Hệ thống thiên địa pháp tắc của bất cứ một thế giới nào, giống như một cái con sông chảy xiết. Từng cái thiên địa pháp tắc độc lập, chính là nước tạo thành con sông, dựa theo quy luật vận động hằng cổ, ở trong lòng sông cố định chu du không thôi.

Bàn Cổ Chung phát ra huyền quang, giống như các dòng nước tới từ bên ngoài, lặng yên xâm nhập lòng sông thiên đạo của Bàn Hành thế giới, mỗi một đạo huyền quang đều hòa hợp một thể với một dòng ‘nước chảy’ đại biểu thiên địa pháp tắc.

Mộc đạo nhân cũng là như vậy, tịch diệt đạo ý của hắn cũng hóa thành huyền quang màu sắc hỗn độn lại trong suốt dị thường, như các dòng nước chảy, lặng yên quấn quanh lên thiên đạo pháp tắc của Bàn Hành thế giới.

Bàn Cổ Chung, Mộc đạo nhân đã thông qua thiên đạo pháp tắc của Bàn Hành thế giới tiếp xúc chặt chẽ, lực lượng kỳ vĩ Bàn Cổ Chung trấn áp chu thiên tràn về phía Mộc đạo nhân, mà tịch diệt đại đạo của Mộc đạo nhân cũng trào về phía Bàn Cổ Chung, xuyên thấu qua Bàn Cổ Chung khiến Cơ Hạo dò xét được toàn cảnh tịch diệt đại đạo của hắn.

Cơ Hạo chỉ cảm thấy đạo đài của mình dần dần trở nên yên tĩnh không tiếng động, không có bất cứ lực lượng linh hồn nào mới sinh ra nữa.

Sau đó lục phủ ngũ tạng của hắn dần dần nguội đi, sức sống của nội tạng đang lặng yên trôi đi, tốc độ máu chảy trong cơ thể cũng chậm rãi giảm xuống, như nước biển vùng đất cực ngưng tụ thành sông băng, hoạt tính của máu cũng đang nhanh chóng giảm xuống.

Sau đó cốt tủy đông lại, các khớp xương trở nên cứng ngắc mất linh, cơ thịt, làn da cũng đều trở nên chết lặng không chút tri giác.

Cuối cùng, ngay cả ý niệm của bản thân cũng lặng yên uể oải, Cơ Hạo biếng nhác, đột nhiên sinh ra một ý trầm luân cứ như vậy tọa hóa tại chỗ, không đấu tranh bất cứ cái gì nữa, không cố gắng bất cứ điều gì nữa.

Cơ Hạo ‘rất thong thả’ cảm giác, mình chính là một đống than lửa hừng hực thiêu đốt, bốn phương tám hướng có sự băng lạnh màu sắc hỗn độn từng tia, từng luồng quấn quanh lên, dần dần khiến ngọn lửa sinh mệnh của hắn trở nên nguội đi, ảm đạm, dần dần tới bên bờ bị tắt.

Tịch diệt đại đạo của Mộc đạo nhân quá mức khủng bố, chỉ cần là khí tức xuyên thấu qua Bàn Cổ Chung truyền đến lây dính, đã khiến Cơ Hạo lâm vào điểm tới hạn nào đó không thể nói bằng lời.

Tinh khí thần toàn thân theo bản năng hướng trong cơ thể co rút lại, chín vầng mặt trời kim quang lấp lánh trong cơ thể phát ra vô lượng nhiệt lực, bảo vệ tầng tầng quanh toàn bộ tinh khí thần Cơ Hạo, che chở tinh khí thần của hắn không đến mức bị tịch diệt đại đạo loáng cái dập tắt.

Trận Đạo chân giải Vũ Dư đạo nhân truyền thụ đột nhiên hóa thành vô số quyển trục màu vàng tím đạo vận nồng đậm từ trong đạo đài của Cơ Hạo hiện lên, vô số tiên thiên hậu thiên kỳ môn trận pháp trận đồ ở trên những quyển trục đó lặng yên hiện lên, các luồng đạo ý thần kỳ khó có thể hình dung tràn đầy xoay tròn ở trong cơ thể Cơ Hạo.

Chín vầng mặt trời ánh vàng rực rỡ nhất thời dựa theo trận pháp trận đồ ghi lại trên các quyển trục màu vàng tím đó bắt đầu tự hành vận chuyển, nhất nguyên hoá sinh, lưỡng nghi phân giải, tam tài mà lập... Một mà chín, chín mà ngàn vạn, vô cùng vô tận, biến hóa đa đoan. Các vầng kim quang xoay tròn trên không, đạo đài của Cơ Hạo lơ lửng ở trong trận đồ phức tạp vô số kim quang tạo thành, tinh khí thần toàn thân ngưng tụ ở trong đạo đài, mặc cho ý tịch diệt điên cuồng trùng kích, nhưng không cách nào phá tan một tòa lại một tòa đại trận thần kỳ vây đuổi chặn đường.

Có Vũ Dư Trận Đạo tự hộ thân, ý niệm đình trệ của Cơ Hạo lại lặng lẽ sinh ra, như trong cơ thể trai ngọc già nuôi ngọc trai, vô số ý niệm mang theo bảo quang rạng rỡ lặng lẽ phun ra, Cơ Hạo đã khôi phục năng lực tự hỏi nhất định.

Mang theo một nụ cười thần bí, xuyên thấu qua Bàn Cổ Chung, Cơ Hạo như đứa nhỏ rình coi ở ngoài cửa sổ quả phụ xinh đẹp nhất trong thôn, kinh hỉ nhìn trộm được bảo tàng vô thượng thế gian không có người thứ hai nào có thể nhìn thấy nữa.

Mộc đạo nhân từ khi Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa tới nay, đau khổ tìm hiểu vô số năm mà thành tịch diệt đại đạo, như một thân thể xinh đẹp, chỗ lồi chỗ lõm hứng thú mê người, ở trước mặt Cơ Hạo nhìn không sót gì.

Đạo vận nồng đậm như các bức hoạ cuộn tròn, lặng lẽ triển khai ở trước mắt Cơ Hạo.

Trên thảo nguyên màu xanh lục vô biên vô hạn, từng chút cỏ xanh lục như phỉ thúy điêu thành, tràn ngập khí tức sinh mệnh vô cùng vô tận.

Ở trên đồng cỏ xanh vô biên, hai cây bồ đề xa xa đối lập. Một cây bồ đề cành lá um tùm, sinh mệnh tinh hoa xanh ngắt ướt át ngưng tụ ở trong mỗi một chiếc lá cây, mỗi một chiếc lá cây đều mạch lạc rõ ràng, mỗi một mạch lạc đều tràn ngập đạo kỳ diệu khó có thể hình dung.

Mà một cái cây bồ đề khác thì cành lá điêu linh, chỉ có thân cây chính giữa và mấy cành cây chủ yếu miễn cưỡng duy trì hình thái đại thụ. Khác với cây bồ đề sinh cơ bừng bừng kia, cây bồ đề này đang cấp tốc mục nát, cấp tốc sụp đổ.

Cây bồ đề này sụp đổ tốc độ càng lúc càng nhanh, cây bồ đề đối diện kia cành lá lại càng thêm sum xuê, lực lượng sinh mệnh lại càng thêm nồng đậm.

‘Bốp’ một tiếng vang thanh thúy, Cơ Hạo không biết quan sát bao lâu, cây bồ đề héo rũ kia cuối cùng sụp đổ thành tro tàn, từng làn khói bay lên trời, trên thảo nguyên vô biên vô hạn màu xanh lục, vô số cỏ xanh lặng yên héo rũ thành tro.

Một tiếng kêu thanh thúy từ trong cây bồ đề cành lá xum xuê kia truyền đến, tiếng kêu như sấm, chấn động thiên địa quay cuồng từng đợt, vô số đạo vận từ trong thân cây bay ra, hóa thành các làn khói đặc màu xanh biếc quay cuồng hướng vị trí ban đầu của cây bồ đề héo rũ sụp xuống bay đi.

