Tiên không kể năm tháng, trăm năm thời gian nhanh chóng trôi qua. Lâm Phong sống cùng tứ nữ tại Cực Lạc tiên phủ, không ngừng dùng Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí sinh ra từ thời Bàn Cổ khai thiên tinh luyện thân thể Nguyên Thần, pháp lực thần thông đã đạt đến mức không thể tưởng tượng nổi .
Môn hạ đệ tử cũng đều vâng lời ở núi Thúy Hà tinh luyện Hồng Mông tử khí tu bổ Nguyên Thần thân thể. Cứ cách ba tháng Lâm Phong sẽ mở cửa tiên phủ, triệu môn hạ đệ tử đời thứ hai, thứ ba đến nghe giảng đại đạo. Hoặc là cùng tứ nữ luyện chút ít pháp bảo giao cho môn hạ đệ tử dùng để phòng thân chống đỡ kiếp nạn giữ gìn bình an vô sự.
Trăm năm trong nháy mắt trôi qua. Ngày hôm đó mở cửa, Lâm Phong tính toán một chút, tính ra chính mình còn có phải chống đỡ qua một kiếp mới có thể bỏ qua thiện niệm. Hắn vui vẻ cùng tứ nữ đến tiền điện tiên phủ, triệu môn hạ đệ tử đến nói: "Đại kiếp nạn đã bắt đầu, bọn ngươi đều có kiếp số. Chi bằng siêng năng tu luyện, ngày sau chống đỡ độ kiếp cho tốt, không thể chậm trễ !"
Chúng đệ tử đều nói: "Không dám chậm trễ!"
Lâm Phong ngồi trên vân sàng (chiếu mây), tứ nữ phân chia ngồi ở hai bên hắn.
Hai tiểu nữ đều tự ngồi ở đầu gối ôm cổ Lâm Phong, vô cùng thân mật.
Lâm Phong vỗ vỗ con gái, cười nói: "Phụ thân muốn cùng với mẫu thân các ngươi xuất cung một chuyến, qua hết một hồi kiếp số. Đứa con gái láu lỉnh này cũng có thật nhiều kiếp số. Vậy có thể theo Phụ thân xuất cung ra ngoài, tìm kiếm cơ duyên hoàn thành kiếp số, mới có thể không có việc gì!"
Hai nữ nhi mừng rỡ: " Chúng con buồn muốn chết, đang muốn cùng Phụ thân và mẫu thân ra ngoài đi du ngoạn!"
Lập tức mọi việc lớn nhỏ sự vụ trong tướng môn Lâm Phong đều giao cho Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị chuẩn bị, mang theo tứ nữ cùng hai con gái, ra Đông Thắng Thần Châu đi đến Nam Chiêm Bộ châu.
Trong Hỗn Độn bất kể năm tháng. Chỉ có hư vô.
Từ trong một cõi hư vô, một luồng kim quang ở sâu trong Hỗn Độn bay ra, nhanh chóng từ trong hư không xuyên qua. Không biết đã bao lâu, vừa bay ra ngoài ba mươi ba tầng trời thì hóa thành một đạo kim quang dài vạn trượng hạ xuống tầng trời ba ba rồi thẳng xuống hạ giới rơi vào lãnh thổ Bảo Tượng quốc ở Nam Chiêm Bộ châu.
Một đạo kim quang này thanh thế quả nhiên là to lớn. Cầu vồng động trời xẹt qua không trung, tiên nhân trong tam giới ít nhiều đều thấy được. Có điều không để ý đều nghĩ trời sinh điềm lạ, tất có chuyện lớn phát sinh, vì vậy đều tự đóng động phủ. Không hỏi ngoại sự, tránh cho vô duyên cớ nhận lấy nhân quả, gặp tai bay vạ gió.
Chỉ có người rất rõ nội tình, mới biết được nguyên nhân trong đó.
Lại nói Đại thánh yêu tộc Đông Hoàng Thái Nhất đang tại Đông Hoàng cung ở ba ba tầng trời mở cửa giảng đạo, vô số yêu vương ẩn tu lớn nhỏ đều tới Đông Hoàng cung nghe giảng đại đạo, triều bái thánh nhân.
Đột nhiên, Đông Hoàng Thái Nhất ngưng giảng pháp, chờ bầy yêu tản đi, mới dặn dò đồng tử bên người: "Đi gọi Nhị sư huynh ngươi tớ đây!"
Đồng tử lên tiếng liền đi. Không lâu sau, một kẻ khổng lồ thân hình cao lớn tiến tới. Đúng là Hình Thiên một trong bảy Tọa hạ Đại yêu thần dưới trướng Thiên Hoàng Thái Huyền từ thời thượng cổ Hồng hoang. Hắn cùng Cửu Phượng là hai người được Đông Hoàng Thái Nhất che chở mà qua một kiếp nạn, ở lại Đông Hoàng cung tu hành trong Hỗn Độn.
Sau đó Hình Thiên tiến đến lạy một lạy với Đông Hoàng Thái Nhất rồi đứng ở một bên đợi nghe lệnh.
Đông Hoàng Thái Nhất lại nói với đồng tử: "Lấy Trấn Yêu phiên!"
Đồng tử tuân mệnh mà đi, chỉ chốc lát lại mang tới một cái quạt dài, đúng là vạn yêu pháp khí Trấn Yêu phiên mà Thiên Hoàng Thái Huyền dùng để ra lệnh cho tam giới từ lúc thái cổ Hồng hoang. Sau khi Thái Huyền chết, Trấn Yêu phiên rơi vào tay Đông Hoàng Thái Nhất.
Thái Nhất đưa Trấn Yêu phiên cho Hình Thiên, nói: "Có thể trước đến chỗ Đại sư tỷ ngươi một chuyến!"
Hình Thiên biết nhân quả nên cũng không hỏi nhiều, lập tức vâng dạ. rời khỏi Đông Hoàng cung, đi ra khỏi Hỗn Độn, thoát khỏi Thiên giới, xuống hạ giới
Lâm Phong cùng tứ nữ nửa đường chứng kiến kim quang từ ba ba tầng trời đi xuống, hướng tới nước Đại Đường ở nam Chiêm Bộ châu, tứ nữ đều là ngạc nhiên không thôi. Không biết kim quang này mang theo dị tượng gì, tính toán nửa ngày cũng coi không ra về sau như thế nào.
Lâm Phong lặng yên tính toán, nhưng lại quá sợ hãi vội vàng nói với tứ nữ: "Đại kiếp nạn bắt đầu, tổ sư Bàn Cổ ban pháp khí Tiên Thiên đỉnh cấp để sát kiếp tam giới. Nếu như ta có vật ấy là được kéo dài số mệnh, có cơ duyên thành đại đạo. Sau này đại kiếp nạn quay lại thì cũng có thể bảo vệ môn hạ đệ tử không tổn hại. Các nàng quay về cung, ta đi Bảo Tượng quốc một chuyến!"
Tứ nữ kinh hãi nói: "Là pháp khí gì mà lại lợi hại như thế?"
Lâm Phong nói: "Nói ra các nàng cũng không biết, dù sao vật ấy còn trên cả Linh Lung Bảo Tháp và Thất Thải Nguyên thạch, cũng không dưới Thái Cực đồ của Huyền Đô lão quân, các nàng về cung, lấy Thiên La tứ kiếm đến giúp ta!"
Tứ nữ liếc mắt nhìn nhau, đều là cảm thấy khó hiểu, lại không hỏi nữa, vội vàng từ biệt, hướng Cực Lạc cung mà đi.
Lâm Phong sau đó tử quang chợt lóe, như cầu vồng tím vụt bay trong không trung, hướng phía Bảo Tượng quốc Nam Chiêm Bộ Châu mà đi.
Lại nói trong Bảo Tượng quốc có một quả núi tên là Âm Sơn. Trong núi có một ma đầu tầm thước vừa phải là Huyền Âm Ma quân. Huyền Âm lão ma thuộc về loại nhân vật không thích danh tiếng, cùng Cửu Phượng và Hắc Bào xếp vào hàng Ngũ Ma vương, miễn cưỡng có thể tính là nửa bước tiến vào tầng Kim tiên.
Âm Sơn phương viên mấy ngàn dặm, đều bị Huyền Âm lão ma chiếm cứ. Dưới tay có đến mười vạn yêu binh, xưng vương xưng tướng tiêu dao khoái hoạt. Trên không sợ trời, dưới không sợ đất, chỉ cần không trêu chọc đến một ít nhân vật lai lịch lớn, kết thù với người lợi hại, cũng là bình an vô sự.
Huyền Âm lão ma trong giới quân tử được tính là thích gái, cùng Âm Sơn Bạch Cốt động Bạch Cốt tinh thường xuyên quan hệ mờ ám, tiêu dao cũng không thiếu phong lưu vui vẻ.
