Ánh hoàng hôn khẽ đánh thức Bạch Dương, tâm mi cô nhẹ lay động, cơ thể cô mỏi nhừ, mệt mỏi, đầu lại vô cùng nhức lại cộng thêm cái đau của vết thương do tai nạn, làm Bạch Dương khẽ nhíu mày. Cô định ngồi dậy thì có cảm giác gì đó gặp bên giường mình thì nhìn qua.
Bạch Dương cô vừa mở mắt ra đã thấy Sư Tử này nằm bên cạnh giường của cô. Thoáng ngạc nhiên, rồi cô lại nhẹ đưa tay mình chạm vào khuôn mặt sắc sảo từng góc cạnh của anh.
Sư Tử như cảm giác như có gì đó chạm vào mặt mình trở nên ngứa ngái nên khẽ động đậy cơ thể và tâm mi. Bạch Dương thấy anh có dấu hiệu sắp thức dậy nên giật mình rồi dùng tay cô lay anh dậy.
- Này! Dậy đi, phòng anh không ngủ qua phòng tôi ngủ làm gì hả? Anh có ý định gì đây?
Sư Tử nghe tiếng Bạch Dương liền ngồi bật dậy, thấy cô không sao lòng anh có chút an tâm, nhưng cô vừa tỉnh lại, lại gây sự với anh. Ôi! Thật là...!
- Cô ở TTTM tự dưng biến mất, tôi về đây thì thấy cô sốt nên tôi ở lại phòng cô chăm sóc cô thôi! Đúng là làm ơn mắc oán mà!
- Tôi đâu nhờ anh chăm sóc đâu!
- Hừ! Vậy tôi không quan tâm cô nữa. Cô như thế nào thì mặc cô!
Nói rồi Sư Tử đứng dậy đi ra ngoài, anh tiện tay đóng cánh cửa 1 cái "RẦM" rõ to.
Sư Tử ra ngoài rồi, Bạch Dương chỉ im lặng nhẹ mỉm cười. Nụ cười này là hạnh phúc hay đau lòng thế, có lẽ chính Bạch Dương cô cũng không thể lý giải được.
Anh tức giận bước vào phòng mình, rõ tức mà, lúc ở TTTM cô bỗng nhiên mất tích, anh chạy khắp nơi tìm cô, nghe bên ngoài có tai nạn anh tức khắc chạy đến nhưng khi đến nơi mọi chuyện đã được giải quyết xong. Sư Tử trở về KTX thì nghe mọi người bảo cô ở trên phòng, anh hùng hồ chạy lên phòng định tính sổ với cô, ai ngờ khi vào lại thấy cô nằm ngủ, anh định đi ra thì nghe cô trong lúc ngủ nói "khó chịu". Anh đi lại xem thử, thì ra là cô bị sốt, lại còn sốt rất cao. Bạch Dương rất ít khi bệnh nhưng đã bệnh thì rất lâu khỏi, vì vậy Sư Tử đã tận lực thức chăm sóc cô 2 ngày 2 đêm, lúc sáng nay cô mới chịu hạ sốt nên anh mới yên tâm chợt mắt 1 chút.
Ai mà ngờ, khi cô tỉnh dậy lại nói những lời như thế chứ.
----Tối đó----
Không khí hiện tại ở phòng ăn có chút dị thường, Thiên Yết và Bảo Bình thì vẫn như bình thường lạnh lùng ăn tối, Thiên Bình và Nhân Mã cũng không có gì gọi là khác mọi với ngày, 3 chàng soái ca nhà họ Vương lại càng không và cuối cùng sau khi đã đảo hết 1 vòng thì đã tìm ra được nguyên nhân chính là 2 con người còn lại là Bạch Dương và Sư Tử, thường ngày 2 người mõi lần gặp nhau đều như lửa với nước nhưng hôm nay lại không mở miệng nói gì, cả nhìn họ còn không nhìn thì nói chi là mở miệng nói chuyện, kì lạ quá kì lạ a, họ rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì. ( đã sảy ra chuyện gì chỉ có Po và độc giả biết thoi)
Sau bữa tối, mọi người kéo nhau ra phòng của chung. Thiên Bình đang giúm Bạch Dương thay băng vết thương thì bỗng nhiên có chuông tin nhắn reo lên.
- Chúng ta có việc làm rồi đây! - Thiên Bình xem xong tin nhắn thì lên tiếng nói.
- Có chuyện gì thế? - Nguyên ca lên tiếng.
- Có người gây chuyện với bang!
Bảo Bình nghe vậy đứng dậy định đi ra nơi khác thì bị Tuấn Khải nhấn người cô ngồi xuống.
- Em định đi đâu vậy? Nghe mọi người bàn xíu rồi đi!
Bảo Bình không nói gì im lặng nghe mọi người nói.
- Dạo gần đây có 1 bang mới nổi, nghe đâu có chỗ dựa tốt nên bang này đang rất lớn mạnh. Chúng thường hay cướp địa bàn của các bang khác, thực lực cũng không tệ nên hiện tại họ đang nắm trong tay không ít địa bàn. Dạo gần đây chúng ta đã không quan tâm đến bang nên đã bị bọn họ cướp được khu K rồi. Khu đó khá quan trọng nên chúng ta cần phải dành lại, cũng nên cho họ 1 ít bài học. - Thiên Bình từ tốn nói ra sự việc này.
