Ngọn lửa màu đỏ vàng trên Kim Ô lĩnh xông thẳng lên trời, hơn một ngàn con cự nha giang cánh lơ lửng ở giữa không trung, không ngừng phát ra tiếng kêu trầm thấp.

Trống da rồng màu đỏ sáng bị người ta gõ vang, tiếng trống hùng hậu hữu lực truyền ra mấy trăm dặm, ở trong dãy núi vang dội qua lại.

Tế tổ đại điển Hỏa Nha bộ mười năm một lần đang hừng hực khí thế, vô số tế phẩm được đưa vào tổ miếu, ở dưới sự chủ trì của Đại Vu tế Cơ Khuê, đại điển tiến hành đâu vào đấy. Tổ linh ngủ say bị đánh thức, tận tình hưởng thụ tế phẩm tộc nhân cung phụng, nếu bọn họ hài lòng đối với tế phẩm, như vậy bọn họ sẽ đưa xuống phúc lợi, ban ân cho tộc nhân được bọn họ lựa chọn.

Hồ nham thạch nóng chảy vừa rồi Cơ Hạ và Cơ Xu đại chiến tạo thành đã nguội đi, hai con quái bùn thân thể do bùn đất đen sì dính mềm tạo thành cựa quậy thân thể, chậm rãi lướt qua mặt đất nham thạch thô ráp sau khi làm nguội.

Nơi thân thể quái nước bùn đi qua, bùn lầy thật dày không ngừng trào ra. Ở dưới lực lượng của bọn chúng thúc đẩy, nham thạch mềm hoá biến thành bùn đất, dựa theo bọn họ chỉ huy đều ùn ùn hướng bốn phía mở ra.

Mười mấy thụ tinh ký kết minh ước, được Hỏa Nha bộ bảo hộ, đồng thời cũng chịu Hỏa Nha bộ điều khiển lắc lư thân thể cao lớn, ở trên bùn đất thật dày rải từng nắm lớn hạt giống. Hạt giống được pháp lực của thụ tinh tẩm bổ sẽ rất nhanh nảy mầm, không cần tới mấy ngày, một mảng núi rừng bị thiêu hủy này sẽ một lần nữa trở nên xanh um tươi tốt.

Tất cả điều này đều không liên quan với Cơ Hạo.

Trong nhà gỗ nhỏ của nhà mình, Cơ Hạo trầm mặt nhìn Cơ Hạ cùng Thanh Phục sóng vai nằm ở trên một tấm da thú thật lớn.

Hai người đều hôn mê bất tỉnh, đều là bệnh trạng tương tự —— gương mặt ửng hồng, hơi thở phun ra dị thường nóng rực, nhà gỗ nho nhỏ bị hơi thở hai người phun ra biến thành một bếp lò lớn, bùn đất ngoài phòng đều bị nhiệt lực nung thành màu trắng khô.

Vu tế trình độ vu y cao nhất Hỏa Nha bộ là Cơ Thố ngồi xếp bằng ở bên cạnh hai người, không ngừng lấy ra một số vỏ cây rễ cỏ kỳ kỳ quái quái nhét vào trong miệng hai người. Cơ Thố vung vẩy ngón tay, niệm tụng chú ngữ kỳ dị, vỏ cây rễ cỏ nhét vào miệng hai người bỗng dưng hóa thành chất lỏng chảy vào trong bụng bọn họ, hơi nóng hai người phun ra cũng hơi giảm đi một ít.

“Truyền thừa vu bảo của thượng cổ nhân vương Toại Nhân thị đó.” Bận rộn một hồi lâu, miễn cưỡng khống chế được nhiệt lực tàn sát bừa bãi trong cơ thể Cơ Hạ cùng Thanh Phục, Cơ Thố dùng sức vò một nắm thảo dược, nhíu mày thở dài.

“Niên đại của Toại Nhân thị quá cổ lão, quá xa xưa rồi. Ngay cả chúng ta những lão gia hỏa phụ trách truyền thừa tri thức tổ tiên cũng chỉ từng nghe nói tên hắn.” Cơ Thố nhìn Cơ Hạo chậm rãi nói: “Hắn tuy được các tộc tôn kính làm nhân vương, nhưng địa bàn hắn hoạt động chủ yếu là ở Trung Lục trong truyền thuyết, trước nay chưa từng nghe nói Toại Nhân thị tới phương nam, không ngờ được truyền thừa vu bảo của hắn sẽ xuất hiện ở Nam hoang.”