Ngày hôm đó, Huyền Âm lão ma vừa mới cùng Bạch Cốt tinh trên giường mây mưa, đại chiến ba trăm sáu mươi hiệp. Sau khi mây mưa xong, lúc này mới thản nhiên đứng dậy hồi phủ. Không nghĩ đến trên nửa đường đột nhiên bầu trời rơi xuống một đạo kim quang, lão ma lại càng hoảng sợ. Lại thấy màu vàng hóa thành một đám trường kiếm màu vàng dài ba xích phi xuống, thật là khó hiểu,. Quầng sáng màu vàng bao quanh lưu chuyển không thôi, xem ra là các loại phi kiếm vô cùng lợi hại.
Huyền Âm lão ma đưa tay tiếp được, cẩn thận dò xét một hồi, lập tức mừng rỡ, mặc dù không biết kim kiếm này là vật gì, nhưng cũng biết là một kiện đỉnh cấp pháp khí phi thường lợi hại. "Bản Đại vương quả nhiên là phật duyên thâm hậu, nhàn hạ cùng dâm phụ một hồi mây mưa sung sướng, trên đường trở về có thể nhặt được pháp khí bực này lợi hại. Quả nhiên là phúc trạch thâm hậu, vận may liên tiếp!" Huyền Âm lão ma đắc ý ha ha cười như điên.
Nhưng cũng biết chuyện pháp bảo này từ trên trời rơi xuống thì sợ là không ít người nhìn thấy. Có câu bảo vật không có tội, có bảo vật mới là có tội. Huyền Âm lão ma có thể tiêu dao mấy ngàn vạn năm, chút ấy kiến thức cũng biết, để tránh rước lấy phiền toái, lúc này dấu kim kiếm đi, vội vàng về tới động phủ. Bế sơn , dùng Nguyên Thần tế luyện kim kiếm .
Thấp thỏm chờ đợi bất an mấy ngày, cũng không thấy có gì động tĩnh. Huyền Âm lão ma lúc này mới yên lòng vận khí chân thần đem kim kiếm không biết lai lịch luyện hóa.
Không nghĩ vừa mới đến đoạn quan trọng, đã thấy yêu binh thân tín ngoài cửa cuống quít báo lại."Đại vương, không tốt, có kẻ xông đến cửa ..."
"Cái gì?" Huyền Âm lão ma chấn động, vội vàng nói: "Là người phương nào đến Âm Sơn ta sinh sự?"
Yêu binh lau mồ hôi lạnh, vô cùng lo lắng nói: "Bẩm báo Đại vương, là Văn Châu, Phổ Nhàn, Quan Âm, Đại Thế bốn vị Bồ Tát nói cái gì đại vương cùng Phật môn hữu duyên, muốn đưa Đại vương đi thế giới cực lạc Tây Thiên!"
"Cái gì? Con mẹ nó, Lão Tử cùng đám trọc đầu kia có duyên phận cái rắm!" Huyền Âm lão ma giận dữ. Nghe vậy nhảy dựng lên, nhưng lại biết rõ bốn vị Bồ Tát Tây Thiên hơn phân nửa chính là vì cái khẩu kim kiếm này mà đến, chính mình tuyệt đối không phải địch thủ. Ý niệm trong đầu nhanh xoay chuyển, nghĩ ra một kế cho yêu binh đi ra ngoài ứng phó, tự mình lại lặng lẽ rời động phủ, bỏ chạy từ phía sau núi.
"Bảo kiếm này lợi hại như thế. Cả Bồ Tát cũng bị kinh động, chắc phải là một kiện tiên thiên linh bảo có lai lịch lớn. Nếu ta lần này đem kiếm luyện hóa xong, còn sợ cái gì Bồ Tát kim tiên. Vứt bỏ cái Âm Sơn này cũng không đáng tiếc. Sau này còn có thể đứng đầu !" -Huyền Âm lão ma vừa dùng độn thổ phi độn ở sâu dưới lòng đất, vừa đắc ý cười hắc hắc không ngừng.
Thình lình một tiếng đạo hiệu vang lên, chợt nghe một tiếng hét lớn: "Hừm, ma đầu ngươi còn không thúc thủ chịu trói, còn đợi khi nào!" Huyền Âm lão ma kinh ngạc hồn vía lên mây, không kịp phản ứng, đã cảm thấy chịu một cỗ lực mạnh lôi kéo, từ trong lòng đất bị nắm chặt đi ra, bốn phía đã bị năm tiên nhân vây quanh.
Đúng là Tọa hạ đệ tử của Ngọc Thanh Linh Bảo Thiên Tôn: Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử, Cửu Dương Chân nhân, Thái Ất cứu khổ Thiên tôn. Tất cả cầm trong tay một lá cờ màu sắc khác nhau, đem Huyền Âm lão ma bao bọc vây quanh. Năm mặt lá cờ đúng là đệ nhất thủ trận từ thượng cổ tên gọi Pháp Kỳ Ngũ Hành Yên La đại trận.
"Không tốt, cái kiếm này sợ là có lai lịch lớn, lại là rước họa vào thân !" Huyền Âm lão ma tuy không biết Ngũ Hành Yên La trận, lại cũng có chút kiến thức. Xem xét cái trận thế này biết cái khẩu kim kiếm này cũng không phải vật tầm thường, thậm chí ngay cả thân truyền đệ tử Ngọc Thanh Linh Bảo trước sau đến đây năm vị, thật khó gặp.
"Không muốn liều mạng cũng phải liều mạng !" Huyền Âm lão ma vốn là hạng người hung tàn tham lam, bảo bối tới tay sao có thể lại tự dưng vứt bỏ, cho dù đối đầu hắn là Ngọc Thanh hay là Thượng Thanh, cũng chỉ có thể không muốn liều mạng cũng phải liều mạng thì mới có thể cam tâm.
Hung niệm vừa tăng, lão ma biết rõ đạo lý ra tay chậm tất bất lợi, vội vàng thúc giục pháp lực, đưa vào kim kiếm chém ra. Chỉ thấy đầy trời có dòng sông màu vàng uốn lượn, đó là một con Giao long vàng như cầu vồng bay ra, xé rách hư không, hướng tiên nhân trên cao chém tới.
"Lão ma hung tàn vô đạo, đạo huynh nhanh chóng động thủ, lấy pháp khí trước sau cùng ra tay!" Quảng Thành Tử thấy Huyền Âm lão ma trong lòng xấu xa, biết rõ Giao long vàng này lợi hại, vội vàng nói với năm người.
"Đạo huynh nói có lý!" Năm vị tiên nhân không dám khinh thường, vội vàng mang lá cờ ra vẫy. Chỉ thấy hư không biến ảo, năm bảo kỳ đón gió mở ra, lập tức hóa thành một tòa Kì môn khoảng một vạn trượng dựng đứng mà bay ở trên không. Theo như phương vị bày ra, ngũ phương tất cả đồng loạt dâng lên cao một tòa kỳ môn. Năm vị tiên nhân cầm cờ trên tay phát lực hô hoán, năm bảo kỳ lại nhoáng lên một cái, từ trong hư không hào quang trắng lập tức lưu chuyển bốc lên, con Giao long vàng đang bay đầy trời cũng bị cuốn vào trong trận.
Huyền Âm lão ma chỉ cảm thấy giơ tay không thấy được năm ngón, trước mắt hào quang trắng chấp chới. Một cỗ áp lực tới cực điểm đè xuống trên đầu khiến hắn không thở nổi, Nguyên Thần pháp lực của bản thân có chút vận chuyển mất linh thì không khỏi cảm thấy kinh hãi.
"Hèn hạ, lại mượn Ngũ Hành Yên La trận đối phó ta!" Huyền Âm lão ma cũng không phải người ngu, nhớ tới một kiện thượng cổ tân quí mới biết mình đã lâm vào trong Ngũ Hành Yên La trận, lập tức kinh ngạc hồn vía lên mây.
"Sợ là đại nạn trước mắt, không cách nào vượt qua!" Huyền Âm lão ma biết rõ Ngũ Hành Yên La trận này lợi hại, chính mình tuyệt đối không có nửa điểm may mắn .
Tọa hạ đệ tử bên dưới Ngọc Thanh tùy tiện chọn một người đều có thể bóp chết chính mình. Hôm nay có đến năm người, lại bày Ngũ Hành Yên La đại trận này, mình coi như có Thông Thiên pháp lực, cũng khó có thể đào thoát.
"Không thể cam tâm, sớm muộn cũng phải liều mạng một phen!" Lão ma này cũng không phải hiền lành gì, thấy sự không ổn vội vàng đưa kim kiếm lên hướng bốn phía chém loạn.
Ngũ sắc hào quang tràn tới liên miên bất tận lưu chuyển không thôi, khi tới gần Huyền Âm lão ma Nguyên Thần đều nhanh chóng nổ tung. Kim kiếm lợi hại vô cùng, Giao long vàng bay lên cùng ngũ sắc hào quang khắp bốn phương chém bay toán loạn.
Có điều Huyền Âm lão ma pháp lực thấp kém, căn bản phát huy không được bao nhiêu uy lực. Chỉ có thể đem phương viên trăm trượng trong ngũ sắc hào quang chém bay toán loạn, nhưng lại chỉ được đến thế, không cách nào phá trận Tiên Thiên này.
"Quả là Tiên Thiên đỉnh cấp pháp khí, không giống bình thường!" Năm tiên nhân thấy kim kiếm này lợi hại như thế. Huyền Âm lão ma pháp lực thấp kém, tìm được cái kim kiếm này cũng không có bao nhiêu thời gian tế luyện nên chỉ có thể miễn cưỡng trong đại trận tự bảo vệ được mình thì cũng cảm thấy giật mình.
Bốn người tâm ý tương thông liếc mắt nhìn nhau, một lần nữa vừa phát lực vừa quát. Ngũ sắc bảo kỳ lắc lư, ngũ sắc hào quang trong trận càng tăng thêm kịch liệt, giống như sóng lớn vỗ bờ hướng Huyền Âm lão ma tràn tới.
"Xong rồi, bản lão tổ vạn năm tiêu dao, hôm nay sợ là bị chết ở đây ah!" Huyền Âm lão ma thấy trận thế này, cũng biết năm tiên nhân đã dậy sát tâm muốn tốc chiến tốc thắng. Hắn lập tức giật mình bay lên trời liều mạng vận chuyển pháp lực đưa vào kim kiếm đem ngũ sắc hào quang mọi nơi chém đứt.
Chỉ là năm tiên nhân pháp lực cao hơn hắn quá nhiều, lại mượn cái Tiên Thiên đại trận này ra oai dẫn động Tiên Thiên ngũ hành tinh khí. Ngũ sắc hào quang sinh sản không thôi, từ trong hư vô mà sinh ra hướng Huyền Âm lão ma tràn tới thật là khó ngăn cản.
"Hừ!" Ngũ sắc hào quang vô cùng bất tận, Huyền Âm lão ma không cách nào ngăn cản, rít gào một tiếng hiện chân thần, từ đỉnh đầu lao ra một cổ mây đen quay cuồng, trong mây đen có một Nguyên Anh khổng lồ khuôn mặt dữ tợn. Nó nâng kim kiếm đưa lên đỉnh đầu, lập tức uy thế đại tăng. Kim kiếm xoáy lên vạn đạo sắc vàng, đem phương viên trăm trượng trong ngũ sắc hào quang xoay vòng ở mọi nơi đâm xuyên loạn lên , không thể lại gần thân.
Năm tiên nhân pháp lực cao hơn lão ma rất nhiều, hắn tuy có khẩu kim kiếm này cực kì lợi hại nhưng thực sự không làm nên chuyện gì. Chỉ ngăn cản được một khắc liền lâm vào tình cảnh mất lực.
Mắt thấy ngũ sắc hào quang lại cuốn tới, lão ma khẽ cắn môi, đang muốn tự phá Nguyên Thần liều mạng cá chết rách lưới. Lão thấy hư không mạnh mẽ vỡ ra, một pho tượng hoa sen đen cực lớn từ biển máu U Minh bay lên, hung hăng vọt tới ngũ sắc hào quang đang bay đầy trời.
Bảy đạo cầu vồng nhuốm máu theo sát bay ra, từ trong lục đạo cuốn đi không kiêng nể gì cả hướng tới cuốn luôn Huyền Âm lão ma đang bị vây hãm trong ngũ hành Yên La trận.
"Số trời có biến, đạo huynh nhanh chóng ra tay, miễn cho phát sinh thêm sự cố!" Tọa hạ đệ tử Ngọc Thanh tiên nhân thấy vậy đều kinh hãi. Vân Trung Tử vội vàng lên tiếng, năm người đều biết lợi hại vội vàng đưa tay chỉ tới. Từ trong đại trận bay lên một pho tượng hoa sen ngũ sắc nghênh tiếp đè xuống ngăn chặn hoa sen đen.
"Hóa cương!" Quảng Thành Tử hét lớn một tiếng, từ trong năm tòa kỳ môn ẩn trong đại trận có ngũ sắc hào quang nhanh chóng gào thét. Lại dùng sức xoay vòng, cuốn bẩy đạo cầu vồng đãm máu xoay tròn giữa ngũ hành, sau đó hướng vào trong đại trận vây hãm nhằm vào Huyền Âm lão ma cuốn đi giống như ruồi bọ bình thường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT