Tuyết Lăng vừa bị chiến sĩ Già tộc mang đi, một đạo thanh quang từ trong thành trại xé rách màn mưa lao vút đến, Cơ Hạo mang theo Viên Lực tới bên người Man Man, Thiếu Ti, nhìn nơi chiến sĩ Già tộc biến mất, sắc mặt dị thường âm trầm khó coi.

Viên Lực mở to mắt nhìn, khuôn mặt khỉ vặn vẹo như quỷ, khàn cả giọng thét chói tai, vung quyền hung hăng nện ở trên thân Cơ Hạo: “Tuyết Lăng bị người ta đoạt đi rồi! Nếu nàng xảy ra chút gì đó ngoài ý muốn, ta và các ngươi không chết không thôi!”

Tay trái Cơ Hạo bóp chặt cổ Viên Lực, tay phải hung hăng đánh một quyền ở trên bụng hắn, đánh cho Viên Lực đôi mắt lồi ra, khóe miệng phun máu, hồi lâu không thể động đậy, cũng không nói nổi một chữ nào.

Đem Viên Lực ném xuống đất, liên tục đánh bảy tám đạo Định Thân Chú ở trên người hắn, Cơ Hạo cúi đầu nhìn hắn cười lạnh nói: “Đây là chiến trường, tiểu hầu tử. Các ngươi đã đến chiến trường, thì phải làm sẵn chuẩn bị bị người ta chém, bị người ta giết, bị người ta bắt sống.”

Nhìn Viên Lực không thể động đậy, Cơ Hạo lạnh lùng nói: “Ta và đám dị tộc kia cũng không phải cha đẻ của ngươi, không có nghĩa vụ giúp ngươi chiếu cố nữ nhân ngươi thích... Cho dù là cha đẻ của ngươi, Vô Chi Kỳ sẽ bởi vì một tiểu giao long, giúp ngươi ra tay bừa bãi?”

Khuôn mặt Viên Lực xanh đỏ bất định một phen, hắn muốn nói chuyện, nhưng hắn ngay cả đầu lưỡi cũng không thể động đậy.

Phía trước, một cột nước phóng lên, Tương Liễu Tiểu Bát thân người đuôi rắn cầm một cây nhuyễn thương nanh rắn, mặt đầy nét cười lao ra khỏi mặt nước, chỉ vào bên này cất tiếng cười to: “Viên Lực đầu khỉ, ngươi tên ngu xuẩn này, Tuyết Lăng là lo lắng ngươi, mới thoát ly đại đội bị dị tộc bắt sống! Ngươi tên phế vật này, ngươi còn có tư cách ở cùng nàng sao?”

Cái đuôi rắn thật dài hung hăng run lên, một đạo cuồng lôi từ trên trời giáng xuống, theo phương hướng Tương Liễu Tiểu Bát quẫy đuôi nện ở trong đám đông cá tôm rùa ba ba, lôi quang bùng nổ, mặt nước phạm vi vài dặm đều bị lôi quang bao trùm, cũng không biết đã nổ chết bao nhiêu thủy tộc cấp thấp.

“Ta khác ngươi tên phế vật này, ta muốn đi tự tay cứu trở về Tuyết Lăng! Ta muốn khiến nàng biết, Tương Liễu Tiểu Bát ta mới là một nam nhân chân chính, ta mới xứng đôi với nàng!” Tương Liễu Tiểu Bát chán ghét nhìn thoáng qua Viên Lực, đuôi dài khẽ cuộn lại, đắc ý nói: “Ngươi không cảm thấy, một con khỉ cùng một con giao long ở chung, quá chướng mắt sao?”

Đuôi dài xé rách không khí ‘Vù vù’ vài tiếng, Tương Liễu Tiểu Bát khoe khoang cái đuôi dài của mình một phen, đắc ý nói: “Vẫn là Tương Liễu ở cùng giao long, thấy thế nào cũng môn đăng hộ đối, ngươi nói xem?”

