Thập lục

Trên bàn cơm, gió nổi mây phun, anh trai nói: “Cô gái, tôi thu dụng cô, cô lại lấy oán trả ơn?”

Ma nữ ha hả cười: “Nếu năm đó cậu cưới mình không phải sẽ không nhiều chuyện như vậy?”

“Chẳng lẽ Lưu Thành đối xử với cô không tốt cho cô thời gian mong nhớ tôi?” Anh trai nghiến răng nghiến lợi

“Không phải vậy, làm tiền bối năm đó ta theo đuổi thất bại, hiện lại có hậu bối theo chân, ta tự nhiên có nghĩa vụ giúp đỡ hắn.” Ma nữ cười một cái sáng lạn.

Ta cùng ba ba rất có ý thức ly anh trai cùng ma nữ xa xa một chút, nhwnglaf bàn cơm cũng chỉ có rộng bấy nhiêu, tránh không được bị lan tới.

Liền thấy ma nữ trừng ta: “Năm đó nếu không phải nhóc con tự nhiên nhảy ra, chiếm dụng hết thời gian anh trai nhóc, anh nhóc hiện tại là người của ta.” Một bộ thâm cừu đại hận.

“Ha hả, em cũng không muốn, phải biết rằng đó không phải chuyện em có thể ngăn chặn.” Mồ hôi lạnh của ta theo lỗ chân lông mãnh tuôn.

“Là chúng ta không có duyên phận, cô trách Vũ Nhiên làm gì?” Anh trai thật tốt, giữ gìn ta.

“Hừ hừ, ta hôm nay mới biết, nguyên lai Tiểu Vũ là vì ba ba mình làm thần bảo hộ.” Ma nữ cười gian.

Quả nhiên, anh trai bắn qua một đôi đao nhãn.

“Ô ô, anh biết rõ ma… chị Lê Lê châm ngòi chia rẽ chúng ta.” Ta khóc, anh trai, tha thứ em, anh biết em không phải cố ý a.

Vì thế anh trai cùng ma nữ lại một trận đao quang kiếm ảnh…..

Sau khi ăn xong, tuy rằng mọi người kiệt lực tránh đi đề tài nào đó kia, mỗ mỗ mang tên ‘thói quen’ vẫn là không buông tha mọi người.

Ma nữ sau khi ngâm mình thơm nức liền chạy tới bên người anh trai nựng mặt anh nói: “Nhớ rõ đừng để người ta ngủ sô fa, đối thân thể không tốt nga ~.” Sau đó ha ha cuồng tiếu chiếm lấy phòng ngủ của ta.

Việc đến nước này mọi người chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh của ma nữ. Ma nữ cũng yên tâm thoải mái ở lại.

Ban ngày, ta đi học, anh trai cùng ba ba đi làm, anh trai nhờ chú Phương giúp đỡ, sau đó ma nữ có gì thì nhờ chú Phương giúp đỡ.

Chú Phương nghe thấy tình hình thân thể ma nữ còn giúp bả khai vài phương thuốc nhỏ. Vì thế, ma nữ Lê Lê ở nhà chúng ta trôi qua một cái gọi là sướng a, ta cũng không muốn nói nhiều.

Vài ngày trôi qua, nhà chúng ta coi như cũng bình tĩnh, thẳng đến một sáng nọ ……… Không sai biệt lắm là lúc anh trai rời giường, trong phòng anh bỗng truyền ra tiếng ba ba kêu thảm thiết.

Ta cùng ma nữ nửa tỉnh nửa mơ bật dậy, gõ cửa phòng anh trai, sau đó liền động thủ mở.

Ma nữ lẩm bẩm: “Sáng sớm gọi hồn a …. Có để cho người khác ngủ hay không?”

Sau đó chúng ta nhìn thấy anh trai quỳ gối trên giường, còn ba ba quấn chăn lăn lộn gầm giường.

Ma nữ nói với ta: “Xem ra bộ dáng ba ba nhóc ngủ không được tốt.”

Ba ba ôm chăn nhổm dậy, xoa cằm nói: “Có đánh người cũng nên nhẹ nhẹ chút, rất đau đó.”

Ta nói với ma nữ: “Là anh trai đạp ba ba xuống đất đi.”

Anh trai oán hận lau miệng, đá chăn trên người: “Lười nói với tên biến thái này, ta đi đánh răng.” Mina~~~~ đoán coi, ba ba đã làm cái giề **0**

Ba ba ghé vào ben giường nói: “A Nguyên chính mình cũng nói không ghét, ta chỉ là hôn một chút thôi.”

“Nào có sáng sớm răng cũng không đánh thối hoắc chạy tới hôn người.” Anh trai nhỏ giọng nói thầm, theo sát bên người ta cùng ma nữ đi qua. Ca, vậy đánh răng xong hun được ạ??

Ma nữ ngáp một cái, mất hứng phiêu về phòng.

“Con nói ba ba, lần sau hôn trộm phải cao minh một chút, đừng để bị phát hiện, thanh âm của ba so với đồng hồ báo thức còn khó nghe hơn.” Ta cũng lượn về phòng, chui vào trong chăn.

“Ai nha, ngủ không được, bị đánh thức thật đúng là khó chịu.” Ma nữ lăn đến lộn đi trên gối, sau đó đá ta một cái: “Nhóc con dậy mau.”

Ta ở trong chăn chui chui: “Không cần, hôm nay cuối tuần.”

“Ngô ngô ngô, đứng lên, đem giường cho ta.” Ma nữ ở trên giường rúc rúc rúc rúc.

“Chị sao không nói là chị dậy, đừng nhúc nhích để yên em ngủ.” Ta ủy ủy khuất khuất lui tới mép giường.

Ma nữ thân thủ xốc rèm cửa: “Bên ngoài trời vẫn còn tối, ba ba nhóc thật nhàm chán.”

“Ngô.” Ta ứng một tiếng, cái gì cũng không nghe thấy, ta ngủ.

“Anh trai nhóc đúng là chuyện bé xé to, chỉ là bị hôn một cái thôi.” Ma nữ lại lẩm bà lẩm bẩm.

“Nga.” Ta lại ứng một tiếng, ta không nghe, ta ngủ.

“A a a a a a hai người họ tranh cãi ta buồn ngủ, thật đáng ghét.” Ma nữ kêu rên.

Ta xốc chăn ngồi dậy: “Đại tỷ a, chị có để cho người ta ngủ hay không a?”

Ma nữ nhéo mặt ta kéo ra hai bên: “Nhóc rốt cuộc không ngủ?”

“Là chị không cho người ta ngủ thôi.” Ta uỷ khuất a.

Ma nữ cười hắc hắc: “Ngoan ~~~~ không ngủ nga, chúng ta nói chuyện anh trai cùng ba ba nhóc.”

Ta ngáp, nghễ mắt liếc một cái: “Bọn họ làm sao?”

“Bọn họ vậy đã bao lâu?” Ma nữ hỏi.

Ta xòe tay đếm: “Giống như đã hơn 2 tháng đi.”

Ma nữ cân nhắc, nói với ta: “Nếu ta là anh nhóc, thích sẽ ‘thịt’ ba ba nhóc, không thích thì xách cổ đá đi lâu rồi. Quá rõ nha.”

“Lời này chị đi mà nói với anh em.” Ta mơ mơ màng màng ứng tiếng, sau đó đột nhiên vừa tỉnh: “Cái gì gọi là thịt ba ba em? Chị có cần tất yếu kỳ thị ba ba như vậy không?”

“Thiết!” Ma nữ đẩy đầu ta ra: “Ý ta là gạo nấu thành cơm.”

“Chị thiết cái gì mà thiết, hai nam nhân nấu cơm thế nào? Cũng không sinh em bé.” Nói xong nhìn chằm chằm vào bụng ma nữ. Một chút cũng không thấy, ta thực hoài nghi ma nữ có thật mang em bé không.

Ma nữ bỗng nhiên vẻ mặt mờ mịt: “Phải nha, hai nam nhân làm như thế nào?”

Ta cũng mịt mờ nghía qua: “Làm cái gì?”

“Làm tình a.” Ma nữ trả lời đương nhiên. (ma nữ ko hổ ma nữ, thực trực tiếp =))))

‘Phừng’ một cái mặt ta toàn bộ đỏ lừ, lắp bắp: “Em … Em làm … làm sao biết.”

Anh trai vẻ mặt hắc tuyến xông tới: “Lê Lê thối kia, không được phá hư hài tử nhà ta.”

Ma nữ tuyệt không biết tỉnh lại nói: “Lỗ tai nào của cậu nghe được mình dậy hư nó? Chính mình cũng không phải gà mờ thôi.”

Anh trai thực rõ ràng khắc chế xung động xông lên bóp chết ma nữ.

Sau đó bả còn không biết sống chết nói: “Chẳng lẽ A Nguyên biết, kia vừa lúc vào giảng giải một chút cho chúng ta.”

Ta nhảy dựng lên: “Em không cần, em đi rửa mặt.”

Ta vọt vào phòng tắm thì nghe thấy trong phòng khách truyền tới tiếng sập cửa rất mạnh cùng tiếng rống giận của anh tai: “Lê Lê, đồ yêu nghiệt.”

Cùng tiếng cười khoa trương của ma nữ: “A ha ha ha ha ~~~~~”

Tuy rằng ta là chủ nghĩa vô thần, song cũng thực tiều tụy đứng trước gương vẽ cái chữ thập, sau đó chắp tay: “Bồ tát phù hộ nhà con hôm nay không phát sinh thảm án giết người, cho dù phát sinh thảm án cũng cầu bồ tát phù hộ anh trai con là người sống sót, A di đà phật.” ( =-=|| bồ tát ko xài chữ thập, còn nữa, nhóc mong người chết là ai, ma nữ hay ba ba??)

bà con à, chương sau có xôi ~~~~~ không thịt à nha =)))))

để mở màn có nên đặt pass ko ta? *tự hỏi-ing*

thôi thì đầu năm đầu tháng ta đặt cái pass cho nó xôm vậy =))))

pass à nha, qua mục lục nha ~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play