Trong đầm lầy hơi nước bốc lên, một làn khói nhạt từ từ bay lên cao mười mấy trượng liền bị gió nhẹ thổi tan.

Nha Công đứng ở trên cọc của một cây khô chết đã lâu ngày, nheo mắt cảnh giác đánh nhìn bốn phía, trong mỏ không ngừng có các đốm lửa phun ra. Lông chim toàn thân nó hơi dựng lên, làm sẵn chuẩn bị tấn công giết chóc bất cứ lúc nào.

So sánh với Nha Công vạn phần cảnh giác, Man Man lại thoải mái hơn rất nhiều.

Man Man mặt đầy bùn lầy ghé vào cạnh một đống lửa trại, nheo mắt nhìn chằm chằm mấy cục bùn nhão trong lửa trại. Đây là cách nướng gà ăn mày Cơ Hạo dạy cho nàng, vừa rồi Nha Công săn biết mấy con phi cầm trong đầm lầy, Man Man bừng bừng hứng thú làm ra những cục bùn này.

Chúc Dung Báo xách trường kích sải bước chạy tới, ba gã Vu Vương Chúc Dung nhất tộc vội vàng nghênh đón: “Đại huynh!”

Chúc Dung Báo hướng mấy đồng tộc chiến sĩ gật gật đầu, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Man Man như mèo con tham ăn ghé vào cạnh lửa trại, nghiêm nghị hướng Thiếu Ti ngồi ở cạnh lửa trại đi qua, chắp tay hướng nàng hành một lễ.

“Thiếu Ti, trong phạm vi năm trăm dặm phía trước, có mười ba thôn xóm lớn nhỏ, nhân số rải rác từ mấy nghìn người đến mấy vạn người, thực lực chỉ bình thường.”

Còn chưa dứt lời, một mảng bùn lầy đục ngầu trong đầm lầy ở bên đột nhiên sôi sục lên, một con sâu to lớn hình dạng như con giun, toàn thân xanh lam lao ra khỏi bùn lầy, cái mồm rộng phạm vi khoảng một trượng mang theo một mùi tanh hôi khó ngửi hướng Chúc Dung Báo nuốt xuống.

Chúc Dung Báo giơ lên trường kích trong tay đang muốn ra tay, ở bên Nha Công kéo theo mảng lớn ánh lửa bay vồ tới, hai cánh xoay tròn giống như đao sắc đem con sâu to lớn đó cắt thành mấy chục đoạn.

Kêu ‘Quạ quạ’ vài tiếng, Nha Công đắc ý bổ nhào vào trong thịt nát cào loạn một phen, từ trong thịt nát của con côn trùng lớn móc ra tám viên ‘Yêu đan’ màu lam đậm to bằng nắm tay. Nha Công dùng móng vuốt nắm một viên yêu đan cẩn thận xem kỹ một phen, sau đó thất vọng lắc lắc đầu, tùy ý đem nó vứt trên mặt đất.

Nếu là yêu đan hỏa thuộc tính, Nha Công sau khi cắn nuốt mới rất có lợi đối với nó.

Nhưng yêu đan thủy thuộc tính đối với Nha Công mà nói không khác thuốc độc. Nuốt vào lợi ích mang đến còn không theo kịp thương tổn đối với nó.

Thiếu Ti thì cười tủm tỉm đem tám viên yêu đan lần lượt thu hồi, cười hướng Nha Công nói: “Mấy thứ này mang về Bồ Phản, đáng giá rất nhiều tiền. Nha Công, nơi này đã có loại yêu đan thủy thuộc tính này, như vậy khẳng định sẽ có hỏa thuộc tính… Chỉ là chúng ta vận khí không tốt, còn chưa đụng tới mà thôi.”

Chúc Dung Báo hung mãnh gật gật đầu: “Không sai. Cái đầm lầy chết tiệt này, thủy khí quá nặng.”

Ba Vu Vương Chúc Dung nhất tộc cũng liên tục lắc đầu. Thân ở đầm lầy, nơi nơi đều là bùn lầy nước bẩn, ngay cả một chút màu xanh lục cũng khó thấy, hoàn cảnh này cũng chỉ Man Man chẳng hề để ý, đối với Nha Công, Chúc Dung Báo cùng ba người bọn họ mà nói, hoàn cảnh đầm lầy quả rất không ổn.

“Vận khí không tốt!” Thiếu Ti nheo mắt, trong con ngươi một luồng thần quang lóe lên một phen. Nàng vươn, thật cẩn thận hướng trong không khí chụp một cái. Giữa ngón tay nàng có ánh sáng màu xám trắng lóe lên, theo ngón tay nàng vung, trong hư không có các sợi màu trắng rất nhỏ đột nhiên sáng lên.

Những sợi màu trắng này giống như tơ nhện trôi nổi ở trong không khí, trong mảng đầm lầy này, vô số sợi màu trắng quấn quýt rắc rối phức tạp với nhau, theo ánh sáng xám trắng trên tay Thiếu Ti nhìn lại, có thể nhìn thấy toàn bộ đầm lầy đều bị những đường màu trắng rối loạn đó bao phủ ở trong.

Mỗi một đường màu trắng đều đại biểu quỹ tích sinh mệnh của một người dân bản xứ trong đầm lầy. Bọn họ từng vô số lần lui tới ở một mảng đầm lầy này, cho nên bọn họ để lại ở trong mảng đầm lầy này dấu vết của bọn họ. Cho dù thời gian đã qua đi rất lâu, chỉ cần những người này còn sống, những sợi màu trắng kia sẽ không biến mất.

Thiếu Ti sau khi được Ti Mệnh chúc phúc, vu pháp thần thông của nàng lại đột nhiên tăng mạnh, nàng đã có thể theo tuyến quỹ tích sinh mệnh của sinh linh trí tuệ tiến hành công kích.

“Người trong đầm lầy này cũng không ít đâu.” Ngón tay Thiếu Ti búng ở trên một sợi màu trắng, một luồng ánh lửa màu xám trắng cháy lên trên sợi màu trắng, ánh sáng mờ nhạt chống đỡ một quầng sáng nho nhỏ. Gương mặt một thiếu niên dân bản xứ làn da màu lam nhạt, bộ dáng rất nhanh nhẹn xuất hiện ở trong quầng sáng.

Thiếu Ti thấp giọng niệm tụng chú ngữ, mười ngón linh hoạt quay quanh gương mặt thiếu niên dân bản xứ này nặn ra một cái lại một cái vu ấn quái dị.

Bầu trời có mây đen lôi kiếp lặng lẽ hiện lên, nhưng khí tức Thiếu Ti và Thái Ti tối nghĩa vô hình giống nhau, lôi quang trong mây đen lôi kiếp lóe lên một hồi lâu, lại như thế nào cũng không thể phát hiện dấu vết tồn tại của Thiếu Ti, qua một khắc, đám mây đen đó cuối cùng bất đắc dĩ tiêu tán.

“Trước phải học được ngôn ngữ và văn tự của đám dân bản xứ, sau đó, chúng ta phải tìm được Cơ Hạo nhanh một chút.” Thiếu Ti nhẹ giọng nói: “Mọi người phải tụ tập cùng một chỗ mới có thể càng thêm an toàn. Nhưng thế giới này lớn như vậy, khoảng cách giữa chúng ta chênh lệch hơn một ức dặm, muốn tìm được Cơ Hạo, chúng ta cần vận khí tốt hơn nữa.”

Nhíu nhíu mày, Thiếu Ti nhẹ nhàng nói: “Các ngươi phát hiện chưa? Sau khi tiến vào thế giới này, không chỉ có lực lượng của chúng ta bị áp chế, ngay cả vận khí của chúng ta cũng bị áp chế. Cho nên mấy ngày nay ta muốn mọi người đừng hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì một khi động, rất có thể sẽ có phiền toái quấn thân.”

“Chẳng qua, hai ngày này ta cũng thăm dò một vài lần, ví dụ như nói, khí vận của dân bản xứ nơi này, ta vẫn có thể đoạt lấy khí vận của bọn họ rót thêm ở trên người chúng ta. Chỉ cần vận khí của chúng ta tốt lên, như vậy chúng ta làm cái gì cũng sẽ thuận thuận lợi lợi.”

Chúc Dung Báo cùng ba Vu Vương Chúc Dung thần tộc kính sợ nhìn Thiếu Ti.

Lực lượng khí vận, hoặc là nói lực lượng vận mệnh, đây là một trong vài loại lực lượng khó lường nhất, thần kỳ nhất thế gian. Thiếu Ti nắm giữ loại lực lượng này, điều này làm bọn Chúc Dung Báo rất hâm mộ, đồng thời lại ở trong lòng may mắn vạn phần —— Thiếu Ti là người trận doanh nhà mình!

Thiếu Ti niệm tụng chú ngữ, khuôn mặt thiếu niên trong quầng sáng nho nhỏ liền trở nên mơ hồ hẳn đi.

Từng tia ánh sáng trắng mờ mờ theo sợi màu trắng hướng Thiếu Ti chảy tới, một tia sáng trắng này chính là khí vận của thiếu niên. Ngay sau đó, ánh sáng trắng theo sợi màu trắng chảy tới càng lúc càng nhiều, đây là khí vận của người thân trực hệ của thiếu niên…

Qua thời gian một chén trà nhỏ, khí vận chi lực theo sợi màu trắng chảy tới đã như nước chảy trong ống nước, đây là khí vận tộc nhân bộ tộc tương ứng thiếu niên cũng bắt đầu lưu động.

Một khắc đồng hồ sau, khí vận chi lực trên sợi màu trắng chảy tới đã biến thành một dòng suối nhỏ to cả thước, khí vận bằng hữu ngoại tộc tộc nhân của thiếu niên quen biết cũng bởi vì vận mệnh quỹ tích tiếp xúc cùng dây dưa lẫn nhau, hướng về Thiếu Ti chảy tới.

Một canh giờ sau, khí vận toàn bộ dân bản xứ trong toàn bộ đầm lầy đều bắt đầu hướng Thiếu Ti hội tụ lại, ánh sáng trắng đã biến thành một dòng sông lớn to mười mấy trượng. Từ một người dần dần khuếch tán đến toàn bộ dân bản xứ toàn bộ đầm lầy, vận mệnh chi lực Thiếu Ti nắm giữ thật sự khiến người ta kinh sợ.

Ngón tay Thiếu Ti không ngừng biến hóa vu ấn, từng đạo phù ấn màu trắng không ngừng bay vào trong cơ thể mình còn có Man Man, Chúc Dung Báo, Nha Công cùng với ba Vu Vương.

Mọi người đều cảm thấy, thân thể của mình tựa như đột nhiên trở nên thoải mái hơn rất nhiều, bị thế giới chi lực áp chế, chỉ có thể thi triển ra không đến một thành lực lượng, đột nhiên có thể đủ thi triển ra hơn một nửa bình thường.

Không chỉ có thế, mọi người đều cảm thấy mình và thế giới này trở nên thân cận hơn rất nhiều, thế giới vốn cho bọn họ cảm giác rất âm lãnh xa lạ, lại có được vài phần ấm áp giống với lòng mẫu thân.

Hai canh giờ sau, trên sợi màu trắng đã không còn bao nhiêu khí vận chi lực chảy tới.

Thiếu Ti khẽ cười, tùy tay chỉ một phương hướng: “Hướng bên này, Cơ Hạo nhất định ở phương hướng này!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play