“Thương thế của a ba, a mỗ ta nguy kịch không?” Cơ Hạo cắt ngang Cơ Thố cảm khái, trực tiếp hỏi vấn đề mình quan tâm nhất.

“Rất khó, rất khó, rất khó.” Liên tục dùng ba cái rất khó, Cơ Thố không ngừng lắc đầu: “Lực lượng của thượng cổ nhân vương không thể phỏng đoán, truyền thừa vu bảo của hắn, Cơ Xu cho dù chỉ có thể mượn một chút xíu uy lực của Toại Nhân Trượng, cũng không phải chúng ta có thể ngăn cản.”

Có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Cơ Hạ cùng Thanh Phục bất tỉnh, Cơ Thố trầm ngâm một phen, mới thở dài nói: “Hoặc là, huyết mạch lực của bản thân bọn họ có thể ngăn cản hỏa lực ăn mòn, tự nhiên thức tỉnh; hoặc là có Vu Vương am hiểu khống chế hỏa diễm rút ra Tam Vị Hỏa trong cơ thể bọn họ, nếu không ta chỉ có thể sử dụng vu dược áp chế hỏa lực, để bọn họ không bị chết cháy.”

Nghiêm túc nhìn Cơ Hạo, Cơ Thố trầm giọng nói: “Nhưng dùng vu dược áp chế hỏa lực, Hạo, ngươi theo chúng ta học thuật vu dược nhiều năm như vậy, ngươi cũng biết, loại biện pháp này chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sinh mệnh của a ba, a mỗ ngươi, trên thực tế hỏa lực vẫn đang không ngừng tiêu hao tinh khí của bọn họ.”

“Thời gian dài, bọn họ vẫn sẽ bị chết cháy?” Cơ Hạo nhìn gương mặt già nua của Cơ Thố, bất lực hỏi một câu.

Cơ Thố thở dài một tiếng, lẩm bẩm: “Chỉ có thể xem a ba, a mỗ ngươi có thể tự chịu đựng qua hay không... Còn có, ta đi trở về nghĩ cách tiếp, chung quy sẽ có cách... Ví dụ như nói, qua hai hôm nữa, chúng ta cùng nhau ép Cơ Xu vận dụng Toại Nhân Trượng thử có thể đem hỏa lực hút về hay không.”

Để lại một đống dược vật tính chất âm hàn, có thể tạm thời áp chế hỏa lực, Cơ Thố chống gậy, chậm rãi đi ra khỏi sân.

Cơ Hạo ngồi xếp bằng ở bên người Cơ Hạ và Thanh Phục, lẳng lặng nhìn gương mặt đỏ bừng của hai người. Hắn nắm bàn tay Cơ Hạ, tay Cơ Hạ nóng rực bức người, nhiệt độ lòng bàn tay tựa như bàn ủi.

Hỏa lực đáng sợ như vậy, Cơ Hạ có lẽ còn có thể chịu đựng một thời gian, nhưng Thanh Phục vừa lúc bị hỏa diễm lực khắc chế, nàng tuyệt đối không kiên trì được mấy ngày. Cơ Hạo nhìn nếp nhăn nhỏ dày khóe mắt Thanh Phục, một loại khủng bố tuyệt đại đột nhiên bừng lên.

Các vu tế ra mặt bức bách Cơ Xu, gã kia chỉ cần tùy tiện tìm cái cớ, Cơ Hạ và Thanh Phục sẽ không cứu được. Dựa vào huyết mạch lực của bản thân mạnh mẽ ngăn cản, cho dù Cơ Hạ có thể, Thanh Phục thuộc tính bị khắc chế cũng không có khả năng may mắn thoát khỏi.

“Này, lão gia hỏa, lão gia hỏa!” Vu tế Hỏa Nha bộ không có cách nào tiêu diệt hỏa lực trong cơ thể Cơ Hạ, Thanh Phục, Cơ Hạo chỉ có thể đem toàn bộ hy vọng đặt ở trên người hư ảnh. Toàn bộ lực lượng tinh thần ùa vào không gian thần hồn, Cơ Hạo hướng về phía sương mù trắng xoá trong không gian thần hồn kêu to lên.

Rất nhanh hư ảnh từ trong sương mù mờ mịt ngưng tụ thân hình, hắn ở cao nhìn xuống quan sát Cơ Hạo, rất kinh ngạc hỏi: “Tiểu gia hỏa, ngươi cực ít chủ động tìm ta. Hôm nay lại đã xảy ra chuyện gì?”

Cơ Hạo nhanh chóng hướng hư ảnh kể rõ quá trình Cơ Hạ, Thanh Phục bị thương: “A mỗ vì cứu a ba, cũng bị Tam Vị Hỏa tổn thương. Vu y lợi hại nhất bộ tộc cũng không thể thi cứu. Lão gia hỏa, ngươi có cách nào không?”

Hai hàng lông mày rậm của hư ảnh nhíu lại, hắn thấp giọng lẩm bẩm: “Toại Nhân thị sao? Tựa như... Từng nghe nói, lười quan tâm, thật ra đã quên. Tam Vị Hỏa, Tam Vị Hỏa, đây là lửa gì?”

Cơ Hạo nắm chặt bàn tay Cơ Hạ, từ trong lòng bàn tay Cơ Hạ rút lấy một luồng khí tức Tam Vị Hỏa cực kỳ mỏng manh đưa vào không gian thần hồn.

Hư ảnh khẽ nhíu mày, như bừng tỉnh đại ngộ nói: “A, là loại lửa này sao? Đây là ba loại hậu thiên hỏa diễm cực hạn, trải qua lực lượng thật lớn áp súc luyện chế, mạnh mẽ nghịch chuyển hậu thiên mà thành tiên thiên chi hỏa. Ừm, ba loại hậu thiên hỏa diễm phân biệt từ trong hư không, trong lòng đất, trong cơ thể người luyện hóa mà có. Thiên, địa, nhân ba loại hậu thiên hỏa diễm hòa hợp một thể, vậy mới luyện thành loại tiên thiên hỏa diễm này.”

“Có thể giải trừ không?” Cơ Hạo khẩn trương nhìn hư ảnh. Cơ Thố cũng không thể làm rõ lai lịch Tam Vị Hỏa, nhưng hư ảnh liếc một cái đã nhận ra chân tướng loại tiên thiên chi hỏa này, Cơ Hạo đem toàn bộ hy vọng đều đặt ở trên thân hư ảnh.

“Rất đơn giản!” Ánh mắt hư ảnh rất cổ quái nhìn Cơ Hạo: “Đem toàn bộ hỏa lực hút vào trong cơ thể của ngươi, dùng Bổ Thiên Bất Lậu Quyết luyện hết là xong. Cái này tuy là tiên thiên chi hỏa, nhưng Bổ Thiên Bất Lậu Quyết có thể luyện hóa thiên địa vạn vật... Tiểu gia hỏa, ngươi sao so với ta còn hồ đồ hơn?”

Như một tia sét bổ qua, trong lòng Cơ Hạo thông suốt. Không phải Bổ Thiên Bất Lậu Quyết có thể luyện hóa thiên địa vạn vật sao, Tam Vị Hỏa cũng thuộc về môt thiên địa vạn vật, có gì không thể luyện hóa?

Đơn giản là Bổ Thiên Bất Lậu Quyết của mình cảnh giới quá thấp, một lần luyện hóa không được bao nhiêu, nhưng chỉ cần kiên trì luyện hóa, nhất định có thể đem toàn bộ Tam Vị Hỏa trong cơ thể Cơ Hạ và Thanh Phục luyện hóa sạch sẽ.

Tiên thiên chi hỏa Tam Vị Hỏa, khó có thể tưởng tượng sau khi đem lửa này luyện hóa, sẽ mang đến cho Cơ Hạo lợi ích lớn bao nhiêu.

Đang lúc mừng như điên, hư ảnh đột nhiên hừ lạnh một tiếng nặng nề.

Lực lượng tinh thần Cơ Hạo như thủy triều từ trong thần hồn không gian rời khỏi, hắn vừa mới mở mắt, liền nhìn thấy một thiếu nữ nai nịt bộ dạng cực kỳ mỹ mạo, bay lên đá một cước thật nặng vào ngực mình.

Khí lực thiếu nữ không nhỏ, Cơ Hạo không có chút phòng bị, bị một cước của nàng đá bay, cắm đầu húc vỡ vách nhà gỗ ngã sấp xuống ở trong sân.

Trong sân, con gấu béo bị mấy đại hán cường tráng đè chặt xuống đất, mặc cho nó điên cuồng giãy dụa rống giận, căn bản không thể từ trong tay những đại hán đó chạy thoát.

Cơ Hạo còn chưa đứng dậy, thiếu nữ nai nịt lại xông ra, bàn tay khẽ lật, một thanh đoản đao hung hăng hướng trái tim hắn đâm tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play