Tại Mặc gia,vang lên những tiếng cãi ầm ĩ,khiến cho tất thảy người làm trong biệt thự từ ngoài sân hay trong bếp rồi đến trên tầng đều không khỏi tò mò mà ngoái cổ ra nhìn.Bởi họ muốn chờ được xem kịch vui,vì nơi đây vốn rất yên ắng,mọi người phải thực hiện một quy định là không được phép nói chuyện khi đang làm việc.Mà bây giờ bà chủ về nước,lại còn gọi bảo cậu chủ về gấp,chắc chắn có chuyện hệ trọng aMặc Tư cứ đứng gân cổ lên cãi giả,bắt anh lấy vợ ư? Còn khuya nhé.Mà giờ anh đây cũng đang để ý đến một người,có chết cũng phải giữ lấy cái tuổi độc thân này,không thể dễ dàng chấp nhận một cách dễ dàng thế được
Mặc phu nhân ngồi ghế,nhâm nhi tách hồng trà còn ấm,mặt lạnh như tiền,cả người toát lên vẻ quý phái sang trọng.Đôi lúc lại ngươc lên nhìn thằng con quý tử của mình một lát,trong lòng không khỏi thở dài.Bà đã gần 50 tuổi đầu rồi mà cái thằng nhóc ngang bướng này vẫn không chịu nghe lời bà,nhất quyết không chịu lấy vợ.Mặc Tư nhận thấy sự im lặng của mẹ,liền giãy nảy
- Mẹ,con đã nói rồi,buổi xem mắt hôm nay huỷ đi!
- Không được! Mẹ đã nói rồi,hôm nay nhất định buổi xem mắt phải diễn ra mĩ mãn,nếu con còn không nghe,mẹ nhất định sẽ bảo cha còn dùng gia pháp trừng trị!
Mặc Tư nghe đến hai chứ '' gia pháp '' liền không khỏi giật mình,cả người đông cứng,cứng ngắc nói
- Thôi được,con đi,nhưng mẹ đừng có lôi cái gia pháp đấy ra doạ con nữa
Mặc Tư nhìn mẹ với vẻ chán nản,còn Mặc phu nhân trên môi liền nở nụ cười thoả mãn
- Có thế chứ
-...
- Nhớ! 6h chiều hôm nayphair có mặt ở khách sạn,nghe không?
- Rồi rồi,con biết rồi
**********( Ta tua đoạn chuẩn bị quần áo các kiểu nhé,dài quá)*********
Đúng 6h chiều,xe của Mộc Lạc Hy dừng lại trước cửa khách sạn,cô hít sâu một hơi rồi bước xuống xe.Bà Mộc đứng bên cạnh vỗ nhẹ vai cô mỉm cười,Mộc Lạc Hy cững chỉ biết cười gượng
Hôm nay không còn là phong cách bụi bặm dân chơi thường ngày nữa,mà thay vào đó là bộ váy dài nữ tính duyên dáng,điểm thêm là bông hoa hống đỏ thắm bên vai trái
cùng một chút phấn hòng trên mặt,càng khiến cô trở nên xinh đẹp thuần khiết
- Mặc Trung Lâm!
- Ô,ông bạn già Mộc Lãnh của tôi,đến rồi à?
Hai người đàn ông tay bắt mặt mừng với nhau,cùng cười nói vui vẻ.Hai vị phụ mẫu xinh đẹp cũng đến làm quen với nhau,để lại Mộc Lạc Hy bơ vơ một mình
- À,phải rồi! Xin giới thiệu,đây là con gái tôi,tên Lạc Hy
- Cháu chào hai bác - Cô mỉm cười
- Ừ,thật quả đúng như lời kể,cháu rất xinh đẹp - Ông bà Mặc cùng nói
- Cảm ơn hai bác
- Còn con trai hai người đâu rồi,Mặc Tư đâu? - Ông Mộc cũng lên tiếng hỏi
- À,nó ở trong,mọi người mau vào đi
Bên trong căn phòng rộng lớn,người con trai đang ngồi chán,lôi điện thoại ra chơi game ( Vâng,Tư ca nhà ta đấy) hết sức bình thản
- Mặc Tư! - Ông Mặc ho nhẹ một tiếng
- A,chào hai bác - Mặc Tư đứng dậy,cất điện thoại vào trong túi quần
- Chào cháu
Mộc Lạc Hy cũng vừa nhắn tin xong,cất được điện thoại vào túi xách,ngước mắt lên nhìn
- LÀ ANH! - Cô giơ ngón trỏ ra,chỉ thẳng vào mặt anh - Cái tên khốn kiếp này,đã bảo là không được để tôi gặp lại rồi cơ mà?
- Lại là cô?
Mọi người trong phòng đều hết sức ngạc nhiên,sau đó lại cười ồ lên,vui vẻ nói
- Vậy là hai đứa quen nhau hả?
- KHÔNG CÓ! - Đồng thanh
- Anh/Cô! - Đồng thanh tập 2
- HAHAHAH
Mộc Lạc Hy mặt hơi ửng hồng,hạ tay xuống,quay mặt đi chỗ khác
- Thôi được rồi,mọi người cùng ngồi xuống ăn tối,rồi cùng nói chuyện - Ông Mặc lên tiếng phân bua