- Khi nào chúng ta hành động? - Bạch Dương hỏi.
- Hôm nay, tớ vừa nhận được tin bọn chúng đang ở khu hàng bỏ hoang ở phía Tây cách trung tâm thành phố 200km! - Xử Nữ đánh bàn phím laptop nói.
- Vậy chúng ta đi chuẩn bị thôi!- Nhân Mã nói.
- Bảo nhi! Em đi cùng tụi anh nha!?- Tuấn Khải nghiên đầu xuống nói với Bảo Bình.
Bảo Bình không nói gì, khẽ nhìn xung quanh rồi suy nghĩ việc gì đó.
- Đúng đó Bảo nhi, trước giờ chỉ đưa cậu đi bar, đua. Chưa từng đưa cậu đi "chiến" nha.! - Thiên Bình lại khoác tay lên vai Bảo Bình nói.
Bảo Bình nghe vậy thì gật đầu. Thế là mọi người cùng kéo nhau ai về phòng náy chuẩn bị. Không lâu sau họ cùng leo lên những chiến mã đi đến nơi đã định trước, cứ thế mõi người 1 chiếc nhưng chỉ có điều rằng Xử Nữ vẫn chở Bảo Bình phía sau vì lí do vô cùng hợp lý - Bảo không biết chạy môtô. ﹋o﹋
--- Khu hàng bị bỏ hoang----
10 chiếc xe số lượng có hạng mạnh mẽ tiến vào trong, ở đây mùi ẩm móc khắp nơi khiến cho người khác vô cùng khó chịu.
- Ồ ai đây? Thì ra là bang chủ bang frost và bang coolly sao? Còn có cả bang rose nữa sao? Nghe danh đã lâu, nay được gặp mắt thật là Vinh hạnh của chúng tôi đây! - Giọng nói trước, người xuất hiện sau, sau giọng nói 1 người đi ra từ trong bóng tối, miệng nhép cười đểu, dần theo đó là 1 đám người từ phía sau từ từ xuất hiện, tầm khoảng 50 người.
- Chúng tôi nào dám! Được bang chủ bang Usui đích thân ra đón, chúng tôi mới thật may mắn có vinh hạnh này! - Nhân Mã lên tiếng đầy mỉa mai.
- Chúng ta bớt dài dòng! Các người hôm nay đến đây là có mục đích gì? - Tên này giả ngu đúng là tài thật.
- Đến lấy những gì cần lấy! Dạy những gì cần dạy! - Nguyên ca lạnh lùng lên tiếng nói.
- Các người nói như vậy là có ý gì?
- Ý gì thử rồi sẽ biết! - Sư Tử cười đểu rồi vun song thanh katana ra.
Thế là trận đấu bắt đầu.
Thiên Yết và Tuấn Khải sử dụng thanh katana huyền thoại, Sư Tử sử dụng song thanh Katana, Thiên Tỉ sử dụng súng ngắn, Vương Nguyên sử dụng kiếm ngắn, Ma Kết sử dụng côn, Xử Nữ và Bạch Dương dùng roi da có gai, còn lại Nhân Mã và Thiên Bình sử dụng súng bắn tỉa ở phía trên cao. ( Ôi! Chỉ là ngẫu nhiên thôi)
Bảo Bình hủm? Đứng nhìn thôi, ai bảo cô không có xíu kĩ thuật sử dụng mấy thứ gây thương tích như thế này cơ chứ, đi đến đây vốn không giúp được gì còn gây cản trở ấy chứ.
- Biết thế này ở nhà cho xong! - Bảo Bình nhún vai lạnh lùng nói.
- Không sao đâu Bảo nhi! Anh cảm thấy thế này vui mà! - Vương Nguyên hiểu ý cuả Bảo Bình nên đứng đối diện với Bảo Bình nói, sẳn tay chém chết đối phương.
Bảo Bình im lặng đứng xem, cô vốn cũng là người thích phim kinh dị, máu me thế này không ảnh hưởng gì mấy đến cô.
Lúc đầu chiến đấu thì Tuấn Khải và Vương Nguyên bảo vệ Bảo Bình, họ đặt hẳn cô trên gác để xem. Nhưng người 1 lúc 1 đông, nên họ bỗng dần tảng ra và hiện tại Thiên Yết đang bảo vệ cô.
Trận đấu nhanh chóng kết thúc, xung quanh toàn xác chết, màu đỏ máu văng tứ tung, cảnh vật trong bóng đêm huyền huyền ảo ảo thật quỷ dị, mùi máu tanh lại thêm mùi ẩm móc xông vào mũi thật gây buồn nôn cơ mà.
Xung quanh chỉ còn lại các sao, 3 tên nhà họ Vương và bang chủ cộng thêm vài tên còn biết thời dừng lại nên vẫn còn mạng sống của bang Usui. Tên bang chủ đang quỳ dưới đất xin tha.
- Đây xem như lời cảnh cáo đồng thời cũng là tấm gương! - Thiên Yết lạnh lùng nói. Bảo Bình bỗng chốc khẽ run người vì thấy Thiên Yết như thế.
Đồng thời lúc đó, có 1 tên thuộc hạ của bang Usui chơi bẩn phóng tiêu về hướng Bảo Bình, lúc đó mọi người đang không đề phòng cao nên không kịp trở tay....nhưng.....
~~~hết chap 45~~~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT