Tứ Thủy hà thần chủ động từ bỏ mọi sự chống cự, mặc cho Cơ Hạo bọc một tầng thái dương tinh hỏa bên ngoài thần phù màu trắng trong trái tim hắn.

Cơ Hạo tay bắt ấn quyết, pháp ấn biến hóa một phen, một tầng thái dương tinh hỏa này sáng bừng lên, ngưng tụ thành chín miếng thái dương thần lôi nho nhỏ bám vào ở trên thần phù màu trắng. Hắn còn sợ Tứ Thủy Hà Bá có thần thông biến hóa có thể chạy thoát, lại đem Bàn Hi Thần Kính tế ra, một đạo thần quang âm u hướng thân thể hắn lóe loạn lên một phen, đem pháp lực toàn thân hắn hoàn toàn phong ấn.

Hắc cương kiếm, hắc cương phủ, còn có cái roi dài Tứ Thủy hà thủy linh ngưng tụ thành đều bị Cơ Hạo nhét vào trong túi, Cơ Hạo bóp cổ Tứ Thủy Hà Bá, kéo hắn quay về chiến trường.

Trên sóng lớn cuồn cuộn, vô số thủy yêu của Tứ Thủy hà còn đang vung binh khí, líu ríu hướng thuộc hạ của Cơ Hạo và Diêu Mãnh phát động công kích mãnh liệt.

Bọn thủy tộc này là thuỷ quân chính quy dưới trướng Tứ Thủy Hà Bá, cho nên bọn họ giáp trụ đầy đủ hết, binh khí hoàn mỹ, tiến thối nghiêm ngặt, có mấy phần bộ dáng đại quân tinh nhuệ, tuyệt đối không phải đám ô hợp Sa lão đại thống soái lúc trước.

Nhất là các chiến sĩ thủy tộc kia tinh thông một môn trận pháp hợp kích kỳ lạ, bọn họ ba năm mươi người kết đội, ở trong sóng lớn tinh luyện thủy nguyên tinh khí, thông qua trận pháp biến hóa ngưng tụ thành thuỷ lôi, tay rung lên sẽ là cả mảng lớn quý thuỷ thần lôi hắt ra như mưa.

Sóng lớn vô cùng vô tận, thủy tộc số lượng đông đúc, đám thủy yêu đó sau khi tạo thành trận thế, quý thuỷ thần lôi màu xanh đen đánh ra cuồn cuộn không dứt. Tuy bọn chúng pháp lực có hạn, mỗi một khỏa quý thuỷ thần lôi uy lực không lớn, nhưng thần lôi thật sự quá nhiều, mật độ thật sự quá lớn.

Chiến sĩ dưới trướng Cơ Hạo và Diêu Mãnh ở trong núi rừng hợp thành một phòng tuyến chắc chắn, bóng người mười mấy vạn chiến sĩ bị lôi quang bao phủ. Khắp nơi đều là tiếng sấm nặng nề bùng nổ, mặt đất bị nổ gồ ghề khắp nơi đều là hố lỗ, thỉnh thoảng có thân núi bị thần lôi nổ đến mức tơi xốp, cả mảng lớn đá núi sụp xuống, đem các đội chiến sĩ chôn ở dưới bùn cát.

Rất nhiều chiến sĩ mang theo bùn lầy đầy người, vô cùng chật vật từ trong cát đá giãy thoát ra. Bọn họ thẹn quá hóa giận xung phong ra ngoài, lao vào trong đội ngũ thủy tộc, buông tay chém giết, sau khi đánh chết mảng lớn thủy tộc lại lui về núi rừng.

Nhưng thủy tộc số lượng quá nhiều, bị giết chết một mảng, lại có vô số thủy tộc từ trong sóng lớn trào ra, tiếp tục kết trận cô đọng thần lôi phát động công kích.

