Một con sông lớn cuồn cuộn dâng trào qua, sóng đục ngầu cuồn cuộn, phát ra tiếng sôi sục như sét nổ.
Bờ sông, trên một ngọn núi hiểm trở, Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt mang theo mấy trăm thân binh đứng ở đỉnh núi, mặt đỏ tai hồng nhìn đám đông con dân nhân tộc dưới núi cuồn cuộn khóc trời kêu đất di chuyển hướng về phía bắc.
Từng đại đội con dân nhân tộc thoạt nhìn không thấy giới hạn, bọn họ xếp đội ngũ thật dài, một bước một cái quay đầu hướng phía bắc ùn ùn xuất phát. Trong đội ngũ thỉnh thoảng có lão nhân thân thể suy yếu ngã xuống, càng có tiếng lượng lớn trẻ con, phụ nữ la khóc không ngừng truyền đến.
Vô số chiến sĩ dị tộc, chiến sĩ nhân tộc quất ngựa chạy như điên, cầm cái roi thật dài hung hăng hướng tới tất cả con dân nhân tộc không vừa mắt vụt bừa vụt bãi. Bọn hắn lớn tiếng quát, lệnh cưỡng chế toàn bộ mọi người đẩy nhanh tốc độ đi về hướng bắc, thỉnh thoảng có người bị cái roi nặng nề của bọn hắn đánh đứt gân gãy xương ngã xuống đất, miệng phun máu tươi giãy dụa kêu rên.
Khói bụi cuồn cuộn, tiếng khóc rung trời, chiến thú lui tới trên đường không kiêng nể gì xuyên qua trong đội ngũ. Các lão nhân kiệt lực ngã xuống đất bị chiến thú nhẹ nhàng một cước giẫm thành thịt vụn, con dân nhân tộc bị đánh ngã xuống đất cũng bị chiến thú giẫm be bét máu thịt, rất nhanh không còn chút động tĩnh nào nữa.
Đám chiến sĩ dị tộc, chiến sĩ nhân tộc kia ai cũng giống như ác quỷ cười khàn cả giọng, bọn hắn tận tình vụt tất cả mọi người bọn hắn muốn vụt, không kiêng nể gì, không chút thương hại. Ở giờ khắc này, vô luận là dị tộc hay nhân tộc, gương mặt bọn hắn đều là dữ tợn, vặn vẹo giống như ác quỷ.
“Đế Úc tên tạp chủng này!” Hai tay Hoa Tư Liệt siết chặt nắm đấm, khóe mắt nứt ra không ngừng phun ra lượng lớn máu: “Hắn rốt cuộc muốn làm gì?”
“Đế Úc là tên tạp chủng, bọn tộc trưởng, trưởng lão kia cũng thế!” Hoa Tư Thiến lớn tiếng quát: “Nhưng ta không hiểu, bọn họ...”
Hoa Tư Thiến hung hăng chỉ các chiến sĩ nhân tộc ở trong đội ngũ di chuyển giục vật cưỡi chạy như điên: “Bọn họ cũng là nhân tộc, bọn họ chảy dòng máu tương tự với chúng ta, bọn họ sao có thể đối đãi với tộc nhân của chúng ta như vậy?”
Hoa Tư Liệt nói không ra lời, hai tay hắn siết chặt nắm đấm, hắn dùng sức quá mạnh, lực lượng đáng sợ bóp nát xương ngón tay, kinh lạc của hắn, nắm tay hắn sụp đổ, lượng lớn máu tươi không ngừng nhỏ xuống. Hắn rít gào trầm thấp, khóe mắt nứt ra càng lúc càng lớn, con mắt cũng thiếu chút nữa từ trong hốc mắt nhảy ra.
“Có một số người, phải vì những việc này làm ra một lời giải thích!” Hoa Tư Thiến xoay người, nhìn Hoa Tư Liệt toàn thân đầy máu trầm giọng nói: “Cùng đi?”
“Cùng đi!” Hoa Tư Liệt gật gật đầu thật sâu, hắn nhìn thoáng qua đội ngũ di chuyển vô biên vô hạn phía dưới, thân thể hóa thành một đạo hào quang mãnh liệt phóng lên cao, mở hết tốc độ hướng đất tổ Hoa Tư thị chạy như bay.
Mượn dùng truyền tống đại trận Hoa Tư thị thiết lập, hai canh giờ sau, Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt một già, một trẻ hai đại đế tử quay về đất tổ Hoa Tư thị—— ở cạnh đầm lầy lớn phía nam Bồ Phản, do mấy trăm ngọn núi lớn hiểm trở tạo thành sơn thành to lớn.
Từng cây cột đồ đằng to lớn đứng sừng sững ở trên quảng trường thật lớn, trong quần thể cột đồ đằng tràn ngập vu lực cường đại, một tòa điện đường đá đen to lớn đồ sộ sừng sững. Mấy vạn tinh nhuệ Hoa Tư thị mặc trọng giáp bảo vệ xung quanh điện phủ, khi bọn họ nhìn thấy Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt nổi giận đùng đùng sải bước đi tới, mấy chục giáp sĩ tinh nhuệ theo bản năng chắn trước mặt hai người.
“Cút ngay!” Hoa Tư Thiến trợn mắt nhìn, hướng các giáp sĩ chặn đường đó tức giận rít gào.
Thân thể đám đông giáp sĩ khẽ run lên, bọn họ theo bản năng hướng đại điện phía sau nhìn một cái, lắc mình nhường đường. Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt trực tiếp đến trước cửa đại điện, hai người đồng thời tung nắm đấm đánh thật mạnh ở trên cửa điện dày nặng làm từ đồng xanh.
Cửa điện nặng nề ầm ầm mở ra, tiếng đánh nặng nề kinh động đám đông cao tầng Hoa Tư thị trong đại điện đang mở tiệc vui vẻ, bọn họ đều liếc hướng cửa chính, nhạc khúc vui vẻ trong đại điện cũng im bặt, đám đông nhạc sĩ kinh sợ nhìn về phía hai người.
Hoa Tư thị đương đại tộc trưởng Hoa Tư Thanh Diệp cười giơ lên cốc rượu đồng xanh hoa văn trang trí tinh xảo đẹp đẽ trong tay, hướng Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt cười nói: “Anh tài tộc ta đến rồi, A Thiến, A Liệt, vào ngồi uống vui vẻ! Ha ha ha, các ngươi tới vừa lúc, ta đang có tin tức tốt muốn tuyên bố đối với số đông tộc nhân.”
Các trưởng lão Hoa Tư thị ở đây đều cười lên, bọn họ cười rất khuây khoả, bọn họ đầy mặt hồng quang tâm tình vô cùng tốt, tốt tột đỉnh.
Lợi ích Đế Úc hứa cho Hoa Tư thị, bọn họ đã lấy đến tay, mỗi người đều thu hoạch rất hậu hĩnh.
Lợi ích Đế Úc chưa hứa cho bọn họ, bọn họ mấy ngày nay cũng lấy được không ít. Hơn một tháng qua, đám đông bộ tộc nhân tộc bị ép di chuyển về hướng Bắc—— mặc kệ bọn họ sau khi di chuyển đi phương Bắc sẽ gặp phải cái gì, dù sao lãnh địa lệ thuộc trực tiếp Hoa Tư thị mở rộng gấp ba, vô số mỏ quặng, bãi chăn thả, lâm trường, ngư trường thuộc về Hoa Tư thị, tài phú cá nhân thân quyến lệ thuộc trực tiếp từng trưởng lão đều gia tăng mấy chục lần.
Lãnh địa lớn hơn, nhiều tài phú hơn, Hoa Tư thị có thể sinh sản nhiều tộc nhân hơn, võ trang nhiều quân đội hơn.
Càng nhiều quân đội, càng nhiều cao thủ, nắm đấm Hoa Tư thị càng lúc càng lớn, ở trong nhân tộc có thể có quyền lên tiếng lớn hơn nữa! Một lần này Công Tôn thị chiếm tiện nghi, được địa vị Nhân Hoàng, một lần sau sao, không nhất định là ai!
Nếu bàn về huyết mạch tôn quý, vị Nhân Hoàng đầu tiên của nhân tộc Phục Hy là ra từ Hoa Tư thị, đây là thánh hoàng đích hệ so với Hữu Hùng thị càng thêm tôn quý, chỉ cần Hoa Tư thị có đủ thực lực, tất cả đều có khả năng!
Hoa Tư Thanh Diệp rất vui vẻ hướng Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt cười, dù sao Hoa Tư Thiến và Hoa Tư Liệt đều là thân phận đế tử của Hoa Tư thị, mà đế tử sao, bất cứ một siêu cấp đại thị tộc nào, siêu cấp thị tộc như là Hoa Tư thị, số lượng đế tử cùng thế hệ nhiều nhất mười mấy người mà thôi.
Lấy lực lượng cả tộc, trong người thuộc một thế hệ cũng chỉ có thể bồi dưỡng ra nhiều nhất mười mấy vị đế tử, có thể nghĩ thân phận Hoa Tư Thiến và Hoa Tư Liệt ở Hoa Tư thị quan trọng bao nhiêu.
Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt đi tới trước mặt Hoa Tư Thanh Diệp, Hoa Tư Thanh Diệp cầm lên hai chén rượu sạch sẽ, tự mình rót đầy rượu ngon bưng đến trước mặt hai người: “A Thiến, A Liệt, đến, cùng uống vui vẻ. Mấy ngày nay, Hoa Tư thị chúng ta đã thu hoạch rất nhiều!”
Một tay Hoa Tư Liệt đem chén rượu trong tay Hoa Tư Thanh Diệp đánh bay, vết thương khóe mắt hắn một lần nữa nứt vỡ, máu chảy đầy mặt hắn quát khàn cả giọng: “Các ngươi không sợ để tiếng xấu muôn đời sao?”
Nụ cười vui vẻ của trưởng lão Hoa Tư thị trong cả cung điện đồng thời đông lại, ánh mắt bọn họ như đao, hung hăng cắm ở trên người Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt.
Hoa Tư Thanh Diệp buông tay, nụ cười trên mặt dần dần trở nên băng lạnh vô tình như núi băng: “Chúng ta, đang tranh thủ cơ nghiệp vạn năm cho Hoa Tư thị ta. Các ngươi bọn tiểu bối này, biết cái gì?”
Hoa Tư Thiến chợt tiến lên một bước, hắn đang muốn mở miệng, Hoa Tư Thanh Diệp đã quát lớn: “Đồ không biết điều, người đâu, truyền mệnh lệnh ta, tước đoạt danh hiệu đế tử của Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt, phế truất tất cả quyền bính trong tộc của bọn hắn... Đem bọn hắn nhốt vào Âm Phong quật phía sau núi, diện bích suy nghĩ trăm năm!”
Đám đông giáp sĩ Hoa Tư thị như sói như hổ xâm nhập đại điện, bao vây nhiều vòng quanh Hoa Tư Thiến, Hoa Tư Liệt.
Chuyện tương tự, ở các đại thị tộc khác hầu như trình diễn tương tự.
Phục Hy thị, Thần Nông thị, Toại Nhân thị...
Các đế tử giao hảo với Tự Văn Mệnh, những người trẻ tuổi tràn ngập nhiệt huyết đó, đều bị cướp đoạt quyền vị, đại bộ phận bị nhà mình nhốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT