37. Im lặng thật lâu.

Mộ Thần bị người ta ôm cả vào lòng, mặt đỏ lựng lên.

Cậu không thể ngờ hóa ra lại là chuyện này!!

Biết thế…

Biết thế…

Biết thế… giá mà cậu không bảo Cát Uy Hồng nói ra còn hơn…

Thực ra chính mình cũng có chút chờ mong chớ bộ.

Cát ba bỗng nở nụ cười, nhìn Cát Uy Hồng đang ôm lấy Mộ Thần: “Các con thực sự quyết định như vậy hả?”

Cát Uy Hồng bịt miệng Mộ Thần càng lúc càng chặt, gần như bịt đường thở của cậu luôn.

Cát Uy Hồng cúi đầu khẽ hôn lên trán Mộ Thần một cái: “Vâng, quyết định rồi.”

Mộ ba nhướng mày: “Nếu các con đã quyết định rồi, chúng ta đương nhiên không có ý kiến.”

Mộ mẹ nói: “Vừa hay, chúng ta bàn xem nên cử hành hôn lễ ở đâu đi.”

Nhìn bốn vị phụ huynh lại tiếp tục hưng phấn chuyện trò rôm rả, Mộ Thần đang kẹt trong lòng Cát Uy Hồng, càng ngày càng ấm ức ra mặt.

Đây là cái gì?!!

Căn bản là chưa có hỏi ý kiến cậu đã tự ý quyết định rồi!!

Cát Uy Hồng nhìn thoáng qua Mộ Thần đang ra sức giãy dụa trong lòng, vẫn bình tĩnh như trước, nói: “Con với Tiểu Thần ra ngoài một chút.”

Cát mẹ nói: “Đi sớm về sớm.”

Cát Uy Hồng “Vâng” một tiếng, rồi kéo Mộ Thần ra khỏi phòng.

38. Vừa mới bước ra khỏi phòng, Mộ Thần liền ra sức đẩy Cát Uy Hồng.

Mặt Mộ Thần đỏ lựng lên, đôi mắt tràn ngập phẫn nộ: “Sao anh không hỏi ý kiến em trước?!!”

Cát Uy Hồng diện vô biểu tình, dựa vào cây cột trên hành lang, ánh mắt dường như thất thần: “Chẳng vì sao cả.”

“Cái gì mà chẳng vì sao cả!!” Mộ Thần quả thực giận lắm rồi, “Anh lừa dối em! Biết không hả?! Anh giấu diếm sự thực, tự ý quyết định không hỏi ý kiến người trong cuộc!! Anh đây là đang! Phạm! Pháp!”

“Vậy thì sao?” Cát Uy Hồng nhìn về phía Mộ Thần, “Em không muốn chúng ta kết hôn?”

“Vấn đề quan trọng không phải ở chỗ muốn hay không!”

“Vậy tức là em muốn.”

“Anh!——-Anh không hỏi ý kiến em! Anh không tôn trọng em!!”

“Anh có mà.”

“Có ở đâu ra?! Hả? Không hỏi ý kiến đương sự đã tự ý quyết định, bà mẹ nó anh dự mưu từ trước!”

“Dự mưu từ trước thì làm sao?”

“Anh không nên lừa dối em! Anh đây là chủ nghĩa độc – tài!!”



Mộ Thần phẫn nộ vô cùng vì bị lừa dối, bị giấu giếm.

Cậu tức giận không phải vì Cát Uy Hồng nói muốn hai người kết hôn với nhau, mà là căn bản, Cát Uy Hồng không hề hỏi ý kiến của cậu!

Lẽ nào anh ta cho rằng mình sẽ không đồng ý! Rõ vớ vẩn, ý định kết hôn bọn họ đã tính từ năm năm trước rồi, chẳng qua, ngày ấy không có điều kiện, cho nên mới kéo dài đến hiện tại.

Thế nhưng bây giờ thì làm sao? Cát Uy Hồng chưa hỏi ý cậu, đã tự quyết luôn rồi.

Đây là nguyên nhân khiến Mộ Thần nổi giận.

Mộ Thần nghĩ, Cát Uy Hồng vốn không tôn trọng cậu!

39. Cát Uy Hồng tựa vào cây cột gỗ, không dám nhìn Mộ Thần.

Không cần nhìn cũng biết vẻ mặt của Mộ Thần bây giờ thế nào.

Phẫn nộ, oán hận, khinh bỉ… Một loạt các vẻ mặt mà anh không muốn thấy.

Vậy anh muốn nhìn thấy cái gì đây?

À.

Nếu vẻ mặt của Mộ Thần là ngạc nhiên mừng rỡ, như vậy, Mộ Thần đó sẽ nhất định không phải là Mộ Thần.

Cát Uy Hồng liếc mắt nhìn Mộ Thần vẫn còn đang phùng mang trợn má: “Về đi, đã một lúc lâu rồi.”

Mộ Thần trợn mắt trừng Cát Uy Hồng, sau đó bước nhanh trở về phòng ăn.

Cát Uy Hồng diện vô biểu tình rút chiếc di động, nhắn tin cho Trần Trạch Sâm:

“Có một tin tốt và một tin xấu muốn nói cho cậu. Tin tốt là, tớ đã cầu hôn rồi. Tin xấu là, cô dâu không muốn kết hôn.”

—————————

Sr lâu nay bận làm Đạo mộ nên quên ko update >_< https://thuynguyetvien.wordpress.com/2013/08/26/khi-bf-yeu-dau-thi-sat-weibo-cua-minh-p15/

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play