Mấy chục vạn vu tế trúng độc dưới trướng Diêu Mãnh còn nằm trong núi rừng không cựa quậy được, các chiến sĩ dưới trướng Cơ Hạo cùng Diêu Mãnh chỉ có thể thủ ở trước bọn họ, tạo thành phòng tuyến thay bọn họ ngăn cản quý thuỷ thần lôi rợp trời rợp đất nện xuống, bất đắc dĩ bị động chịu đòn.

Vô số thần lôi liên tiếp bùng nổ, chiến sĩ dưới trướng Cơ Hạo và Diêu Mãnh thế mà mơ hồ có dấu hiệu không trụ vững.

Man Man với Thiếu Ti dẫn một mũi chiến sĩ Già tộc tinh nhuệ cùng một mũi thủy yêu trang bị hoàn mỹ lao vào nhau. Vũ Mục ở trong sóng lớn điên cuồng rắc vu độc, mũi tên của Phong Hành thỉnh thoảng thu gặt tính mạng giữa các đại yêu cấp đầu lĩnh trong thủy yêu, Thái Ti hoa chân múa tay hò hét, nơi ánh mắt đi qua từng mảng lớn thủy yêu đột nhiên mất mạng ngã xuống đất.

Bọn họ dốc hết toàn lực đánh giết bọn thủy yêu, nhưng số lượng thủy yêu quá nhiều. Bọn họ ác chiến hồi lâu, thủy yêu trên đầu sóng không thấy giảm bớt, ngược lại đã tăng vài lần so với lúc ban đầu.

Làm người ta đau đầu nhất chính là con bạch tuộc hình thể cực lớn kia, sau khi bị cây roi dài của Tứ Thủy Hà Bá đả thương, hung tính của con đại bạch tuộc này bị kích phát, nó tru lên ‘Ngao ngao’, mấy chục xúc tu dài đến mấy ngàn trượng vung đập loạn. Thỉnh thoảng có mảng lớn chiến sĩ tinh nhuệ dưới trướng Cơ Hạo bị nó đánh cho bay lên không trung.

Trong mồm đại bạch tuộc lại không ngừng phun ra các dòng điện mạnh mẽ, điện tương màu bạc trắng gào thét rơi xuống, động cái đem ba năm chiến sĩ nhân tộc lẫn cả áo giáp của họ cùng nhau hóa thành hư ảo.

Ngẫu nhiên một đạo điện tương rơi ở đỉnh núi nhỏ xung quanh, ‘Ông’ một tiếng vang lớn, sườn núi cao tới trăm trượng nháy mắt hoá khí, thiên phú thần thông của đại bạch tuộc này thật sự là uy lực cường đại đến cực điểm.

Phong Hành từng trong lúc hỗn loạn vụng trộm cho con đại bạch tuộc này hai mũi tên, nhưng da ngoài của đại bạch tuộc quá dầy, mũi tên của Phong Hành xuyên vào thân thể nó chỉ mười mấy trượng đã hoàn toàn hết lực đạo. Vết thương sâu mười mấy trượng đối với người thường đủ để trí mạng, nhưng đối với đại bạch tuộc hình thể khổng lồ này mà nói, đó chẳng qua là vết thương da thịt.

Thái Ti tỉnh tỉnh mê mê cũng đã chú ý tới đại bạch tuộc này, hắn vài lần hướng đại bạch tuộc hạ vu chú chí tử, mỗi lần thân thể đại bạch tuộc đều kịch liệt run lên, rõ ràng nó nháy mắt đánh mất lượng lớn sinh mệnh lực, động tác cũng trở nên chậm chạp đi rất nhiều.

Nhưng xung quanh có vô số chiến sĩ thủy tộc, đại bạch tuộc há mồm hút bừa một phen, vô số chiến sĩ thủy tộc bị nó nuốt vào trong bụng. Cũng không biết nó vì sao có dạ dày tốt như vậy, chiến sĩ thủy tộc nuốt vào trong bụng trong chớp mắt đã bị tiêu hóa, sinh mệnh lực nó tổn thất cũng nháy mắt được bổ sung hoàn toàn.

Thái Ti liên tục phát động vài lần vu chú công kích, thế mà đều không có cách nào làm gì gia hỏa này, ngược lại đã dẫn tới sự này đại bạch tuộc chú ý, liên tục mười mấy đạo điện tương lao vút đến, dọa Thái Ti luống cuống tay chân xoay người bỏ chạy.

Xúc tu của đại bạch tuộc đập loạn một phen, phòng tuyến do chiến sĩ dưới trướng Cơ Hạo, Diêu Mãnh tạo thành bị hắn đánh cho hỗn loạn, cộng thêm các chiến sĩ thủy tộc không ngừng phát ra quý thuỷ thần lôi tấn công, mắt thấy phương hướng này đã có tư thế không ngăn được.

Đúng lúc này, Cơ Hạo mang theo Tứ Thủy Hà Bá bay về.

Hắn không nói một lời đứng giữa không trung, tay trái run lên ba tiếng sét đánh kinh thiên động địa truyền ra.

Thủy tộc đại quân phía dưới đều ngẩng đầu lên, liếc một cái thấy được trong tay Cơ Hạo xách Tứ Thủy Hà Bá, vô số chiến sĩ thủy tộc đồng thời ngẩn ngơ, sau đó ‘Keng keng keng’ vang một trận, binh khí trong tay bọn chúng rơi đầy mặt đất.

Tứ Thủy Hà Bá uể oải rên rỉ: “Các con, đầu hàng, đầu hàng, Tứ Thủy thuỷ quân chúng ta không xen vào chuyện lần này nữa, hàng đi, bằng không gia gia ta sẽ bị xử lý!”

Mấy trăm thủy tộc cự yêu khí tức mạnh mẽ đạp sóng lớn gào thét mà lên, các cự yêu bộ dạng muôn vàn kỳ quái kia liếc nhau một cái, ùn ùn quỳ rạp trên sóng lớn, buồn bã ỉu xìu dạ một tiếng.

Con đại bạch tuộc quái kia kêu một tiếng, mấy chục cái xúc tu run lên, thân thể chợt đổi phương hướng muốn nương thế nước bỏ chạy.

Nó nằm mơ cũng không ngờ tới, Tứ Thủy Hà Bá lại cứ thế bị Cơ Hạo bắt sống. Thực lực Tứ Thủy Hà Bá mạnh hơn nó một đoạn, Tứ Thủy Hà Bá cũng bị bắt sống mà nói, nó còn không đi, nó tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của Cơ Hạo.

Nhưng Cơ Hạo đã xem xét nó hồi lâu, nào cho phép gia hỏa này đào tẩu như vậy?

Hỗn Nguyên Thái Dương Phiên vung lên một trận, vô số luồng sáng màu vàng ở bốn phương tám hướng lao vút đến, hóa thành một mảng ánh vàng mờ mịt chộp xuống phía dưới. Ánh vàng hóa thành một bàn tay to phạm vi vạn trượng, loáng cái đem đại bạch tuộc nhốt trong tay, sau đó một mảng lớn thái dương tinh hỏa tuôn ra, đem đại bạch tuộc bọc nhiều tầng ở bên trong.

Không đợi đại bạch tuộc mở miệng kêu đau, Cơ Hạo vung Cửu Dương Qua, một ngụm Vũ Dư đạo khí phun ở trên Cửu Dương Qua, cây giáo chợt biến hóa, biến thành dài vạn trượng. Cơ Hạo chỉ tay, giáo xuyên thủng mấy chục cái xúc tu của đại bạch tuộc cùng đầu nó, đem nó xiên thành một cục đặt trên lửa.

Ngắn ngủn thời gian mấy nhịp thở, đại bạch tuộc đã bị nướng cả người thơm nức phác mũi.

“Đầu hàng, đầu hàng, ta cũng đầu hàng! Tứ Thủy Hà Bá, ngươi đồ khốn kiếp không trứng, ngươi sao lại đầu hàng chứ?”

Đại bạch tuộc quái không chịu được đau, xé tim xé phổi hét rầm lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play