng lại, có vẻ nặng hả? phải là rất nặng đấy! vì ai hả? vi ai! vì ai! Hắn tự nhiên tiến sát tôi
-anh làm….làm gì vậy hả? anh hỏi vậy không lẻ là do tôi sao?
-không phải cô chẳng lẻ là tôi?
Hắn ép sát tôi vào tường, ánh mắt hắn làm tôi hoảng loạn quá, cứ như muốn giết người vậy huhu tại sao chứ
-tôi có làm gì đâu chứ? anh tự ngã kia mà!
-không làm gì??
Hắn càng ngày càng ép tôi vào tường, nhìn hắn chân tôi rung hết rồi, hắn định giết tôi ư? Tôi chưa muốn chết mà huhu
-chứ tôi…tôi đã làm gì hả?
-tập luyện thì lo tập luyện đi, tự nhiên lại dùng quả cầu nước ném vào cái cây tôi đang ngồi, làm tôi mất thân bằng mà ngã xuống…để cái lưng của tôi, nhắc lại nó lại đau rồi, cô muốn giết tôi hả? hắn nhìn tôi
-oan quá, tôi có biết anh ở trên cây đâu chứ, sao lại đổ tội cho tôi, anh quá đáng thật! mắt tôi rưng rưng
Hắn nhìn tôi, chắc cảm thấy có lỗi rồi chứ gì, đáng ghét.
-cô…chưa tắm hả?
Tôi đứng hình.
-hả????
-người cô toàn mùi mồ hôi, ở dơ thế mau về phòng tắm đi!
Hắn quay lại giường ngồi, tôi ngửi thử thì có mùi mồ hôi thật.
-ừ! ở dơ thế đó, vì lo cho ai đó mà tôi vừa về nhà là chạy đi tìm ngay, biết vậy về phòng TẮM và NGHỈ cho khỏe rồi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT