Hôm trước mk đăng bị nhầm chương,phải là˚ω˚Vào chap
Mạc Tử Nhan mở mắt,cả người lờ đờ.Nhớ lại mấy cảnh hoan ái hôm qua,mặt đỏ ửng lên.Liếc sang bên cạnh,gương mặt đẹp mê người của Bạch Thế Phong liền đập vào mắt.Nhịn không được mà chỉ muốn đạp chi hắn một phát bay xuống giường
- Dậy rồi sao? - Bạch Thế Phong đã tỉnh từ lâu,nhìn thấy biểu cảm cô như vậy thì không khỏi nhịn được cười
- Anh dám...
- Dám?
- Anh cưỡng bức tôi,AAA,cả đời này tôi sẽ không tha cho anh!
Bạch Thế Phong cười ôn nhu,kéo cả người cô vào trong lồng ngực,nhắm mắt lại nói nhỏ
- Ngủ chút đi,chắc em vẫn còn mệt
Mạc Tử Nhan nằm im thin thít,hai thân thể trần trụi áp sát vào nhau,làm cho cô đã ngượng lại càng thêm ngượng.Không lằng nhằng gì nữa mà nhắm mắt lại
- Anh...không đi làm sao?
- Lát
*************************************
- Tiểu thư
Bên ngoài liền vang lên tiếng gõ cửa,Mạc Tử Nhan dụi dụi hai mắt,nói
- Có chuyện gì vậy?
- Tiểu thư có muốn ăn chút gì không ạ
Mạc Tử Nhan vội vàng đứng dậy,vơ đại lấy một bộ đồ trong tủ,nhanh chóng mặc vào
- A được rồi,làm giúp em mmấy món ăn nhẹ là được
- Vâng
Mạc Tử Nhan chạy vào phòng tắm vệ sinh lại.Một lát sau đi ra ngoài,mệt mỏi nhìn về phía giường ngủ.Trên ga còn lưu lại vệt máu khô và những dấu vết hoan ái,cô cầm ga đem vào trong phòng tắm,tiện thể thay luôn tấm ga giường mới
- Tiểu thư,đây là bữa sáng cô yêu cầu
- Cảm ơn chị,mà mấy giờ rồi?
- Đã 10h rồi ạ
- Mọi người đi hết rồi sao?
Cô giúp việc gật đầu.Bạch Vi Hiên hôm nay có show diễn lớn ở thành phố,Bạch Thế Phong đã đi dự hội thảo,còn nhóc Đình Bảo thì hôm nay đi học mẫu giáo
Haizz...chán ghê a~
- Phải rồi,rủ Lạc Hy cùng đi đâu đó chơi vậy
Dứt lời,Mạc Tử Nhan cầm di động lên gọi cho Mộc Lạc Hy
- Lạc Hy,rảnh không?
"... "
- Lạc Hy,sao vậy?
Đầu dây bên kia chỉ hiện lên những tiếng im lặng,thi thoảng lại có tiếng thở dài não nề.Mạc Tử Nhan nhíu đôi lông mày thanh tú,Lạc Hy...gặp chuyện gì sao?
- Ở yên đó,tôi sẽ tới
Mạc Tử Nhan đi vội đôi giày,lập tức bảo tài xế đưa đến nhà Mộc Lạc Hy
********************
- Cháu chào cô - Mạc Tử Nhan cúi đầu lễ phép,sau đó chạy một mạch lên lầu
- Ơ...ừ
Mộc Dạ Lan còn chưa kịp lên tiếng,bóng dáng Mạc Tử Nhan đã chẳng thấy đâu nữa