“Ha, Cơ Hạo, ngươi bình an vô sự là tốt rồi!”

Bị lốc xoáy màu đen của mấy quý tộc Ngu tộc giam cầm, Tự Văn Mệnh nhìn thấy Cơ Hạo lao ra khỏi Bạch Long giang nhãn, vẫn vui vẻ cười to.

Cơ Hạo đứng ở trên Thái Âm Hồn Đỉnh, đang kinh ngạc đám thủy tộc tiểu yêu kia sức phản kháng nhỏ yếu như thế, thậm chí nhiều đại yêu, cự yêu tu vi mạnh mẽ, bị Thái Âm Hồn Đỉnh phun ra khí đen cuốn qua cũng hóa thành xương khô.

Nghe được tiếng gọi của Tự Văn Mệnh, Cơ Hạo từ trong khí đen hiện ra thân thể, mang theo một tia đắc ý cười nói: “Không có việc gì, không có việc gì, không chỉ có bình an, hơn nữa còn bắt sống Bạch Long giang thần, còn đoạt của hắn vài món bảo bối!”

Một tên yêu quái đại cá sấu dài trăm trượng ở trong khí đen rống giận giãy dụa, hắn ỷ vào bản thân da thô thịt dày, pháp lực hùng hồn, muốn lao ra khỏi khí đen Thái Âm Hồn Đỉnh phun ra bao vây. Nhưng khí đen vòng quanh thân thể hắn xoay tròn, mi tâm yêu quái đại cá sấu hiện lên một điểm hắc quang, thân thể hắn chợt cứng đờ, tinh huyết cùng linh hồn toàn thân từ trong thất khiếu phun ra, rất nhanh bị Thái Âm Hồn Đỉnh hút sạch sẽ.

“Hay cho một tên Bạch Long giang thần!”

Cơ Hạo mở to mắt nhìn, hắn rốt cuộc hiểu vì sao chi đại quân thủy tộc quy mô khổng lồ, cao thủ cũng không thiếu này, thế mà lại nhẹ nhàng như vậy bị Thái Âm Hồn Đỉnh nuốt không còn một mảnh.

Biết Bạch Long giang thần đã sớm không có ý tốt đối với các thủ hạ của mình, hắn đã đem tinh huyết cùng linh hồn bọn họ coi là thuốc bổ cho Thái Âm Hồn Đỉnh, muốn đem bọn họ coi là nguyên vật liệu Thái Âm Hồn Đỉnh ngưng kết sát hồn, tế luyện Huyền Âm Tụ Sát Kỳ.

Cho nên các thủy yêu dưới trướng hắn, vô luận cự yêu thực lực mạnh mẽ có thể so với đỉnh phong Vu Đế, hay là đại yêu cường đại đủ để đối kháng Vu Vương, hoặc là các tiểu yêu vừa mới tu luyện ra một chút xíu yêu lực, ngay cả thể xác nguyên hình còn chưa mất hết, hắn cũng dùng Thái Âm Hồn Đỉnh để lại cấm chế ở trong cơ thể bọn họ.

Lấy thần thân phận và quyền lực Bạch Long giang, làm loại chuyện này tự nhiên là dễ như trở bàn tay, không có bất cứ một thủy yêu nào sẽ phản kháng người lãnh đạo trực tiếp của mình!

Bố trí như thế, hôm nay lại tiện nghi Cơ Hạo. Ám Phệ kiếm của Da Ma Thiên nuốt lấy cùng lắm khoảng mười vạn thủy yêu, còn lại hơn ngàn vạn thủy yêu tinh nhuệ, đều bị Thái Âm hỗn độn của Cơ Hạo nuốt sạch sẽ.

Vừa rồi sát hồn trong Thái Âm Hồn Đỉnh Cơ Hạo thả ra thân thể mơ hồ, mơ hồ còn có chút bán trong suốt, sau khi cắn nuốt tinh hồn nhiều thủy yêu như vậy, các sát hồn đó trở nên ngưng thực hơn rất nhiều. Mơ hồ nhìn qua đều có chút hương vị thân thể máu thịt rồi.

