Đại Vu huyết khí như rồng, Vu Vương khí huyết như trăm con rồng vùng vẫy biển khơi, càng thêm muôn hình vạn trạng, hung mãnh khó cản.

Tin Doanh Vân chết truyền đến, Doanh Vân Bằng thét lớn một tiếng, thất khiếu đồng thời phun ra cả đống máu, máu mang theo một tia màu xanh bắn nhanh như tên, hai vị tâm phúc cấp dưới không cẩn thận đứng ở bên cạnh hắn bị máu tươi tai hắn phun ra trúng, đường đường đỉnh phong Đại Vu rên cũng chưa rên được một tiếng bị máu tươi đánh thành phấn.

“Nguy rồi!” Doanh Vân Bằng dù sao cũng là thực quyền trưởng lão Thập Nhật quốc phái ra trú ở Bồ Phản chủ trì tất cả công việc, khí huyết nháy mắt đánh chết hai vị cấp dưới của mình, mắt thấy khí huyết dâng trào ra còn sắp gây ra tai họa lớn hơn nữa, hắn vội vàng hé miệng hung hăng hút một cái.

Máu tươi đã phun ra ngoài trăm trượng chợt đình trệ, sau đó mang theo tiếng xé gió nặng nề hướng trong miệng hắn bắn nhanh quay về.

Mấy nghìn người vây quanh xem cùng cất tiếng kinh hô. Lúc máu tươi của Doanh Vân Bằng phun ra, bọn họ đều sợ tới mức hồn vía lên mây. Khí huyết một vị Vu Vương không khống chế được, tất cả vật còn sống trong phạm vi mười dặm đều có khả năng bị chấn động giết chết.

Vô số người rảnh rỗi vây xem đều kích hoạt vu phù bảo mệnh trưởng bối nhà mình ban cho, chỉ cầu ở trong khí huyết Doanh Vân Bằng tàn sát bừa bãi bùng nổ giữ được một cái mạng. Chờ Doanh Vân Bằng chủ động thu hồi khí huyết không khống chế được, những kẻ đã kích hoạt bảo mệnh vu phù không người nào không âm thầm mắng chửi!

Cho dù là Vu Vương, muốn luyện chế một vu phù có thể ngăn cản công kích cấp Vu Vương, đó cũng là việc cần hao phí tâm huyết cực lớn. Một cái vu phù bảo mệnh áp đáy hòm cứ như vậy hao phí vô ích, nếu không phải bọn hắn đắc tội không nổi Doanh Vân Bằng, đã sớm có người chửi ầm lên.

Doanh Vân Bằng lòng đau như cắt, gương mặt run rẩy nhìn thoáng qua hai tâm phúc cấp dưới bị khí huyết mình chấn vỡ, cắn răng vả một bạt tai ở trên mặt Đại Vu chạy tới báo tin.

Đại Vu xui xẻo nửa bên mặt bị một bạt tai đánh cho vỡ nát, sau đó tinh huyết Đại Vu dâng trào, gương mặt vỡ nát nhanh chóng trọng sinh mà ra, Đại Vu bị đánh cho tối tăm trời đất quỳ rạp xuống đất, run rẩy kêu lên: “Doanh Vân đại nhân hai ngày trước vừa mới có được một con Kim Sí Huyết Thứu, hai ngày qua luôn bận rộn thuần phục nó, hôm nay vừa mới thử lên trời phi hành một vòng, kết quả liền…”

Doanh Vân Bằng cũng run rẩy cả người sải bước chạy như điên, hướng nơi Doanh Vân ngã chết chạy đi, ngay cả Đại Phong Linh cũng lười quan tâm.

Đại Phong Linh chỉ là anh tài Đại Phong bộ, chết rồi thì chết đi. Có quan hệ cái lông với Doanh Vân Bằng hắn? Nhưng Doanh Vân, lại là đứa con nhỏ Doanh Vân Bằng hắn âu yếm nhất. Doanh Vân Bằng lúc gần ngàn tuổi mới có Doanh Vân tiểu nhi tử này, từ nhỏ đã cưng chiều tới mức coi trời bằng vung.

