Theo lý thuyết thì hai người đang ở giai đoạn chưa phải tình yêu đã trên tình bạn rồi, dù sao cũng nên có một phát súng để xúc tiến tình cảm, cho nên phát súng đó đã lén la lén lút bắn ra.

Thụ nữ vương và công dịu dàng uống rượu, ngà ngà say. Sau đó thụ nữ vương lại bắt đầu độc miệng, nói, chưa bao giờ thấy anh đi tìm người, chắc không phải chuyện đó bất lực chứ.

Là đàn ông, sao có thể dễ dàng tha thứ cho chuyện bị người ta nói là bất lực?

Công dịu dàng cũng hiếm khi được một lần độc miệng, nói, không phải cậu cũng không tìm à? Không phải là trai tơ chứ.

Tuy rằng… thụ nữ vương thật sự là trai tơ, có điều chuyện lớn vậy rồi mà vẫn là trai tơ mất mặt lắm biết chưa, liền túm lấy cổ áo công dịu dàng, lại gần nói, tôi có phải trai tơ hay không thì chẳng phải anh thử là biết sao?

Ý muốn nói rằng kĩ thuật của tôi rất tốt, sẽ khiến anh thoải mái! Còn về phần chứng cứ xác minh à? Cậu nhún vai, ít nhất thì kĩ thuật quay tay không tệ.

Công dịu dàng nghe xong, liền hôn thụ nữ vương một cái, nói ai sợ ai chứ, đến lúc đó ai cho ai thoải mái còn chưa biết được đâu.

Thế là hai người cứ bám lấy nhau như vậy, đi thuê phòng như vậy… Dưới tình huống mà không phải không thể không làm.

Sau đó là tắm rửa, hôn hít, dạo đầu.

Bao cao su và thuốc bôi trơn thì mua trên đường đến. Chủ cửa tiệm kia rất biết buôn bán, mở tiệm bán đồ chơi người lớn ở ngay cạnh quán gay bar, lúc thấy hai người công thụ bước vào, mắt sáng rực lên… Gặp dê béo rồi!

Sức của thụ nữ vương không bằng công dịu dàng, nhanh chóng bị công dịu dàng đè xuống.

Trên thực tế, cậu bị màn dạo đầu của công dịu dàng khiến cả người mềm nhũn, muốn cử động cũng chẳng có nhiều sức để động… Dù sao cũng là trai tơ mà.

Công dịu dàng càng làm càng có cảm giác, cơ thể thụ nữ vương thật sự rất hợp với mình, mấy phản ứng ngượng ngùng cũng rất đáng yêu nữa.

Công dịu dàng cảm thấy mình sắp không chịu được, thế là mở rộng bên dưới, rồi đeo bao, thật sự không hề phù hợp với cài đặt nhân vật của anh gì hết.

Sau đó, lúc mới tiến vào, thụ nữ vương đã đau đến không chịu được… Khó trách lúc ấy thằng khốn này mua bao cỡ to thế! Lúc ấy bản thân còn cười nhạo anh ta rằng lỡ không đeo vừa rồi rớt ra thì sao, thật sự là tự làm tự chịu mà.

Thụ nữ vương sợ đau, lúc này đã chảy hết cả nước mắt ra, giãy dụa nói không làm nữa, vứt hết những cái gọi là kiêu ngạo khí phách của nữ vương đi, trở thành y hệt một thụ yếu đuối.

Có điều sao có thể không làm chứ?! Cứ cho là tác giả đồng ý thì độc giả cũng không đồng ý đâu!

Huống chi lúc này công dịu dàng đã là tên đã lên cung, lúc này anh đã bị quỷ nhập vào, chẳng còn dịu dàng nữa rồi. Công dịu dàng ngăn cánh tay đang giãy dụa của thụ nữ vương lại, cúi xuống hôn thụ nữ vương, phân tán sự chú ý của cậu. Sau đó, khi thụ nữ vương dần bình tĩnh lại, liền chuyển động cơ thể, đi vào, tiếng hét thảm thiết đã bị nuốt vào bằng nụ hôn của hai người… Thụ nữ vương chỉ kịp kêu đau một tiếng. Công dịu dàng lấy làm may vì chưa đưa lưỡi vào, nếu không không biết có bị cắn đứt không nữa.

Công dịu dàng chờ thụ nữ vương quen dần rồi mới từ từ chuyển động, trong sự thô bạo lại có một ít dịu dàng, thụ nữ vương cũng dần thấy hơi sung sướng.

Sau khi giải tỏa một lần, hai người một nằm sấp một nằm ngửa, nghỉ ngơi một lát, cảm nhận dư âm, sau đó công dịu dàng lại rục rịch… Kiêng khem quá lâu mà, ăn xong vẫn còn thèm, tóm lại là có đủ lý do.

Công dịu dàng ôm thụ nữ vương, từ từ hôn hít, có cảm giác như là vuốt ve an ủi.

Còn thụ nữ vương cũng đang đắm chìm trong sự xúc động vì cuối cùng cũng không còn là trai tơ nữa, mặc kệ công dịu dàng liếm láp người mình.

Thế là, chờ khi cậu tỉnh táo lại và phát hiện công dịu dàng lại giơ súng cướp thành thì cũng đã muộn rồi…

Hậu quả của việc phóng túng chính là ngủ quên.

Công dịu dàng ngủ đến hơn tám giờ mới tỉnh, còn thụ nữ vương thì hơn chín giờ.

Tóm lại là đã quá giờ làm việc từ lâu, muộn chắc rồi.

Thế nên trốn việc luôn thôi!

Đám lắm mồm ở công ty thụ nữ vương nhao nhao suy đoán, nhất định là thụ nữ vương bị công dịu dàng làm đến mức không thể xuống được giường rồi!

→ _ → đoán chuẩn thật.

Thụ nữ vương thật sự không xuống giường được, vì công dịu dàng phát hiện cậu hơi sốt.

Thụ nữ vương hơi giận dỗi, mặc kệ công dịu dàng, vì tối qua công dịu dàng làm cậu ba lần!

Cái gì? Bạn nói ba lần không coi là nhiều, một đêm bảy lần mới là phải lẽ? Bạn thử bắn bảy lần mà xem, cuối cùng có chết vì kiệt sức không! Ba lần, cho dù “không nhiều lắm”, nhưng đối với một cậu trai tơ thì cũng không tính là ít đâu! Mặc dù cuối cùng thụ nữ vương có hơi hưởng thụ, lúc bị chọc vào tuyến tiền liệt, khoái cảm chạy dọc toàn thân gì đó, có điều làm sao có thể quên hết sự đau đớn lúc trước chứ?

Thế là thụ nữ vương kiêu ngạo, định lừa công dịu dàng một lúc… Bạn xác định không phải ngượng ngùng sao?

Công dịu dàng ở khách sạn chăm sóc thụ nữ vương suốt ngày, chờ cậu hết sốt mới đưa người về nhà, sau đó đơn giản… ngượng ngùng dặn dò người ta chú ý nghỉ ngơi.

Thụ nữ vương hừ một tiếng.

Trong lúc chăm sóc người ta, công dịu dàng có ra ngoài gọi cho công tổng giấm đốc một cú điện thoại, để xin nghỉ cho thụ nữ vương đó.

Công tổng giám đốc xấu xa chế nhạo, sao rồi? Kịch liệt quá làm người ta ngất đi rồi hả? Không ngờ đó.

Công dịu dàng cúp máy luôn.

Nhưng vừa cúp, công tổng giám đốc đã gọi đến. Anh ta nói: Cậu ta là nhân viên của tôi, nên nếu anh như thế với cậu ta… Tự anh xem xem phải giải quyết thế nào.

Như thế nào với cậu ta? Không tốt với cậu ta? Tôi cũng sắp đủ hai tư hiếu rồi! Ăn xong bỏ chạy? Tôi còn chưa chạy đâu! Bội tình bạc nghĩa? Tôi còn chưa bắt đầu nữa là! Công dịu dàng tức giận trong lòng, nói một câu rất kì quái: Cậu ấy không phải chỉ là trợ lý của anh sao, anh để ý vậy à?

Ý là lúc trước khi người ta theo đuổi anh, anh không coi là gì, giờ người ta tốt với tôi, anh lại bảo vệ cái gì.

Cũng không biết câu đó sặc mùi ghen tuông cỡ nào.

Công tổng giám đốc nói, dù chỉ là trợ lý, nhưng tôi rất để ý cậu ta, khả năng làm việc rất tốt, là nhân tài hiếm có, cậu ta rèn luyện thêm một thời gian nữa, tôi sẽ cho cậu ta tăng chức tăng lương, cảnh cáo anh đấy, đừng cướp người của tôi.

Công dịu dàng nói, giờ cậu ấy là của tôi!

Công tổng giám đốc tiếp tục cười xấu xa, nói: Nói thế cũng phải do cậu ta thừa nhận chứ.

Công dịu dàng cáu, tắt máy luôn.

Thế nên mới nói, tổng giám đốc xấu xa gì đó, đôi khi khiến người ta cực kì căm ghét.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play