Cười to vài tiếng ‘Ha ha’, Tương Liễu Tiểu Bát nhấc lên một làn sóng nước, gào thét hướng mặt nước xa xa tối như mực đuổi theo. Hắn vừa cưỡi sóng lớn chạy như điên, vừa phun ra đầu lưỡi lay trái lay phải, truy tìm mùi Tuyết Lăng lưu lại trong không khí.

Viên Lực gấp đến độ mắt đỏ bừng, nhưng hắn không thể động đậy chút nào.

Cơ Hạo cúi đầu nhìn Viên Lực, thản nhiên nói: “Ồ, ngươi còn có tình địch sao? Hắc, tuy một con khỉ ôm một con giao long bộ dáng quả thực có chút không hài hòa, nhưng cũng tốt hơn một tên Tương Liễu mềm nhũn, trơn trượt. Ít nhất, hình thể khỉ không khác lắm với nhân tộc chúng ta.”

Tùy tay cởi bỏ Định Thân Chú trên người Viên Lực, Cơ Hạo trầm giọng nói: “Ngươi nếu nguyện ý thề về sau...”

Viên Lực cắn một phát nát đầu ngón tay, dùng tinh huyết của mình ở trong không khí vẽ một yêu phù ngoan độc: “Ta dùng hồn phách bản thân thề, chỉ cần ngươi có thể giúp ta cứu Tuyết Lăng về, Viên Lực ta, còn có toàn bộ chiến sĩ lệ thuộc trực tiếp ta, từ hôm nay trở đi, khăng khăng một mực tùy tùng Nghiêu Hầu Cơ Hạo, mặc cho sai bảo! Nếu vi phạm, khiến Viên Lực ta hồn phi phách tán, thi cốt vô tồn, vĩnh viễn không thể siêu sinh!”

Yêu phù vẽ từ tinh huyết hiện lên một đạo huyết quang, một đạo huyết quang chui vào mi tâm Viên Lực, một đạo huyết quang khác thì hướng Cơ Hạo bay tới.

Cơ Hạo tóm lấy huyết quang, thần thức cường đại hướng trong huyết quang tìm tòi, sau khi làm rõ đây thật sự là yêu hồn huyết thệ độc ác nhất của yêu tộc, để lại trong huyết quang một đạo cấm chế, tùy tay đem huyết quang thu lại.

“Man Man, Thiếu Ti, các ngươi quay về doanh trại, nơi này không đủ an toàn!” Cơ Hạo hướng Thiếu Ti, Man Man dặn dò một tiếng, tóm lấy thân thể Viên Lực hóa thành một đạo thanh quang phóng lên cao: “Kỳ quái, nơi này vì sao có thể có chiến sĩ Già tộc xuất hiện? Xen vào chiến đấu của chúng ta và thủy yêu, điều này đối với bọn hắn có thể có lợi ích gì!”

Da Ma Sam Gia há há mồm, muốn nói cho Cơ Hạo Ám Nhật bí pháp dị tộc có thể cắn nuốt tinh luyện tinh huyết sinh linh cường đại, lấy cái này phụ trợ chiến sĩ Ám Nhật nhất mạch nhanh chóng tăng thực lực. Nhưng nàng còn chưa kịp mở miệng, Cơ Hạo đã mang theo Viên Lực đi xa.

Thiếu Ti tóm tay Man Man, chụp lấy Da Ma Sam Gia, thân thể nhoáng lên một cái xé rách hư không, trực tiếp quay về thành trại.

Các nàng vừa rời khỏi, phía trước sóng to quay cuồng, mấy chục con Ngao Hà hình thể như ngọn núi lớn vung cái càng thật lớn từ dưới nước chui ra, cái càng tôm thật dài vung mạnh, mang theo tiếng nổ nặng nề đánh ở trên thân Tinh Không Linh Quy.