Vị trí ban đầu của cây bồ đề héo rũ sụp xuống, trong một đống tro tàn, một hạt giống cây bồ đề to bằng ngón cái không chút hào quang, nhiều nếp nhăn như quả thông khô quắt chậm rãi bay lên không trung, uể oải xoay quanh ở không trung.

Trên hạt giống cây bồ đề nho nhỏ dày đặc vô số dấu vết, mỗi một dấu vết đều là một pháp tắc đạo ngân cao thâm khó lường, Cơ Hạo chỉ nhìn hạt giống cây bồ đề nho nhỏ kia, đã như thấy được một cái đại thế giới đại khái thành hình!

Khói đặc màu xanh lục chất chứa sinh mệnh lực vô biên quay cuồng rót vào trong hạt giống cây bồ đề nho nhỏ, hạt giống nhanh chóng trở nên bóng loáng no đủ, một luồng sinh cơ bừng bừng từ chỗ trung tâm hạt giống không ngừng trào ra, ‘Bốp’ một tiếng, một cái chồi nho nhỏ từ trong hạt giống sinh ra.

Hạt giống cây bồ đề sinh ra chồi rơi xuống mặt đất, cắm thật sâu vào trong đất màu mỡ.

‘Vù’ một làn gió khẽ thổi qua, trên thảo nguyên tràn đầy tro tàn nhấc lên một mảng bão cát bụi mờ mịt, ở trong tro tàn màu xám bay múa đầy trời, vô số mầm cỏ non mịn màu xanh lục lặng lẽ sinh ra.

Khí tức sinh mệnh toàn bộ thế giới chợt gia tăng một tia, Cơ Hạo nhìn thấy rất rõ ràng, nếu ở trước khi cây bồ đề kia hoàn toàn héo rũ, tổng số năng lượng sinh mệnh toàn bộ thế giới là một vạn ức mà nói, giờ phút này theo những cây cỏ non xanh biếc kia sinh ra, tổng số năng lượng sinh mệnh của thế giới này đã biến thành một vạn ức lẻ một điểm!

Trong lòng Cơ Hạo hiểu ra, pháp lực Mộc đạo nhân đã tăng cường một tia!

Càng làm Cơ Hạo kinh ngạc là, dấu vết rậm rạp hắn nhìn thấy bên trên hạt giống cây bồ đề kia lại vô thanh vô tức có thêm một vết nhỏ, lĩnh ngộ của Mộc đạo nhân đối với thiên địa pháp tắc lại bỗng dưng gia tăng một tia.

Theo năng lượng sinh mệnh trên một cây bồ đề khác không ngừng lao tới, hạt giống cây bồ đề dần dần cất cao, dần dần nảy mầm, một luồng sinh cơ bừng bừng tràn đầy toàn bộ hư không, toàn bộ thế giới đều trở nên đặc biệt tươi đẹp kiều diễm.

Cơ Hạo đột nhiên có cảm ngộ ——tịch diệt chi đạo của Mộc đạo nhân, không phải là hủy diệt chi đạo để tất cả hóa thành hư ảo. Tịch diệt đại đạo của hắn mục đích thật sự là ‘trọng sinh’, như ‘Phượng Hoàng niết bàn’, tịch diệt chi đạo của Mộc đạo nhân mục đích cuối cùng là siêu thoát, là siêu việt, là từ trong vô số lần tử vong tích tụ lực lượng, cuối cùng bùng lên một lần đánh vỡ gông xiềng hắn gặp phải, xông lên một cảnh giới mới tinh.

“Đạo của ngươi, ta đã đạt được!” Cơ Hạo cười lên không thành tiếng.

Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, đạo của hai đại giáo chủ, từ nay về sau ở trước mặt Cơ Hạo không có bất cứ bí mật nào nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play