Tự Văn Mệnh ở một bên vỗ tay cười to: “Tốt, tốt, bảo bối tốt! Đây là bảo bối ngươi từ trên tay Bạch Long giang thần cướp được sao? Nhìn qua, quả thật vài phần thủ đoạn của quỷ đạo vu tế.”

Quỷ đạo vu tế, chuyên môn nghiên cứu âm hồn nhân loại, sơn tiêu thủy quỷ các loại vu pháp thần thông, bọn họ đến thì một làn gió âm, đi thì một làn khí đen. Thái Âm Hồn Đỉnh phóng ra mảng lớn khí đen, quả thật có tám chín phần tương tự với thủ đoạn của bọn quỷ vu.

Cơ Hạo cất tiếng cười to. Hắn rung tay đem một trăm sáu mươi chín lá Huyền Âm Tụ Sát Kỳ do Bạch Long giang thần tế luyện phóng ra, mỗi một lá cờ lớn đều dài rộng trăm trượng trở lên, lá cờ lớn đen sì lơ lửng ở trên không Thái Âm Hồn Đỉnh, tận tình cắn nuốt sát hồn màu đen trong cái đỉnh lớn phun ra.

Cái đỉnh lớn màu đen phun ra hắc khí âm khí bức người, lá cờ phướn thật lớn màu đen ở trong hắc kỳ phấp phới. Cơ Hạo đứng ở trên Thái Âm Hồn Đỉnh, ở dưới vài món Thái Âm chí bảo phụ trợ, có chút hương vị lão ma đầu lâu năm xuất thế.

Thái Âm Hồn Đỉnh dần dần bay về phía Da Ma Thiên. Cơ Hạo nhìn chằm chằm Da Ma Thiên lạnh lùng nói: “Ám Nhật nhất mạch? Kiếm trong tay ngươi, tựa như rất khá!”

Da Ma Thiên thu hồi Ám Phệ kiếm. Hắn trầm mặt nhìn chằm chằm Cơ Hạo, vẻ mặt rất khó coi. Hơn ngàn vạn yêu ma thủy tộc tinh nhuệ đó, nếu có thể thông qua Ám Phệ kiếm nuốt toàn bộ tinh huyết cùng linh hồn của bọn hắn, hắn tự tin tu vi của hắn tuyệt đối có thể vọt lên tới một tầng mới.

Ở Lương Chử, ở sào huyệt dị tộc, có Da Ma La Gia đề phòng hắn như đề phòng cướp. Không có chí bảo bên người, Da Ma Thiên cũng không dám thi triển ra.

Trong lòng hắn biết rõ, Da Ma La Gia đối với hắn vẫn luôn cực kỳ cảnh giác, nếu hắn dám ở Lương Chử có bất cứ biểu hiện nào khác thường, Da Ma La Gia tuyệt đối sẽ không xem ở trên phần hắn là ‘đệ đệ cùng mẹ’, nương tay với hắn.

Lần này hơn ngàn vạn tinh nhuệ thủy yêu đặt ở trước mặt Da Ma Thiên, một bữa tiệc cắn nuốt thịnh soạn như vậy, lại bị Cơ Hạo dính vào.

Thái Âm Hồn Đỉnh âm độc dị thường, hơn ngàn vạn thủy tộc tinh nhuệ, thế mà ở trong nháy mắt ngắn ngủn bị rút thành một đống xương khô.

Da Ma Thiên lửa giật ngút trời nhìn chằm chằm Cơ Hạo, nghiến răng cười lạnh nói: “Cơ Hạo? Ta từng nghe tên của ngươi! Nghiêu Bá Cơ Hạo nhân tộc, hắc, hắc, còn nhớ đám tử tù ngươi mua đi từ Hắc Sa bảo không? Tiền đó, đều đã vào túi của ta, ta còn phải đa tạ ngươi đấy.”

Cơ Hạo như bừng tỉnh đại ngộ nhìn Da Ma Thiên: “Ngươi là chỗ dựa hậu trường của thống lĩnh ngục giam Hắc Sa bảo kia? Thân phận của ngươi chắc hẳn cực kỳ tôn quý mới phải, nói cách khác, ai dám gióng trống khua chiêng buôn bán trọng phạm như vậy chứ?”

Da Ma Thiên nghiến răng. Hắn nhìn hơn trăm lá Huyền Âm Tụ Sát Kỳ đón gió phấp phới ở đỉnh đầu Cơ Hạo, trầm mặt nói: “Bớt nói nhảm đi, xem ở trên phần chúng ta từng giao dịch, đem tinh hồn bọn thủy tộc giao ra, hôm nay ta không làm khó dễ ngươi!”

Cơ Hạo nhún nhún vai, rất nhẹ nhàng cười nói: “Ngươi không làm khó ta như thế nào? Chẳng lẽ ngươi có thể làm khó được ta hay sao?”

Da Ma Thiên chậm rãi giơ Ám Phệ kiếm. Hắn nhìn thoáng qua Tự Văn Mệnh bị mấy hộ vệ gần người cầm chân, lạnh lùng nói: “Vừa rồi ta chịu thiệt một lần, Tự Văn Mệnh thế mà lại dùng Tức Nhưỡng đúc cơ thể, làm thân thể hắn có được đặc tính sinh sôi không thôi của Tức Nhưỡng, ta không nghĩ tới một điểm này, cho nên ta chịu thiệt.”

Hít sâu một hơi, Da Ma Thiên cười lạnh nói: “Nhưng một lần này, ta sẽ không có bất cứ sự sơ ý nào nữa. Đa tạ các ngươi cho ta giáo huấn, kinh nghiệm của ta ở các phương diện đều rất thiếu, cho nên ta sẽ... Cẩn thận hơn nữa, tỉ mỉ hơn nữa, ta sẽ không ngừng trưởng thành, thẳng đến lúc các ngươi đều quỳ gối dưới chân của ta liếm giày của ta!”

Nhìn thấy kiếm thủy tinh màu đen bán trong suốt trong tay Da Ma Thiên, Cơ Hạo rút Cửu Dương Đãng Ma Kiếm.

Hắn cười nói: “Kiếm của ngươi không tệ, ta vừa lúc cũng có một thanh kiếm sắc, không bằng chúng ta tỉ thí kiếm pháp một chút?”

Cửu Dương Đãng Ma Kiếm giơ chéo lên, chín miếng thái dương thần phù trên thân kiếm phun lửa cháy kim quang, nhiệt độ xung quanh bắt đầu cấp tốc kéo lên.

Da Ma Thiên cười phá lên một tiếng, hắn đem Ám Phệ kiếm chỉ hướng Cơ Hạo, Ám Phệ kiếm đột nhiên từ trong tay hắn biến mất.

Trong nháy mắt tiếp theo, Ám Phệ kiếm quỷ bí dị thường từ phía sau Cơ Hạo xông ra, một đạo kiếm quang màu đen đâm thẳng vào lưng Cơ Hạo.

Tiếng quỷ kêu ‘Khục khục’ không dứt bên tai, hai cái quỷ trảo lởm chởm dài đến trăm trượng trong một lá Huyền Âm Tụ Sát Kỳ tối đen, như hố đen muốn cắn nuốt tất cả phía sau Cơ Hạo thò ra, tóm lấy Ám Phệ kiếm.

Ám Phệ kiếm nhẹ nhàng chấn động một cái, hai quỷ trảo lởm chởm bị chém thành mảnh vỡ, kiếm quang tiếp tục hướng lưng Cơ Hạo đâm đến, nhưng hai cái, bốn cái... Hơn trăm cái quỷ trảo lởm chởm không ngừng từ trong lá cờ lớn đó trào ra, tranh nhau chộp tới Ám Phệ kiếm.

Ám Phệ kiếm không ngừng chấn động, không ngừng chém vỡ các quỷ trảo, nhưng mặc cho nó chém giết như thế nào, càng lúc càng nhiều quỷ trảo như giòi trong xương quấn lấy nó, giết không hết, càng giết càng nhiều.

Cơ Hạo cười. Độ khó chơi của Huyền Âm Tụ Sát Kỳ vượt qua hắn tưởng tượng, tốt lắm, bảo bối này thật sự tốt lắm.

Da Ma Thiên mặt đen sì. Bản mạng thần binh của hắn, sao ngay cả một lá cờ nho nhỏ trong tay Cơ Hạo cũng không đối phó được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play