Đêm dài đằng đẵng, toàn bộ Kim Ô tộc nhân Cơ Hạ trở xuống đều say ngã.
Tự có thị nữ nhu thuận nâng bọn họ đi các nơi điện phủ nghỉ ngơi, Cơ Hạo thì đứng ở trên bình đài dọn dẹp sạch sẽ, quan sát hồ nước mênh mông. Đại trận trên trời tản ra, ráng hồng một lần nữa tụ hợp, gió lạnh cuốn tuyết lớn chậm rãi bay xuống, trên mặt hồ đã ngưng ra một tầng băng mỏng manh hoàn chỉnh, rất nhanh đã có bông tuyết chồng chất lên, đem mặt hồ nhuộm thành một mảng tuyết trắng.
Nha Công cũng uống nhiều, rút nhỏ thân thể cuộn mình ở đầu vai Cơ Hạo khò khè, thân thể gật gù, vài lần thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Hai con Thần Hỏa Xà cũng uống không ít, bọn nó vô cùng thân thiết quấn quanh cổ Cơ Hạo, đầu đuôi nối liền, ngủ say trong miệng còn phun khói lửa.
Trước mặt Cơ Hạo lơ lửng truyền thừa thần châu Vu Thần Cơ Hân lưu lại, lẳng lặng nhìn viên thần châu màu đỏ rực toàn thân khói lửa quấn quanh, bên trong như có một ngôi sao lớn kịch liệt thiêu đốt này.
Trải qua vô số năm tháng rửa tội, viên bảo châu này vẫn long lanh trong sáng, cho dù là lẳng lặng lơ lửng ở trước mặt, Cơ Hạo cũng có thể cảm nhận được trong nó chất chứa lực lượng đáng sợ, đó là lực lượng khủng bố gần như hỏa diễm đại đạo, thật sự có thể đem bầu trời cũng đốt xuyên ra một lỗ thủng.
Một khi Cơ Hạo đem tinh huyết của mình nhỏ ở trên thần châu, viên bảo châu này sẽ dung hợp với Cơ Hạo, tinh huyết bên trong tương truyền cùng nhất mạch hắn sẽ lặng lẽ triệt để cải tạo thân thể hắn, khiến thực lực của hắn ở trong mấy ngày ngắn ngủn đột nhiên tăng mạnh.
Lấy Cơ Hạ làm ví dụ, hắn dung hợp truyền thừa thần châu của Đại Vu Thần Cơ Liệu, ngắn ngủn ba ngày thời gian, thân thể Cơ Hạ trở nên mạnh mẽ như rồng. Mà tu vi vu lực của hắn, càng đạt tới tiêu chuẩn cửu tinh Vu Đế. Nếu không phải kinh nghiệm chiến đấu của hắn quá kém, đối với chiến đấu cấp Vu Đế hoàn toàn là một tờ giấy trắng, lấy thực lực Cơ Hạ hiện nay, một mình hắn có thể chống lại mấy chục tên Vu Đế ban ngày vây công hắn.
Bước vào cảnh giới Vu Đế, muốn tăng lên lực lượng một tinh cũng phải hao phí năm tháng dài đằng đẵng, rất có thể ngàn năm khổ tu cũng không thể tăng lên một tinh lực.
Cửu tinh vu lực, cái này ở trong Vu Đế cũng là người cực kỳ mạnh mẽ, bao nhiêu Vu Đế hao hết tuổi thọ, cuối cùng thực lực cũng chỉ tiêu chuẩn hai tinh, ba tinh? Cơ Hạ nếu có thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng của hắn, trong Vu Đế ở Bồ Phản hắn coi như là nhân vật ghê gớm.
Cơ Hạo nếu dung hợp viên truyền thừa thần châu này, như vậy thực lực của hắn ít nhất cũng có thể đạt tới tiêu chuẩn thất tinh.