Thân thể ba con Tinh Không Linh Quy hình thể cực lớn nhoáng lên một cái, có Bàn Cổ Thủ Hộ đại trận bảo hộ, bọn chúng chưa bị thương, nhưng cũng bị lực đánh đáng sợ từ càng của Ngao Hà đánh cho lui lại, quanh thân thể không ngừng bùng lên sóng lớn ngập trời.

Các thống lĩnh thực lực mạnh nhất trong đại quân thủy yêu không thừa nhận nổi lực hấp dẫn cường đại của Long Huyết Túy, hung hăng ra tay.

Cơ Hạo mang Viên Lực, lóe lên một cái đã vượt qua Tương Liễu Tiểu Bát, đem hắn bỏ lại rất xa phía sau. Tên chiến sĩ Già tộc kia thực lực mạnh mẽ, tốc độ phi độn cực nhanh, nhưng không sao tránh được Cơ Hạo truy tìm.

Mi tâm mở ra đạo mâu, một đạo thanh quang gắt gao tập trung thân thể khổng lồ của tên chiến sĩ Già tộc kia ngoài hơn trăm dặm, Thiên Địa Kim Kiều toàn lực thúc dục, lại chợt lóe Cơ Hạo đã tới phía sau chiến sĩ Già tộc kia.

“Đem người giao ra đi!” Cơ Hạo bỏ lại Viên Lực, để hắn tự cưỡi yêu vân đứng giữa không trung, hai nắm tay mang theo tiếng xé gió nặng nề hướng lưng của chiến sĩ Già tộc toàn lực bổ xuống. Một chiêu này Cơ Hạo không chút giữ lại, không chỉ đã vận dụng toàn bộ lực lượng thân thể, càng toàn lực thúc dục Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ năm, trong cơ thể toàn bộ bản mạng vu tinh đồng thời sáng lên, từng luồng vu lực mênh mông rót vào toàn thân, thân thể hắn chợt cất cao đến trên một trượng.

Trọng quyền như sao băng, nơi đi qua hư không sụp đổ.

Chiến sĩ Già tộc bắt sống Tuyết Lăng cười một tiếng quái dị, hắn đột nhiên xoay người lại, tùy tay đem Tuyết Lăng đưa về phía trước nắm đấm của Cơ Hạo: “Đến, đánh chết nàng đi!”

Tuyết Lăng và Viên Lực bị dọa cùng cất tiếng thét chói tai, nhất là Viên Lực thiếu chút nữa ngất đi.

Cơ Hạo thét lớn một tiếng, vội vàng hóa quyền thành chưởng, lực lượng cương mãnh bá đạo nháy mắt chuyển hóa thành kiếm khí âm nhu nội liễm, trên mười ngón lóe ra kiếm quang, kiếm khí mơ hồ bất định như mười dải mây xé rách hư không, vòng qua thân thể Tuyết Lăng đâm về phía chỗ yếu hại quanh thân chiến sĩ Già tộc.

Một quầng sáng màu đen từ trên trời giáng xuống, giống như một bức tường màu đen đem thiên địa chia làm hai mảnh.

Kiếm khí của Cơ Hạo hung hăng đánh vào trên quầng sáng màu đen, chợt nghe tiếng vỡ vụn ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, quầng sáng bị xé ra mười vết rách thật lớn, nhưng chiến sĩ Già tộc kia được cơ hội thở dốc, đã mang theo Tuyết Lăng nhanh chóng lui về phía sau mười mấy dặm.

Da Ma La Gia chân đạp một đám khí đen dần dần từ trên trời giáng xuống, Da Ma Sát Nhất tay đè chuôi kiếm, nhắm mắt theo đuôi sau thân thể của nàng.

“Muốn tiểu giao long này trở về? A, Nghiêu Hầu Cơ Hạo, ngươi bắt cóc thân sinh muội muội Da Ma Sam Gia của ta, ngươi cũng nên đem nó trả lại cho ta phải không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play