Doanh Vân còn ở trong bụng a mỗ của hắn, Doanh Vân Bằng đã dùng tinh huyết bản thân thúc giục hoạt mạch cho hắn, Doanh Vân vừa sinh ra đã có linh trí không kém gì thiếu niên mười tuổi, hơn nữa vừa sinh ra đã có thể chạy có thể nhảy, có được thực lực Tiểu Vu đỉnh phong.

Doanh Vân Bằng dùng thực lực bản thân giúp Doanh Vân khai thác toàn bộ mạch lạc lực lượng của huyết mạch truyền thừa, lại cho hắn ăn vào vô số vu dược trân quý cùng các loại thiên tài địa bảo, Doanh Vân mười tuổi đã thuận lợi mở ra vu huyệt đầu tiên thành tựu Đại Vu. Sau đó vài năm, Doanh Vân duy trì tốc độ kinh người nhiều nhất mười ngày mở một chỗ vu huyệt mới, ngắn ngủn bốn năm, Doanh Vân đã mở hơn ba trăm vu huyệt.

Mở ba trăm vu huyệt, ở trong Đại Vu một thế hệ trẻ tuổi, Doanh Vân tuyệt đối là thực lực đứng đầu. Càng không cần nói Doanh Vân Bằng vì đào tạo Doanh Vân, không tiếc mạng già đi cực đông đại dương chém giết một con ác long huyết thống thuần khiết, lấy máu chân long tắm rửa thân thể cho Doanh Vân, Doanh Vân tuổi còn nhỏ, lực lượng thân thể đã đạt tới cực hạn đỉnh phong của Đại Vu tầm thường!

Vì chuyện này, Thập Nhật quốc và Đông hải long tộc trở mặt. Đông hải long tộc tức giận, mấy ức Thuỷ tộc nhấc lên sóng thần tấn công Thập Nhật quốc, nếu không phải Đế Thuấn tự mình đi Đông Hoang điều giải chuyện này, Thập Nhật quốc cũng phải đại thương nguyên khí.

Ở trên người Doanh Vân, Doanh Vân Bằng gửi gắm quá nhiều hy vọng, quá nhiều dã tâm. Hắn thậm chí muốn đem Doanh Vân bồi dưỡng thành Vu Đế trẻ tuổi nhất, cường đại nhất Thập Nhật quốc từ trước tới nay. Hắn thậm chí muốn ở trước khi mình đột phá thành Vu Đế, để nhi tử bảo bối của mình thành tựu Vu Đế chi tôn.

Nhưng tất cả hy vọng, tất cả dã tâm vỡ tan trong một buổi.

Mười mấy năm hầu như táng gia bại sản dốc sức bồi dưỡng, cứ thế hóa thành tro bụi.

“Ngã chết? Ha ha, ngã chết!” Doanh Vân Bằng vừa đi nhanh, vừa giống như kẻ điên liên miên cằn nhằn mắng: “Thân thể đỉnh cấp Đại Vu. Đại Vu mở hơn ba trăm vu huyệt, Đại Vu từ nhỏ đã ở trên lưng chiến cầm, chiến thú lăn lộn… Con ta Doanh Vân, là dễ ngã chết như vậy sao?”

Thật sự là gặp quỷ một vạn lần cũng không có khả năng có chuyện như vậy!

Thân thể Doanh Vân là thân thể đỉnh cấp Đại Vu, cho dù đem hắn từ trên cao mấy ngàn dặm ném xuống, nhiều nhất ngã mấy cái xương, muốn hắn ngã chết là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Sinh mệnh lực của Đại Vu là ương ngạnh cỡ nào, từng có Đại Vu nhân tộc đánh cược với thiên thần thiên đình, trực tiếp từ đỉnh trụ trời Bất Chu sơn nhảy xuống, liên tục ngã hơn nửa tháng mới ngã xuống mặt đất, kết quả cũng chỉ bị thương nặng gần chết, cuối cùng vẫn còn sống!

Một con Kim Sí Huyết Thứu có thể bay cao bao nhiêu? Liều mạng có thể bay đến cao một vạn dặm, cao như vậy có thể ngã chết một Đại Vu? Hơn nữa là Doanh Vân loại Đại Vu này từ nhỏ đã ăn vô số thiên tài địa bảo, dùng máu của ác long rèn luyện thân thể?

“Mấy ngày nay thị vệ, người hầu theo bên người Vân Nhi, lẫn cả toàn bộ thân tộc của bọn hắn, giết hết.” Đôi tay Doanh Vân Bằng run rẩy, vừa đi nhanh, vừa run rẩy nói: “Giết, giết toàn bộ, máu thịt hồn phách, toàn bộ cho bọn ác quỷ nơi hoang dã ăn, ta muốn khiến bọn chúng chết cũng không siêu sinh.”

Đi, đi, phun ra một ngụm lão huyết, Doanh Vân Bằng kịch liệt ho khan, trong hai hốc mắt hai hàng lệ máu cuồn cuộn chảy xuống.

“Vân Nhi, Vân Nhi của ta, con sao có thể bị ngã chết? Nhất định là có người ám toán con, nhất định! Ai có thể ám sát Vân Nhi của ta? Là ai?” Doanh Vân Bằng đã lâm vào trạng thái điên cuồng. Thực lực Doanh Vân cường hãn như thế, có thể nhẹ nhàng bâng quơ ám sát nó, nhất định là cao thủ cấp Vu Vương.

Vu Vương có thù oán với mình có mấy người nào? Vu Vương dám xuống tay đối với con mình có những kẻ nào?

Trong đầu Doanh Vân Bằng lóe lên ánh chớp, đột nhiên hắn bất đắc dĩ phát hiện, Vu Vương có thù oán với mình, Vu Vương dám xuống tay với Doanh Vân, tựa như số lượng quả thật là không ít?

Thất tha thất thểu, Doanh Vân Bằng dẫn đại đội nhân mã chạy ra khỏi Thập Nhật thị, tới trước một ngọn núi nhỏ nở đầy đóa hoa hai màu đỏ trắng ngoài chợ.

Doanh Vân cắm đầu ngã xuống đất, từ giữa đôi chân duỗi thẳng của hắn lộ ra một đoạn măng dính đầy máu tươi, toàn thân màu vàng tím.

Một đám Đại Vu đã khẩn trương ở hiện trường bắt đầu thăm dò. Bọn họ đều là kẻ lành nghề kinh nghiệm cực kỳ phong phú, nếu có ai ở nơi này giở trò, không có ai có thể giấu diếm được mắt bọn họ.

Doanh Vân Bằng sau khi chạy tới, một Đại Vu vội vàng quỳ rạp xuống đất, nơm nớp lo sợ báo cáo phát hiện của mình.

Doanh Vân đang thuần hóa chiến cầm Kim Sí Huyết Thứu mới thu được, nhưng Kim Sí Huyết Thứu đột nhiên bị một con ong độc đâm vào khóe mắt, Kim Sí Huyết Thứu nổi giận điên cuồng bay múa loạn trên không, một cánh đem Doanh Vân từ trên cao vỗ xuống.

Doanh Vân đầu cắm xuống rơi xuống mặt đất, vốn điều này không tính là việc gì to tát, nhưng nơi hắn rơi xuống, ban đêm hôm qua vừa mới sinh ra một khúc măng của ‘Tử Huyết Trúc’!

Doanh Vân trở tay không kịp bị măng xuyên qua đầu, xuyên qua cả xương sống, chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, cứu cũng không kịp cứu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play