Cơ Hân thực lực theo sát Cơ Liệu, là tướng lĩnh cường đại nhất dưới trướng Cơ Liệu, càng là phó thủ của Cơ Liệu. Có thể nghĩ, truyền thừa thần châu hắn lưu lại đem tới lợi ích cho Cơ Hạo, cho dù nhỏ hơn Cơ Hạ, cũng sẽ không ít hơn quá nhiều.
Trong thần hồn không gian, hư ảnh lặng yên ngưng tụ, một ánh lửa lượn lờ trong truyền thừa thần châu, một tia hỏa lực tinh thuần theo mi tâm Cơ Hạo chui vào, nhanh chóng xuất hiện ở trong thần hồn không gian, bị hư ảnh nắm ở trong tay.
“Tinh tú khắp trời, dựa theo thuộc tính của nó, đại khái có kim, mộc, thủy, hỏa, thổ cùng với phong, lôi, điện, băng các phân loại. Viên truyền thừa thần châu này, bản mạng vu tinh của hắn là ‘Xích Hoắc tinh’, ở trong tinh tú hỏa thuộc tính khắp trời, lực lượng Xích Hoắc tinh đại khái xếp khoảng vị trí ba ngàn.”
Hư ảnh thản nhiên nói: “Nhưng thái dương, chính là tinh lực số một trong tinh tú khắp trời.”
Ngón tay bóp một cái, một luồng hỏa lực kia tan thành mây khói, hư ảnh chậm rãi biến mất, không phát ra nửa điểm thanh âm nữa.
Cơ Hạo ngẩn ngơ, sau đó đột nhiên cười lên. Không phải sao. Mình sao bị một viên truyền thừa thần châu như vậy làm váng đầu? Đã tới thế giới này, đã quyết tâm cầu thiên đạo, cầu trường sinh, như vậy tất cả đều phải làm được tốt nhất.
Trong tinh tú hỏa thuộc tính khắp trời, lực lượng Xích Hoắc tinh xếp hạng chỉ là khoảng ba ngàn?
Tuy không biết lực lượng bản mạng vu tinh đối với lực lượng Vu Vương, Vu Đế thậm chí Vu Thần có hiệu quả cỡ nào, nhưng Cơ Hạo đã muốn chọn, thì nhất định phải chọn thứ mạnh nhất.
Xích Hoắc tinh ở trong xếp hạng lực lượng tinh tú hỏa thuộc tính chỉ khoảng hạng ba ngàn. Như vậy còn có tinh tú các loại thuộc tính khác. Tinh tú khắp trời vô cùng vô tận, Xích Hoắc tinh ở trong toàn bộ tinh tú xếp hạng có thể đứng thứ bao nhiêu?
Ba vạn? Mười vạn? Hay là xếp hạng càng đáng thương hơn?
“Cơ Hân tổ tiên, xin lỗi.” Cơ Hạo vuốt ve viên truyền thừa thần châu chất chứa lực lượng cực lớn, chất chứa cơ duyên cường đại này, thiên hạ vô số người đều tha thiết ước mơ, bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Ngươi tuy tốt, ngươi tuy mạnh, nhưng ngươi không phải đạo của ta.”
Ánh sáng trong truyền thừa thần châu hơi lóe lên, Cơ Hạo tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ nhàng.
“Yên tâm, ngươi là tổ tiên Cơ gia chúng ta, ta sẽ từ trong đệ đệ của ta, chọn lựa một đứa nhỏ ưu tú nhất kế thừa lực lượng của ngươi.” Cơ Hạo nhẹ nhàng vuốt ve truyền thừa thần châu, rất nghiêm túc nói: “Nếu các đệ đệ của ta hiện tại ngươi không hài lòng… A cha và a mỗ còn có thể tiếp tục sinh, ngươi yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề.”
‘Dát’, Nha Công mở mắt, mang theo vài phần men say nhẹ nhàng kêu vài tiếng, móng vuốt dùng sức cào cào tai Cơ Hạo.
“Ồ, được, ta sẽ tìm mấy con quạ cái.” Cơ Hạo bất đắc dĩ sờ sờ đầu Nha Công: “A cha bọn họ lần này đến, chưa mang mấy con quạ đen cái cho ngươi, cái này cũng không phải lỗi của ta! Ừm, tiểu quạ đen sẽ có, sẽ có!”
Nha Công kêu vài tiếng ‘Quạ quạ’, vui vẻ nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ say.
Sau khi trời sáng, Cơ Hạo tự mình lấy một chậu nước rửa mặt cho Cơ Hạ bưng vào phòng hắn, sau khi hầu hạ Cơ Hạ rửa mặt chải đầu xong, Cơ Hạo đem truyền thừa thần châu của Cơ Hân đưa trả cho Cơ Hạ: “A cha, giữ lại cho đệ đệ con đi. Con đã chọn xong con đường con muốn đi.”
Cơ Hạ nhíu mày, rất khó hiểu nhìn Cơ Hạo: “Đứa nhỏ, đây là bảo bối lão tổ tông lưu lại, có nó, chúng ta không dám nói chúng ta nhất định có thể thành Vu Thần… A cha thật ra hiện tại cũng không rõ, Vu Thần rốt cuộc là cái gì… Nhưng ít nhất có thể khiến con trở thành Vu Đế cường đại!”
“Con đã chọn sẵn con đường của bản thân con.” Cơ Hạo rất nghiêm túc nhìn Cơ Hạ: “Hơn nữa, hiện tại con cũng không e ngại Vu Đế bình thường.”
Ngạo nghễ ngẩng đầu, Cơ Hạo tự tin nói: “Có trọng bảo hộ thân sư phụ ban, các Vu Đế bình thường nếu không có vài phần thủ đoạn, làm không tốt bọn họ còn phải chết ở trong tay con. Cho nên, a cha không cần lo lắng cho con, thứ tốt, giữ lại cho đệ đệ nhà chúng ta đi!”
Cơ Hạ nghiêm túc nhìn Cơ Hạo hồi lâu, sau đó thở dài một hơi: “Được rồi, giữ lại cho đại đệ của con! Các muội muội của con, cũng đừng nghĩ được chỗ tốt này. Con gái gả ra ngoài, là nước rửa chân hắt đi… A, bảo bối tổ tông lưu lại, chỉ có thể cho con trai!”
‘Thùng, thùng thùng’, tiếng chuông Quỳnh Tuyết cung gõ vang, đây là đại biểu có khách người tới thăm.
Cơ Hạo và Cơ Hạ ra khỏi phòng, vừa mới tới chính điện Quỳnh Tuyết cung, liền nhìn thấy Tự Văn Mệnh vẻ mặt bất đắc dĩ đứng ở cửa đại điện.
“Cơ Hạo, ngươi tiểu tử này lại gây phiền toái rồi. Vô Chi Kỳ ở trước mặt Đế Thuấn lăn lộn khóc lóc om sòm, khóc trời kêu đất tố cáo ngươi giết ba mươi sáu đứa con trai của hắn!”
Tự Văn Mệnh vẻ mặt bất đắc dĩ, nếp nhăn da mặt có thể nhỏ ra mật đắng.
Hắn bất đắc dĩ thở dài: “Theo ta đi một chuyến đi, Đế Thuấn muốn ngươi giải thích rõ ràng…”
Đột nhiên, Tự Văn Mệnh kinh ngạc nhìn Cơ Hạ: “Cái này… Cơ Hạ, tu vi của ngươi, ngươi… Vu Đế?”
Trong mắt Cơ Hạ hàn quang bắn ra bốn phía, nặng trịch nói: “Đây đều là việc nhỏ, ai dám tố cáo đứa nhỏ nhà ta? Bắt nạt Cơ Hạo nhà ta không có ai chống lưng sao? Vô Chi Kỳ kia là cái quái gì? Hạo, a cha giúp con đánh nổ đầu hắn!”
Sắc mặt Tự Văn Mệnh nhất thời trở nên càng thêm khổ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT